Chương 583 - Như thường lệ
Độ dài 578 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-01-25 00:01:10
Shii-chan nói không sai.
Sau khi xe đi thêm vài phút nữa và tai tôi đã nghe được tiếng pháo hoa...... nhìn ra cửa sổ, tôi thấy một bầu trời đêm được thắp sáng bởi những chùm pháo hoa xinh đẹp đầy màu sắc.
Quả nhiên gần đây đang có lễ hội.
Thế rồi, vì Shii-chan muốn ngắm pháo hoa, Kurumizawa-san đã cho xe đậu ở một vị trí đẹp cạnh bờ sông.
Dự định ban đầu là tụi tôi sẽ cùng nhau đi ngắm.
「Munya munya...... Năm phút nữa i......」
Thế nhưng Azusa vẫn còn ngủ say như chết.
Ít nhiều thì con bé vẫn mở mắt sau khi bị tôi gỡ ra khỏi người, thế nhưng thay vì tỉnh hẳn, con bé lại sà vào lòng Kurumizawa-san rồi tiếp tục giấc mơ đang dang dở.
「Cô nàng này thật là...... Thôi, tớ cũng chịu」
Dù miệng nói vậy, biểu cảm Kurumizawa-san vẫn nhẹ nhàng không có chút dấu hiệu cáu giận nào.
Thế rồi cô ấy nhìn tụi tôi, lắc đầu trong khi vuốt ve Azusa đang ngủ trên đùi mình.
「Tớ sẽ trông chừng cô nương này, Nakayama và Shiho cứ đi xem đi」
Kurumizawa-san đúng là một người dịu dàng mà.
Có lẽ cô ấy đang khéo léo sắp xếp để tôi và Shii-chan có thể ở riêng với nhau.
「Khổ cho cô rồi. Azusa nhờ cô nhé...... Tụi mình đi nào, Shii-chan?」
「Đi thôi~!」
Vì đã có Kurumizawa-san đã hứa sẽ trông chừng Azusa, chúng tôi nhận lấy lòng tốt của cô ấy rồi chuẩn bị ra khỏi xe.
Sau khi ngủ một giấc, Shii-chan giờ đã tràn đầy năng lượng. Cô ấy bước ra khỏi xe trước, tiếp đó tôi cũng khẩn trương bước ra...... thì đột nhiên Kurumizawa-san nói với tôi.
「......Nhớ tranh thủ dịp này để Shiho an ủi bản thân đi nhé?」
......Coi bộ Kurumizawa-san đã đoán được tôi đang sầu não.
Sở dĩ cô ấy không nói gì thêm chắc là vì hiểu được tôi là người như nào.
Tính tôi dễ cảm thấy tội lỗi nếu lỡ khiến người khác để tâm, vậy nên tôi rất biết ơn khi Kurumizawa-san không đào sâu vào.
Và vì thế.
Chắc tôi sẽ trò chuyện với Shii-chan để thay đổi tâm trạng vậy.
Những cuộc trò chuyện với cô ấy rất ấm áp và êm dịu. Nếu có thể chuyện trò gì đấy trong khi xem pháo hoa, tôi nghĩ mình sẽ bớt thấy tội lỗi về Mary-san hơn một chút.
Giữ sự mong chờ đó trong lòng, tôi tới chỗ Shii-chan hiện đang đứng cách xa mình một đoạn.
「Nhìn đi Koutarou-kun! Nhiều pháo hoa quá trời luôn kìa!」
Đúng như Shii-chan nói, những chùm pháo hoa hiện đang bao phủ bầu trời đêm.
「Waaa...... Đẹp ghê luôn」
「Ừm...... Đẹp thật」
「Nè Koutarou-kun, hay là lần tới chúng ra cũng đi lễ hội đi? Tớ muốn ăn mấy món như kẹo táo ấy! Rồi cả socola chuối nữa」
「Lễ hội à...... Cũng hay, tớ sẽ đi. Còn nơi nào đang có lễ hội không nhỉ. Để tí nữa tớ tìm xem」
「Yay――♪」