Chương 520 - Đêm đầu tiên - 8
Độ dài 913 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-03-30 02:01:39
Tựa trên chiếc ghế ngoài ban công, Kurumizawa-san nhìn tôi chằm chằm với một vẻ mặt khó khăn.
Dù đôi chân đang vắt chéo, tư thế đó không chỉ không ra vẻ ta đây mà còn hợp nữa là đằng khác, kỳ lạ thật.
(Đúng là...... khác thật)
Từ dạo trước tôi đã có suy nghĩ đó rồi.
Mỗi khi nhìn thiếu nữ tên Kurumizawa Kururi này, bất luận thế nào trong tâm trí tôi cũng có một suy nghĩ.
(Cả cô ấy cũng có gì đó 『đặc biệt』)
Từ Kurumizawa-san, tôi cảm nhận được một đặc tính gần gần với Shiho hay Ryuuzaki.
Đó là một đặc tính mà cả tôi, Azusa, Kirari hay Yuzuki đều không có.
Không chỉ thế, tôi cũng linh cảm Kurumizawa-san có 『cái gì đó』 mà cả Mary-san cũng không cảm nhận được.
「Lạ thật」
「Lạ là lạ cái gì?」
「Thì quan hệ giữa cậu và Shimotsuki ấy」
「Tôi thì không nghĩ có chuyện đó đâu」
「Nếu không có thì tớ đã chẳng nói mấy câu này rồi」
「......Vậy à」
Thế nên tôi lắng tai nghe.
Tôi sẽ nghe, xem cô ấy định nói gì.
Quan hệ giữa tôi và Shiho cũng khá là đặc biệt.
Vậy nên dù người ngoài có nói này nói nọ, mọi chuyện vẫn ổn thỏa vì tụi tôi tin tưởng lẫn nhau―― là lời phản biện tôi có thể dùng với bất cứ ai ngoại trừ Kurumizawa-san.
Chỉ riêng với cô ấy là tôi không nói vậy được.
Cũng không phải tôi có lý do xác đáng nào để có thể chỉ ra, nhưng dù thế nào đi nữa...... trong lời nói của Kurumizawa-san vẫn ẩn chứa một sức mạnh khiến tôi phải lắng tai nghe trong vô thức.
「Hai người các cậu yêu nhau đúng không?」
「Ừm, tất nhiên」
「Thế có làm mấy chuyện giống người yêu chưa?」
「Mấy chuyện giống người yêu...... cô ví dụ xem nào? Chứ tôi cũng chẳng biết phải thế nào mới giống người yêu được」
Tôi hỏi lại vì chưa thể nắm được ý đồ của Kurumizawa-san đằng sau câu hỏi.
Cô ấy mà không định nghĩa rõ ràng thì tôi cũng chẳng trả lời được.
Thì tại tôi với Shiho đã thành 『người yêu』 đâu.
Thế rồi với Kurumizawa-san, câu hỏi của tôi...... hình như lại là một cú sốc.
「――Không hiểu chuyện đó, cậu như vậy là không được đâu」
「Ờm, cơ mà...... hôn thì có rồi. Thế có tính là giống người yêu chưa?」
「Tại sao chính cậu lại không biết thế hả」
Một giọng điệu êm dịu.
Nhưng lại chứa sức ép khiến từng thớ cơ trên người tôi căng ra.
Đó là một cảm giác kỳ lạ như khi bị mắng vậy.
「Nakayama này...... sự tử tế, chưa bao giờ là có ích cho đối phương đâu」
Dĩ nhiên đây không phải màn lên lớp của Kurumizawa-san.
Giọng điệu nghiêm khắc của cô ấy, suy cho cùng cũng chỉ như một lời cảnh tỉnh.
「Cậu phải chỉ ra chỗ sai đi chứ」
「......Thì tôi cũng định thế mà」
「Tớ thì chả thấy "định thế" chỗ nào cả. Cậu còn chẳng nhận thức được việc Shimotsuki đang làm sai là 『sai』 đúng không? Tất cả là vì cậu cho rằng bản thân mới là người sai, tự giải thích một cách thuận tiện rồi lừa mình dối người chứ gì」
「Làm gì có ch――」
Làm gì có chuyện đó chứ.
Tôi có còn là người như thế đâu.
Giờ đây, tôi đã có thể đàng hoàng bày tỏ suy nghĩ dưới thân phận 『Nakayama Koutarou』 rồi mà.
Đó là những lời tôi rất muốn nói, ấy thế mà...... câu từ lại nghẹn ứ ở cổ họng.
「Thế thì, một lần thôi cũng được...... Lâu nay cậu đã nổi giận với Shimotsuki lần nào chưa?」
Đó là một câu hỏi nhấn chìm những gì tôi định nói.
「Cô gái đó không phải một 『nữ chính』 hoàn hảo bước ra từ trong câu chuyện, mà là một cô gái bình thường có nhiều sai sót mà ở đâu cũng có đấy? Khác thì chỉ khác ở chỗ đáng yêu hơn người ta, chứ nói chung thì vẫn là một cô gái bình thường, vậy nên là―― những khi làm sai, cậu nên đàng hoàng nạt cho một trận mới phải」
Tôi biết.
À không, tôi đúng ra là phải biết rồi.
Đáng lẽ trong nhận thức của tôi, Shiho...... cũng là một cô gái bình thường như bao người khác.
Nhưng tôi chưa nổi giận với cô ấy bao giờ.
Trước khi kịp nổi giận, tôi lại nghĩ 『Mình mới là người sai』 rồi bóp méo đi suy nghĩ bản thân.
Đó là điều nên làm vì không nổi giận là điểm tốt của mình, tôi đã nghĩ như thế đấy.
Nhưng chính suy nghĩ đó, có lẽ lại là sai lầm của tôi rồi――