Ngày thứ 74 "Nếu tin đồn senpai và em đang hẹn hò mà lan ra, senpai sẽ làm gì ạ?"
Độ dài 948 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 07:46:56
###
“Chào senpai ạ.”
“Chào.”
Tôi chào Kouhai-chan trên sân ga vào sáng thứ tư.
… Trông nhỏ hơi uể oải. Tôi có thể cảm nhận không khí ảm đạm quanh nhỏ.
“Ớ?”
“Sao thế?”
Kouhai-chan ngó nhìn mặt tôi, nghiêng đầu bối rối.
“Senpai có chuyện gì thế ạ?”
“Là sao?”
Sau khi chớp mắt vài lần, Kouhai-chan quay mặt đi.
“Vậy thôi ạ.”
“Hơ, chả hiểu kiểu gì?”
“Không có gì đâu ạ.”
Tàu đến ga tạo ra âm thanh ầm ầm. Cửa mở ra và chúng tôi bước vào.
Kouhai-chan yên vị ở vị trí mọi khi rồi thở dài.
À há.
Tôi không biết nhỏ cố tình tỏ ra mệt mỏi hay không nhưng nhỏ làm quá lên thế ai mà không tò mò cho được.
“Có chuyện gì vậy thưa Maharu-sama?”
Thì hỏi nhỏ trực tiếp thì không hay lắm nên tôi đành phải làm thế này.
“Em đã bảo là không có gì rồi mà.”
“Xin người hãy nói cho thần biết.”
“Senpai lịch sự lố quá, kinh chết đi được.”
Ai bảo phải nói ra hả.
“Anh chỉ đang cố lịch sự thôi.”
“Không hợp với anh đâu. Em cũng không có tâm trạng hùa theo trò của anh.”
“Gì vậy trời? Thế tóm lại là em muốn gì?”
“Không nói.”
A, thiệt tình. Hiểu rồi được chưa?
“‘Câu hỏi ngày hôm nay.’ Khai ngay xem em định nói gì ngay sau khi gặp anh ban nãy.”
***
Tưởng né ngon ơ rồi chứ. Tàu cũng đã đến đúng lúc nữa.
Nhưng thành công cốc rồi. Anh ấy hỏi cho bằng được, còn dùng cả ‘câu hỏi hôm nay’ nữa chứ.
“Ơ dạ…”
“Em định nói gì?”
“Em định nói là, senpai, anh chả hiểu gì hết nhỉ?”
Mà mình nghĩ không chỉ có mình bị cuốn vô vụ này đâu.
Nhưng vì senpai… là senpai, đáng lẽ anh ấy phải không nhận ra chứ nhỉ. Chắc vậy.
“Hả? Anh làm gì sai hả?”
“Không phải anh, là em, hoặc là cả hai chúng ta.”
“Hả?”
Mình nhận ra mình đang nói lòng vòng quá rồi.
Mà thôi đằng nào cũng chả phải gì to tát. Cứ nói cho ổng biết.
“Chuyện là…”
“Ừ hứ?”
“Hôm qua bạn em bảo em là, ‘Cậu có người yêu rồi ha! Chức mừng!!!’”
Họ còn vừa nói vừa cười toe toét nữa chứ. Cái kiểu cười gì vậy trời.
“Hả… ớ ớ??”
Được rồi. Để xem senpai phản ứng và trả lời ra sao.
###
Hôm qua là ngày đầu tiên chúng tôi tới lớp sau khi lễ hội văn hóa kết thúc. Nói cách khác, đó là ngày mọi người trong lớp tập trung lại lần đầu tiên sau lễ hội văn hóa và buôn dưa lê về lời đồn các kiểu.
Ưư.
Nói Kouhai-chan ‘có người yêu’. Tức là tin đồn lan ra từ đâu đó ở lễ hội văn hóa phải không? Nghi là tiệm takoyaki lắm, nhưng thủ phảm là ai không còn là vấn đề nữa.
Trước hết là, tôi là người trong lời đồn hả? Đó mới là vấn đề.
Nhỏ có thể nói dối mà không chớp mắt mà.
“Vậy mừng cho bạn nam đó rồi. Ai vậy?”
“Kouhai-chan buông cả hai vai và thở dài.
“Bạn em bắt gặp tại lễ hội văn hóa.”
“Hơ.”
“Em luôn đi cùng anh đó tới mọi gian hàng, thậm chí còn đút cho nhau Takoyaki Nga khi ăn trưa nữa.”
Vậy từ góc độ khách quan, mối quan hệ giữa Kouhai-chan và tôi là gì?
Có vẻ trông giống đang hẹn hò. Hay đúng hơn là 80% người trông thấy nhất định sẽ nghĩ là chúng tôi đang hẹn hò.
“Hô.”
Cho dù hiểu nhưng tôi giả vờ không hiểu.
Mà Kouhai-chan chắc hẳn biết tôi đang giả vờ.
“Còn nữa.”
Nhỏ nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Người đó hiện tại đang đứng trước mặt em.”
“Hơ.”
“Phản ứng thêm chút nữa đi ạ.”
“Xin lỗi, anh thực lòng không biết phải phản ứng thế nào.”
Có lẽ tôi nên nói kiểu, “E-Em vừa nói cái gì thế!?” đó hả?
“Thôi không sao ạ.”
Kouhai-chan bật cười.
“Vậy là không sao hả?”
***
“Ơ thế có nghĩa là không ai bảo thế với senpai ạ?”
“Ừa.”
“Em cá chắc là do anh không nhận ra thôi. Anh đang là chủ đề hot lắm đó ạ.”
“Anh không bị ‘hiệu ứng tiệc cocktail’ nên có sao đâu?”
Hiệu ứng tiệc cocktail là kiểu ta có thể nghe thấy rõ tên mình vang lên trong một môi trường đầy tiếng ồn đúng không nhỉ.
Má mình đang cười tươi liền cứng lại, mình hỏi senpai.
“Nếu có sao thì sao ạ? Senpai định làm gì?”
“Ý em là sao?”
Mình thấy hơi căng thẳng nên mình hắng giọng rồi tiếp tục nói.
“ ‘Câu hỏi ngày hôm nay’. Nếu tin đồn senpai và em đang hẹn hò mà lan ra, senpai sẽ làm gì ạ?”
Senpai gãi đầu như thể bị hỏi câu hỏi khó.
“À thì… anh chỉ còn cách phủ nhận thôi. Dù sao thì anh cũng là hội trưởng hội học sinh mà.”
Ha. Đúng như mình nghĩ, senpai là kiểu người như vậy.
“Với tư cách là hội trưởng hội học sinh, anh phải làm thế. Anh phải làm gương cho mọi học sinh, nên anh phải làm theo quy định trong nội quy nhà trường. Vì tình cảm nam nữ bị cấm mà.”
Sau khi nghiêm túc nói một tràng, senpai ngoảng mặt sang chỗ khác.
Rồi mình nghe thấy anh ấy nói thầm.
“Anh cũng muốn sửa quy định đó lắm chứ.”
Mình nghe rõ nhưng vì có vẻ sẽ thú vị nên mình giả vờ không nghe thấy vì tiếng động của tàu.
“Dạ?”
“Ừ, vậy thôi.”
Mình ghé tai lại sát senpai và hỏi lại.
“Anh nói gì cơ ạ?”
“Không có gì.”
Giờ thì vị thế đã hoán đổi, hay thật đấy.
“Anh nói em nghe đi mà.”
“Anh không nói lại đâu.”
Má senpai hơi hồng và anh ấy nhất quyết không chạm mắt mình. Tuy nhiên, chỉ quan sát những cử chỉ đó mà mình không thấy chán chút nào.
==================
Những điều mình biết về senpai 74
Đúng là chọc anh ấy rất vui.