Chương 284: Người bạn đồng hành
Độ dài 2,358 từ - Lần cập nhật cuối: 2025-05-23 17:30:19
Khi con thuyền cuối cùng của thương đoàn nhổ neo rời bến, Roland mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng thì... ngân khố cũng đã trở nên dư dả một chút.
Tổng cộng tám động cơ hơi nước đã được bàn giao cho ba thương hội. Trong tám chiếc đó, ba chiếc được sản xuất bởi Nhà máy số 2, được thành lập với sự hỗ trợ của thương hội Vịnh trăng lưỡi liềm. Roland phải thừa nhận rằng các nghệ nhân từ Fjords có kỹ năng bẩm sinh và khả năng học hỏi đáng nể, tất cả đều vượt trội hơn nhiều so với hội thợ mỏ và thợ rèn của Border Town. Sau khi nắm bắt được quy trình vận hành của máy, tỷ lệ thành phẩm đạt chuẩn yêu cầu của họ ngay lập tức bắt đầu tăng lên. Có lẽ sau hai tháng nữa, năng lực sản xuất của Nhà máy số 2 sẽ bắt kịp nhà máy số 1. May mắn thay, theo hợp đồng đã ký, thu nhập từ việc bán những chiếc máy đó sẽ hoàn toàn thuộc sở hữu của Roland.
Ngoài ra, anh cũng đã nhận được một đơn đặt hàng mới cho khinh khí cầu Hydro từ thương hộiVịnh trăng lưỡi liềm, Marlan đã đặc biệt quan tâm đến lợi thế tầm nhìn rộng lớn mà mặt hàng này mang lại. Bên cạnh loại khí cầu chở một người, anh ta cũng đặc biệt yêu cầu cácloại khí cầu to hơn có khả năng chở từ ba đến bốn người với dự định sử dụng loại này để khám phá các hòn đảo mới của Fjord.
Bao gồm cả việc bàn giao con tàu hơi nước đầu tiên, cả ba mặt hàng đã mang lại cho Border Town thu nhập gần bảy nghìn vàng hoàng gia. Sau khi trừ đi các chi phí thu mua các mặt hàng từ các thương gia như thỏi kim loại, đá bọt, ngũ cốc….. Số tiền sáu nghìn vàng hoàng gia còn lại là đủ để hỗ trợ kế hoạch mở rộng dân số của anh.
Do đó, Roland đã triệu tập Barov và Iron Axe đến văn phòng của mình.
“Ngân khố hiện đã đủ đảm bảo rồi, đã đến lúc thu hút thêm công dân cho lãnh thổ của chúng ta.” - Anh nhìn vào hai người đàn ông đáng tin cậy - "Nhiệm vụ này sẽ được thực hiện với sự hợp tác của Tòa thị chính và Quân đoàn 1, nhân sự cụ thể sẽ do hai ngươi quyết định, ta sẽ chỉ tóm tắt cho hai ngươi những chi tiết sơ bộ của nhiệm vụ."
"Thần xin sẵn sàng lắng nghe" - Thủ tướng Toà thị chính nói với một cái gật đầu.
"Khu vực tuyển người sẽ bao gồm hai nơi là phía Bắc và phía Nam" - Roland lấy ra một tấm bản đồ, đặt lên bàn và trải nó ra trước mặt mọi người - "Đặc biệt là khu vực giữa Eagle City và Cảng Clear Water...Ta đoán Timothy sẽ coi tất cả những cư dân tại đây là kẻ địch đã đầu quân theo phe của Garcia. Do đó, anh ta sẽ xem họ là những kẻ vô dụng và sử dụng họ như thể quân lực tiêu hao. Hai ngươi cần phải khẩn trương để giành lấy họ trước khi họ trở thành mục tiêu của anh ta.”
“Nhóm của Tòa thị chính sẽ chịu trách nhiệm thu hút các quý tộc, nghệ nhân và những người biết chữ khác. Trong khi đó, nhiệm vụ chính của Quân đoàn 1 là tuyển mộ thường dân. So với các nhiệm vụ tuyên truyền trước đây, chiến dịch lần này cần phải được thực hiện chủ động hơn, gấp gáp hơn bằng mọi giá. Hai ngươi có hiểu ý ta là gì không?"
Iron Axe do dự một lúc rồi trả lời với vẻ không chắc chắn -"Ý ngài là...có thể sử dụng cả vũ lực?"
"Ke.... hụ, một phương pháp như vậy là không cần thiết" - Roland ho hai cái. Phong cách làm việc của người Cát quốc thực sự đơn giản và tàn nhẫn - "Chúng ta hãy thu hút họ bằng cách phân phát thức ăn miễn phí, đưa ra những hứa hẹn như cung cấp một cuộc sống đầy đủ hay được trợ cấp phí sinh hoạt ... v.v." - Anh quay sang Barov - "Ông chắc hẳn phải là người am hiểu rõ loại mưu hèn kế bẩn này nhất chứ nhỉ."
"Dĩ nhiên, thưa Điện hạ. Trước đây, với tư cách là bộ trưởng nội các, thần đã từng hỗ trợ đội tuần tra để đàn áp hoặc dập tắt các cuộc bạo loạn của người tị nạn rất nhiều lần" - ông nói - “Yêu cầu lần này thực ra cũng khá đơn giản, đôi khi chỉ cần cho họ một bữa ăn no nê là đã quá đủ để thu hút họ rồi. Do vậy, không cần phải sử dụng tiền tránh gây lãng phí. Thậm chí, chúng ta càng không cần phải đưa ra hứa hẹn về những thù lao lao động sau này. Nếu các phúc lợi đưa ra có vẻ quá hào phóng, đôi khi sẽ khiến họ sẽ trở nên nghi ngờ. Trong quá trình này, những kẻ rắc rối nhất lại là những quý tộc kiêu ngạo. Mặc dù hiện tại đang gặp khó khăn về tiền bạc, họ vẫn sở hữu kinh nghiệm và kiến thức của riêng mình. Vì vậy, nhu cầu của họ cũng sẽ cao hơn rất nhiều. Thần không chắc là họ sẽ đồng ý rời bỏ lãnh thổ của mình và di chuyển một chuyến đường dài chỉ để nhận được một chiếc bánh hấp như những thường dân khác được. Để thu hút họ, lúc này chúng ta mới cần phải sử dụng đến tiền cùng những cam kết có lợi cho họ.”
Roland vỗ tay khen ngợi - "Thật tiếc làm sao, nếu không vì ông đang phải chịu trách nhiệm rất nhiều công việc ở Border Town nên không thể ra ngoài trực tiếp. Nếu không, sự thành công của nhiệm vụ này chắc chắn sẽ được đảm bảo"
"Xin hãy yên tâm, thưa Điện hạ, thần sẽ cử đệ tử mà thần hài lòng nhất để thay mặt thần thực hiện" - Barov nói với một nụ cười - "Để nâng cấp Border Town đủ tiêu chuẩn thành một thành phố vào năm tới, sẽ thật tuyệt nếu cả hai bên sông Redwater đều được xây dựng nhà ở."
"Điều đó sẽ sớm trở thành hiện thực vào một ngày nào đó.” - Roland
Sau khi hai người đàn ông lui ra, Roland dựa lưng vào ghế thở phào nhẹ nhõm, anh quyết định đi đến nhà xưởng ở mỏ Dốc Bắc để gặp Anna.
******
Mỏ Dốc Bắc.
Bước qua cánh cửa, thứ đầu tiên đập vào mắt anh là một đống các khối kim loại.
Roland ngẫu nhiên nhặt lên một khối và cầm nó trong tay. Về cơ bản chúng đều có cùng kích thước, là một khối vuông có kích thước 5cm. Bề mặt thì không được nhẵn cho lắm. Tất cả chúng đều bị nén vì một tác động nào đó. Mỗi khối đều có một con số khác biệt khắc trên mặt. Ví dụ như khối kim loại trên tay anh được khắc số "256".
"Thế nào rồi? Em có phát hiện gì mới không?" - Roland
"Số 1057 và số 2284 thì đặc biệt cứng so với những khối khác. Bất kể là so về độ cứng hay độ bền của chúng, cả hai đều xuất sắc" - Anna trả lời sau khi đến bên chào anh với một nụ cười rạng rỡ.
"Em thực sự có thể tạo đến hơn hai nghìn mẫu khác sau sao?" - Roland ngạc nhiên hỏi, nhận lấy bản ghi chép viết dày kín số liệu thống kê từ Lucia đưa cho anh. Nhìn vào số 2284, anh để ý thấy rằng có một vài thông tin được viết trên đó - 'hàm lượng carbon là 0,8%, 15,2% các nguyên tố chưa xác định.'"
"Vâng, việc này thú vị hơn nhiều so với việc cắt nòng súng" - Anna thú nhận với một cái nháy mắt tinh nghịch - "Thật khó để tin được khi mà em chỉ cần thay đổi các thành phần tỷ trọng các nguyên liệu, chẳng hạn như trộn sắt với những kim loại khác, lại tạo ra sự thay đổi lớn đến như vậy. Điều này thật sự thu hút trí tò mò của em. Em muốn biết cụ thể nguyên lý pha trộn và nguyên lý hoạt động của những mảnh kim loại này nhiều hơn nữa."
Việc nghiên cứu của Anna và Lucia hiện tại đã chuyển thành một lĩnh vực sâu rộng hơn rất nhiều. Mục đích của thí nghiệm này là để tạo ra hợp kim cứng và dẻo dai nhất có thể.
Roland trước tiên cho Lucia phân tách những viên quặng thành những nguyên liệu thô, sau đó Anna sẽ trộn và nấu chảy chúng với nhau theo các tỷ lệ khối lượng khác nhau. Sau đó, họ sẽ kiểm tra hiệu suất của những mảnh kim loại này bằng cách kéo dài và ép nó dưới sức nóng ngọn lửa đen của Anna. Thông qua việc quan sát thời gian thực tế và lượng ma năng tiêu tốn cần thiết, Anna có thể xác định được độ cứng và độ dẻo dai của từng khối kim loại.
Thông qua nhiều thí nghiệm, thành phần đầu tiên và không thể thiếu cấu tạo lên độ cứng của kim loại đó chính là Carbon.
Mặc dù Roland biết rằng bản chất của thép là một loại hợp kim của sắt và Carbon: nếu cho nhiều Carbon, nó sẽ trở thành gang và nếu không có Carbon, nó là sắt nguyên chất. Khi hàm lượng Carbon nằm trong một phạm vi nhất định, nó sẽ biến thành thép, v.v. Tuy nhiên, chỉ với một biến động về tỷ lệ rất nhỏ, điều này đã có thể thay đổi đáng kể tính chất của kim loại. Vì vậy điều đầu tiên họ cần xác định là tỷ lệ kim loại chính xác.
Trong các ghi chép lịch sử mà anh đã đọc, trước năm 1500, họ chỉ sử dụng hỗn hợp làm từ sắt nguyên chất và Carbon nấu chảy tạo thành hợp kim. Thế nhưng từ sau năm 1500, họ bắt đầu thêm các nguyên tố mới để tăng độ cứng cho thép. Roland hiểu rõ rằng mỗi nguyên tố bổ sung đó có khả năng làm tăng độ cứng cũng như độ dẻo lên rất nhiều lần, nhưng để tìm ra được tổ hợp chính xác thì là cả một quá trình dài. Do đó, anh chỉ cho phép Anna tiếp tục thực hiện nghiên cứu này nếu cô đã hoàn thành tất cả các nhiệm vụ sản xuất quan trọng.
Anh đưa ra vài lời khuyến khích, động viên tới hai cô phù thủy, sau đó ngồi sang một bên, lặng lẽ ngắm nhìn Anna đang chăm chỉ làm việc.
Mặc dù đã bước sang thu, mặt trời vẫn tỏa sáng rực rỡ. Thế nhưng độ nóng thì không còn gay gắt như những tháng ngày mùa hè nữa. Cơ thể anh bây giờ cảm thấy thoải mái và ấm áp, một cảm giác tĩnh lặng đã mất từ lâu lại ngập tràn khắp lòng anh.
Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua nữa. Không gian xung quanh nhà xưởng cũng dần dần trở nên im ắng hơn. Đột nhiên Roland cảm nhận được một bàn tay mềm mại đặt lên trán mình. Anh giật mình bừng tỉnh và mở to mắt ngước nhìn. Lucia đã đi đâu mất và Anna đang ngồi trước mặt anh - "Anh có điều gì muốn nói với em sao?"
"..."
"Chính đôi mắt của anh đã nói lên điều đó" - cô nói trong khi nghiêng mình về phía trước, để mái tóc của mình buông xuống một cách tự nhiên, trông như những sợi lụa mềm mại màu vàng nhạt.
Roland do dự, nhưng sau đó lắc đầu và bất lực trả lời - "Anh chỉ hơi suy nghĩ một chút" - Anh nói với cô về kế hoạch mở rộng dân số của mình trước khi tiếp tục - "So với ý định để họ tự do lựa chọn ban đầu, bây giờ để chạy đua với thời gian, anh buộc phải sử dụng mọi thủ đoạn, cả thu hút, cả ép buộc. Mặc dù anh làm điều này để tránh Timothy ép họ nhập ngũ rồi chết một cách vô dụng dưới tác dụng phụ của thuốc. Tuy nhiên, nếu suy nghĩ nghiêm túc hơn, việc anh làm cũng chẳng khác gì so với anh ta cả... sự khác biệt duy nhất có lẽ chỉ là mục đích."
"Anh không thể giải thích mục đích của mình cho họ sao?" - Cô nhẹ nhàng hỏi.
"Nhưng..." - Roland
"Em biết anh muốn nói gì" - Anna đặt ngón tay lên miệng Hoàng tử - "Anh lo lắng rằng họ sẽ không tin tưởng vào hành động tử tế của anh vì những tai tiếng trước đây phải không? Hơn nữa anh cũng không dám đảm bảo rằng mục tiêu này của mình sẽ mãi mãi đúng đắn trong tương lai. Rồi đến một ngày nào đó, người dân sẽ hiểu lầm anh bởi vì anh sử dụng sai phương pháp trong khi anh vẫn đang cố gắng vì họ. Nhưng nếu sử dụng phương pháp đúng đắn thông thường nhưng chậm chạp thì có thể sẽ phạm phải sai lầm không thể vãn hồi... Và cuối cùng nữa, anh không biết liệu mình nên chọn phương pháp đúng đắn hay là mục đích đúng đắn nữa. Em nói đúng chứ?”
"Đừng lo lắng" - Anna ngay lập tức trả lời câu hỏi của chính mình, thậm chí không cho Roland cơ hội nói bất cứ điều gì. Cô đặt tay lên má anh, nhẹ nhàng thì thầm vào tai anh - "Em luôn ở đây...em sẽ luôn tin tưởng vào anh."