Chương 38: Cô hầu gái phía sau cánh gà - Kết cục -
Độ dài 1,164 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 02:42:45
Ngay trước khi Tiona chuẩn bị rời đi, lúc này cô đã váy vóc xinh tươi trở lại, Keithwood đưa cho cô một mẩu giấy nhỏ.
“Thật vô cùng xin lỗi khi làm phiền, tiểu thư Tiona, nhưng cô có thể làm ơn đưa cái này cho chủ nhân tôi - hoàng tử Sion - không ạ?
“Hử? Ừm, dĩ nhiên rồi,” cô gật đầu nói trước khi khởi hành tới phòng khiêu vũ.
Mặc dù Tiona đến muộn, nhưng chẳng ai buồn để ý đến cô cả. Lý do là bởi cô xuất hiện đúng lúc Mia và Sion vừa mới kết thúc điệu nhảy của họ. Tất cả mọi người vẫn còn đang ngỡ ngàng sau màn trình diễn ấy, thế nên Tiona có thể đi vào mà không thu hút sự chú ý của ai.
Sau khi màn khiêu vũ kết thúc, Sion ngay lập tức bị vây quanh bởi một đống con gái. Tiona ngán ngẩm trước cảnh phải chen chúc qua cái nhóm đó, nhưng rồi cô hít thở sâu, lấy lại tinh thần và lao vào.
“Ừm, xin thứ lỗi…”
“Hả? À, hình như chúng ta có gặp nhau rồi thì phải. Cô tên là…”
“Tiona Rudolvon ạ. Rất xin lỗi khi làm phiền ngài, hoàng tử Sion, nhưng mà ừm, Keithwood nhờ tôi chuyển cho ngài thứ này…”
“Vậy ư? Hm, phiền cô rồi.”
Sau khi tách mình ra khỏi đám con gái kia một đoạn, Sion nhanh chóng đọc qua mẩu ghi chú. Bên trong thuật lại tóm tắt lại sự việc vừa rồi và nghi phạm của nó. Thêm nữa, còn không quên cân nhắc khả năng Mia cũng can dự vào, bởi vì cẩn thận không bao giờ là thừa thãi.
Ha, đúng là cẩn thận không bao giờ thừa. Thi thoảng anh hơi bị đa nghi quá đấy, Keithwood ạ.
Sion mỉm cười và lắc đầu. Việc của Keithwood là mở rộng góc nhìn của cậu bằng cách chỉ ra những khả năng mà cậu chưa tính đến. Bởi thế, với bất kỳ ai mà cậu có cảm tình, họ sẽ đều phải được phán xét một cách hết sức nghiêm khắc. Nhưng dường như dưới tư cách cá nhân, Keithwood không hề nghĩ rằng Mia có liên quan.
Hừ, mình cam đoan cô ấy là loại người mà đến cả anh ta cũng không thể không thích được.
Dù sao đi nữa, Keithwood vẫn giữ sự khách quan, anh chọn hy sinh ý kiến cá nhân để tiếp tục đưa ra sự thật cho Sion cân nhắc. Thông qua thái độ kiên định ấy, ta có thể thấy được một người mà năng lực không phải đến từ tài năng bẩm sinh, mà là từ sự nỗ lực bền bỉ - một con người của công việc đích thực.
Nếu là vậy thì…
Sion nhớ lại cái cách mà Mia đã từ chối lời mời nhảy thêm một điệu nữa của cậu. Chắc hẳn cô ấy đã trông thấy Tiona trong khi hai người đang khiêu vũ. Chỉ cần liếc qua là đủ để cô đại khái đoán được những gì đã xảy ra. Thế rồi, để giúp cho cô gái tội nghiệp kia đã đến đây rồi thì ít nhất cũng được tận hưởng bữa tiệc, cô đã giao phó Tiona cho cậu. Bình thường, Mia chắc đã tự mình đứng ra giúp Tiona rồi, nhưng trong một buổi vũ hội, giải pháp đơn giản nhất là để cho người con trai dẫn dắt.
Có người khác phù hợp hơn dành cho mình à… Nói cách khác, tức là có ai đó cần sự giúp đỡ của mình.
Mặc dù cách nói có hơi lòng vòng, nhưng ý định thì đã rõ, và đó là một yêu cầu mà Sion không thể nào chối từ.
Cơ mà, công chúa yêu quý của tôi ơi… Lần tới, có lẽ nàng nên xem xét lại sắc thái của cái từ “phù hợp” đấy.
Cảm thấy như mình vừa tim thấy một vệt xước nhỏ trên bộ giáp hoàn mỹ đó là Mia, Sion không khỏi mỉm miệng cười.
“Ừm, hoàng tử Sion?”
“Hm? À, e hèm, xin thứ lỗi. Thưa tiểu thư Rudolvon, liệu tôi có vinh hạnh được nhảy với cô bài tiếp theo không ạ?”
Và cứ thế, đêm của âm nhạc và khiêu vũ lại tiếp tục.
--------------------------------------------------------
Sáng hôm sau, Mia thức dậy và cảm thấy thật tuyệt vời. Đêm qua, sau khi toát được kha khá mồ hôi do khiêu vũ, cô xả hơi bằng cách ngâm mình thật lâu trong bồn tắm. Thế rồi, khi cảm giác mệt mỏi do hoạt động mạnh lan tỏa khắp từ đầu đến chân, cô leo lên chiếc giường êm ái của mình và ngủ như chết đến tận sáng. Không còn nghi ngờ gì nữa, ngủ như thế mới thực là sung sướng. Tỉnh dậy, cô thấy mình tràn đầy năng lượng và tinh thần phấn chấn. Miệng vui vẻ ngâm nga, cô tản bộ đến nhà ăn trong khi tự hỏi hôm nay thực đơn có món gì. Tuy nhiên, sau khi đã yên vị trên ghế và bảo Anne đi gọi đồ ăn, cô liền cau mày.
Hừm?
Một chàng trai trẻ vừa tiếp cận Anne. Anh ta trông hơi lôi thôi và có một ánh mắt sắc bén. Mặc đồ toàn màu đen, có vẻ như anh là người hầu của một học sinh nào đó trong học viện. Anh ta có một phong thái lịch thiệp, và Mia thậm chí còn thấy khá là quyến rũ. Nếu như đơn giản chỉ là một người nào đó khác, Mia sẽ chẳng cần đắn đo thêm nữa. Cùng lắm cô sẽ chỉ nháy mắt với Anne và vỗ vai cô hầu một cái. Tuy nhiên, người này tình cờ thay lại chính là hầu cận của kẻ thù của cô, hoàng tử Sion, và điều này đã thay đổi mọi thứ.
Tệ hơn, anh ta còn đang đi cùng một cô gái khác. Cô ta có những đặc điểm không lẫn đi đâu được của một tộc người thiểu số ở Đế quốc, và Mia biết rằng đó chính là hầu gái của Tiona, tên Liora.
Đến tận bây giờ, Mia vẫn còn nhớ ánh mắt căm ghét của cô ta khi nhắm thẳng một mũi tên vào mặt cô. Đó là một cảnh tượng ở dòng thời gian trước đã hằn sâu vào trí nhớ cô.
T-Thế quái nào mà Anne lại nói chuyện với họ như là bạn bè thế kia?!
Mia bèn gặng hỏi Anne khi cô hầu quay lại.
“Tôi đã định kể cho người sau, nhưng mà…” Anne chần chừ nói, rồi bắt đầu điểm lại từng sự kiện xảy ra ngày hôm trước. Khi cô kể xong thì…
“...”
Mia lặng im không một tiếng động. Anne cứ tiếp tục chờ rồi lại chờ, nhưng Mia vẫn cứ im lặng đến đáng sợ. Và rồi, từng chút từng chút một, cơ thể nhỏ nhắn của cô bắt đầu nghiêng.
“Công chúa Mia!”
Mia ngã nhào xuống như một khúc gỗ, khuôn mặt cô trắng bệch như trăng.