Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 12 - Fairy

Độ dài 1,597 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 21:36:27

Đôi lời: ma năng = năng lượng ma thuật.

*

Tiên tộc là một dạng sinh thể được sinh ra ngẫu nhiên từ năng lượng ma thuật vì thế không thể có chuyện tiên có thể xác.

Quả là bất khả thi, nhưng sự thật đã chứng minh các fairy trực tiếp được sinh ra với cái tôi, bản ngã cùng với sự thông tuệ. Trên hết, họ không được chào đời bởi người phụ nữ nào mà với lượng ma năng đến từ vùng đất và sự bảo hộ của fairy queen, chúng được sinh ra như nụ hoa. Một sự sống được chớm nở - mang đến từ một con cò hoặc đứa trẻ được sinh ra từ bắp cải. Cho đến khi bạn không thể tin vào mắt mình, một dạng sống kì ảo - huyền bí không tưởng. 

Các nàng tiên có thể tác động vào các vật thể nhưng từ khi họ không có một cơ thể vật chất họ không thể có Bản - Năng - Sinh - Tồn thứ mà một giống loài vật chất sở hữu 

Một dạng sống được sinh ra từ ma năng đương nhiên không thể có ba ham muốn cơ bản là được ngủ, được ăn ngon, và hoạt động giống nồi 

Với trường hợp của tiên tộc, họ cần thiết phải ăn ngủ nghỉ và đương nhiên không có sự trao đổi chất. Trên hết, họ hoàn toàn không có khái niệm cú - có - gai. Ngoại hình mà các fairy mang là các bé idol có thể hớp hồn với cái nhìn đầu tiên. 

Nhắc lại, bọn họ được sinh ra với dáng người thon thả trẻ trung và cũng không thay đổi khi tan biến. Cho dù tất cả đều là nữ, họ cũng không bị tuyệt diệt vì họ không cần sinh trưởng, họ không có tuổi vì họ không có cơ thể vật lý.

Đối với họ, họ tồn tại được là nhờ mức độ dày đặc năng lượng ma thuật của khu rừng. Miễn là họ còn có thể hấp thu năng lượng họ vẫn tiếp tục sống.

Mặc dù họ mang trí khôn tương tự con người, nhưng do không có ham muốn bản năng nên không tranh chấp, do không có ham muốn nên không có nền văn hóa. Họ là một chủng tộc đã tồn tại từ thời cổ đại.

Từ khi họ không có nhu cầu thiết yếu cho cuộc sống họ đơn thuần chỉ chơi bời từ ngày này sang ngày khác.

Ngay từ ban đầu, tiên tộc là một chủng tộc buôn thả, bất cần và thích tán tỉnh, dù nhìn phía nào họ cứ như lũ con nít mẫu giáo.

Mặc dù không có nhu cầu, chúng cũng thích nằm phơi nắng, ăn ngon; Một thú vui nhàn nhã.

Đấy là tại sao chúng lại để ý đến những trái cây giống táo. Đúng, chúng đang ăn, ngủ và đuổi bắt mỗi ngày.

Khi nghe thế, tôi muốn trở thành một tiên chủng nhưng tiên tộc là một chủng tộc riêng biệt - một chủng tộc độc nhất. Những âm thanh nhí nha nhí nhảnh phát ra bất giác tôi bị bao vây bởi chúng.

Do đó, Lily - một bán tiên cũng chịu chung số phận. Mặc dù cô ấy sinh ra như môt tiên tộc Lily phải chịu phân biệt đối xử (N: ostracism: tẩy chay, xa lánh nhưng ở đây nên để phân biệt đối xử.)

"---bực thực. C*t, muốn khóc quá."

"Đừng khóc chứ Kurono."

Tôi được Lily kể về cuộc đời của cô khi chúng tôi ăn táo. Nó thực sự khiến tôi bị tổn thương.

Tôi hiểu cảm xúc của Lily và Lily bắt đầu gọi tôi mà không sử dụng kính ngữ; bọn tôi không còn trở nên xa lạ nữa. 

Đúng vậy, bọn tôi đã trở thành những người bạn thân! Bọn tôi chắc chắn có thể dựa vào nhau. Chắc chắn...

Vâng, gạt bỏ thực tế bọn tôi là bạn hoặc không. chúng tôi đang nói về Lily.

"L-lẽ loi mà! T-thực sự lẽ loi mà! em đã mang gánh nặng ấy từ lúc ch-chào..." 

Từ khi biết được Lily mang một cơ thể sinh học có nghĩa cô cũng phải ăn để sống, cần phải ngủ để đánh tan mệt mỏi. Về cơ bản cô ấy đã phải làm việc miệt mài để kiếm cái ăn và cũng cần chổ nghỉ ngơi tại đây, ngay tại "rừng thiên nước mặn" một mình.

"Em ổn. Em có một căn nhà ở đây."

Căn nhà mà cô ấy nói thực ra khá nhỏ yep trong như một túp lều đang trước mắt chúng tôi.

Căn nhà tồi tàn làm bằng gổ này  trông như được xây dựng bởi một ma thuật sư cách đây rất lâu. Khi vị ma thuật sư này chết, cơ thể ông được người quen chôn cất tại nghĩa trang nhưng căn nhà thì bị bỏ lại.

Và khi Lily được sinh ra, cô ấy bị đuổi khỏi fountaint of light nên bắt đầu ở căn nhà tồi tàn cạnh khu rừng này.

"Cô sử dụng thức ăn nào?"

"Em nhặt nấm và trái cây, em cũng mua bánh mỳ từ ngôi làng."

"Huh? Cô có thể đi mua sắm!? Thế còn tiền?"

"Em kiếm nó từ việc hái thảo dược và điều chế thuốc."

"Và cô bản chúng trong làng để kiếm thu nhập?"

"Vâng. Chỉ thỉnh thoảng."

"Tuyệt vời! Thật xuất sắc!"

Cô ấy có thể kiếm sống mặc dù trông cô khá nhỏ. So với một đứa trẻ hiện đại như tôi chỉ có thể đến trường mà không làm gì cả, Cô ấy thật tuyệt vời.

"ehehe......"

Có thể cô thấy xấu hổ khi được khen, Lily cúi mặt xuống.

Cô nên tự hào hơn về bản thân!

"Nếu cô đang sống một mình, thì sao cô không thể rời khỏi khu rừng và sống trong làng?"

"Không......Tiên chỉ có thể sổng ở những nơi nhận được sự che chở của nữ hoàng."

Tôi không biết liệu nó là luật lệ hay không, nhưng Lily không muốn mối liên kết với khu rừng bị cắt đứt dù cô không phải tiên tộc thuần huyết.

Dù nó không phải luật gì, thì đây cũng là nơi sinh thành của cô. Tôi hiểu được cảm xúc không muốn rời khỏi nơi chôn nhau cắt rốn này.

"Nhưng, không phải cô buộc phải làm những việc nguy hiển như tiêu diệt các quái vật bởi các tiên tử khác bảo?"

"Ổn mà. Em đã làm việc này một thời gian. Đây là điều duy nhất Lily có thể làm cho họ."

"Cô muốn bảo vệ 'suối nguồn thanh khiết' (fountaint of light) dù cô bị đuổi ra khỏi đó?"

"Đúng."

Thật đau đớn cho cô ta cũng thật mạnh mẽ trong ngôn từ của cô. Chắc tôi không nên tiếp tục cuộc trò chuyện liên quan đến vấn đề này.

"Vậy sao, tôi sẽ không ngăn cô, nhưng lần này tôi tiêu diệt goblin để trả ơn cô." 

"Eh!? Không! Nó nguy hiểm lắm!?"

Lily ý thức được rằng nó rất nguy hiểm cho một con người có thể chiến đấu với quái vật cho dù chúng có là quái vật bậc thấp.

Thật không may, nhưng... chờ chút, chẳng phải tôi khá may mắn sao? Tôi không còn là một con người bình thường nữa.

"Nó ổn! Dù thế trông vậy chứ tôi là ma thuật sư đấy!"

"Ma thuật sư?"

Lily đang nhìn chằm chằm vào bản mặt không đúng lắm với cái miệng đang hở hên. Hình dáng rách rưới của tôi xuất hiện trên ánh mắt to tròn  của cổ khiến tôi bất giác hiểu ra.

"Xin lỗi nhưng Lily có cái gì có thể cho tôi mặc không? unn một con sông  để rửa sạch cơ thể!?"

(Original: “Sorry but Lily is there something I can wear? Also tell me if there is a river nearby where I can wash my body.” )

Trang phục tôi đang mặc chỉ độc mỗi màu trắng chết dẫm được lấy từ một cơ sở chết dẫm. Trên hết nó có tám cái lổ to tướng từ lúc bị ăn hành bởi con đi*m Sariel. Sau khi tẩu thoát, tôi phải giành 3 ngày để vượt qua dãy núi mà không thay trang phục. Nó bắt đầu trở nên bẩn và tàn tạ. Tương tự, tôi cũng không tắm rửa cơ thể nhiều ngày. Mặc dù không ảnh hưởng gì, nhưng chắc tôi đang bốc mùi...

Dù trông như thế nào đi nữa, tôi giống như một kẻ tị nạn với bầu không khí tệ hại (ô nhiểm không khí, xâm hại thiên nhiên). Tôi nhìn không giống một ma thuật sư dưới mọi gốc độ.

"Um, con sông ở hướng này, còn trang phục th......"

"Không, không sao nếu cô không có. Trước hết tôi cần phải đi tắm--Khoan, tôi nên bắt đầu bằng cách diệt goblin trước, chắc tôi sẽ bị bẩn lần nữa."

"Anh đi bây giờ ư?"

"Yeah, Tôi sẽ rửa sạch trang phục sau khi trở lại. Vì thế, Lily, dẫn tôi đến hang ổ phía tây của bọn goblin."

"V-vâng."

Có lẽ khuôn mặt đăm chiu của cô ấy là vì vẫn còn lo lắng cho tôi.

"Nó ổn! Chỉ cần giao lại cho tôi. Tôi sẽ chạy nếu có nguy hiểm, tôi khá tự tin trong việc chạy trốn đấy."

Ruốt cuộc, tôi đã trốn khỏi từ cuộc thí nghiệm điên khùng quái đản sau khi gặp phải con quỷ bạch tạng quái vật đó. Một đám goblin thì có đáng gì.

"um, theo em!"

Lily bắt đầu dẫn đường với sự cố chấp của tôi.

(Original: Led by my enthusiasm (?), lily began guiding me there.)

Okay! Tôi sẽ phơi bày sức mạnh trước mặt người đã đối xử tốt với tôi.

Tôi củng cố lại bản thân và bắt đầu theo Lily.

Bình luận (0)Facebook