• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 253: Tương lai vô định(1)

Độ dài 4,649 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-07-28 09:30:19

Jin Sahyuk quan sát chuyển động của ‘con thỏ’. Quỷ năng hắc ám tuôn ra như làn khói từ người hắn. Đồng thời, bộ lông của hắn ta, ban đầu có màu xám, từ từ chuyển sang màu đen. Đôi mắt đỏ thẫm nổi bật trên cơ thể đen kịt của hắn nhìn thẳng vào Jin Sahyuk.

Jin Sahyuk nhìn con quái vật biến đổi trong khi cô mở rộng lãnh địa của mình trong im lặng. Bức tường thứ 3, đã ngăn Gato trốn thoát chỉ vài phút trước, thậm chí còn mở rộng hơn nữa để bao trùm toàn bộ khu vực xung quanh họ.

“… Đây là cái gì?"

Hiện tượng ma thuật này khiến Gato giật mình vì hắn chưa từng thấy gì giống như vậy trước đây. Jin Sahyuk nở một nụ cười kiêu ngạo thay vì một câu trả lời. Với lãnh địa của mình đã được hình thành đầy đủ, bây giờ cô chắc chắn rằng con quái vật không có cơ hội chống lại cô.

"Cứ câm mồm lại mà chết đi."

Jin Sahyuk khoanh tay nói. Gato trở nên tức giận bởi giọng điệu kiêu ngạo của cô. Người duy nhất được phép hành động kiêu ngạo trước mặt Gato là 'Nhà Vua'.

VÙ VÙ…

Quỷ Năng của Gato xoáy như một cơn bão, để lại những vết sẹo mỏng trên má của Jin Sahyuk.

"Vì Vua của ta—!"

Gato hét lên khi lao về phía Jin Sahyuk. Tuy nhiên, mặc dù hắn ta hướng chính xác về phía Jin Sahyuk, nhưng hắn vẫn không thể tiếp cận cô. Khoảng cách giữa hai người không hề giảm, cho dù hắn có cố chạy thế nào đi chăng nữa.

Nhìn Gato đang chạy về phía mình từ một khoảng cách không thể với tới, Jin Sahyuk tuyên bố, "...Ta cũng là vua."

Không gian tự phản hồi lại trước giọng nói cao quý của cô. Những thanh sắt bắn lên từ mặt đất nơi Gato đứng. Hắn ta nhảy lên để tránh chúng, nhưng một bộ xiềng xích đột nhiên xuất hiện và bay về phía hắn ta. Gato lộn một vòng giữa không trung để rũ bỏ những sợi xích. Sau đó, hắn ta phóng về phía Jin Sahyuk một lần nữa.

"Vì vậy, ngươi nên cảm thấy hãnh diện."

Chỉ sau đó Jin Sahyuk mới giơ cánh tay của mình, ma lực tập trung xung quanh đôi bàn tay giờ đã được giải phóng của cô. Ma lực tập trung không bắn ra bên ngoài mà thay vào đó là để phục vụ cho việc tái cấu trúc 'lãnh địa' của cô.

Lãnh địa của Vua thay đổi hình dạng theo mong muốn của nhà vua. Mặt đất được kéo ra và nâng lên cao để tạo thành các fractal (trans: hay còn có tên là phân dạng, nên search minh họa, nôm na là cấu trúc hình học kể cả khi phóng to chi tiết nó ra thì nhìn vẫn giống hệt với hình dáng hình học ban đầu của nó), sau đó biến thành những lưỡi dao sắc bén và lao về phía Gato.

—Rắccc!!!

Tuy nhiên, những fractal của cô đã thất bại trong việc xuyên qua da của Gato. Gato nhếch mép cười. Ngạc nhiên, Jin Sahyuk cũng nhếch mép cười. Trước khi Gato có thể bắt đầu suy nghĩ về ý nghĩa đằng sau nụ cười của cô, những mảnh vỡ bám vào da của Gato đã nổ tung. Những lưỡi dao vỡ vụn thành từng mảnh và Gato hét lên đau đớn giữa luồng nhiệt và khói thiêu đốt.

“——!”

Tức giận, Gato giải phóng quỷ năng của mình. Vòng xoáy quỷ năng làm tan chảy các fractal và làm tan biến khói.

Gato sau đó đẩy mình lên không trung.

Cơ thể hắn ta phát ra một luồng quỷ năng đáng gờm. Quỷ năng giờ đây đã thấm nhuần đến tận mạch máu của gã .

“…Đến đây."

Gato bật mình về phía trước với một tiếng kêu duy nhất. Sóng xung kích từ chân hắn vang dội tứ phía. Lần này, ngay cả Lãnh địa của vua cũng không đủ để ngăn cản hắn. Trong nháy mắt, Gato đến trước mặt Jin Sahyuk và vung nắm đấm về phía cô.

“Uuk—!”

Jin Sahyuk dùng cánh tay của mình để bảo vệ mình khỏi cú đấm của anh. Tuy nhiên, vì xương của cô yếu hơn nhiều so với Gato, cánh tay cô dễ dàng bị gãy làm đôi như củ cải trắng. Ngay lập tức những cú đá của Gato đổ về. Chúng mang sức mạnh của chân thỏ và nghiền nát nửa thân dưới của Jin Sahyuk.

“Keuk!”

Cảm giác như thể một quả bom nguyên tử đã phát nổ bên trong cô. Đôi mắt cô mở to vì sốc, và một thác máu phun ra từ miệng cô.

Cô đã phạm một sai lầm chết người khi cho phép con thỏ đến gần mình. Cô không bao giờ nên cho phép con quái vật này tấn công cô ở cự ly gần. Nhưng làm thế nào mà một con thỏ đơn thuần lại sở hữu nhiều sức mạnh như vậy...?

Nhưng đã quá muộn để suy ngẫm về câu hỏi như vậy.

Với một nụ cười rạng rỡ, Gato đặt tay lên cổ Jin Sahyuk, và, Rắccc—! …xé toạc đầu cô ra. Cơ thể không đầu đi khập khiễng và ngã xuống đất. Không có tiếng la hét, không có sự kháng cự. Gato nở một nụ cười hài lòng với cái đầu của Jin Sahyuk trong tay.

"Kết thúc rồi."

Gato nghĩ.

Tuy nhiên.

“Trông ngươi chẳng khác gì một thằng hề khi ở trong lãnh địa của ta."

Một giọng nói từ trên cao truyền xuống. Giật mình, Gato nhanh chóng chuyển ánh mắt lên bầu trời. Jin Sahyuk đang đứng đó, nhìn xuống Gato với ánh mắt kiêu ngạo.

"Đó là một màn biểu diễn đặc sắc đấy, Thằng Hề."

"Thứ con người nhỏ bé chết tiệt—!"

Gato bùng nổ sức mạnh ma thuật của mình trong cơn thịnh nộ.

KWAAAANG—!

Jin Sahyuk dường như không quan tâm đến việc vụ nổ đã làm hỏng một phần lãnh địa của cô.

Tzzzzzt....

Một tia sáng lóe lên từ xác chết giả của Jin Sahyuk mà Gato đã nghiền nát thành từng mảnh. Khoảnh khắc Gato quay lại, tia lửa biến thành xiềng xích và quấn quanh cổ hắn. Cùng lúc đó, giáo, kiếm, mũi tên và rìu bay lên trời. Tất cả vũ khí đều chĩa vào Gato.

"Bây giờ, đã đến giờ hành quyết."

Jin Sahyuk vẫy nhẹ tay. Những tên lính của cô ngay lập tức đáp lại mệnh lệnh của cô. Vũ khí đổ xuống Gato như mưa đá. Khi chúng tiếp cận tới con quái vật, mỗi kẻ đều cho hắn ta nếm một loại cái chết khác nhau. Nổ tung, xuyên thủng, đóng băng, hoại tử, ngạt, liệt, cắt cụt chi....

“….”

Không mất nhiều thời gian để con thỏ quái vật ngã quỵ xuống đất. Các loại vết thương khác nhau bao phủ cơ thể hắn. Cái chết đang cận kề và Gato gần như không thể thở.

Jin Sahyuk chậm rãi bước đến chỗ hắn.

“… Chỉ mình ta mới có quyền được giết Hắc Liên."

Cô nói, với một thanh kiếm sắc bén trong tay.

“Nên đi mà nói với vua của ngươi rằng..."

Một nụ cười nở trên khuôn mặt cô khi nhìn thấy kẻ thù yếu ớt dưới chân cô.

“…đừng có mà can thiệp".

Chwiing!

Lưỡi kiếm xuyên qua trái tim Gato. Gato thở hổn hển vài lần trước khi cuối cùng chết.

“…Ha."

Ngay lúc đó, khuôn mặt của Jin Sahyuk cứng đờ.

HỦy kích hoạt ‘Lãnh địa của vua’ , Jin Sahyuk ngã xuống đất.

"Suýt nữa thì." Cô nghĩ.

Không còn sức lực trong cơ thể cô. Đây rõ ràng là kiệt quệ ma lực. Cô nghĩ quái vật hình người sẽ yếu... Tuy nhiên, chúng mạnh hơn nhiều so với cô mong đợi.

Cô nhắm mắt thở dài.

Khuôn mặt của một người nào đó xuất hiện dưới mí mắt nhắm chặt của cô. Bực bội, Jin Sahyuk lại mở mắt ra.

“… Chết tiệt."

Kim Hajin…Kim Hajin… Kim Hajin!

Cô không thể ngừng nghĩ về tên anh ta.

"Làm sao ngươi biết?"

Jin Sahyuk muốn hỏi. Cô sắp tò mò muốn chết. Làm thế nào anh ta biết 'Puharen'?

Cô oán hận bản thân vì không thể đối đầu với anh.

"Haaa...."

Cách đây không lâu, anh ta đã đẩy cô đến bờ vực của cái chết.

Cô đã cầu xin anh ta tha mạng.

Mỗi khi nhớ lại ký ức sang trấn này, cơ thể cô run rẩy dữ dội. Cô tức giận với bản thân vì đã quá sợ Kim Hajin ngay cả sau ngần ấy thời gian.

Cô ngượng ngùng nhắm mắt lại.

Jin Sahyuk ngẩn ra.

Lần này, Kim Hajin không xuất hiện.

**

Quái vật trên khắp thế giới bắt đầu nổi cơn thình nộ

Đó không chỉ là đội quân quái vật với số lượng 30 triệu đang hành quân về phía bắc từ châu Phi.

Tôi không thể làm gì trước sự 'tình trạng hỗn độn quái vật' đột ngột xảy đến. Tôi chỉ đơn giản là vội vã đến xưởng ngầm của Essential Dynamics được xây dựng ở Namhae, cùng với Yoo Yeonha.

"Cứ lấy bất cứ thứ gì cậu cần."

Xưởng sản xuất đầy những cỗ máy đáng kinh ngạc, bao gồm drone trị giá hàng trăm triệu won mỗi chiếc, máy bay tàng hình tương tự như F-22, xe tăng nhỏ và thậm chí cả bộ đồ công nghệ cao chỉ có trong phim. Những gì đặt trước mắt tôi chắc chắn là hình ảnh thu nhỏ của ma thuật và khoa học.

“… Tất cả những thứ này đều là phát minh của cậu?"

"Đúng vậy, bên tớ đã phát triển chúng, nhưng không bao giờ công bố chúng tới công chúng. Hiện tại, rất nhiều người kiểm tra chúng tớ và họ chắc chắn sẽ không cho phép các ứng dụng bằng sáng chế của chúng tớ được thông qua. Bọn tớ sẽ chỉ cho người khác cơ hội đánh cắp ý tưởng của chúng tớ nếu bọn tớ định công khai chúng, vì vậy chúng tớ nghĩ rằng tốt hơn là nên giấu chúng đi."

Ánh mắt tôi chuyển sang chiếc drone tấn công và máy bay tàng hình. Tôi có thể sử dụng cả hai.

Yoo Yeonha nhận thấy rằng tôi đang hứng thú và nói.

"Tên mã của chiếc drone này là ESX-039. Nó đi kèm với một túi được mê hoặc với ma thuật mở rộng không gian, vì vậy nó có thể chứa tới 5000 viên đạn ma thuật. Hệ thống AI cũng sẽ bắn đạn theo cách hiệu quả nhất".

"Ừm. Thật sao?"

Tôi có thể nâng cao máy móc mà tôi sở hữu tới bốn lần.

Đầu tiên với [Liên kết trang bị], sau đó là [Hệ thống tăng cường ngẫu nhiên], sau đó là [Aether] và cuối cùng là [Thuật toán]. Với những thứ này, ngay cả khẩu súng đơn giản nhất cũng có thể trở nên mạnh mẽ như một tạo tác.

"Tôi sẽ lấy những chiếc drone này ngay bây giờ."

Những chiếc drone này dường như sẽ trở thành một sự bổ sung tuyệt vời cho nhóm.

Tôi đặt tay lên trên bốn chiếc drone. Sau đó, tôi kích hoạt [Liên kết trang bị], một trong những chức năng mà laptop của tôi có được khi nó được cập nhật trước đây.

===

[Liên kết trang bị] [Tăng cường 5 vệt]

—Liên kết bất kỳ cỗ máy nào thuộc sở hữu của 'Kim Hajin' với Kim Hajin. (Tối đa: 7)

—Cỗ máy được liên kết chỉ có thể được điều khiển bởi chủ sở hữu của nó. Chủ sở hữu được trao quyền kiểm soát cỗ máy được liên kết bằng mọi cách người dùng muốn.

—Đầu ra của các cỗ máy được liên kết sẽ tăng 15%.

\=\=\=

Tôi liên kết bản thân với cả bốn drone. Ngay cả khi không có nguồn điện, drone vẫn di chuyển theo lệnh của tôi.

“…Ồ wao. Có phải là Gift của cậu đã lên đến một cấp độ khác không vậy? Giờ không chỉ có súng mới nghe lời cậu nữa rồi."

Tôi đưa [Siêu xe người lùn (Đã chuyển đổi)] cho Yoo Yeonha, người còn đang ngạc nhiên.

"Đây là cái gì?"

"Tôi sẽ cho cậu mượn để đổi lấy những chiếc drone."

"…Thứ lỗi?"

Cá nhân tôi đã mở khóa tấm thẻ cho Yoo Yeonha, người rõ ràng đang bối rối, thấy. Như một bằng chứng chứng, Siêu xe người lùn xuất hiện trên không trung.

"Oh?"

"Hãy học cách lái nó. Với nó, cậu có thể đi từ Busan đến Seoul trong 10 phút. Nó thậm chí có thể bay trên bầu trời".

“…Cậu thật sự mong tớ lái một thứ dễ thấy như vậy sao?"

"Buổi tối thì sẽ ổn thôi."

Tôi truyền sức mạnh ma thuật vào chiếc xe. Nhờ hiệu ứng phù phép, chiếc xe trượt tuyết trở nên trong suốt và hòa vào bóng tối.

"Nó sẽ không nổi bật vào ban đêm, nhưng nếu cậu vẫn lo lắng, hãy sử dụng Áo Choàng Trong Suốt. Giờ đây chúng đều khá phổ biến rồi."

"Tớ sẽ không nói là chúng phổ biến. Những hàng hóa hiệu quả đến từ Tháp đều đắt tiền.... Dù sao thì, cảm ơn cậu, tớ sẽ sử dụng nó thật tốt."

Đôi mắt của Yoo Yeonha lấp lánh khi cô ngồi xuống ghế lái của Siêu xe Người Lùn. Cô ấy đã học cách lái xe trong Tháp, vì vậy cô ấy sẽ có thể điều khiển nó một cách dễ dàng.

Tôi rời mắt khỏi cô ấy và bật smartwatch của mình.

—30.000.000 quái vật đang tiến về phía bắc. Cư dân sống ở Tây Âu đã được kêu gọi sơ tán khỏi khu vực.

—Quái vật đang hoành hành khắp thế giới, không chỉ châu Phi. Các chính phủ đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp, và....

Câu chuyện rõ ràng đã chuyển sang Hồi của Orden.

Với sự cố này, nhân loại sẽ mất "ít nhất" châu Phi và toàn bộ Trung Đông, cũng như bán đảo Iberia, Hy Lạp, Ý và các quốc gia khác gần Địa Trung Hải, ngoài ra còn có Ireland và Scotland.

Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.

"À, với cả...."

Khi tôi nhìn lại.

Vroom— Vroom—

Yoo Yeonha đang bay lượn trên chiếc Siêu Xe Người Lùn.

“…Essence Barrier sao rồi?"

"À."

Yoo Yeonha vội vã quay trở lại.

"Chúng tớ đã vận chuyển chúng đến các nước khác rồi. Tớ đã không kiếm được nhiều tiền như mong muốn, nhưng bây giờ không phải là lúc để theo đuổi tiền bạc. Tớ cũng đã gửi một cái đến Anh từ lâu rồi."

"Tốt lắm. Vậy thì tôi sẽ rời đi ngay bây giờ. Cậu không cần theo tôi đâu."

"Okay."

Tôi bước vào thang máy với những chiếc drone bên cạnh. Yoo Yeonha nhìn tôi và nói:

"Ồ, và tớ sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện với Nayun."

“…Bằng cách nào?"

"Tôi đang nghĩ đến việc nói với cô ấy rằng cậu đã bị thương nặng nhưng đã hồi phục một cách kỳ diệu."

Khuôn mặt tươi cười của Yoo Yeonha xuất hiện đằng sau khe hở giữa bức tường và cửa thang máy. Nhưng cánh cửa đóng lại trước khi tôi kịp trả lời cô ấy.

Bây giờ tôi đã trở lại trên mặt đất với drone. Spartan bấu vào bên cạnh tôi.

Một khung cảnh đại dương ở cạnh xưởng lọt vào mắt tôi.

“…Hmm."

Tôi bắt đầu suy nghĩ, với ánh mắt dán chặt vào bóng tối dao động trên vùng biển phía nam.

Phân cảnh cuối cùng trong câu chuyện tôi viết sắp bắt đầu. Chẳng mấy chốc, loài người sẽ thành lập một 'đội viễn chinh’ để chống lại Orden, và không lâu sau đó, Trái đất sẽ bắt dần bị quỷ giới hóa. Sự ô nhiễm sẽ bắt đầu từ cả hai cực. Và sau đó ...sẽ là một tương lai mà tôi không biết.

Tất nhiên, tôi đã có một ý tưởng dự kiến về cách kết thúc câu chuyện.

Trong phần cuối, Jin Sahyuk sẽ thỏa thuận với một ác ma. Trao đổi ngang giá. Cô sẽ có được hòa bình cho quê hương của mình, Akatrina, để đổi lấy việc biến Trái đất thành quỷ giới.

Jin Sahyuk sẽ cố gắng tiêu diệt Trái đất bằng sức mạnh của ác ma trước khi cuối cùng bị Kim Suho đánh bại và chết....

"Jin Sahyuk."

Nhưng tất nhiên, bản remake không nên kết thúc dễ dàng như vậy...

Sau cùng, Jin Sahyuk chính là người nắm giữ chìa khóa quan trọng nhất của câu chuyện.

"Hmm...."

Với một tiếng thở dài thật sâu, tôi bắt đầu nghĩ về Jin Sahyuk.

Một cô công chúa bị tổn thương đã ngồi lên ngai vàng của một vương quốc bị sụp đổ, chỉ để gặp một cái chết đau đớn trong tuyệt vọng.

Một ngày nào đó tôi sẽ phải gặp cô ta và quyết định có nên giết cô hay không.

Trong khoảng tối tại bờ biển, tôi lấy ra hai [Thư liên lạc]. Hai lá thư này là hàng hóa hiệu quả mà tôi mang từ Tháp, được sử dụng để liên lạc với nhau bất kể vị trí của chúng. Chúng cũng có thể được sử dụng lại bằng cách lặp lại viết và xóa.

Tôi có thể đưa một cái cho Jin Sahyuk bằng cách nhờ Rachel.

"Này, Drone, giao cái này cho Rachel ở Anh."

Tôi đưa một [Thư liên lạc] cho một trong những chiếc drone.

Drone biến mất nhanh chóng trên bầu trời.

**

[Hiệp hội Anh hùng, Ngôi Đền Công lý]

Bộ phận có ảnh hưởng nhất của Hiệp hội Anh hùng— ‘Ngôi Đền Công Lý'.

Một cuộc họp hiện đang diễn ra trong văn phòng của các Anh hùng được tất cả các Anh hùng tôn kính. Lần đầu tiên sau một thời gian, tất cả mười hai thành viên của Ngôi Đền Công Lý đã tập hợp lại với nhau.

"Một lượng đồ trang sức đáng kinh ngạc đã được phát hiện trong hầm riêng của Yoon Younghwa, người mà Hắc Liên đã giết... không, là tấn công."

Chủ tịch Park Hanho đã đưa mục đầu tiên vào chương trình nghị sự của họ. Đây ban đầu là chủ đề thảo luận quan trọng nhất của họ trước khi những vấn đề cấp bách hơn xuất hiện.

"Đầu tiên, Hắc Liên."

Tổng thể thì sự xuất hiện của Hắc Liên, mũi tên của hắn ta và lời nhắn hắn ta để lại tại hiện trường xuất hiện dưới dạng hình ba chiều.

"Lời nhắn viết, [Ta cảnh báo tới những con chó của Quái Vương]."

Một số Anh hùng tỏ ra thích thú với chữ viết tay của Hắc Liên. Nó đẹp đến nỗi Yi Yongha và Nicholas cũng không kìm được cảm thán kinh ngạc.

"Quái Vương rất có thể đang ám chỉ Orden. Hắc Liên đang nói rằng Yoon Younghwa đã nhận hối lộ từ hắn ta".

Park Hanho ngay lập tức mở một đoạn video ghi lại cuộc thẩm vấn của Yoon Younghwa.

“…Anh lấy đâu ra tất cả những kim cương máu đó?"

—Tôi không biết.

“…Mặc dù chúng được tìm thấy trong két sắt của anh?"

—Tôi không biết. Tại sao anh lại thẩm vấn tôi? Tôi là nạn nhân, anh nghe tôi nói không? Nạn nhân của một cuộc tấn công! Tôi chỉ đến đây vì anh đã hứa sẽ chữa lành cái lưng của tôi. Tôi sẽ không để yên việc bị đối xử như vậy....

"Thật là lão già phiền phức." Aileen nói, gõ nhẹ lên bàn. "Ông ta rõ ràng đã nhận hối lộ từ Orden. Chỗ kim cương máu đó không có bất kỳ số nhận dạng nào, và... đó là cái gì vậy? Còn một cái nữa."

Park Hanho lên tiếng thay, "Mặt nạ ma thuật."

"Ừ, cái đó. Đó là một tạo tác chỉ được tìm thấy ở Châu Phi; được sử dụng để sử dụng phép thôi miên và kích thích tình dục. Chính xác thì lão già này cần nó để làm gì?"

“…Bất có nói gì đi nữa, truy tố tư nhân là trái pháp luật. Hành động của Hắc Liên vẫn sẽ có vấn đề ngay cả khi anh ta có là một Anh hùng. Chúng ta sẽ cần phải điều chỉnh tiền thưởng trên đầu anh ta."

“…Vậy thì làm đi."

"Tại sao chúng ta thậm chí còn có một cuộc họp nếu hắn ta vẫn sẽ làm bất cứ điều gì hắn ta muốn?" Aileen càu nhàu khi dựa lưng vào ghế. "Muốn làm gì thì làm, ta không quan tâm~"

“….”

Trước lời nhận xét của cô ấy, Park Hanho quan sát khuôn mặt của các thành viên khác. Không ai trong số họ dường như phản đối.

"Vậy thì chuyện đã giải quyết xong...."

[Truy nã cấp độ 1 - Tội phạm bị truy nã: 'Hắc Liên']

Tiền thưởng của Hắc Liên tăng lên, cứ như vậy.

Sự thay đổi là vô nghĩa vì nó sẽ không thay đổi hiện trạng, nhưng họ không thể làm gì khác. Mục tiêu của cuộc họp này chỉ đơn giản là xem xét các giải pháp được trình bày bởi cấp dưới.

Tiền thưởng truy nã cấp độ 1 chỉ được đặt cho những tên tội phạm nguy hiểm nhất, những người cần 'một số lượng lớn' Anh hùng để bắt.

"Mục tiếp theo trong chương trình nghị sự là 'Đội ám sát Orden'. Đây là chủ đề quan trọng nhất của ngày hôm nay".

Họ đã chuyển sang mục tiếp theo trong chương trình nghị sự.

Lần này, chủ đề là 'đội ám sát'.

"Đối mặt với những sự kiện gần đây, các nhóm khác nhau đã đề nghị chúng tôi nên thành lập một đội chống lại Orden. Chúng tôi dự định thành lập ít nhất hai đội...".

Park Hanho nhìn quanh phòng.

"Mọi người có Anh Hùng nào muốn giới thiệu cho công việc này không? Tất nhiên, nếu không ai trong số họ đủ mạnh, chúng tôi sẽ chỉ đơn giản là thành lập các đội với nhau."

Dường như lần này mọi người đều có một hai điều muốn nói. Các Anh Hùng trong phòng bắt đầu tiến cử Anh Hùng hoặc là phản đối sự lựa chọn của người khác. Tất cả mọi người, ngoại trừ Aileen.

Aileen ngồi yên, ngáp và nhếch môi vì chán nản.

“…Aileen?"

Chủ tịch Park Hanho quay sang Aileen.

"Huh?"

"Còn ý kiến của cô là?"

“...Umm."

Aileen vuốt cằm khi cô suy nghĩ. Một phút trôi qua, và cô đột nhiên giật mình như thể nghĩ về ai đó.

Sự chú ý của mọi người đều chuyển sang Aileen.

"Cái gì? Cô có thể nghĩ ra được một người nào đó sao?"

"Huh? Ah, đó là...."

Aileen vặn người trong sự xấu hổ. Các thành viên của Ngôi Đền Công Lý chắc chắn không quen nhìn thấy phản ứng như vậy từ Aileen. Tò mò, họ tập trung nhiều hơn vào những gì cô ấy nói.

Cuối cùng, Aileen lên tiếng.

“…F-Fenrir~?"

Hai má cô hơi đỏ bừng.(Trans: dính thính thật r chị ơi(¬▽¬))

“….”

“….

“….”

Không ai trả lời lại. Không có dấu hiệu ủng hộ hay phản đối. Mọi người chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Aileen.

Fenrir.

Một lính đánh thuê sử dụng súng.

Những biệt danh nổi tiếng nhất của anh ấy bao gồm ‘Kẻ giết Hắc Liên’, 'Con sói', v.v.

"Ta…ta đùa đó. Chỉ là một trò đùa mà thôi! Ha, ha, ha, ha, ha."

Aileen cố nén tiếng cười để chống lại sự xấu hổ của mình nhưng nó chỉ làm cho tình hình tồi tệ hơn. Các thành viên hoặc là trừng mắt mạnh hơn hoặc là phát ra những tiếng thở dài đáng thương. Và vì vậy, Aileen không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng đến sự tức giận.

"Chết tiệt, ta đã nói ta đang nói đùa rồi. Ta sẽ kéo nhãn cầu của mấy người ra. Này, anh đang nhìn gì vậy? Hm? Ta nói, anh đang nhìn cái gì?! Dừng lại ngay bây giờ...."

Aileen bắt đầu làm ầm lên. Ngay cả Ngôi Đền Công Lý cũng không thể chịu đựng được cơn giận dữ khét tiếng của cô.

"Những gì ta nói có vô lý như vậy không hả? Hả?!"

Cô ấy là người đã đánh bại cả Cheok Jungyeong khi lần trước khi họ đánh nhau trên tầng 21 của Tháp. Ma lực dâng trào từ cô thậm chí còn mạnh hơn cả lúc trước, và Linh Ngôn của cô bắt đầu làm rung chuyển căn phòng... Cho đến cuối cùng, cuộc họp đã đi đến kết luận.

Với sự giới thiệu mạnh mẽ của Aileen, cái tên 'Fenrir' đã được đặt lên đầu danh sách tuyển dụng cho Đội ám sát Orden.

**

[Tầng 8 - Crevon]

Trong khi đó, bốn ngày sau 'Biến cố Orden'.

"Một lá thư? Cho tôi?" Jin Sahyuk nhìn Rachel với một cái cau mày.

“…Đúng vậy." Rachel trả lời.

"Ai lại có gan gửi thư cho tôi chứ? Có phải là từ một tên đàn ông không?"

"Và cô xông vào văn phòng chỉ huy chỉ để nói về một lá thư?" Jin Sahyuk mang vẻ mặt khó chịu.

"Vâng, về mặt lý là vậy."

“…Tôi không có hứng thú với một người đàn ông đần độn nào đó viết thư."

"Nó đến từ Fenrir."

“…?”

Jin Sahyuk nhìn chằm chằm vào Rachel trong im lặng. Không thể hiểu được ý nghĩa của những từ vừa thốt ra từ miệng Rachel, Jin Sahyuk ngồi sững sờ. Chỉ sau một thời gian, cuối cùng cô ấy mới lên tiếng.

"Thật sao?"

"Vâng."

"Kim Hajin?"

“… Được."

"Tại sao Kim Hajin, ý tôi là, Fenrir, lại gửi thư cho tôi?"

"Tôi không biết."

Rachel chỉ đơn giản đưa phong bì cho Jin Sahyuk.

“…Xin hãy nhận nó. Tôi phải nhanh chóng rời đi, vì sự cố quái vật gần đây."

Jin Sahyuk giả vờ bất mãn và nhìn xuống phong bì trước khi nhặt nó từ tay Rachel.

"Vậy được rồi."

Cô cẩn thận mở phong bì để kiểm tra nội dung của nó.

“…Mm?"

Jin Sahyuk đọc toàn bộ bức thư.

"Cái gì."

Nhưng không có gì được viết trên bức thư. Cô thậm chí còn lật lá thư và kiểm tra bên trong phong bì, nhưng những nỗ lực của cô không có kết quả.

"Cái quái.."

Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai cô. Giật mình, Jin Sahyuk ngẩng đầu lên.

"Huh...?"

Rachel đang nhìn chằm chằm vào cô. Jin Sahyuk cho rằng Rachel đã rời đi vì cô ấy nói rằng cô ấy bận.

"Uh, um, vậy."

Jin Sahyuk không thể nói với Rachel rằng bức thư trống không, vì vậy cô chọn thay đổi chủ đề.

"Sao cô vẫn còn ở đây? Tôi còn tưởng rằng cô đang vội."

“…Xin thứ lỗi? À, ừm... Có phải là về bộ phim không?"

"Cái gì?"

Jin Sahyuk thấy phản ứng của cô ấy khá kỳ lạ.

"Khoan đã... Cô ghen sao?"

“…”

Rachel hơi nao núng nhưng nhanh chóng mỉm cười như thường lệ.

"Đương nhiên không phải."

"Vậy tại sao cô lại nóng lòng muốn biết như vậy?"

“….”

Trong thực tế, nó thực sự có thể là ghen. Thật không vui khi giới thiệu hai người bạn với nhau và thấy họ thân thiết với nhau hơn là với bản thân bạn.

Rachel không thể diễn tả cảm xúc của mình bằng lời, nhưng cô vội vã quay lại và nắm lấy tay nắm cửa.

“...Vậy thì, tôi đi đây."

Rachel biến mất.

"Chuyện gì vậy trời?"

Jin Sahyuk thờ ơ nhìn cô rời đi và nhìn xuống bức thư một lần nữa. Cô nhận ra điều gì đó vào khoảnh khắc tiếp theo.

“… Đây là một lá thư có thể trả lời được."

Bức thư hoạt động giống như một con chim bồ câu đưa thư. Hai chữ cái được liên kết với nhau, vì vậy bất kỳ văn bản nào xuất hiện ở lá thứ này đều sẽ xuất hiện ở lá thứ kia.

"Tên điên đó."

"Nhưng tại sao hắn ta lại gửi cho mình một lá thư trống không? Cái gì đây, hắn quá xấu hổ để viết trước, vì vậy hắn đổ việc đó cho mình à? Vẫn kiêu ngạo như mọi khi, cái tên đó."

Jin Sahyuk vò nát bức thư thành một quả bóng và ném nó vào thùng rác.

“….”

Cộc..cộc..cộc... Jin Sahyuk gõ ngón tay lên bàn và huýt sáo.

Cô không thể ngăn ánh nhìn của bản thân về phía thùng rác.

“Kháng cự. Phải kháng cự. Cho dù mình có muốn hỏi hắn nhiều bao nhiêu đi chăng nữa...”

“…”

"…..Chết tiệt."

Nhưng cô thậm chí không thể cầm cự trong 10 giây.

Jin Sahyuk nhặt lá thư từ thùng rác.(Trans: nói trc bước ko qua (–▽–))

Bình luận (0)Facebook