• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 16

Độ dài 2,162 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-08-31 17:30:37

Chương 16

Eve nhắm chặt mắt hồi lâu nhưng chưa bao giờ cảm nhận được tác động rơi mà cô mong đợi. Cô thận trọng mở mắt. Tầm nhìn của cô tràn ngập đôi mắt tím của Mikael chỉ cách đó một quãng ngắn. Không ngờ, anh đã chặn cú ngã của cô chỉ bằng một tay, dùng cánh tay còn lại nắm lấy một thanh xà, giữ chặt cả hai.

Huh? Bàn tay của anh ấy...

Những chiếc còng xiềng trói tay anh đã biến mất. Còng tay đã tăng gấp đôi vai trò ức chế mana, nên chúng hẳn đã vỡ tan sau nghi lễ dấu ấn. Lượng mana vốn bị chặn từ lâu của Mikael giờ bắt đầu chảy qua cơ thể anh với tốc độ nhanh chóng, thể hiện qua mái tóc đang đổi màu nhanh chóng của anh.

Kẹt.

Chiếc lồng, đã đi đến cuối vòng cung con lắc, giờ bắt đầu quay ngược lại theo hướng khác. Đáp lại, Mikael nhanh chóng chuyển người dựa lưng vào song sắt và vòng hai tay thật chặt quanh Eve để giữ cô an toàn. Mikael đang cho thấy rằng sự bảo vệ của mình như thể đó là điều tự nhiên nhất trên thế giới và điều đó khiến Eve đỏ mặt.

Tôi chưa bao giờ trải nghiệm loại ôm ấp này trước đây!

Chỉ khi nhà tù nổi đã dừng hẳn, Mikael mới buông lỏng vòng tay. Eve vội vàng bước ra khỏi vòng tay anh nhưng Mikael dường như không nghĩ nhiều về điều đó. Tóc của anh bây giờ đã đen hoàn toàn. Anh nói với giọng bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng.

“Có vẻ như người đã thành công.”

"Thật sự?"

Cái chạm bảo vệ của anh chỉ vài phút trước đã xóa sạch tâm trí cô khỏi mọi suy nghĩ khác. Eve nhìn Mikael nghi ngờ nên anh giải thích lý do của mình.

"Tôi cảm thấy kỳ lạ."

“Lạ thế nào?”

"Cơ thể tôi tự di chuyển. Khi tôi nhận ra rằng người có thể bị tổn thương, cơ thể tôi đã phản ứng trước khi tôi kịp suy nghĩ."

Đây là phản ứng thông thường của một hiệp sĩ có khắc ấn. Quan sát của Mikael đã chứng minh chắc chắn rằng nghi lễ đã thành công. Mikael cảm thấy không thoải mái khi giờ đây có thứ gì đó được ưu tiên hơn ý chí cá nhân của anh.

Anh ta nhìn Eve, bối rối và hỏi: "Bản thân người không cảm thấy có gì thay đổi à?"

“Không, tôi thực sự không cảm thấy khác biệt đến thế,” Eve nói một cách hối lỗi. Trong khi nghi lễ dẫn đến một sự thay đổi lớn đối với người nhận, thì bản thân người khắc dấu thường không trải qua điều gì.

Mikael tiếp tục với giọng cam chịu, như thể anh ấy đã đoán trước được điều này, "Vậy nên chỉ có tôi thay đổi để hòa hợp với nhu cầu của đối phương... đây thực sự là một sự sắp xếp một chiều. Khắc ấn là hợp đồng không công bằng nhất có thể tưởng tượng được. Tôi muốn lấy lại lời nói của mình rằng các hiệp sĩ cá nhân là nô lệ. Điều này còn tệ hơn nhiều so với chế độ nô lệ. Hãy tưởng tượng rằng tôi phải sống với một cảm giác quan tâm không thể tránh khỏi, lo lắng rằng chủ nhân của tôi có thể bị vấp ngón chân! "

"Chủ nhân của tôi? Ý anh là tôi?"

"Không rõ ràng sao?"

Eve không khỏi cảm động khi nhìn anh.

Mikaelis Agnito thực sự là hiệp sĩ của riêng tôi bây giờ.

Đây là nền tảng cho cuộc sống mới của cô. Cô đã tránh được khả năng phản quốc do nó đẩn đến việc sụp đổ của đế quốc.

Mẹ ơi, con làm được rồi!

Mẹ cô xứng đáng được ghi nhận vì thành tích này, xét đến tất cả nguồn lực và tài năng mà mẹ cô đã trao cho Eve để biến điều này thành hiện thực. Khi sự căng thẳng bắt đầu rời khỏi cơ thể cô, Eve nhận ra mình đã hoàn toàn kiệt sức. Ngay từ đầu cô chưa bao giờ có nhiều sức chịu đựng về thể chất, cô đã sử dụng mọi sức lực mình có để đảm bảo nghi lễ thành công.

Đầu gối cô khuỵu xuống và cô ngã xuống sàn. Mikael có vẻ giật mình và bước về phía trước.

"Gì vậy? Có chuyện gì thế?"

"Không có gì đâu. Tôi chỉ mệt thôi."

"Mệt mỏi? Điều gì làm người mệt mỏi?"

"Nghi thức tiêu tốn nhiều năng lượng hơn tôi mong đợi. Tôi thậm chí còn sử dụng hết mana của mình cho nó."

"À, giờ người nhắc đến chuyện đó, tôi nhớ đã nghe nói rằng con người yếu hơn homunculus chúng tôi. Tôi sẽ lưu ý điều đó," Mikael nói. Giọng anh không hề có chút thù địch khi anh đưa tay cho cô.

Điều này dường như phản ánh cử chỉ trước đó của Eve là đưa tay cho Mikael trước nghi lễ. Eve mỉm cười và nhận lấy nó.

“Tôi rất vui vì mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, thưa ngài Agnito.”

“Ít nhất là vào lúc này, tôi cũng vậy.”

Chiếc bục nổi chở Nam tước Ercah và Sedella đang tiến đến từ phía xa. Đã đến lúc cho Mikael thấy thế giới bên ngoài.

*

Eve được Hoàng đế triệu tập ngay khi cô trở về hoàng cung. Cô để Mikael và Sedella trở

lại nơi ở của mình và cô có thể đến gặp Hoàng đế một mình.

"À, con đây rồi. Ta nghe nói con đã thành công phải không?"

"Vâng thưa cha."

"Hmm."

"..."

Hoàng đế trông rất nghiêm túc khi ông dừng lại để thu thập suy nghĩ của mình. Eve cảm thấy mình căng thẳng vì lo sợ. Việc gây ấn tượng bằng cách khắc ấn với Mikael có thể được hiểu là một thách thức trực tiếp đối với quyền lực của Hoàng đế. Mặc dù Ngài đã cho phép Eve thử, nhưng có khả năng là ông không hài lòng vì cô đã thành công. Eve tự hỏi liệu cha cô có đang nghĩ cách nào đó để tìm ra lỗi lầm và trừng phạt hành động của cô hay không. May mắn thay, Hoàng đế không nhỏ mọn như vậy. Đẩy tài liệu của mình sang một bên và nhìn chằm chằm vào cô, ông chúc mừng cô.

"Vậy là con đã làm được. Con thực sự là con gái của ta, Eve. Ta không thể nói quá rằng ta tự hào về con như thế nào. Vết nhơ trên tên tuổi gia đình chúng ta đã được xóa bỏ. Ta rất vui mừng."

“Con không xứng đáng với những lời khen ngợi như vậy,” Eve khiêm tốn nói trong khi thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Hoàng đế hỏi, "Nhưng hiệp sĩ riêng mới mà con đã thành công trong việc khắc ấn ở đâu? Nếu anh ta đang đợi bên ngoài, hãy bảo anh ta vào."

"Con xin lỗi, thưa Cha. Anh ấy đã ở trong tình trạng không thể xuất hiện được sau nhiều năm ở trong phòng giam. Nếu cha cho con một ngày, con sẽ chuẩn bị cho anh ấy một cách phù hợp hơn để tiếp kiến cha."

"Tôi muốn tận mắt nhìn thấy anh ấy, nhưng ngày mai cũng ổn."

“Cảm ơn sự thông cảm của cha, thưa Cha. Con cũng sẽ mang một mẻ trà mới để chữa cơn đau đầu cho cha.”

Hoàng đế chuyển sự chú ý trở lại với tài liệu của mình.

"Hãy nhanh nhất có thể. Hiện tại hắn chỉ mang dấu ấn của con, đúng không? Hắn vẫn là một con quái vật nguy hiểm. Một nghi thức trung thành phải được thực hiện trên homunculus đó càng sớm càng tốt để ngăn hắn làm hại ta hoặc bất cứ ai người khác trong gia đình chúng ta."

Mặc dù giọng điệu của ông ta rất bình tĩnh, nhưng sức mạnh uy quyền trong mệnh lệnh của ông ta không phải là thứ có thể bất tuân. Nghi thức trung thành thực sự là lý do khiến Eve miễn cưỡng đưa Mikael đến gặp cha cô. Bằng cách thành công trong việc khắc ấn của Mikael, Eve đã dập tắt được sự phản kháng của Mikael. Nghi thức trung thành, ở cấp độ thấp hơn khắc ấn, giờ đây có lẽ không khó để thực hiện. Tuy nhiên, vì Mikael vẫn có lòng căm thù sâu sắc đối với hoàng gia nên cô không thể chắc chắn liệu anh ta có thực sự phục tùng điều đó trước sự chứng kiến của Hoàng đế hay không.

Ở kiếp trước, Mikael đã phát triển một năng lực mới có khả năng kiểm soát vững chắc từ nhiều trải nghiệm của mình. Tuy nhiên, Mikael hiện tại vẫn ẩn chứa một tâm hồn nổi loạn bên dưới bề ngoài điềm tĩnh của mình. Dành cho anh khoảng thời gian ngắn ngủi này để chuẩn bị là điều ít nhất cô có thể làm.

Eve lịch sự cúi đầu.

"Vâng, thưa cha. Con sẽ chuẩn bị cho anh ấy càng nhanh càng tốt để nghi lễ có thể được thực hiện không chậm trễ."

“Con đây rồi, thật nhanh chóng tuân thủ các thủ tục. Eve, con thực sự đã trở thành công chúa của đế quốc. của gia đình chúng ta"

“Con sẽ tiếp tục cố gắng hết sức để làm hài lòng cha với tư cách là con gái của cha.”

"Tất nhiên rồi. Ta không nghi ngờ gì về điều đó."

Với nụ cười hài lòng, Hoàng đế rung chuông trên bàn làm việc. Những tiếng leng keng trong suốt như pha lê của nó đã triệu hồi vị quan thị thần lớn đang đứng ngay bên ngoài cửa. Anh ta mang đến một chiếc rương được trang trí đẹp mắt giống như một hộp đựng ngọc và mở nó ra trước Eva. Nó đã được nạp tiền vàng! Có vẻ như nó có thể đủ cho ngân sách trung bình hàng năm của một công chúa trưởng thành.

“Đây là phần thưởng để thể hiện sự đánh giá cao của ta đối với việc cuối cùng con đã bổ nhiệm một hiệp sĩ riêng.”

"Chúa ơi... Cha đang cho con tất cả những thứ này à?"

"Tất nhiên rồi. Con nghĩ ta chỉ chia cho bạn một phần thôi sao? Sự hào phóng của takhông hề ít."

"Ồ!" Eva kinh ngạc kêu lên. Ở kiếp trước, Eve chưa bao giờ nhận được nhiều hơn mức trợ cấp tối thiểu. Phần thưởng lớn như vậy hoàn toàn mới lạ đối với cô.

Cô đột nhiên đưa tay lên che miệng, nhận ra mình đã bày tỏ sự sốc một cách công khai như thế nào, nhưng Hoàng đế chỉ cười. Anh có vẻ thích thú với sự ngây thơ của cô. Eve không thể rời mắt khỏi số tiền xu.

Đó là một số tiền rất lớn.

Mặc dù Eve gần như là một người sống ẩn dật trong xã hội nhưng cô ấy không có ý thức tồi về tài chính. Trên thực tế, cô ấy thực sự khá thành thạo trong việc lập ngân sách. Đây là kết quả của quá trình nghiên cứu tận tâm của cô, vì thuật giả kim cần kinh phí đáng kể. Việc tài trợ cho nghiên cứu của cô ấy rất khó khăn với số tiền trợ cấp nhỏ của cô ấy.

Tôi sẽ phải làm việc để kiếm thêm tiền ngoài việc này. Tôi sẽ cần nguồn vốn đáng kể để bắt đầu các hoạt động của mình trong xã hội thượng lưu.

Eve thầm thêm món đồ đó vào danh sách đang diễn ra của mình. Bây giờ có vẻ là thời điểm tốt để tìm cơ hội để tự thay đổi bản thân mình, nhưng Hoàng đế dường như vẫn chưa kết thúc.

"Nhân tiện, Eve, ta nghe nói con chỉ có một người giúp việc riêng. Điều này có đúng không?"

"Đúng vậy, Sedella, đến từ Nhà Arpel, đã quan tâm chăm sóc con trong một thời gian rất dài."

"Chậc. Cô ấy có vẻ là một hầu gái tốt đối với con, nhưng làm sao một thành viên trong gia đình hoàng gia lại có thể chỉ có một hầu gái duy nhất? Ta thấy cô ấy không rảnh để ở đây với con bây giờ, vì vậy điều đó càng củng cố quan điểm của ta. Ta sẽ bảo Tam hoàng hậu gửi cho ngài hai hầu gái và một thị vệ.”

Eve không thể phủ nhận rằng cô đang thiếu nhân lực. Ngoài ra, người chọn Tam hoàng hậu không có con cái để sủng ái và do đó duy trì quan điểm trung lập về mặt chính trị. Cô ấy được biết đến là người công bằng và đáng tin cậy.

 “Con biết ơn lòng tốt của cha, thưa cha.”

"Được rồi. Trông con có vẻ mệt mỏi sau nghi lễ đó. Con nên về phòng và nghỉ ngơi đi."

“Vậy thì con sẽ rời đi, thưa Cha.”

Bình luận (0)Facebook