Chương 2: Căn phòng trắng.
Độ dài 2,396 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:56:02
Tôi tỉnh dậy và nhận ra mình đang ở trong một căn phòng hoàn toàn màu trắng.
Toàn bộ trần nhà phát sáng giống như bóng đèn huỳnh quang. Có lẽ vì thế mà nơi đây sáng trưng như ban ngày.
Căn phòng rộng bằng một lớp học, nhưng chỉ có một bộ bàn ghế khiến cho nó tạo cảm giác rộng hơn bình thường.
Trên bàn là một cái laptop đang để mở. (trans: không liên quan nhưng có ai đọc Death Game không? Hết tablet lại tới laptop, công nhận xuyên không bây giờ hịn vờ nhờ =))))) )
Bàn. Ghế. Máy tính. Ba thứ đó là tất cả đồ đạc trong phòng.
Cái laptop đang bật, và trên màn hình là một giao diện gì đó trông như file Excel.
Tôi thận trọng bước về phía cái bàn.
Và nhìn vào màn hình máy tính.
Trên đầu trang là tên của tôi. Dưới đó là [Level 1], [Skill Point 2]. Dưới nữa là một bảng với mấy dòng chữ như “kiếm”, “giáo” và “ma thuật”.
Tôi lắc lắc đầu một cách nghi ngờ. Có phải đây là trò đùa ngớ ngẩn của ai đó không?
Chính xác thì chuyện quái gì đang xảy ra?
……Không. Thực ra không phải tôi không biết đây là thứ gì. Tôi chỉ chưa thể chấp nhận nó.
Đây là một Bảng trạng thái.
Bảng trạng thái của tôi.
Cũng giống như một game RPG vậy, trên màn hình đang hiển thị những thông số trạng thái của tôi.
Có điều trên đó không phải điểm STR, INT, HP hay MP.
Toàn bộ những gì tôi đọc được ở đây là Level và Skills.
Nghĩa là nó giống một game tôi đã từng chơi. Một game ẩn đi các chỉ số của nhân vật.
Nếu vậy, cái màn hình này chính là……
Tôi cố gắng suy nghĩ bằng cái đầu đang rối như mớ bòng bong. Level 1. Skill Point 2. Nghĩa là tôi có thể học 2 Skills? Cũng không loại trừ khả năng các kĩ năng khác nhau yêu cầu số điểm khác nhau…..
Bỏ đi, hiện giờ chuyện này không quan trọng. Hoặc nó có quan trọng…. nhưng nói chung không phải lúc này. Tạm thời là bây giờ chưa cần đến.
Điều quan trọng nhất bây giờ là xác định xem tôi đang ở trong cái hoàn cảnh quái đản nào.
“Có ai không?!!”
Tôi hét lớn hết sức có thể.
“Có ai ở đây không?!! Ai đó làm ơn giải thích cho tôi với!!! Những chuyện này rốt cuộc là thế này vậy?!!! Hey!!! Tôi đang ở đâu đây?!!”
Tôi không quá kì vọng rằng sẽ có người đến cứu, chỉ đơn giản là tôi nghĩ có thể sẽ có gì đó xảy ra. Nếu như thế giới này đủ tốt để trả lời câu hỏi mà tôi yêu cầu thì có lẽ cơ hội sống sót sẽ cao hơn.
Ít nhất ở thế giới cũ mọi thứ không như vậy. Cũng vì lí do đó mà tôi buộc phải lập kế hoạch để giết [hắn].
Tuy nhiên, chủ nhân của thế giới này có vẻ tử tế hơn nhiều. Trên màn hình laptop đột nhiên xuất hiện một cửa sổ với lời nhắn ngắn gọn.
[Hãy thoải mái đặt câu hỏi.]
Thậm chí còn chu đáo hiện cả cửa sổ nhập câu hỏi nữa. Theo một nghĩa nào đó, điều này đúng là ngọt ngào mà.
Tuy nhiên tôi phải nhanh chóng thất vọng khi cái sự “ngọt ngào” đó không như mong đợi.
Tôi sẽ bỏ qua chi tiết cuộc đối thoại giữa tôi và máy tính, bởi vì nó vừa mất thời gian vừa vô nghĩa không thể tưởng tượng được. Từ những câu hỏi cơ bản mà bất cứ ai cũng sẽ nghĩ đến trong hoàn cảnh này như “Đây là đâu?”, “Ai đang nói thế?” cho đến cả mấy câu ngớ ngẩn như “Máy tính này của hãng nào vậy?” và “Mấy giờ rồi?”, tất cả những gì tôi nhận được là một dòng cụt lủn.
[Không thể trả lời.]
……Tốt thôi. Không có câu trả lời cũng có thể xem là một thông tin quan trọng.
Ít nhất giờ tôi có thể kết luận như sau với những gì mình biết được:
Đây không phải là một giấc mơ.
Nói vậy chứ cũng tồn tại những giấc mơ mà người mơ biết mình đang ngủ. Nói cách khác, hiện giờ vẫn đang tồn tại hai khả năng song song – hoặc tôi đang nằm mơ, hoặc không.
Về cá nhân mà nói, tôi vẫn hi vọng rằng đây chỉ là một giấc mơ.
Có thể xem đây là một căn phòng riêng. Trong kí túc xá trường chúng tôi ghép phòng bốn người vì thế được ở riêng thế này thật tuyệt. Không thể phủ nhận rằng tôi có thấy hơi phởn mặc dù ở trong hòan cảnh này.
Tôi có thể ở lại trong căn phòng này cho đến khi sử dụng máy tính, và tắt giao diện Bảng trạng thái đi.
Ngay thời điểm đóng cửa sổ đó lại, tôi sẽ lập tức quay trở lại vị trí trước đó – trong khu rừng sau trường. Công nghệ thật là kì diệu.
Thời gian ở thế giới bên ngoài được đóng băng khi tôi ở trong căn phòng trắng.
Không cần biết ở lại trong đó bao nhiêu năm, khi tôi trở lại, thời gian bên ngoài vẫn không thay đổi cho dù là 0,1 giây. Khả năng của căn phòng này còn bá hơn cả “Phòng tập thay đổi thời gian” trong Dragon Balls nữa. Thứ công nghệ này đã vượt quá cả mức gọi là “gây sốc” rồi.
——Công nghệ ư? Haha, không hẳn. Hmmm……
Điều kiện để vào căn phòng này là lên level.
Nếu muốn trở lại đây, tôi phải lên level thêm một lần nữa. Và để có thể làm được điều đó, tôi cần phải đánh bại kẻ địch để tích lũy điểm kinh nghiệm.
Thành thật mà nói, tất cả những điều này ngầu dữ dội.
Mỗi khi lên level bạn sẽ nhận được Skill Point.
Sử dụng Skill Point, tôi có thể nhận được Skills. Về nguyên tắc, bạn không thể nào đổi lại Skills để lấy Skill Point. Điều này cũng có hơi bất tiện.
Thứ được gọi là “Skills” đó, nó giống như là cưỡng chế ghép một khả năng mới vào cơ thể vậy.
Đại loại là như vậy. Ví dụ nếu học Sword Skills thì tôi sẽ trở thành cao thủ kiếm thuật.
À mà không. Đùa thôi. Mỗi kĩ năng đều có cấp độ thành thục, và chỉ đạt cấp 1 thì không thể gọi là cao thủ được.
Để tăng cấp Skills, tất nhiên, lại phải dùng tới Skill Point.
Tăng cấp Skill lên cấp 1, cần 1 SP. Tăng lên cấp 2 cần 2 SP. Lên cấp 3 cần 3 SP. Cứ tương tự như vậy cho đến cấp độ cao nhất là cấp 9. Nghĩa là giả sử một người tập trung toàn bộ vào phần Sword Skills, anh ta sẽ đạt max kiếm thuật khi tích đủ 23 SP.
Sau khi lên cấp, ngoài việc nhận được SP thì sức mạnh thể chất cũng như tinh thần cũng sẽ được cường hóa.
Đó chính là 2 chỉ số HP và MP. Vụ này càng lúc càng nặng mùi game rồi.
Cấp độ của Skill cũng tăng cường khả năng cho cơ thể. Nghĩa là nếu đạt đến cấp 9 Sword Skills thì tôi hoàn toàn có đủ tốc độ và sức mạnh để đánh bại một kiếm sĩ thượng thừa ở thế giới cũ, cho dù trước đó tôi chỉ là một thằng ẻo lả cầm kiếm tre không nổi đi nữa.
Các Skills đấu thuật gồm có 6 loại: võ thuật (Unarmed Combat), kiếm thuật (Sword Skills), thương thuật (Spear Skills), côn thuật (Pole Skills), xạ kích (Shooting) và vũ khí dạng ném (Throwing).
Sword Skills bao gồm kĩ năng sử dụng tất cả các loại vũ khí có thể dùng để chém, nghĩa là nó có tính cả rìu và dao găm. Khi kích hoạt Sword Skills, bất cứ khi nào cầm trong tay một vũ khí dạng chém, tốc độ của người sử dụng sẽ tăng vọt.
Tương tự như vậy, Spear Skill là kĩ năng dùng các loại vũ khí dạng đâm, ví dụ như cây giáo tre khi nãy. Tôi thử đặt câu hỏi “Vậy nếu sử dụng một cái xẻng thì sao?”. Câu trả lời được đưa ra là, nếu bạn sử dụng nó như một thanh kiếm, Sword Skills sẽ kích hoạt; nếu sử dụng mặt xẻng hoặc cán xẻng để đập thì sẽ kích hoạt Pole Skills; và tương tự, Spear Skills sẽ được kích hoạt nếu bạn dùng nó để đâm. Quào, cái xẻng thực sự toàn năng hơn tôi tưởng nhiều.
Cung, súng cao su, các loại súng từ súng lục cho tới mấy khẩu shotgun hạng nặng đều thuộc mảng Shooting. Throwing bao gồm toàn bộ các vũ khí ném như lựu đạn, bóng chày hay thậm chí là lon nước ngọt. Tôi lại đặt câu hỏi “Thế còn đá bóng thì sao?”, và nhận được câu trả lời rằng éo có loại kĩ năng nào như vậy cả.
“Vậy nếu ném một cây giáo theo kiểu phóng lao, sẽ kích hoạt kĩ năng nào?” Tôi tiếp tục đặt câu hỏi.
[Nếu có trường hợp như vậy, cả Spear Skills lẫn Throwing Skills sẽ được kích hoạt song song]
Oh, có hơi khác so với cái xẻng. Chắc cũng tương tự nếu ném một con dao găm hoặc cái rìu.
Sịnh vật mà tôi đã giết là một loại quái vật tại vùng này, gọi là [Orc].
…..Mà đợi tí, “vùng này” là chỗ quái nào vậy?
Cả quái vật nữa….. Đầu óc tôi bắt đầu loạn lên rồi này.
Tiếp theo, thế giới này tồn tại khái niệm “Ma thuật” – là các Skills đặc biệt sử dụng Ma lực để thực hiện.
Ok, giờ lại còn mọc ra cả Ma lực nữa cơ đấy. Thế giới này điên thật rồi.
Mà khoan, lẽ ra tôi phải nhận ra điều đó từ lúc bước chân vào đây mới phải. Thế giới này có cả đống những thứ huyễn tưởng. Nói “điên” là còn hơi nhẹ đấy.
Ma thuật được chia thành bảy hệ: bốn hệ tự nhiên Đất (Earth), Nước (Water), Gió (Wind), Lửa (Fire), hệ Triệu Hồi (Summon), hệ Hỗ Trợ (Support) và hệ Chữa Trị (Healing).
Có vẻ như các hệ Skills khác nhau sẽ có các loại ma thuật khác nhau. Mỗi cấp độ của Skills sẽ đi kèm với 4 loại ma thuật, chỉ cần tăng cấp là có thể tự động sử dụng.
Ngoài ra còn có một vài loại Skills khác——–Vật lý (Physical), Tầm địch (Detection), Di chuyển (Movement) và Âm nhạc (Music).
Physical Skills là một dạng cường hoá sức mạnh thể chất. Khi đạt cấp độ cao, người sử dụng có thể dễ dàng nâng những vật rất nặng hay thậm chí vung một thanh kiếm dài hơn cả chiều cao của mình.
Detection Skills là kĩ năng giúp người sử dụng có thể phát hiện chuyển động, phân biệt giọng nói từ xa, cũng như tăng cường tầm nhìn. Nói cách khác, nó là một skills chuyên dùng cho Trinh sát.
Movement Skills tăng cường mức độ linh hoạt của người sử dụng, ngoài ra còn có thể nhảy cao hơn. Mặc dù tốc độ nói chung không thay đổi cho lắm tới khi cấp độ Skills cao, nhưng nó lại hỗ trợ khả năng tăng tốc tức thời cực nhanh.
Music Skills giúp gia tăng khả năng cảm âm và điều chỉnh giọng nói. Tôi tưởng có thể dùng nó để thao túng bọn Cự Nhân (Giants) nên khá để tâm tới, nhưng rốt cuộc có vẻ như nó không hay ho đến thế. Thực sự thì tôi cũng không hiểu cho lắm về cái này.
Tất cả các câu hỏi dạng “Ai chuẩn bị những thứ này vậy?” đều không có hồi đáp.
Điên lắm rồi đấy nhé.
“Tại sao tôi lại cần mấy thứ như Level và Skills?”
[Bạn sẽ cần tới nó trong tương lai.]
À rế…. đừng bảo là muốn tôi trở thành Anh hùng hay cái gì đó đại loại thế đấy nhé? Xin kiếu luôn, đây không có hứng.
Càng lúc tôi càng nhận ra rằng đây không phải giấc mơ. Mà là hiện thực.
Cái cảm giác này không dễ chịu chút nào.
Nếu tôi chết, xong. Không có cửa hồi sinh đâu. Quên chuyện “về thành” đi.
Tình hình rõ ràng là tồi tệ.
Tạm bỏ qua một bên những chuyện như tại sao tôi lại cần tới mấy thứ này, [tương lai] sẽ xảy ra chuyện kì dị nào hay mấy con “quái vật” nghe đã thấy đáng lo đó rốt cuộc là gì, hiện tại tôi không có đủ thông tin. Mặc dù cho đến thời điểm này cũng thu thập được kha khá, nhưng nó cũng chẳng giúp ích là mấy.
Điều quan trọng nhất bây giờ là phải học được Skills để sinh tồn.
Nếu bỏ lỡ cơ hội này, tôi sẽ phải đợi đến lần lên level tiếp theo mới có thể quay lại đây.
Và để lên cấp thì tôi phải đánh bại lũ quái vật nửa người nửa thú dị hợm ngoài kia. Nếu không có kĩ năng thì có lẽ vừa lò dò được vài bước đã bị tụi nó xé ra nhắm rượu rồi.
Tôi quyết định xem xét lại tất cả.
Trên màn hình máy tính đang hiển thị bảng tổng hợp Skills.
Đấu thuật: Unarmed Combat, Sword Skills, Spear Skills, Pole Skills, Shooting, Throwing
Ma thuật: Earth Magic, Water Magic, Wind Magic, Fire Magic, Summon Magic, Support Magic, Healing Magic
Khác: Physical Skills, Movement Skills, Detection Skills, Music Skills
Tôi cần phải chọn 1 hoặc 2 trong số 17 loại Skills này và nâng nó lên cấp 1. Không cần thiết phải sử dụng toàn bộ Skill Point trong một lần.
Sau một hồi đắn đo, tôi lại đưa thêm vài câu hỏi nữa cho hệ thống.
Và rồi lại vật lộn trong tâm trí để suy nghĩ lại.
Tôi không biết bao nhiêu thời gian đã qua kể từ khi đến căn phòng này. Nhưng tôi không thấy đói. Và cũng không khát. Có lẽ đặc tính của nơi này là như vậy. Biết chết liền.
Sau khi hạ quyết tâm, tôi đứng trước cái laptop và chọn ra 2 Skills từ bảng kĩ năng.
Gaya Kazuhisa (Level 1)
Support Magic: 0 -> 1
Summon Magic: 0 -> 1
Skill Point: 2 -> 0
Sau khi tôi click vào nút [Xác nhận],
Trong nháy mắt, tôi trở lại chỗ khu rừng khi trước.