Chương 57: Giải cứu
Độ dài 1,647 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-19 03:48:46
Tiếp Tân-san đi tới lều, chi nhánh tạm thời của hội.
Tôi xóa bỏ mệnh lệnh tuyệt đối với Rokuko và chuẩn bị đồ vào hầm ngục. Tất nhiên chuẩn bị là làm màu thôi.
Dù sao, tôi cũng có bản đồ rồi. Chủ Hầm Ngục mà lại.
“Um, anh sẽ giải cứu họ a?”
“Ừ. Nếu không anh sẽ không thể vào lại hầm ngục như ý muốn, cá con thì ta nên thả đi…”
Nơi này không đủ mạnh, và sẽ bị phá hủy nếu vài người mạnh mẽ đến. Boss golem? Tôi sẽ làm dần dần, siêu giáp phục haniwa.
Hơn cả là Uzoh và Muzoh vẫn an toàn. Trông như họ đã tìm kiếm cả ngày và đang lăn ra ngủ, vì vậy tôi sẽ lên kế hoạch cho siêu giáp phục haniwa.
☆
Ờm, đã được 10 ngày từ khi Uzoh và Muzoh bị nhốt. Họ không thể tìm được cách thoát ra và ngừng di chuyển càng nhiều càng tốt. DP nhận được cũng thấp dần vì yếu đi.
Tôi dẫn Ichika đi cùng vào hầm ngục.
Bụng họ cũng trống trơn rồi nên tôi mang ít bánh mì trắng làm quà.
Không tốn nhiều thời gian đi đến phòng thử kiếm.
“... Oooi, tôi đến giúp nè! Có ai ở đây không~?”
“Uu… gì… có người đến cứu? C-chúng tôi ở đây, ở đây này! Hai người, chúng tôi còn sống, làm ơn cứu với!”
Giọng nói tuyệt vọng của Muzoh từ phía bên kia bức tường chông.
Ờm, mặc dù tôi đã biết từ trước thông qua bản đồ. Và cũng biết cả hai còn sống qua màn hình.
“Ờm Ichika… em nghĩ làm sao cho nó mở?”
“... … Phá hủy được không?”
Chẹp, chông chặn lối đi rất cứng chắc, nhưng chúng sẽ mở ngay khi tôi đến. Có chút thú vị.
“Ừm, tôi sẽ mở đường bằng ma thuật… Được rồi, mở ra đi! Tránh xa khỏi lối đi!”
“H-hiểu rồi, chúng tôi sẽ di chuyển, xin đợi chút… xong rồi, tiến lên đi!”
Anh ta đáp lại từ bên trong căn phòng. Tôi kiểm tra bản đồ để xác nhận họ đã tránh đi. Sau đó, tôi nhớ đến [Hỏa Cầu] học từ cuộn phép trước đây.
… Câu chú là, “Hỡi ngọn lửa, biến thành quả cầu xé tan kẻ địch thành từng mảnh.” ... … dựa theo cheat ngôn ngữ—!
“Hỡi ngọn lửa, biến thành năm quả cầu xé tan kẻ địch thành từng mảnh—[Hỏa Cầu].”
Tôi ngẫu nhiên nói thành năm, nhưng năm quả cầu lửa hiện ra thật và phóng vào bức tường chông.
Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Năm quả cầu đập vào tường hết cái này đến cái khác... chắc chả mần mùi gì. Không biết ma lực của tôi có đủ cho 100 hay 1000 quả không?
… Có vẻ tôi vẫn bắn tiếp được. Hãy thay đổi một chút trong lần bắn tiếp theo.
“Hỡi ngọn lửa, bùng nổ và… eeeh … bộc phá cho lần này, [Hỏa Cầu].”
Fwoom. Một quả cầu lửa xuất hiện và từ từ tiến đến tường.
Ah—chết tiệt. Ma lực của tôi tụt giảm mạnh sau câu này. Lượng giảm quá nhiều khiến tôi thấy lạnh.
“Chủ Nhân, em nghĩ đứng đây nguy hiểm. Chúng ta có nên lùi lại một chút?”
“Ư-ừ.”
Tôi di chuyển chút khi Ichika kéo và chúng tôi đợi hỏa cầu va chạm tường chông.
Kabooom! Khoảnh khắc va chạm, âm thanh vụ nổ xé toạc không khí cùng màu trắng xóa nhấn chìm tất cả.
Tuy nhiên, tường chông vẫn đó.
… … O-okay, không vỡ! Như mong đợi từ tường chông, không hề hấn gì cả… đúng hơn, sẽ thật lạ nếu hỏa cầu làm gì được sắt. Đáng tiếc, tôi đã nghĩ có thể làm được gì đó.
“... Đành chịu thôi, anh sẽ can thiệp trực tiếp vào và nó sẽ sụp đổ.”
Tôi nên làm vậy ngay từ đầu. Tôi đã dùng [Tạo Golem] với tường chông, nên sẽ dễ dàng phá hủy… Nó đã tràn đầy ma lực của tôi trước cả khi tôi cố thử. Liệu có phải do đây là một cái bẫy trong hầm ngục? Ừm, dễ can thiệp thật.
… Nhưng tôi đã quá mệt vì màn [Hỏa Cầu] ban nãy. Hãy để phần còn lại cho Ichika.
“Ichika, anh đã làm nó dễ gẫy rồi hãy làm hào nhoáng chút.”
“Nn, hiểu rồi. Cứ để em~”
Ichika đứng trước tường chông và vung con dao bếp golem… Có một con golem nước ở lõi để hấp thụ chấn động và còn chịu được chấn động mạnh hơn nhờ kết cấu 3 lớp sắt bao phủ bên ngoài dao. Kháng ma thuật cũng được cải thiện (tôi nghĩ vậy), một loại golem gươm trong quá trình thử nghiệm. Nếu hoạt động tốt tên nó sẽ là thế hệ thứ hai.
“… Chém! … ish?”
Ichika tấn công tường chông với chuyển động như khi dùng [Chém] trong khi né tránh thế gọng kìm tạo bởi chông với chuyển động nhanh nhẹn. Đám chông bị phá hủy.
Chông gẫy bị ném vào bên trong rất phô trương tạo thành tiếng động lớn.
… Uzoh và Muzoh không chết vì thế chứ? Họ an toàn đúng không?
Chém pha kè (fake) à. Mặc dù bình thường cô ấy dưới sự hỗ trợ của kỹ năng [Chém], nhưng nó đã được sao chép bởi bộ đồ maid. Vì không còn là kỹ năng, nó yếu đi rất nhiều… Trông như có thể ghi nhớ kỹ năng mà chả cần cuộn phép, nhưng không thể học [Chém] thật và sử dụng chém pha kè. Tôi cần tìm hiểu thêm.
“M-mọi người đã cứu chúng tôi… Oi, Uzoh, chúng ta được cứu rồi!”
“Ừ…”
Hmm, anh ta không thể đứng vững được.
Ichika và tôi đã vào phòng thử kiếm. Sau đó, tường chông lặng lẽ phục hồi.
“O-oi! Chờ đã! Đừng vào!”
“Hmm? Tại sao… chết rồi.”
Tường chông phục hồi sau lưng tôi và Ichika, như miệng quái thú đóng lại.
Thấy thế, mặt Muzoh như mất hết hy vọng.
“A-aah… shit, tại sao chứ…”
“Oi oi, đây là [Vùng An Toàn] đúng không? Sao anh hoảng loạn quá vậy?”
“Bọn tôi không phá hủy được bẫy dù đã dùng cả ma kiếm. Không tốt chút nào… từ bên trong kháng tấn công đến lạ…”
Tôi biết chuyện gì xảy ra, và giả vờ như đang ngạc nhiên.
“Oi oi, chờ đã. Có chuyện gì với ma kiếm?”
“… Uzoh.”
“Đây. Thứ này gãy rồi.”
Tôi nhận lấy ma kiếm và nhìn qua… Chẹp, gãy thật. Nó không còn là golem nữa, chỉ là một thanh [Kiếm Sắt Bị Gãy] bình thường. Hơn cả là, nó khá tốt khi có thể phá hủy một lớp tường chông.
“... Xem ra không dùng được nữa. Đành chịu thôi, tôi sẽ dùng ma kiếm của mình… Ichika, đưa họ bánh mì đi.”
“Vâ~ng, Chủ Nhân… Có đây có đây~?”
Ichika lấy bánh mì và đưa họ chia nhau.
Bọn tôi mang khá nhiều nên cứ ăn đi!
“... C-cảm ơn. À phải, cậu ta vừa nói Ichika…? O-oi Uzoh. Bánh mì này, màu trắng. Là bánh mì chúng ta ăn ở nhà trọ!”
“... … Em là thiên thần chăng?”
Trong khi Ichika đưa bánh mì, tôi nhân cơ hội tiến đến bệ đá. Trước tiên tôi đặt thử gươm golem gãy vào.
… Không phản ứng. Xem ra bệ đá không công nhận gươm golem trong tình trạng này.
Trong khi tôi cười thầm vì thu được dữ liệu giá trị, tôi cắm gươm golem mang theo vào bệ. Sau đó tường chông phát ra âm thanh kim loại trượt kim loại khi nó được rút lên hoàn toàn.
“... Huh? Cậu vừa làm gì thế?”
“Anh không thể rời khỏi phòng nếu không cắm ma kiếm trở lại bệ… Hơn nữa, tôi đã dùng ma kiếm mang theo bởi vì ma kiếm gãy không được.”
“Ma kiếm!? T-tôi hiểu rồi, ra là vậy ngay từ đầu… chết tiệt…”
Muzoh trầm cảm nghiêm trọng. Tôi sẽ làm lại để một thanh ma kiếm bị hư hỏng đôi chút vẫn mở được khi cắm vào bệ. Ờm, tiếp tục lời thì thầm từ ác ma.
“Anh cần phải đền bù thỏa đáng cho tôi đấy? Một thanh ma kiếm.”
… Phải, mọi thứ ở đây đã được hành động cho những lời này! Cô ấy nói: “Xin hãy thảo luận phần thưởng với những người liên quan.” Vì đây là nhiệm vụ giải cứu, chiến lược của tôi là hy sinh thanh ma kiếm để rút ruột nhiều tiền hơn.
Sợ chưa…!? Run rẩy trong sợ hãi vì quãng đời còn lại sống trong nợ nần!
“... Ừm, xin lỗi, cậu đã phải dùng thanh kiếm giá trị…”
“Chắc chắn rồi. Cậu đã giúp đỡ đến mức mất đi ma kiếm, chúng tôi sẽ trả lại sau.”
H-huh? Thỏa thuận chung chung thế, oi.
“Anh biết đấy nó là ma kiếm? Khá đắt đấy?”
“... Chúng tôi chắc chắn sẽ trả lại dù lâu đến đâu. Không biết hội có hỗ trợ không?”
“T-tôi muốn một thanh ma kiếm mới nếu có thể...”
“Hiểu rồi. Trong hai năm, không, chúng tôi sẽ cố gắng trong một năm… Chúng tôi đã thất bại đáng kể từ nhiệm vụ này, nhưng chúng tôi vẫn là mạo hiểm giả hạng C, chúng tôi sẽ cố gắng xoay sở được.”
Hai thanh niên ngoan ghê.
“... Ah, tiền công giải cứu của cậu là bao nhiêu? Nếu có thể, chúng tôi sẽ đánh giá cao nếu cậu chừa lại đủ tiền để chúng tôi nhận nhiệm vụ khác.”
Eh, họ còn trả thêm tiền? Ngon làm thao… Mặc dù, tôi đã yêu cầu một thanh ma kiếm, yêu cầu quá nhiều thì hơi ác. Được rồi, tung ra cái giá cao và hạ dần xuống để xem phản ứng của họ.
“Eh, ag, ummm, để xemmm… H-hai đồng vàng, tôi đoán vậy?”
“…—C-chuyện đó!”
Ah, xin lỗi. Có lẽ một vàng mỗi người là quá nhiều? Được rồi, giảm giá nào! Mặc dù tôi muốn nhiều nhất có thể!
“Không phải hơi ít sao!? Chúng tôi đã được cứu mạng!”
“Yeah, Muzoh và tôi là bốn vàng hử? Chúng tôi sẽ trả khi quay lại Sia.”
… … Eeeeeeh?