Chương 66
Độ dài 509 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 07:50:16
“Alicia, việc nhập học cho Gill ở ngôi làng nghèo đã xong rồi”
Vài ngày sau cuộc nói chuyện đó, cha đã nói cho tôi biết.
Hay quá! Phải nhanh chóng thông báo cho Gill mới được.
Đúng rồi, tôi nói cho Gill biết việc mình đang đóng vai nữ phản diện có được không nhỉ.
Dù gì Gill cũng là trợ thủ của tôi mà.
“Cha à, con nói cho Gill biết việc con là người giám sát Liz-san có được không?”
“Ừ, vì cậu bé đó sẽ luôn phải đồng hành cùng con mà. Và đưa luôn cái này nhé”
Nói xong, cha đưa cho tôi cái bình nhỏ.
Bên trong có chất lỏng màu hồng nhạt.
“Đây là cái gì ạ?”
“Nếu uống nó thì sẽ xuyên qua được bức tường sương mù ở ngôi làng nghèo”
Ah, ra là vậy nhỉ.
Quả nhiên là cha biết về bức tường đó nhỉ.
“Cảm ơn cha”
Tôi cúi chào cha rồi định rời khỏi đó.
“Ali, con không hối hận sao?”
Hối hận?
Hiện giờ tôi vô cùng hạnh phúc.
“Hoàn toàn không ạ”
Tôi mỉm cười đáp. Lông mày của cha biến thành hình chữ bát (八), ông lẩm bẩm vậy à rồi đi mất.
Tại sao cha lại làm vẻ mặt đó nhỉ.
Hiển nhiên là do lo lắng cho con gái yêu quý mà.
Không sao đâu, cha à, con vô cùng mãn nguyện đó.
Khi mặt trời lặn, tôi đi đến ngôi làng nghèo.
Giờ tôi hoàn toàn bình thường trước cái sự ghê rợn của khu rừng này. Quen rồi thật tốt quá.
Xuyên qua lớp sương mù, tôi hướng đến nhà ông Will.
Rồi đột nhiên chân tôi bị ai đó chộp mạnh lấy.
Cả sống lưng tôi bỗng lạnh cóng. Tôi nhìn xuống dưới chân.
Một bàn tay gầy guộc nhuốm bẩn…
Bàn tay gầy gò là thế mà lại nắm lấy chân tôi rõ mạnh.
“C….. cứu……tôi”
Một giọng nói yếu ớt đang cầu cứu tôi.
Giọng nói này là của một cô gái.
Mùi hôi thối đến mức hỏng mũi phát ra từ cơ thể đó.
Tôi bất chợt lấy tay che mũi.
Cho dù đã quen với mùi nồng kinh dị ở nơi này, nhưng cái mùi này kinh khủng quá.
Tôi phải làm gì với cái bàn tay đang bám dính lấy chân mình đây.
Nữ phản diện không hành động bằng cảm xúc mà bằng lí trí.
Nếu là nữ phản diện thì phải làm gì trong tình huống này…
Não tôi hoạt động hết công suất.
Một nữ phản diện sẽ không làm tổn thương những người yếu hơn mình đúng không?
Tại vì, người ta thường nói phải nhẹ nhàng với người yếu, nghiêm khắc với kẻ mạnh mà.
Vì vậy nên với Liz-san cũng cần nghiêm khắc.
Đúng rồi, nếu tôi cứu cô gái này thì tôi là nữ phản diện.
Tôi nắm lấy tay cô gái kia.
“Không sao đâu”
Nói xong tôi đỡ cô ấy dậy.
Bình thường tôi hay rèn luyện, nên bế kiểu công chúa dễ như ăn bánh ấy.
…Quan trọng hơn là cô ấy quá nhẹ.
Trông có vẻ hơn tuổi tôi, nhưng lại nhẹ hơn tôi rất nhiều.
Thật lạ khi cô ấy vẫn còn sống.
Tôi chạy nhanh đến quảng trường nơi có vòi nước.