• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 586 Bản chất thực sự của dịch bệnh

Độ dài 1,339 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-01 08:40:58

Chúng tôi có nên đi tìm Lovren ngay không? Mà có lẽ chúng tôi nên đến chỗ của Weenarhyn và báo cáo cho cô ấy về quầy ăn vặt của Rhyn trước đã. Giờ thì chắc cô ấy cũng bình tĩnh lại rồi.

Nhưng trước khi rời đi, tôi bỗng sực nhớ ra có thứ mà tôi muốn hỏi Bà Jill.

“Hồng Thủy Thảo Dược khi bị loang có ảnh hưởng gì với những người xung quanh không?”

“Ý của cháu là sao?”

“Hôm qua——”

Em ấy giải thích cho bà lão rằng sau khi giải cứu một con tàu bị Modoki tấn công, con bé cảm thấy chút khó chịu với nước hồ bị nhiễm ma pháp, và cho rằng hoặc nó đến từ Hồng Thủy Thảo Dược bị loang, hoặc do xác của Modoki.

Bà Jill nghe vậy gật gù.

“Hiểu rồi...... Ở cấp độ của cháu, chắc chắn là cháu có thể cảm nhận được bất thường. Có lẽ đó là vì Hồng Thủy Thảo Dược đấy.”

“Vậy ư?”

“Cháu chắc hẳn là có thể sử dụng ma pháp không-thời gian nhỉ?”

“Nn.”

“Thế thì chẳng lạ mà cháu lại mẫn cảm như vậy.”

Sau đó Bà Jill bắt đầu giải thích cho em ấy.

“Nước hồ vốn dĩ có chứa một lượng nhỏ ma lực.”

“Ma lực?”

“Phải. Ma lực mà về bản chất rất gần với thuộc tính không-thời gian.”

“Hmm, nhưng tại sao?”

“Cả ta cũng biết. Ta chỉ có thể nói rằng hồ nước ngọt đã như vậy trong hàng trăm năm rồi.”

Dân địa phương đã thấy hồ nước như vậy từ trước khi họ sinh ra rồi, nên cũng chỉ coi nó như là chuyện đương nhiên mà thôi.

“Tất nhiên, lưu lượng nhỏ đến mức người bình thường không thể cảm nhận được. Ngay cả cháu cũng chỉ mơ hồ cảm thấy được thôi, đúng không?”

“Nn.”

Quả thật, nếu không nhờ vào Hồng Thủy Thảo Dược, có lẽ chúng tôi cũng chẳng để ý đến đâu. Lượng ma lực nhỏ đến thế đấy.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là môi trường xung quanh không hề hấn gì cả. Nó chính là thủ phạm đứng đằng sau bệnh dịch đang bám rễ vào đất nước này.

Dịch bệnh ấy không xuất phát từ một mầm bệnh nào hết, mà đến từ việc tiêu thụ lâu dài nguồn nước đến từ hồ Vivienne, nguồn nước quốc gia, mà ra.

Trên thực tế, bệnh dịch này không xuất hiện ở những khu vực sử dụng nguồn nước riêng biệt của địa phương mình.

Nguyên lý thì giải thích rất đơn giản. Tiêu thụ một lượng nhỏ nước hồ trong khoảng thời gian dài, bên trong cơ thể sẽ có hiện tượng tích tụ ma pháp không-thời gian.

Kết quả là nước của hồ làm họ hoạt động nhanh hơn. Nói cách khác, nước hồ giống như là một loại potion tăng tốc yếu vậy.

Vì hiệu quả cực kì thấp, hầu như chẳng ai để ý đến cả. Những cũng bởi không ai để ý đến mà cảm nhận não bộ và phản ứng cơ thể của họ có sự bất tương đồng, gây ra mệt mỏi và say sóng. Đó chính là bản chất thực sự của dịch bệnh.

Người lớn ít khi bị nhiễm bệnh này là vì cơ thể của họ đã dần thích nghi được với hiện tượng này rồi. Một số người còn chẳng bao giờ bị suốt cả đời.

Vì thế mà dù ca bệnh có nghiêm trọng tới mức nào đi nữa, chẳng ai tử vong hết. Cùng lắm thì chỉ như một cơn say sóng kinh khủng mà thôi.

Bên cạnh đó, căn bệnh này có thể được chữa trị nhanh chóng với thuốc đặc trị. Vì thế mà người dân vương quốc này không ai coi căn bệnh là một mối nguy cấp thiết cả.

Giống như bệnh sởi vậy. Người ta chỉ bị một lần trong đời, và nó không nguy hiểm đến tính mạng. Tất nhiên nó có thể trở nên chết người nếu có bệnh lý nền hoặc sức đề kháng vốn yếu sẵn. Trong những trường hợp ấy, bệnh nhân có mắc bệnh cảm cúm thì cũng có thể trở nên nguy kịch.

“Và thuốc giải cũng cần phải có nguyên tố không-thời gian.”

Hồng Thủy Thảo, một loại thảo dược chỉ sinh sống ở vùng hồ Vivienne, có sức kháng cự tự nhiên với nước hồ.

Tóm tắt nhanh thì thân cây có thể xua đuổi và vô hiệu hóa ảnh hưởng của ma pháp không-thời gian, giúp nó có thể đề kháng lại với nước hồ.

Bản thân loài thảo dược này cũng có khả năng hấp thụ và kiểm soát ma lực bị nhiễm trong nguồn nước mà nó hấp thụ qua rễ nữa.

Thuốc giải được tạo ra nhờ vào việc chiết xuất các đặc tính ấy của Hồng Thủy Thảo.

Bằng cách tiêu hóa loài thảo dược này, hiệu quả tăng tốc của ma pháp không-thời gian sẽ được cải thiện. Nhờ đó, não bộ sẽ ngay lập tức nhận ra sự bất thường và sẽ nhanh chóng điều chỉnh lại cho phù hợp.

Cơ thể người là một thứ rất tuyệt vời. Chỉ cần hiểu qua cảm giác ấy một lần, người ta sẽ không bao giờ bị lại nữa.

“Theo một nhà nghiên cứu chuyên ma pháp không-thời gian nhận định, ngay cả khi được cường hóa bởi loại thảo dược này, hiệu quả của nó cũng chỉ bằng 1/100 khả năng của kĩ năng Tăng Tốc mà thôi.”

Riêng Fran, do em ấy đã quen sử dụng kĩ năng Tăng Tốc rồi mà có thể ngay lập tức nhận ra sự cường hóa không chủ ý ấy.

Đã thế, nếu trong nước có ma lực, không đời nào sẽ có chuyện em ấy hoàn toàn không thấy gì.

Tuy nhiên vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp.

Từ những gì chúng tôi được biết, đây không phải là một loại bệnh truyền nhiễm. Thế nên, làm sao mà năm nay nó có thể đột nhiên bùng phát được?

Tất nhiên, chuyện hằng năm vẫn có người mắc là khó tránh khỏi. Nhưng làm sao mà dịch bệnh bỗng có thể chuyển biến phức tạp hơn?

Khi Fran hỏi dùm tôi thắc mắc đó, Bà Jill cho chúng tôi một số nguyên nhân.

“Cũng vì nhiều yếu tố khác nhau. Đầu tiên là số lượng trẻ nhỏ được sinh ra. Cháu có biết là vài năm sau khi chiến tranh hoặc thiên tai xảy ra, số lượng trẻ nhỏ xuất hiện sẽ gia tăng đột biến không?”

Thêm vào đó, chính sách nhập cư thông thoáng hấp dẫn dân ngoại quốc đến có thể được dùng để lý giải cho số người mắc bệnh cao đột biến. Họ vẫn là những người chưa hình thành sức đề kháng tự nhiên, nên khả năng căn bệnh địa phương bùng phát trong cộng đồng này là rất cao.

“Kế đến là khí hậu. Vào những hôm trời ấm và có nhiều sương, lượng nước mà người dân phải tiếp xúc có thể gấp nhiều lần bình thường. Điều đó có thể dẫn đến nhiều người mắc bệnh hơn.”

“Ra vậy.”

“Chưa kể đến việc dạo gần đây, địa phương đang phổ biến một loại cây trồng mới dùng rất nhiều nước, hay phương pháp chế biến rượu mới. À phải, cũng có lần một loại nhang thơm đặc biệt sử dụng nước hồ bất ngờ trở nên phổ biến, khiến cho số lượng bệnh nhân tăng rất cao.”

Vì nguồn nước là một phần không thể thiếu trong cuộc sống sinh hoạt của con người, những thứ tầm thường như thế đôi khi có thể khiến dịch bệnh nhẹ đi hoặc trầm trọng thêm.

“Vậy năm nay nguyên nhân là gì?”

“Ta cũng không biết. Cháu có lẽ nên hỏi Weenarhyn thì sẽ hay hơn.”

Câu trả lời không nằm trong khả năng của công hội sao? Mà những vấn đề như dịch bệnh thì thuộc về quyền hạn của chính quyền và các trung tâm nghiên cứu hơn nhỉ.

Dù sao thì bây giờ chúng tôi kiểu gì cũng sẽ quay lại chỗ Weenarhyn, nên hãy đến khi đó rồi tiện hỏi luôn.

Bình luận (0)Facebook