• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

13-15. Tham quan Kinh thành, Arc đô thị

Độ dài 3,294 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 11:07:15

13-15. Tham quan Kinh thành, Arc đô thị

Satou đây. Không hiểu sao mà [Một nhóm tuần hành phát tờ bướm] ít khi xuất hiện trong manga thế kỉ trước, vẫn còn đọng trong trí nhớ tôi. Tôi nhớ kỉ niệm cay đắng bị mắng xối xả bởi hội đồng học sinh khi tôi thử làm việc tương tự để mời người vào chung vòng tụi tôi hồi những năm đại học.

Dọn dẹp tờ bướm và áp phích thật khó quá đi…

--medmed--

Tôi ngủ ngon sau một thời gian dài.

Ánh sáng từ mặt trời ban mai len qua bức trướng giường màn.

Hình như tôi thực sự có một giấc ngủ sâu, tôi không nhận ra Lulu đang mở bức màn và bọn nhi đồng đã lẻn lên giường đang bu lấy tôi.

…Đúng hơn là, lẽ ra tôi nên là người duy nhất đang ngủ ở biệt thự Kinh thành để canh chừng quỷ lục, vì sao mọi người lại ở đây?

Họ không hẳn có khả năng dịch chuyển tới Kinh thành với ma lực của Arisa, nên có lẽ Aze-san gửi họ tới.

“Chào buổi sáng, Chủ nhân.” -Lulu

“Ầ, chào buổi sáng.” –Satou

Lulu đang mở bức màn chào tôi bằng giọng tươi tắn khi cổ thấy tôi thức dậy.

“Unyu~” –Tama

“Trào sáng, nanoresu.” –Pochi

Pochi và Tama đã thức từ tiếng nói, lăn lên bụng tôi, đặt cằm họ lên ngực tôi và cũng chào lại.

“Chủ nhân, chào buổi sáng, em chào ạ.” –Nana

“Chào buổi sáng, chủ nhưn.” -Shiro

“Chủ nhưn, chào ạ.” -Crow

Nana đang ngủ với Shiro và Crow trên rìa giường chào hỏi.

Shiro ngái ngủ dường như lôi mép áo sơ mi của Nana, sự quyến rũ của áo sơ mi bị kéo ra của Nana phô bày đầy hiệu quả.

“Mwu.” -Mia

Mia đang kéo tai tôi làm tôi kháng cự lại hiệu ứng quyến rũ, cô bé buông tai khi tôi xoay qua nhỏ.

“Chào.” -Mia

“Chào buổi sáng Mia. Và còn, Arisa—“ –Satou

Tôi đánh đầu Arisa người cố chui vào áo sơ mi của tôi.

“—Em sẽ không có bữa sáng nếu em không ngừng quấy rối tình dục bây giờ.” –Satou

“Em thiếu Masternium. Làm ơn bổ sung cho em.” –Arisa

Arisa đã tỉnh làm seiza trước mặt tôi và nói mấy điều ngu ngốc.

“Tama cũng, thiếu~” –Tama

“Pochi thiếu Masternium luôn nanodesu.” –Pochi

“Nn, thiếu.” –Mia

Ba đứa nhi đồng xếp hàng cạnh Arisa, làm seiza.

“U-Ừm—em nữa, ừm… thiếu Masternium.” -Lulu

Lulu cũng rụt rè xin, bốn người họ kêu xin trong khi làm seiza.

Tôi đã không quan tâm nhiều đến họ kể từ năm mới, nên dường như họ cô đơn.

Tôi ôm mọi người theo lượt để bổ sung masternium hay cái gì đó, mà cũng như một lời xin lỗi.

“Mwu, bất công.” -Mia

“Thời gian khác nhau theo cỡ bộ ngực há.” –Arisa

“—Mấy đứa tưởng tượng ra đấy thôi.” –Satou

Để nhận ra sự khác biệt mấy phẩy giây, quả đúng là thám hiểm giả Mithril.

--medmed--

“Chào buổi sáng, Satou-sama.” –Zena

Zena-san đang mặc quân phục gọn gàng chào tôi trong một cử chỉ lễ độ.

Ấn chương của Bá thổ Seiryuu được thêu trên ngực và vai đồng phục của cô ấy.

Mọi người ngạc nhiên khi thấy Zena, người được dẫn tới phòng khách bởi quản gia, đang mặc đồ khác thường.

Còn tôi, tôi buồn lòng hơn nhiều với sự thật cô ấy gọi tôi bằng kính ngữ.

“Chào buổi sáng, Zena-san.” –Satou

Mấy cô gái đến sau tôi chào cô ấy đồng thanh.

“Có chuyện gì với Zena-san vậy?” –Arisa

Arisa lôi đồ tôi, rồi hỏi gần bên tai tôi.

Tôi kể cho mọi người về bữa ăn trưa với Bá tước Seiryuu trong khi bọn tôi đi tới phòng ăn.

“Vậy ra Bá tước Seiryuu là một kẻ tấn công~. Y như là ổng thử kiếm chuyện với Bá tước Muno vậy.” –Arisa

“Ông ấy có lẽ sẽ làm một thỏa thuận ưu tiên cung cấp ma hạch cho lãnh thổ Muno phải không?” –Satou

“À, chắc có thể lắm đấy. Ngay cả ở vương quốc Kubooku, tể tướng cũng thường xuyên cằn nhằn là tinh luyện mỏ quặng sẽ không hoạt động mà không có cung cấp ma hạch.” –Arisa

Chúng tôi đến tại bàn trong khi tôi trò chuyện như vậy với Arisa.

Chẳng hiểu sao Zena đứng nghiêm gần cửa trông như là cô ấy sẽ không ngồi, nên tôi gọi cô ấy.

“Có chuyện gì vậy?” –Satou

“Không có gì đâu, em đã ăn sáng ở dinh thự Bá tước Seiryuu rồi, nên em sẽ đứng gác ở đây.” -Zena

Từ khi Bá tước Seiryuu ra lệnh cho cô ấy đóng vai trò làm hầu cận của tôi, Zena-san đáp lại y chang một binh sĩ. Tôi tôn trọng cô ấy trung thành với sứ mệnh của cô, nhưng thành thật mà nói quả thực khó xử bởi cô ấy nghiêm túc cỡ này.

“Vậy thì hãy chuẩn bị chút trà cho em.” –Satou

“N-nhưng…” -Zena

“Không sao cả. Thậm chí ngay cả một con quỷ xông vào phòng này ngay và luôn, thì chúng ta vẫn có thể bóp nát nó khi đang còn ngồi.” –Satou

Hồi trước, Liza đã ngăn chặn dội bom bằng một con dao ăn mà, còn mấy cô gái khác không thua gì tốc độ phản ứng của Liza, nên không sao hết.

“Hơn nữa, em giữ khoảng cách thế này thì khó trò chuyện lắm.” –Satou

“Vâng, vậy thì xin anh thứ lỗi.” -Zena

Zena-san ngồi trên một ghế trống, sau đó một cô hầu đặt ít trà và bánh ngọt ở trước mặt cô ngay. Như mọi khi, những cô hầu này thật giỏi.

--medmed--

“Anh đang nghĩ đi chuyện tham quan khu trung tâm hôm nay.” –Satou

Trong khi dùng bữa sáng, tôi bảo họ vậy, và mọi người hò reo giòn tang.

“Nhưng hội đấu giá bắt đầu hôm nay, thế có được không? Không phải anh cần chuẩn bị nhiều thứ khác à.” –Arisa

“Ừa, nhưng việc của anh chỉ vào ngày thứ ba.” –Satou

“Em hiểu rồi, đàn ông sau cùng cần ba ngày phải không.” –Arisa

…Con bé Arisa nói cái gì vợi?

“Trường học~?” –Tama

“A!...Phải rồi nanodesu. Còn có trường nodesu.” –Pochi

“Mấy đứa có thể bỏ.” –Satou

Họ dù sao chỉ là học sinh tạm thời, nên không hề gì khi nghỉ một ngày.

“C-có được không ạ nodesu!?” –Pochi

“Ừ, là người giám hộ, anh cho phép nên không sao.” –Satou

“Wa~I” –Tama

“nanodesu!” –Pochi

Để phòng hờ, tôi bảo họ ai có muốn đi tới trường thì cứ đi, nhưng chẳng có ai chọn cái đó cả.

--medmed--

“Uwah, thật dzà đông~” –Arisa

Sau khi xuống xe, Arisa thốt lên trong khi nhìn choáng ngợp.

Hôm nay Arisa là cô gái thị thành mặc đồ giản dị.

“Mwu, đầy.” -Mia

Mia ủ dột, nhỏ đang mặc đồ phối hợp với Arisa, chỉ có màu là khác.

“Mùi ngon~” –Tama

“Rất là nhiều mùi ngon nanodesu.” –Pochi

“Có rất nhiều mùi soba phải không.” -Lulu

Tama và Pochi đang mặc áo sơ mì và quấn ngố [note4356] hít ngửi chung quanh khi vừa nhắm mắt và đang được mang bên dưới tay Liza, người mặc quân phục.

“Mùi hơi cay mặn, nên hình như một số quầy có cả gallete nữa.” -Lulu

Thời trang cô gái thánh phố rất đẹp với Lulu.

Sự dễ thương của cô ấy sẽ giữ đèn flash liên tục cho tới tận cuối cùng nếu mà cô ấy ở trong một show cosplay.

“Hết sức mong đợi, em báo.” -Nana

“Mùi thật ngon phải không Crow.” -Shiro

“Shiro, đừng buông tay khỏi tay của Nana-sama đó, hiểu chưa.” -Crow

“Okay.” -Shiro

Nana trong bộ đồ cô vợ trẻ đang nắm tay Shiro và Crow mà cũng mặc sơ mi với quần ngố y như Pochi và Tama.

Theo đề xuất của Arisa, hôm nay tất cả chúng tôi đều mặc đồ bình dân.

Nhân tiện tôi đang mặc áo chẽn và quần cộc.

Chỉ có bốn người Đội Zena đi kèm bọn tôi là có khí giới, Liza chỉ có một cây baton đồng đeo ở hông, còn mọi người khác đi tay không.

Bốn người của Tiểu đội Zena nhìn chung quanh một cách thận trọng.

“Tòa nhà lớn mấy đứa có thể thấy ngoài kia là sảnh thứ hai của đấu giá thấy không?” –Satou

“Eh~, ra đó là chỗ những chiến lợi phẩm từ chủ tầng được trưng bày?” -Arisa

“Không phải, những mục đắt tiền thì ở sảnh đầu tiên bên trong lâu đài. Những cái ở đây có lẽ là vật trưng bày cho thường dân.” –Satou

Có không ít hơn 1000 quầy quán nhắm tới khách hàng sẽ đi đấu giá hội ở trên đường chúng tôi đang ở.

Phần lớn quầy hàng chỉ trải vải với đồ linh tinh trên đó, nhưng cũng có một số bán thuốc phép, mỡ bôi, thậm chí cả trang bị làm từ bộ phận quái vật.

Quả thực là phong phú đa dạng, tôi ngắm chúng không biết mệt là gì.

“Oyaki này thật ngon nodesu. Pochi sẽ chia cho Chủ nhận một miếng cắn nanodesu.” –Pochi

“Katayaki này cũng ngon nữa~” –Tama

“Ooh, cái gallete giả này khá tốt.” -Arisa

“Quả hồng khô.” -Mia

“Thịt xiên ở Kinh thành quả là mềm đúng không. Nhai không đã gì hết.” -Liza

“Chủ nhân, anh có biết nguyên liệu bí mật cho hương vị của Tsutsumi-Yaki này không? Hình như là xì dầu, nhưng nó hơi nóng, vậy mà vẫn có vị ngọt nhạt nữa ta.” -Lulu

“Có xác suất sinh thể trẻ kia là một đứa trẻ đi lạc. Em thấy nó thích hợp được bảo vệ. Chủ nhân, xin cho phép thu thập.” -Nana

Mấy cô gái của tôi ưu tiên mua và ăn đồ, họ mua nhiều quà vặt khác nhau mà có thể mang trên hai tay, đi bộ chung quanh các quầy hàng đông đúc.

Tất nhiên tôi từ chối yêu cầu của Nana.

“Vroo~?”-Tama

“Giỏi ghê nodesu. Lửa chui ra từ miệng nanodesu.” –Pochi

Một số người đang biểu diễn đường phố giữa các quầy hàng, vì vậy tôi ném ít tiền cho họ để giải trí cho bọn tôi.

“Có một Con thỏ Xoay ở đằng kia.” –Arisa

“Nn, chuyện anh hùng.” -Mia

Thỏ Xoay là chỗ một người thỏ đang cưỡi trên một quái vật thỏ thuần hóa to bằng con ngựa thực hiện chiêu thức.

Họ được vây quanh bởi hàng rào vì sẽ nguy hiểm nếu quái vật hung hăng.

“Không nyoronyoro~?" –Tama

“Không có người rắn nodesu.” –Pochi

--Người rắn?

“Nói mới nhớ, dù chúng ta đã thấy họ rất nhiều hồi tham quan năm mới, thì giờ không có lấy một ai cả.” –Arisa

“Người làm rắn chắc có lẽ đã bị ăn bởi quái vật hồi hỗn loạn khi đó, nên em đoán.” -Nana

Nana nói dự đoán của cô cho Arisa người nhìn quanh băn khoăn.

À, người dụ rắn hả—

Tôi thử tìm kiếm trên bản đồ, nhưng tôi không thể thấy nổi ngay cả một [Người dụ rắn].

Liệu có phải như họ biểu diễn theo mùa giống múa sư tử không?

--medmed--

Mia và Arisa hình như thấm mệt vì đi bộ, nên chúng tôi tìm chỗ rộng rãi để nghỉ một lát.

“Zena-san và mọi người nữa, các cô có lẽ nên nghỉ đi.” –Satou

“Không đâu, bọn em đang làm nhiệm vụ.” -Zena

--Họ khá là cố chấp.

Tuy nhiên điều này có thể hiểu được vì có những chấm đỏ thường xuyên hiện trên rada.

Tôi cảm thấy tệ nếu ép buộc họ ngưng làm, nên tôi phát những đồ uống nước táo với mật ong mát lạnh cho bốn người họ.

Ngoài ra, ngay khi tôi thấy bất cứ ai có ác ý hướng tới chúng tôi, tôi tóm gọn chùng bằng [Tay Phép] thường trực và quăng chúng vào hẻm sau, nên thiệt sự không có nguy hại gì.

"Aa-----------!!" –Arisa

Arisa hét lên trong khi bóp nát hồng khô mà con bé nhận từ Mia trên tay.

“Arisa. Ngừng hét lên thình lình đi.” –Satou

“Kia! Nhìn cái kia kìa.” –Arisa

Arisa phớt lờ lới mắng chụp vai của tôi và nhảy tưng tưng.

--Cái gì vậy?

Tôi hạ hông để hợp với hướng nhìn của cô bé, nhỏ thấp giọng nói với tôi mà không có quấy rối tình dục nào thế đã đủ là chuyện bất thường rồi.

“Tóc xám ở kia! Nhìn vào danh hiệu cậu nhóc.” –Arisa

Tôi xem cái nơi Arisa chỉ.

Như tôi dự đoán, nhóc Shin đang thu lượm rác ở đó.

“À phải, anh chưa kể cho em.” –Satou

“A-anh biết ư? –thế là sao, danh hiệu không ở đó khi em gặp cậu ấy ở trường lúc trước anh biết không? P-phải chăng cậu ta là một người ấy à?” –Arisa

“Màu tóc cậu ấy chắc đâu như thế nếu cậu ấy là vậy đúng chưa?” –Satou

“À, phải rồi. Đúng vậy mà ta.” –Arisa

Tôi nhẹ nhàng kể Arisa, người có chút bình tâm lại, về Anh hùng Shin.

Tụi tôi đang nói hạ giọng trong đám đông ồn ào và nhạc nhẽo từ người biễu diễn đường phố, nên không cần lo lắng việc bị nhóm Zena-san và bạn cô nghe được.

“Hm~m, một anh hùng địa phương đã mất trí nhớ hả…” –Arisa

Sau khi khoanh tay suy ngẫm một chốc, Arisa hỏi với đôi mắt tím con bé lóe sáng nhìn vào tôi.

“Nè, anh định chăn cậu nhóc đó đủ để đánh nhau với quỷ vương hả?” –Arisa

“Không hề, đã có Hayato và tựa như thế rồi, triệu hoán anh hùng là cho việc đó, anh định để Sir Julberg dẫn dắt nhóc Shin.” –Satou

“Á à, hiểu mà, sau cùng cậu ấy đâu phải con gái đâu~” –Arisa

Arisa gật gù như thể hiểu rõ.

…Không không, tôi không quyết định liệu có dẫn dắt cậu ta hay không đâu phải bởi giới tính nhỏ có thực hiểu không vậy?

--medmed--

“Để tôi đi—“ –trẻ con

Tôi loáng thoáng nghe tiếng một đứa trẻ nhỏ với skill Căng Tai vừa khi tôi cảm thấy kiệt sức từ nhận xét hấp tấp của Arisa.

Trông như nguồn tiếng la là từ bao tải của một người khả nghi vừa mới biến mất trong hẻm sau.

Khi đánh tầm mắt sang, tôi thấy Pochi và Tama đã làm tư thế vọt đi.

Thân hình cả hai đã xoay tới hướng đứa trẻ kêu, chỉ có mắt họ là chú mục vào tôi.

Rõ ràng, họ đang đợi lệnh.

“Đi! Pochi!” –Satou

“Vâng nanodesu!” –Pochi

“A~ye~” –Tama

Trong một khắc, Pochi và Tama biến mất với Thuấn Động.

Cả hai xuất hiện trước tên đàn ông như một anime cắt cảnh.

Tama nhận thấy tôi chỉ ra lệnh cho Pochi trở lại chỗ cô bé đứng trước đó trong một giây, lễ độ thu lại tư thế sẵn-sàng-rượt, và xoay mặt tới tôi.

“—Tama không cần ạ~?” –Tama

“Không phải như thế.” –Satou

Tôi chỉ ngón tay tới hướng chỗ tội ác mới cho Tama đang ứa nước mắt nhìn tôi.

Có tới hai điểm tội ác cơ mà.

“Tama đi tới đằng kia.” –Satou

"Aye aye sir~, nyan" –Tama

Vừa để lại dư ảnh và tiếng reo vui, Tama đi bắt giữ tên bắt cóc khác.

Tôi cũng nhờ Liza và Nana đi theo hỗ trợ.

“E-eh? Ừm, nãy có chuyện gì xảy ra à?” -Zena

“Zena-chi, cái kia!” -Lilio

Lilio chỉ cho Zena, người lúng túng bởi do cô không hiểu tình hình, vào cái gã Pochi bắt giữ.

Hai người khác của Tiểu đội Zena—Cô Iona và Ruu hình như báo động người xấu sẽ tận dụng cơ hội nhân vụ lộn xộn.

“Đó là bắt cóc, Zena-san. Anh xin lỗi, nhưng em có thể mang tuần tra tới đây không?” –Satou

“Đ-được an-“ –Zena

“Tôi sẽ đi với Ruu. Zena-san và Lilio, làm ơn bảo vệ Tử tước-sama.” -Iona

Sau khi chặn Zena-san người định chạy đi, Cô Iona và Ruu chạt hướng tới đồn gác tạm thời ở trước con đường quầy hàng.

“Bắt được kẻ xấu nodesu.” –Pochi

“Tama cũng bắt được một~?” –Tama

“Chủ nhân, em bảo vệ an toàn cho nạn nhân, em báo.” -Nana

“Em cũng bảo vệ cho họ rồi.” -Liza

Pochi với Tama mang hai tên ngất và lăn chúng đến dưới chân tôi.

Nana và Liza mang những đứa trẻ nạn nhân từng người.

Người được cứu từ bao tải là mấy bé gái nhỏ độ học sinh tiểu học không có vẻ là giàu có, xét theo quần áo.

Cả hai đứa trẻ đều có vải trắng quấn cánh tay họ, tôi không hiểu đó là xu hướng hay cái gì.

“Ê, thằng kia! Buông Sina và Olna ra!” –Shin

"Shin-nii." -Sina

"Shin-niichan." -Olna

Trông như họ là người quen của nhóc Shin.

Mấy bé gái thấy nhóc Shin nhảy chằm vào cậu trong khi mếu máo.

Xem trên AR mô tả, tôi nhận ra rằng mấy bé gái ở cùng trại mồ côi với nhóc Shin.

“Cậu biết những đứa trẻ này à?” –Satou

“Phải, đúng vậy.” -Shin

Nhóc Shin chắn trước mặt tôi để bảo vệ cho lũ trẻ,

“Vậy thì tôi sẽ để những đứa trẻ này cho cậu. Tôi sẽ tra hỏi những gã này.” –Satou

“M-mấy người cứu những đứa nhỏ này ư?” -Shin

“Ghỉnhi~ên.” –Tama

“Đúng vậy nanodesu.” –Pochi

“C-cảm ơn anh. Xin lỗi vì đã nghi ngờ anh. Ê, mấy đứa nữa, cảm ơn họ đi.” -Shin

“Cảm ơn bạn đã cứu mình.” -Sina

“Cảm ơn mọi người. -Olna

Bị thúc giục bởi nhóc Shin, bọn trẻ nói lời biết ơn với Pochi và Tama.

“Anh không bảo là đừng có tới chỗ đông người vì rất nguy hiểm sao?” –Shin

Tôi tra hỏi mấy gã đàn ông trong khi có lời nhóc Shin đang mắng bọn trẻ suýt bị bắt cóc làm BGM (nhạc nền).

“Nhưng mà, viện trưởng-sensei nói tụi em có thể đi.” -Sina

“Viện trưởng kêu hả?” -Shin

“Un, viện trưởng quấn vải trắng này cho bọn em.” -Sina

“Ông ấy nói như vậy mới có thể tìm được nếu tụi em bị lạc trong lễ hội.” -Olna

“Cái ông viện trưởng bủn xỉn đó mà làm vậy ư?” –Shin

Giờ mới nhớ, viện trưởng trại trẻ của nhóc Shin bị nghi ngờ là buôn bán nô lệ mà ta.

“Giờ thôi, tội phạm-kun. Có hai việc tôi muốn hỏi các ngươi—“ –Satou

Cả hai không thuộc băng tội phạm, mà là người nghèo sống ở khu ổ chuột, nên họ thú nhận dễ dàng sau khi tôi nhỏ nhẹ hăm dọa.

“T-thực vậy mà. Chúng tôi chỉ nghe bảo bắt cóc những đứa trẻ có vải trắng quấn ở tay thôi.” –kẻ bắt cóc

--Thế là có tội rồi.

Coi bộ gã viện trưởng trại trẻ là kẻ chủ mưu, hay có lẽ ổng dự phần trong kế hoạch của kẻ chủ mưu.

“Họ nói rằng họ sẽ cho bọn tôi một tiền đồng lớn nếu bọn tôi mang đám trẻ tới chỗ cái gã bên ngoài hẻm sau…” –kẻ bắt cóc

Bắt cóc trẻ em với chỉ lợi lộc nhỏ—xí khoan, đó không dành cho người khu ổ chuột hả.

Tôi kiếm được rất nhiều tiền dễ như ăn cháo từ chuyện liên quan tới hội đấu giá lần này, nên có chăng tôi sẽ thành lập một văn phòng tuyển dụng công cộng hay từa tựa vậy.

Soạn kế hoạch chi tiết đúng là phiền toái, vậy nên tôi sẽ để chuyện đó cho các quản đốc của Echigoya. Hai người này sẽ được tự do một khi đấu giá chấm dứt, nên vừa khít.

Tôi chỉnh lại suy nghĩ hơi bị lạc trôi của mình và tiếp tục hỏi gã.

“Ngươi có biết ai là người ra lệnh ngươi làm việc bắt cóc không?” –Satou

“Ờ. Tôi không thể thấy mặt vì hẳn đeo mũ choàng đen, nhưng giọng nói đó là của một thanh niên.” –kẻ bắt cóc

Fumu, tôi đoán thế này đã là biết được nhiều lắm từ người chỉ được thuê bằng tiền.

“Chủ nhân, bắt giữ những kẻ xấu ở nơi người này làm chứng, và an toàn bảo vệ cho các sinh thể trẻ, vậy nên em báo.” -Nana

Nana, đang ôm một đứa nhóc có tay quấn vải vàng dưới tay cô, quay trở về trong khi kéo lê một gã bắt cóc bẩn thỉu.

Như mong đợi, chú ý của công chúng tụ tập hết cả vào đây, thật không thoải mái gì cả,

Hình như nhóc này thuộc về một trại trẻ khác với cái của nhóc Shin.

Rõ ràng là, đâu chỉ có duy nhất một viện trưởng ác ma cấu kết với bọn bắt cóc đâu.

Bây giờ, tôi sẽ gửi lời mời thăm nhà tù tới những tên viện trưởng này--

Bình luận (0)Facebook