• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 20 - Nhân vật nền và cuộc chạm trán bất ngờ

Độ dài 1,400 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-08-04 09:00:11

「 Rồi đặt X ở đây…CUỐI CÙNG, MÌNH LÀM XONG RỒI!..... 」

「 Fugyah! ….Auuu, sao tự nhiên cậu dừng lại vậy? Reika…à.  」

Khi tôi ngước lên nhìn để ăn mừng sau khi giải xong một câu toán khó, Eihashi-san và Ichinose-san đã bước vào từ hành lang nối liền giữa thư viện và phòng đọc.

Tôi đã chết lặng bởi vì mọi việc xảy ra khá bất ngờ nhưng không ngờ lại có người tới thư viện này, không chỉ một, mà là hai luôn.

Mặc dù Eihashi-san đã ngưng gọi tôi sau khi Ichinose-san làm gì đó với cậu ấy, tôi không nghĩ là mình sẽ gặp cô ấy ở trong thư viện nơi mà tôi chưa từng gặp người quen nào.

Có lẽ điều tương tự cũng xảy ra với Ichinose-san và Reika-san…Sau một hồi hoá đá nhìn nhau, Eihashi-san đã mở lời trước.

「 C,chào buổi chiều Hiura-san. Cậu đang tự học à? 」

「 Không, cậu nhầm người rồi. Tên tôi là Geppyo Yokya. 」[note46465]

「 … 」

Eihashi-san thì nghệt mặt ra còn Ichinose-san trông hết sức kinh ngạc.

Trong tuyệt vọng, tôi cố gắng tìm lối thoát. Một lối thoát hoàn hảo. Sự im lặng này đáng sợ như khi bạn bị giáo viên gọi lên bảng và trả lời sai vậy.

Lạ thật đấy, sao tôi cứ thấy lành lạnh trong khi trời vẫn còn những vạt nắng mùa hè thế này. Cái điều hoà hỏng rồi à? Có lẽ tôi sẽ nói với cô giáo việc này sau.

「 …? 」

「 …được rồi, cứ coi như mình chưa nói gì đi. Mọi chuyện vẫn ổn. 」

「 …Khoan khoan khoan khoan! Mọi việc diễn ra hơi nhanh rồi đó! 」

Thật đáng sợ làm sao, cậu ấy nói vậy ngay sau khi tôi giả vờ như chưa có chuyện gì… cậu ấy định giúp tôi hay gì? Kể cả vậy, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài phớt lờ nó cả.

「 Chào Eihashi-san. Mình đang học nhưng hai cậu tới đây có việc gì vậy? 」

「 Ể? Cậu định giả vờ như chưa có gì xảy ra à? Geppyo-kun!? 」

「 …Ichinose-san à, cậu nhầm tớ với ai khác chăng? Đó là ai vậy? 」

「 CẬU VỪA TỰ GỌI MÌNH NHƯ THẾ CÒN GÌ!? 」

「 Akari-chan à. 」

「 CẬU NGHE THẤY CẬU ẤY NÓI GÌ MÀ PHẢI KHÔNG REIKA!? CẬU ẤY VỪA NÓI GEPPYO MÀ! 」

Tệ rồi đây, nếu Eihashi-san đồng ý thì tôi không thể giả vờ được nữa…khi tôi còn đang suy nghĩ, Eihashi-san đã đặt ngón tay trỏ của mình lên bờ môi của Ichinose-san.

「 Im lặng nào cô bé Cậu phải giữ im lặng khi ở thư viện đó cậu biết không? 」

「 ~~~~~~!! 」

Sau khi bị Eihashi-san nhắc nhở, mặt Ichinose-san dần đỏ lựng trong khi giậm chân xuống sàn…Tôi không nghĩ là sự tồn tại của Sư phụ Geppyo lại có thể bị xoá bỏ một cách đơn giản như vậy.

Vĩnh biệt, Geppyo Yokya… Cậu quá tốt đẹp cho cuộc sống này.

Ichinose-san có vẻ như đang cố nhịn những cảm xúc như đang chực chờ trào ra bất cứ lúc nào. Thật đáng khâm phục làm sao.

…đúng hơn, Eihashi-san chọn không quan tâm tới lời bạn của cô ấy và cứ thế để nó trôi tuột đi…?

「 Vậy hai cậu làm gì ở thư viện vậy? 」

「 Akari-chan nói với mình rằng muốn mượn một cuốn sách nên mình tới đây với cậu ấy…nghĩ lại thì chúng mình chưa tới đây từ hôm ngày hội hướng nghiệp rồi… 」

「 Đúng đó, Reika đã theo chân mình đến đây. Trong tờ rơi có liệt kê một cuốn tiểu thuyết lãng mạng rất hot dạo gần đây. Nhưng có vẻ thư viện to một cách bất ngờ. Mình vẫn chưa tìm thấy nó đâu. 」

Trước khi tôi kịp để ý, Ichinose-san đã tái sinh.

Một trong những nỗ lực của cô thủ thư để tăng lượng người tới đây đó là thông qua những tờ rơi. Trên đó có thông tin về những cuốn mới được nhập về và gợi ý của cô ấy.

Không cần biết một ngôi trường có danh giá như thế nào, không có chuyện thư viện trường lại chỉ toàn sách tham khảo cả. Một nửa chỗ sách của thư viện này là tiểu thuyết và light novel.

Không, theo những gì tôi nghe ngóng được, một ngôi trường càng danh giá, thể loại sách họ có càng rộng.

Cuốn sách mà Ichinose-san muốn mượn là cuốn sách tôi yêu cầu cô thủ thư nhập về, và nó mới về từ hôm trước thôi…

「 …đây có phải cuốn sách cậu cần tìm không Ichinose-san? 」

「 Nn? Ah, đúng nó đó! Mình đang kiếm cuốn này. Mà làm sao Hiura-kun có vậy? 」

「 …Mình là người yêu cầu nên khi nó về mình mượn luôn… 」

Cô ấy hỏi tôi với vẻ bối rối trên mặt nhưng bởi vì tôi yêu cầu vì muốn đọc, không đời nào tôi lại không mượn khi nó về cả.

…Ngay từ đầu, tôi mượn cuốn này hôm thứ Sáu và tôi đang định trả vì tôi đã đọc xong từ giờ nghỉ trưa rồi.

「 Vậy ra Hiura-kun cũng đọc mấy cuốn như này nhỉ. 」

「 Nn? Có gì bất ngờ lắm à?」

「 Không, nói bất ngờ thì cũng không phải…mình ít khi đọc sách nên mình nghĩ rằng thật tuyệt khi cậu có thể đọc nhiều thể loại như vậy. 」

「 A,à ừ, ra vậy… 」

Tôi thấy hơi nhột khi cô ấy khen tôi thật lòng như vậy. Tôi tưởng rằng cô ấy thấy kì cục khi tôi đọc thể loại này. Dù sao thì sẽ khá là tệ nên tôi cứ tiếp tục như này nên ta đổi chủ đề thôi.

「 À mà, cuốn sách mình cho cậu mượn ấy, cậu đọc đến đâu rồi Eihashi-san? 

「 Uhh…thực ra thì mình chưa có thời gian để đọc...」

「 Mình hiểu rồi…vậy là cậu chưa đọc nhỉ? 」

「 …vâng. Mình xin lỗi, cậu đã cho mình mượn vậy mà. 」

Vì một lí do nào đó, trông Eihashi-san u ám hơn tuần trước thì phải? Cô ấy mệt à? Tôi có thể cảm thấy được điều đó qua biểu cảm của cô ấy.

Thực ra, vì đây là lần đầu tiên Eihashi-san đọc một bộ light novel, tôi đoán là cũng dễ hiểu khi cậu ấy mất nhiều thời gian thế.

Cá nhân tôi nghĩ rằng khoảng thời gian lâu nhất là trước khi bạn quyết định có nên đọc hay không. Sau cùng thì nhiều người sợ rằng mình không thể dứt ra được.

Cuốn tiểu thuyết tôi cho Eihashi-san mượn là một đầu truyện nổi tiếng vì bạn không thể ngừng đọc chỉ sau 10 trang.

Đó là lí do cũng không khó hiểu nếu cậu ấy bắt đầu đọc và bỏ ngang nhưng nếu cậu ấy vẫn chưa đọc, khả năng cao là Eihashi-san sẽ bị nghiện.

「 Mình sắp đi về và cũng đã đọc xong rồi nên mình sẽ trả lại để cho Ichinose-san mượn nhé? 」

「 Ể? Thật hả? Vậy sau khi xong sao chúng ta không đi về cùng nhau nhỉ? 」

「 Ể?」

Tôi tưởng rằng Ichinose-san muốn tôi tránh xa Eihashi-san nhưng tôi hiểu nhầm ý câuk ấy chăng?

Không, từ vẻ mặt của cậu ấy, có vẻ như Ichinose-san đang cố gắng giúp tôi sau sự cố Geppyo vừa rồi.

「 Uhh, chúng mình có làm phiền cậu không…? 」

「 …không sao. Ta đi về nào… 」

Tôi thì không phiền gì cả và tôi hơi lo lắng vì cậu ấy có chút khang khác so với tuần trước. Nó nghiêm trọng tới mức tôi sợ rằng mình đã làm gì đó với Eihashi-san.

Sau đó, tôi tới chỗ cô giáo để trả sách và sau khi Ichinose-san hoàn thành thủ tục mượn sách, chúng tôi đã sẵn sàng để đi về.

Nếu Eihashi-san hỏi bạn điều gì đó với đôi mắt mở to, hầu hết mọi người sẽ đồng ý ngay tắp lự…Nhân tiện, tôi cũng thuộc đám đó.

Tôi tưởng rằng Ichinose-san đã làm gì đó để ngăn Eihashi-san tiếp cận tôi tuần vừa tôi nhưng có vẻ như cậu ấy mới là người đang cố để đẩy chúng tôi lại gần nhau.

Cậu ấy rủ tôi đi cùng chỉ bởi vì muốn trả thù thôi à? Hay là cậu ấy còn ý định nào khác?

Tôi không biết được nhưng bởi vì tôi lo lắng cho tình trạng của Eihashi-san, tôi quyết định chấp nhận lời mời của cô ấy.

Bình luận (0)Facebook