• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 76

Độ dài 424 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-10-04 11:45:35

"Này, vậy từ trước đến giờ thái độ của em là sao? Tại sao LÚC NÀY em lại quyết định thú nhận?'

"Cái đó em…"

Rõ ràng là con bé vẫn đang giấu điều gì đó.

"Nói đi. Anh cảm thấy có điều gì đó sâu xa hơn ẩn đằng sau thái độ của em lúc trước. Đừng nói rằng Haruka lại là người đứng sau chuyện này nhé?"

"Không phải vậy. Em có hoàn cảnh riêng của mình."

Chà, tôi đoán tốt hơn là không nên ép em ấy.

_______________________________________________

Sau khi xuất viện, tôi trở về cuộc sống thường ngày và tiếp tục đến trường.

Lớp học ồn ào hơn trước. Có lẽ là vì kỳ thi sắp đến.

"Thằng đó quay lại đây làm gì thế?" "Tệ thật." "Thật khó chịu khi nhìn thấy thằng mọt sách đó ở trường."

Tôi nhớ Yuki đã từng nói với tôi điều gì đó.

"Senpai, em nghĩ có những người không được phép bước chân vào xã hội."

Nhờ Yuki, chúng tôi đã nắm được thông tin về nguyện vọng của mọi người. Việc cần làm bây giờ là chờ đến mùa đông đến thôi. Chết tiệt, tôi không thể đợi được nữa. Điều này sẽ rất vui đây.

_______________________________________________

Về đến nhà, tôi qua gõ cửa căn hộ Hayano.

"Vâng, đang ra đây! A, Yuu-kun."

Giọng điệu của con bé đã thay đổi đáng kể.

"Anh đến chơi đây!"

"À, đợi em một chút. Bên trong đang hơi bừa xíu."

Tiếp đó là tiếng dọn dẹp gấp rút vang lên.

"Đã xong. Anh có thể vào được rồi."

Sau đó, thỉnh thoảng tôi lại qua nhà Hayano chơi và chúng tôi cùng chơi game với nhau.

______________________________________

"Yuki, em đang viết gì đấy?"

"À, cái này hả? Đừng nhìn mà!"

Ho, thật bất thường khi em ấy lại giấu tôi điều gì đó.

"Vậy sao? Chà, nếu em không muốn anh nhìn thì thôi vậy."

"Hãy làm vậy đi anh."

"Mà nhắc mới nhớ, tương lai em định làm gì thế, Yuki?"

"Eh? Senpai đã nhìn thấy nó rồi à?"

"Ý em là sao?"

"A, biểu cảm đó. Nếu anh chưa thấy nó thì ... em đang nghĩ sẽ làm việc chung với Senpai ở chỗ nào đó."

"Anh hiểu rồi, vậy thì sau này chúng ta sẽ cùng nhau đi làm nhé."

"Vâng, nhưng em cũng có mục tiêu riêng của mình."

Yuki gãi đầu một cách ngượng ngùng.

"Heh ... Đó là gì vậy, nói anh nghe đi?"

"Em không biết có làm được không nữa và em cũng không muốn anh kỳ vọng quá nhiều nên tạm thời em chưa muốn nói."

"Anh hiểu rồi...Cần giúp đỡ gì thì cứ nói với anh nhé."

"Vâng, em cảm ơn!"

Bình luận (0)Facebook