Chương 118: Tiếp xúc lần nữa
Độ dài 1,009 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-19 03:51:47
Thịt lựa chọn đợi đến thời gian con sói—Rin —thức dậy, vận hành golem.
Để Thịt thấy ngoại hình Rin qua màn hình, Rei mở menu cho em ấy.
Và lần này tôi chỉ cần ngồi yên trong phòng chủ để tránh trường hợp xảy ra chuyện. Một công việc không cần làm gì cụ thể.
… Rokuko chịu trách nhiệm thu người trong trường hợp xảy ra vấn đề. Đó chính là lý do không cần tôi.
Rokuko dễ dàng thu Thịt và Ichika vào phòng chủ dù họ không phải vật phẩm bởi tôi thuyết phục rằng [Nô lệ là vật phẩm, nên nhóc có thể]. Và dù hệ thống ngay từ đầu có thể làm vậy… đây là lỗ hổng. Chức năng bị cấm hẳn sẽ được dỡ bỏ nếu hầm ngục tăng trưởng.
Ừm, liệu tôi có hay không xem Thịt và Ichika như vật phẩm… là điều phức tạp. Đây là bí mật với Rokuko, nhưng tôi không nghĩ có thể.
Như thế, tôi có nguy cơ thất bại vào lúc quan trọng. Nếu Rokuko thấy thất bại và nghĩ, “Ah, ngươi còn không làm được,” thì thật tệ. Đó là lý do.
Nói cách khác, tôi không cần làm gì cả. Chỉ quan sát.
Chúng tôi chuẩn bị ít thức ăn bằng golem truyền tin màu đen và thức ăn cho động vật. Không biết đã đủ chưa?
“Xin chào.”
Thịt nhanh chóng bắt chuyện bằng golem truyền tin. Rin ngơ ngẩn nhìn con golem, sau đó liền mở to đôi mắt đỏ đầy ngạc nhiên.
[Cái gì—, tên khốn, Kehma!? Tại sao, ngươi đã bị ăn rồi mà!]
Ah, hình dáng đúng là tương tự seri haniwa. Chỉ riêng màu là khác.
[Tại sao, tại sao ngươi, còn sống, Kehma!]
“… Đấy là Chủ Nhân của ta.”
[Hoh, ta hiểu. Nhìn kĩ, mới thấy, ngươi màu đen. Một đứa khác. Nhưng, con đó, thành thức ăn, của ta rồi. Nên, ngươi là, thuộc hạ của ta.]
“… Không? Ngươi sai rồi.”
Sức mạnh = Ưu việt. Chậc, luật của rừng xanh. Nhưng không liên quan tới Thịt.
[… Sai? Ngươi thề, trung thành với, tên đã chết đó. Đáng khen đấy.]
“Đúng, ta là của Chủ Nhân, chết cũng không đổi.”
Thịt trả lời trong một hơi… Hử? Vừa rồi nghe rất kiên định?
[Thế, sao? Vậy ngươi, có việc gì?]
“Trở thành thuộc hạ của ta.”
[Từ chối! Ta không, cần, chủ nhân!]
Từ chối ngay. Ừm, hiển nhiên. Vậy đàm phán sẽ bắt đầu từ đây. Thịt điều khiển golem truyền tin lấy ra hamburger.
“Mặc dù ngươi sẽ nhận được chiếc hamburger ngon lành này nếu gia nhập?”
[Ta không, cắn câu đâu! Ta sẽ ăn, cả ngươi!]
“Không phải ngươi đói sao? Còn về kẹo? Chúng vừa ngon vừa ngọt .”
[Ta đã bảo không rồi! Garururu!]
Em ấy lấy kẹo ra, nhưng Rin đã vào trạng thái tức giận.
Cái gì thế? Cuộc trò chuyện này, cảm giác thiếu chút đồng bộ? Oi, Thịt. Rin-san đang giận.
“Nếu không cần kẹo, ngươi sẽ đi theo ta chứ?”
[Hoang đường! Nếu muốn, ta đi theo, đánh bại ta! Thì ta sẽ, xem xét!]
“Vậy ngươi sẽ đi theo ta? Cảm ơn rất nhiều. Đây, kẹo đây.”
[Không! Ta không cần cái này! Ta sẽ ăn, ngươi!]
Và rồi nó ngoạm golem truyền tin màu đen. Đồng thời, Rokuko thu Thịt và Rei về phòng chủ. Chào mừng trở lại.
“… Nó vui vẻ, nhưng vẫn ăn em. Lần tới sẽ ổn.”
“Này, Thịt… Chẳng lẽ, có những từ mà chỉ riêng em hiểu được?”
“? Vâng, đúng ạ.”
Em ấy thẳng thắn đồng ý… À, thế à.
“… Mục đích trò chuyện về việc chung sống không tồn tại ở đó. Đúng hơn, nó rất tức giận. Siêu tức giận.”
“!? K-k không tốt sao!? Chắc chắn nó đang giấu sự e ngại…”
“Không tốt…. Mặc dù tiến thêm một bước khi nó nói sẽ đi theo nếu em đánh bại.”
“E-em xin lỗi…”
Ừm, ổn thôi. Cứ theo kế hoạch ban đầu của tôi… dù rất rắc rối… tôi sẽ đàm phán với nó… dù rất rắc rối. Haah.
Tôi chuẩn bị golem truyền tin ngoài màu đen để phòng chuyện tương tự.
“Còn lại để anh.”
Tôi vỗ đầu Thịt và bắt đầu chuẩn bị cho cuộc đàm phán.
☆
“Oooi, Rin. Mi dậy chưa? Anh có chuyện cần nói.”
[… Lại, đứa khác!?]
Khi tôi nói với Rin, Rin nhìn vào golem truyền tin bằng con mắt đỏ.
“Hahaha, anh là Kehma. Mọi chuyện như nào, sống thoải mái chứ?”
[Kehma!? Tại sao, ngươi còn sống!? Ta đã ăn ngươi!]
“Đừng hiểu lầm. Anh sẽ không chết bởi thế được. Cứ ăn lần nữa nếu thích?”
[Con golem kì lạ… Chắc chắn, ta ăn, ngươi rồi.]
Ừ. Ngay cả khi mi ăn golem, người lồng tiếng cho nó vẫn ổn.
[Có lẽ, con màu đen, cũng còn sống?]
“Hooh, tại sao?”
[Ta đã ăn, nhưng vị nó không ngon. Kehma, nó giống, như ngươi. Vị của con golem, bình thường.]
… Vị của golem khác nhau? Hay có golem vị dâu tây nữa à?
[Kehma là quái vật độc nhất, nên ta nghĩ ngươi ngon, hoặc vị khác lạ.]
“Anh làm từ đất, nên vị chả khác gì đâu.”
[Quái vật độc nhất, rất ngon.]
Về cơ bản cảm giác ngon miệng của nó khác biệt? Đất bình thường không có vị gì khác ngoài đất. Tôi cảm giác thuần hóa nó bằng ẩm thực Nhật hẳn sẽ hơi khó khăn?
Tôi lấy ra thức ăn chó mua từ trước bởi không có dịp dùng thử để thuần hóa nó.
“Anh mua thứ này, mi muốn ăn không?”
[Là, thứ gì?]
“Thức ăn cho chó. Nếu không muốn ăn cũng được.”
[Không muốn.]
Không muốn hử… Tôi biết làm thế quái nào với nó? Tôi không thể cho Thịt ăn.
“Ừm, anh đã nghe qua, nhưng mi nói sẽ đi theo nếu bị đánh bại nhỉ Rin?”
[Muốn chiến à?]
“Ừ, mặc dù không phải bây giờ. Nếu là để mi đi theo, anh có thể thách đấu chứ?”
[Đến, đây. Giờ, ta sẽ ăn ngươi.]
Nói xong, Rin nhe nanh.
Đã bảo không phải bây giờ!
[Đến lúc ăn!]
“… Hiểu rồi, anh sẽ quay lại.”
Cái con mất nết này. Tôi chưa hỏi được chuyện gì nghiêm túc cả.
Trong khi bị thu lại phòng chủ, tôi nghĩ về những việc phải làm.