• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 50: Cung điện hoàng gia (1)

Độ dài 3,982 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-03-17 14:15:15

Trans: Bui!!!

—————————————————————————————————

Văn phòng của Trưởng Giáo sư yên lặng đến chết người.

Deculein tập trung vào cuộn giấy mà không nói lời nào. Nó chứa đầy các nét và vòng tròn và đủ các loại công thức ma thuật.

“…”

Epherene nuốt khan và siết chặt tay trong khi nhìn Deculein đầy lo lắng.

Tim cô đập thình thịch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên thái dương. Ngay cả hơi thở của cô cũng trở nên khó khăn.

"Nút thắt trên đoạn tiếp nối của vòng tròn ma thuật này khá lỏng lẻo."

Một cây bút máy nhô lên sau lưng Deculein khi anh nhìn vào công thức.

"Những phần này."

Cây bút đánh dấu tám phần.

"Luôn luôn kiểm tra sự khác biệt giữa mối nối chặt và mối nối lỏng lẻo."

Sylvia so sánh bằng mắt mình những gì ngài ấy đã đánh dâu và những gì không.

Có một sự khác biệt nhỏ nhưng rõ ràng. Epherene cũng nghe lời khuyên một cách nghiêm túc vào lúc này.

"Mức độ hoàn thành phần còn lại của bài làm của các cô cậu là không tệ," Deculein gật đầu. Vào lúc đó, Epherene cảm thấy một sự hưng phấn dâng lên từ đáy ngực mình.

Phần còn lại không tệ.

Nói cách khác, ngài ấy không nhận ra bẫy của cô.

"... Hừm."

Trên thực tế, theo một cách nào đó, đó là lẽ tự nhiên. Phép thuật xúc tác ngay từ đầu là 'phép thuật khắc công thức trên chất xúc tác'.

Đó là một loại kỹ thuật giảm gánh nặng trong đó 70% công thức được dành cho chất xúc tác, và người dùng phép chỉ xử lý 30% còn lại. Nói cách khác, 70% phép thuật đã bị che giấu đi.

"Ta nghĩ các cô cậu nên tiếp tục như thế này."

Deculein đã không nhận thấy sự tồn tại của cái bẫy của cô ấy cho đến cuối. Epherene bất giác bật cười.

"Ahahaha."

Với tiếng cười đó, ngài ấy quay sang cô. Cô ấy cười đáp.

"Cảm ơn giáo sư. Bây giờ tôi cảm thấy nhẹ nhõm rồi."[note43201]

"Nếu vậy thì đi ngay."

"Vâng!"

Cô bật dậy, một nụ cười rộng trên khuôn mặt cô đến nỗi mắt cô gần như nhắm tít lại.

Sylvia trừng mắt nhìn cô ấy với đôi mắt nheo lại, và ngay sau đó cả năm người họ cùng nhau rời đi.

" Epherene kiêu ngạo."

"Xin lỗi, xin lỗi." Ngay cả trước những lời nói của Sylvia, cô ấy chỉ mỉm cười.

Các thành viên trong nhóm đi thang máy xuống phòng làm việc ở tầng dưới của tòa tháp. Nhờ họ của Sylvia, nội thất của phòng làm việc mà họ có được rất rộng rãi và gọn gàng.

Epherene trải cuộn giấy đang mở trên chiếc bàn lớn.

"Giáo sư thực sự tuyệt vời. Nó thậm chí còn chưa hoàn thành một nửa, nhưng ông ấy đã xác định được sai lầm của chúng ta ngay lập tức."

Eurozan bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình.

"Ừ. Tôi nhận ra điều đó ngay khi ngài ấy chỉ ra mối liên kết này." Dane đáp.

"Này, điều này thật thú vị. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng nó sẽ chỉ là khó khăn, nhưng tôi thực sự cảm thấy như tôi đang nhìn thế giới một cách mang tính ma thuật."

Trước lời nói của họ, Sylvia bật cười, chế nhạo họ.

Nhìn thế giới một cách mang tính ma thuật?

Sự khác biệt giữa các cấp độ của họ quá lớn đến mức trông thật dễ thương.

'Nó cứ như là một con đại bàng quan sát những con sâu bướm khoe khoang về những chiếc râu của chúng vậy nhỉ.'

"Không." Epherene tự tin lắc đầu. "Lần này Deculein đã sai."

" Epherene kiêu ngạo." Sylvia nhăn trán khi lông mày cô ấy co lại, thể hiện sự thù địch của cô ấy.

"Chúng ta đã đặt cược, Sylvia. Cậu có nhớ không?"

Epherene mỉm cười một chút và lấy trong túi ra một viên đá mana.

Eurozan trở nên tò mò.

"Đánh cược? Đánh cuợc cái gì vậy?"

"Chỉ là một việc chúng tớ đã làm thôi."

Tuần trước, Epherene và Sylvia đã đặt cược liên quan đến kỹ năng của Deculein trong khi tranh cãi tại dinh thự Iliade.

"Nhìn này."

Epherene lấy ra viên đá mana mà cô nhận được như một phần thưởng từ Deculein ở lớp trước. Cô ấy đã sử dụng nó một cách hiệu quả bằng cách chia nó thành các phần tư, sau đó khắc một mạch lên một trong số chúng.

“Như tớ đã nói với bạn lần trước,” Epherene đặt mảnh vỡ có khắc trên cuộn giấy và truyền mana cho nó, biến nó thành chất xúc tác. Kết hợp nó với một công thức tinh tế trên cuộn giấy, cô ấy đã gây ra một phản ứng. "Ngìa ấy không nhận thấy cái bẫy của tớ—"

Pooooooof—!

Một chất lỏng trào ra và phủ lên mặt Epherene.

"Ngìa ấy... thậm chí .... không để ý đến cái bẫy của tớ ..."

Lời nói của cô ấy chậm lại khi cô ấy loạng choạng lùi lại phía sau. Các thành viên khác trong nhóm của họ chỉ nhìn cô ấy một cách vô hồn.

Một vết mực dính trên mặt, bao gồm cả răng và nướu.

"… Au!" Sau đó cô cảm thấy có gì đó đang cháy. Epherene bối rối, thở hồng hộc, khi những người bạn cùng nhóm của cô phá lên cười.

"Ô ... Ô ...  Au!"

"Hehe. Sa-sao vậy Ifi, n-nó có đ-đa-đau ..."

"Hộc, hộc, hộc..."

Sylvia quay lại. Cô ấy không muốn cười, vì vậy cô ấy từ chối nhìn Epherene, nhưng lỗ mũi và đôi môi của cô ấy cứ mấp máy.

"Aaaaaaahhhhh! Nó— nóng quá—!"

Epherene đặt một cái bát xuống đất, tạo ra nước và úp mặt vào đó.

Lục bục—

Cô giữ nguyên tư thế đó một lúc, chỉ ngẩng đầu lên sau khi cảm giác bỏng rát biến mất.

"Hộc ... Hộc ... Tôi chết mất..."

Sylvia nhếch mép trước đôi môi sưng tấy và đôi mắt đỏ hoe của cô ấy.

" Epherene kiêu ngạo. Nhìn xem."

Cố gắng mở mắt và nhìn vào nơi Sylvia chỉ, cô thấy một câu lơ lửng trên cuộn giấy.

[Sự độc đáo của cô cũng đáng được khen ngợi một chút đấy.] 

"Chết tiệt— Ồ, không. Không không không. Nó lại bắt đầu nóng bỏng lên rồi ..."

Epherene cau mày úp mặt vào bát nước một lần nữa, và Sylvia tiếp tục làm việc với dự án của họ.

Tuy nhiên, Sylvia đã hơi cảnh giác.

'Chất xúc tác' là ma thuật bí mật mà chỉ một phần của nó được tiết lộ. Người ta sẽ phải đoán trước được đối thủ đã khắc loại mạch gì để đối phó với nó.

Nó không chỉ đòi hỏi khả năng phép thuật mà còn cần một bộ não thiên tài và toán học.

Ở khía cạnh đó, Giáo sư Deculein đã hơn một chút so với những gì Sylvia dự đoán ...

*****

Ba ngày sau.

Roy đã thông báo cho tôi về kết quả đấu giá.

[82, 145, 005 E]

Sau khi trừ thuế và chi phí nhân công, tôi lãi hơn 80 triệu.[note43203] Cuộc đấu giá được tổ chức sau khi tôi tiếp quản cửa hàng thẩm định, vì vậy không có phí hoa hồng.

Trong số này, 20 triệu Elnes đã được chuyển vào tài khoản của gia tộc Hadekain, hy vọng rằng Yeriel sẽ được hưởng lợi từ nó.

"Khoảng một tỷ nữa nhỉ?"

Tôi vẫn còn rất nhiều thứ để bán, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi có thể kiếm thêm ít nhất một tỷ nữa. Hiệu suất của [Người đàn ông của sự giàu có] là không có sai sót.

Cảm thấy hài lòng, tôi ngồi xuống ghế và xem lại cuốn sách ma thuật, nó dày đến mức trông như thể ba bốn cuốn sách được ghép lại với nhau. Nó được đặt tên một cách khéo léo là Tăng cường Kim loại.

Đây là một trong những nỗ lực của tôi trong việc nâng cấp [Psychokinesis].

Tôi đã thiếu kiến thức và năng lượng để hiểu khái niệm [Tăng cường kim loại] trong quá khứ. Rốt cuộc, kiến thức ma thuật và phẩm chất cơ bản của tôi xác định lượng tiêu hao năng lượng của [Thông hiểu].

Ví dụ, việc giải toán bằng kiến thức cấp tiểu học sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng, trong khi kiến thức ở cấp trung học sẽ giúp tôi 'giảm giá' cho nó.

Theo nghĩa đó, [Tăng cường kim loại] là ma thuật quy mô trung bình đòi hỏi lượng mana khổng lồ và nhiều công thức ma thuật để thi triển. Nó vẫn quá đắt và phức tạp vì nó là một loại ma thuật cường hóa, nhưng "Tăng cường Kim loại "thường được sử dụng cho các bức tường lâu đài khổng lồ.

Trái ngược với cái tên có vẻ đơn giản, nó có thể được sử dụng làm vũ khí cuối cùng cho các cuộc tấn công phòng không.

Do đó, tôi không thể "hiểu" mạch cốt lõi của phép thuật này ngay cả khi đã dốc hết sức mạnh phép thuật của mình, và tôi thậm chí không cảm thấy cần phải làm như vậy.

Tuy nhiên, vì tôi đều đặn đọc và nghiên cứu ma thuật, trình độ hiểu biết của tôi đã được cải thiện đến mức cuối cùng tôi đã thành công một phần trong việc giải thích phần ma thuật phụ trách "cường hóa" này.

Dòng [Tăng cường kim loại] chỉ sử dụng các đường cong, loại bỏ sự cần thiết của các nét.

Do đó, tôi đã cấy mạch này vào [Psychokinensis] trên cơ thể mình.

Tất nhiên, tôi không thể tái tạo toàn bộ quy mô và hiệu suất của [Tăng cường kim loại] thực tế với mức độ hiểu biết hiện tại của tôi về nó.

Khả năng của nó sẽ giảm đi đáng kể, nhưng tôi có thể giảm thiểu rủi ro mà nó có thể gây ra bằng cách đảm bảo rằng nó chỉ áp dụng cho các vật thể được giữ bởi [Psychokinesis] của tôi và bằng cách nhúng thép gỗ của tôi với một phần công thức của nó.

"... Theo một cách nào đó, điều này là nhờ vào Epherene."

Lấy cảm hứng từ thử thách của cô ấy ba ngày trước, ma thuật 'Chất xúc tác' giúp tôi trút bỏ gánh nặng ma thuật của mình.

Chomp— Chomp—

Tôi khắc một mạch trên một thanh shuriken thiết mộc, dành ba mươi phút cho tất cả hai mươi thanh.

Sau khi học [Tăng cường kim loại], tôi đã cân nhắc việc học [Khôi phục căn bản].

Đó là một kỹ thuật cho phép tôi cung cấp sức mạnh phục hồi cho chính [Psychokinesis], cho phép đối tượng mà nó điều khiển có thể phục hồi một cách độc lập.

Có lẽ chưa bao giờ có một "Psychokinesis" linh hoạt như vậy trên thế giới này.

Công bằng mà nói, tôi đã thêu dệt nó mà không có cơ sở. Nếu [Tăng cường kim loại] và [Khôi phục cơ bản] được thêm vào nó, tôi thậm chí không thể gọi nó là Psychokinesis nữa.

"… Phép thuật khôi phục ư?"

Tôi chợt nảy ra một ý nghĩ.

Tôi lấy ra khỏi ngăn kéo một mặt dây chuyền, trong đó có hình Epherene và cha cô ấy cùng nhau. Tuy nhiên, khuôn mặt của cha cô đã bị xóa.

Nếu tôi là một chuyên gia về ma thuật phục hồi, tôi sẽ có thể khôi phục phần bị rách này mà không gặp khó khăn gì.

Tất nhiên, sẽ không có gì thay đổi ngay cả khi tôi đã sửa nó, nhưng ...

"Vẫn tốt hơn so với việc không làm nó."

*****

... Tháp Viện Hoàng gia là tháp lớn nhất trên lục địa, với 101 tầng trên mặt đất.

Trong số đó, tầng 80 trở lên được gọi là 'Tầng trên', nơi các vấn đề tuyệt mật của tháp tiến hành. Ngay cả các giáo sư của nó cũng có các quyền tiếp cận khác nhau đối với các Tầng Trêng tùy thuộc vào cấp bậc của họ.

"Được rồi! Bây giờ chúng ta hãy bắt đầu cuộc họp điều hành của Tháp Viện Hoàng gia!"

Đặc biệt, tầng 91 của nó có thể nói là tầng trên cùng của nó.

Một số giáo sư đã được triệu tập ở đó ngày hôm nay, sử dụng toàn bộ nó như một phòng họp. Đó là một cuộc họp định kỳ của Tháp Ma thuật được tổ chức nửa năm một lần.

"Nhưng trước đó, chúng ta hãy chúc mừng Giáo sư Deculein đã được chọn làm Nhà giáo dục Ma thuật của hoàng cung! Xin chúc mừng!"

Chủ tịch nhìn tôi và vỗ tay. Phòng họp này được xếp theo cấp bậc, nên chủ tọa là người cao nhất, còn tôi thì ở ngay dưới cô ấy.

Clap, clap, clap—

Các giáo sư khác cũng vỗ tay theo. Tôi chỉ gật đầu đáp lại.

"Công việc của anh ở đó sẽ bắt đầu vào ngày mai, đúng không ?! Thành tích của anh đã mang lại vinh dự cho tòa tháp của chúng ta! Tất nhiên, Louina cũng được chọn, nhưng điều đó không quan trọng! Dù sao, hãy bắt đầu với chương trình làm việc đầu tiên của chúng ta! Bài kiểm tra cuối kỳ!"

Nếu kỳ thi giữa kỳ là lý thuyết, kỳ thi cuối kỳ là thực hành.

Do đó, các bài kiểm tra của tất cả các bài giảng không phải nghệ thuật tự do chủ yếu bao gồm 'vượt qua tình huống' hoặc 'chứng minh kỹ năng ma thuật của một người.'

"Như các vị đều biết, hoàng đế tiền nhiệm qua đời khiến cho lịch trình của chúng ta bị trì hoãn rất nhiều. Nói cách khác, chúng ta sắp hết thời gian rồi! Nếu cần chuẩn bị địa điểm, các người nên nộp đơn ngay lập tức!"

Về cơ bản, cô ấy đã nói với chúng tôi rằng hãy bắt đầu chuẩn bị cho các kỳ thi ngay lập tức.

"Tiếp theo, mọi người đều biết chương trình nghị sự đã được thông qua ở Bercht lần này, phải không ?! Bây giờ, Tháp Ma thuật cần phải đăng ký việc 'Thanh tẩy Quỷ' ... Tuy nhiên, cùng lúc đó, chúng tôi cũng nhận được yêu cầu hỗ trợ! Có lẽ là Có chút việc gấp, coi như nhà thờ đã xác định chính xác trưởng Giáo sư Deculein và nhờ ông ấy giúp đỡ! “

Tôi nhìn cô ấy mà không nói lời nào. Chủ tịch cười bẽn lẽn.

“Sẽ ổn thôi, đúng không?”

[Nhiệm vụ phụ: Hỗ trợ thanh tẩy quỷ]

♦ Đơn vị tiền tệ +2

"Được thôi." Tôi đồng ý mà không do dự.

Từ chối nó sẽ là liều lĩnh. Ngay từ đầu, đối với tôi, lũ quỷ dễ giết hơn dã thú rất nhiều. Hầu hết các pháp sư sẽ cảm thấy điều ngược lại.

"Hơn nữa," Núi Bóng Đêm" đã bị đóng cửa trước đó, giờ sẽ mở cửa trở lại theo chỉ thị vừa mới xuất hiện! Theo ghi chú đó, "Marik"cũng sẽ bắt đầu vào tuần tới!"

Các giáo sư thấp giọng thở dài.

Những người bảo thủ có vẻ hơi khó chịu trước tình hình hiện tại, nhưng họ không thể làm gì được.

Hoàng đế là một sư tử cấp tiến và hung dữ, nhưng cô ấy cũng là một linh hồn bí mật được bao bọc trong một tấm màn che.

Mặc dù trái ngược nhau, cô ấy có thể là một nhân vật phản diện hoặc một nhân vật tốt tùy thuộc vào khuynh hướng của người chơi.

"Một lần nữa, lần này, tôi đánh giá tài chính đối với các dự án nghiên cứu, luận án, vv. của giáo sư, bằng cách chia chúng theo mức chi phí và thu nhập!"

Cuộc họp— Không, những lời của vị chủ tịch tiếp tục một chiều khi một số biểu đồ lơ lửng trong không khí.

Relin, Letran, Ciare, Firenze, Lokan ... Thành tích tài chính của các giáo sư có hàng tá pháp sư dưới quyền có vẻ không khả quan.

Xin lưu ý thêm, các tân giáo sư không thể tham gia cuộc họp này do không có cấp bậc.

"Ngoại trừ giáo sư Deculein, người có công trình nghiên cứu đã bị đình trệ trong ba năm, những người khác đều đạt hiệu suất thấp hơn mong đợi của tôi."

Deculein mới chỉ dạy được ba năm.

Tôi nhận được một nửa phí diễn thuyết của mình, và nửa còn lại được tặng cho Tháp Viện. Lợi nhuận mà tôi mang lại vượt xa so với những giáo sư khác.

"Ừm, thưa chủ tịch. Tôi biết điều đó là thô lỗ, nhưng nghiên cứu của chúng tôi hoàn toàn là học thuật, vì vậy rất khó để đánh giá chỉ về mặt tài chính ..."

Lời bào chữa thận trọng của Letran thực sự đúng. Mặc dù đôi khi tôi coi thường họ, nhưng các giáo sư của Tháp Đại học như Relin, Letran, Ciare, đã đạt được những thành tích học vấn tuyệt vời và sẽ tiếp tục đạt được nhiều thành tích hơn nữa.

Tuy nhiên, số viên đá mana mà họ tiêu thụ và chi phí lao động của các pháp sư dưới quyền họ là quá lớn.

"Đó không phải vấn đề! Anh đang nói học thuật thuần túy không kiếm tiền sao?! Bài kiểm tra giữa kỳ của giáo sư Deculein là học thuật thuần túy, nhưng chúng đã kiếm được lợi nhuận khổng lồ đó thôi!" Chủ tịch phản đối.

Tôi khẽ gật đầu.

"Vì vậy! Để khắc phục tình trạng này! Lần này, chúng ta quyết định mở lại 'Văn phòng Điều phối và Lập kế hoạch' sau 5 năm ngừng hoạt động! Tôi cần bổ nhiệm một Trưởng phòng cho nó. Có ai muốn giới thiệu hoặc đề cử—"

Ngay khi tôi nghe thấy điều đó, tôi đã giơ tay lên. "Tôi sẽ lấy vị trí đó."

"Giáo sư Deculein?"

"Vâng."

Văn phòng Kế hoạch và Điều phối. Nói một cách đơn giản, đó là một vị trí quản lý kế hoạch và ngân sách, nhưng tôi đang nhìn vào một vị trí cao hơn thế.

"Tôi đã nói là giới thiệu ai đó. Anh có đang giới thiệu chính mình không?"

"Tôi giới thiệu Deculein von Grahan Yukline." [note43204]

"Anh thật không biết xấu hổ mà!"

"Dựa trên biểu đồ của ngìa, tôi cũng phù hợp mà."

Tất nhiên, quyền hạn của Trưởng Văn phòng Điều phối và Kế hoạch là rất mạnh mẽ.

Tuy nhiên, mục tiêu cuối cùng của tôi là trở thành 'Chủ tịch' của Tháp Viện Hoàng gia.

Vào thời điểm đó, chức danh của Adrienne sẽ được nâng lên thành Archmage trong cùng lắm là một năm thôi. Khi đó, cô ấy sẽ rời khỏi vị trí hiện tại của mình.

Sau đó tôi sẽ lên vị trí chủ tịch, nhận được một số phần thưởng, bao gồm thêm 1.000 năng lượng như "tiền thưởng công việc."

"Ừm ... Còn ai có kiến nghị khác không?"

Tôi nhìn các giáo sư, trừng mắt nhìn họ một cách độc đoán nhất có thể.

Không ai trong số các giáo sư dám đứng lên.

“… Nhân tiện, anh đã không thực hiện bất kỳ nghiên cứu nào trong ba năm qua. Làm thế nào anh có thể đánh giá dự án nghiên cứu của người khác? "

"Tôi có thể học được bất cứ điều gì từ nghiên cứu thực tế. Ngoài ra, tôi không biết liệu tôi có thể nói đây là một nghiên cứu hay không ..."

Tôi nhìn quanh phòng họp và tiếp tục.

"Và thật đáng xấu hổ, nhưng tôi đã đang đắm chìm trong một vấn đề của Hội nghị chuyên đề, tập trung vào các giải pháp hơn là nghiên cứu."

"Hả? Hội nghị chuyên đề?"

"Vâng."

"Vậy thì anh vẫn chưa thực hiện bất kỳ nghiên cứu nào vì điều đó?"

Tôi khẽ thở dài và gật đầu.

"Không nhất thiết là thế, nhưng đó là vì tôi hứng thú nó nhất thời. Tuy nhiên, vấn đề đó hiện đang ở trên bờ vực được giải quyết rồi."

Sau đó, chủ tịch nhìn xuống tôi với một khuôn mặt kỳ lạ.

"Hừm! Vậy thì tốt! Không phải là Thiên niên kỷ, nhưng vẫn vậy! Nếu anh có thể đạt được giá trị học vấn và thành tích đó, tôi sẽ bổ nhiệm anh làm Trưởng Văn phòng Điều phối và Kế hoạch! Tuy nhiên, nếu banh không thể giải quyết được nó, anh sẽ không kiếm được gì khác ngoài sự xấu hổ đâu! "

*****

"... Đã có tin đồn về một thứ như vậy trong Tháp Ma thuật."

Trong phòng làm việc của hoàng cung, Sophien nhận được báo cáo từ thái giám Jolang.

"Có khả năng anh ta là chủ tịch tiếp theo không? Đánh giá hành động, anh ta dường như đang công khai nhằm vào nó."

"Có vẻ như không, nhưng nghiên cứu của anh ấy hiện đang bị đình trệ, vì vậy ..."

Tai của thái giám rất rộng và chi tiết. Hắn ta cũng có một cái miệng rẻ tiền hoặc nói như một hiệp sĩ, biến hắn ta thành một món đồ chơi tiện lợi tùy thuộc vào người mà hắn ta đang trò chuyện với.

“Với giá trị của việc giải quyết một vấn đề của Hội nghị chuyên đề và địa vị của Yukline cộng lại, sẽ rất dễ dàng để anh ấy trở thành Trưởng phòng Kế hoạch và Điều phối. Tuy nhiên, việc trở thành chủ tịch lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Sự cho phép của Bệ hạ cũng sẽ được yêu cầu đối với nó nữa."

Sophien gật đầu khi đứng dậy và dựa vào bệ cửa sổ của phòng làm việc.

'Con đường khiêm tốn' dẫn đến hoàng cung hiển hiện trước mắt cô.

Đã đến lúc.

"Hừ."

Ngay sau đó, một người phụ nữ đến gần cô.

Cô có mái tóc dài màu xanh lục sẫm, giống như một khu rừng tối, các đường nét sắc sảo, và cái miệng chúm chím, khiến cô trông rất xinh đẹp trong chiếc áo choàng bó sát thể hiện tính cách rắn rỏi của cô ngay cả đối với hoàng đế.

"Louina von Schlott McQueen!" Sophien hét lên. Louina ngạc nhiên, ngước mắt lên nhìn cô.

"Hân hạnh được gặp người!" Louina vội vàng quỳ một chân trước những lời thốt lên đầy phấn khích của cô ấy và cúi đầu, bày tỏ sự tôn trọng tột độ dành cho cô ấy.

Cô quỳ xuống như một bức tượng, dường như không có ý định di chuyển cho đến khi ánh mắt của hoàng đế rời khỏi cô.

Ngay sau đó, một người đàn ông khác xuất hiện từ phía sau cô.

Hoàng đế lại hét lên.

"Deculein von Grahan Yukline!"

Deculein nhìn vào mắt Sophien, không hề tỏ ra sợ hãi hay do dự.

Anh ta bày tỏ sự lịch sự của mình một cách trang nghiêm và chân thành, nhưng anh ta không quỳ gối.

Sophien thấp giọng hỏi tên thái giám phía sau.

“Tại sao gã đó không quỳ gối xuống?"

"Theo tục lệ, các nhà giáo dục pháp thuật và hoàng đế phải làm bạn trong nửa năm hoặc một năm. Tất nhiên, anh ta đang tỏ ra lịch sự, nhưng anh ta không chính xác xem người là quân thần."

"Là vậy sao?"

"Đúng. Nhưng đó là nếu chúng ta dựa trên truyền thống ... Tên đó chỉ thực sự quá tự mãn thôi."

Trước lời xu nịnh của thái giám, Sophien nhếch môi. Cô bước xuống từ bệ cửa sổ và ngồi lại trên ghế, vẻ mặt trở nên thối rữa.

"Ta thực sự đã chọn hai người trong số họ, nhưng điều này sẽ phức tạp đây. Chỉ việc tưởng tượng họ nói về những thứ ma thuật vô nghĩa trước mặt ta ..."

"Sẽ không có vấn đề gì nếu người trì hoãn một lúc. Từ chối sự thừa nhận của họ cũng không tệ. Để thuần hóa họ—"

"Đủ rồi. Ta đã chào đón họ rồi."

Hoàng đế nhìn về phía bàn làm việc của người.

Một bàn cờ được đặt trên đó khiến cô nhếch mép.

“Ta đã quá mệt mỏi và chán việc làm việc quá sức rồi [note43205], và đằng nào ngày hôm nay cũng là buổi học đầu tiên với những ‘người bạn’ của ta mà, vậy nên sẽ không có vấn đề gì nếu chúng ta cùng chơi một chút cờ vua nhỉ…”

Bình luận (0)Facebook