Chương 42: Tình hình hiện tại
Độ dài 2,589 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 05:20:43
"Nè...em đang làm gì thế?" (Al)
"Em đang làm 1 cây gậy phép." (Tetra)
1 cây gậy phép ư? Tetra đang gắn những phần giống như các vật thể lại với nhau để làm ra thứ gì đó. Em ấy đặt vài cái tấm đệm to cỡ cổ tay người lớn lên 1 cái que mỏng.
Các tấm đệm được vẽ lên trên nó những hình mẫu. Những viên pha lê cũng đã được đính vào đỉnh của nó.
"Hãy chỉ cho anh về nó đi."
"Được thôi."
Tetra giơ tay lên và quay lòng bàn tay trắng tinh nhỏ nhắn của mình đến trước mặt tôi. Sau đó tóc tôi rung chuyển nhè nhẹ. Em ấy đã niệm ma thuật gió đây mà.
"Những phù thủy cấp cao cỡ em có thể sử dụng ma thuật mà không cần đến vòng tròn ma thuật. Tuy nhiên..."
Khi nói thế, Tetra đã lấy ra 1 tờ giấy và bắt đầu vẽ 1 vòng tròn ma thuật. Sau đó em ấy giơ lên mặt tôi giống như lần trước. Lần này, các hình mẫu sáng rực lên và 1 cơn gió mạnh hơn đã thổi về phía tôi.
"Nếu ta sử dụng 1 vòng tròn ma thuật thì hiệu quả của việc niệm ma thuật sẽ trở nên tốt hơn. Và vì ta chỉ có thể sử dụng năng lượng ma thuật của chính bản thân mình nên với việc sử dụng vòng tròn ma thuật sẽ giúp chúng ta có thể sử dụng ma thuật 1 cách liên tục."
Ra vậy. Ngay cả khi tôi không phải là 1 phù thủy, tôi chỉ có thể lưu ý đến việc sử dụng ma thuật mà thôi, nhưng cũng có những thứ tiện ích như thế này huh.
"Nhưng lại có 1 vấn đề. Vì vòng tròn ma thuật là thứ không đổi nên anh chỉ có thể sử dụng cùng 1 lượng ma thuật giống như thế và cùng 1 loại ma thuật như thế mà thôi. Vì vậy mà nó thực sự không có tính thực tiễn trong trận chiến. Thêm vào đó, có một giới hạn trong số lượng thông tin của vòng tròn ma thuật mà anh có thể đặt vào trong 1 tờ giấy nữa."
Dĩ nhiên rồi. Nó không thể thích hợp cho 1 trận chiến được.
Dù sao thì điều làm cho ma thuật trở nên hấp dẫn còn phụ thuộc vào việc bạn có thể thay đổi được cách tiếp cận để chống lại kẻ địch hay không mà.
Chẳng có gì khác nhau giữa việc chỉ đơn thuần ném những cây thương để chống lại kẻ thù nếu ta chỉ có thể sử dụng duy nhất 1 loại ma thuật cả. Nó không phải là thứ mà ta có thể mang theo được với 1 số lượng lớn đâu.
Theo như Tetra thì độ bền của ma thuật phòng thủ dựa trên kích thước của vòng tròn ma thuật. Do đó mà cần phải có 1 vòng tròn ma thuật khá lớn chỉ để làm bị thương 1 người mà thôi. Kích cỡ sẽ làm nó hoàn toàn vô dụng.
"Do đó mà em đã khắc 1 vòng tròn ma thuật lên 1 tấm gỗ tròn (tấm đệm). Em cần phải khắc cẩn thận thông tin của vòng tròn ma thuật theo từng cái 1. Và khi mà gắn vài miếng đệm lại với nhau thì..."
Tetra chỉ 1 cây gậy phép đã hoàn thành vào tôi. Nó sáng rực lên và sau đó 1 con gió thậm chí còn mạnh hơn trước đã thổi tới.
Nó có khá nhiều sức mạnh đấy.
"Hơn nữa, nếu anh xoay các chỗ tiếp xúc như thế này thì anh có thể sử dụng 1 loại ma thuật hoàn toàn khác đấy.
Tetra xoay vài miếng đệm. Em ấy chỉ lên trên rồi sau đó 1 ngọn lửa dữ dội phát ra từ cây gậy.
"Nhưng vậy thì em sẽ làm gì với vấn đề sức mạnh đây?"
Miếng đệm khá là nhỏ so với giấy vẽ vòng tròn ma thuật đấy. Em nói là sẽ gắn chúng lại với nhau nhiều hơn nữa thì có 1 chút...
"Điều đó sẽ không thành vấn đề đâu."
Tetra tự tin tuyên bố như thế.
"Nghe nè, dùng vòng tròn ma thuật trước đó, số lượng thông tin đã khắc lên được biểu diễn bằng công thức bậc 2 bởi trục x (trục hoành) và trục y (trục tung). Tuy nhiên với việc sử dụng gậy ma thuật thì anh có thể thêm 1 trục z (cao độ) nữa. Do đó mà số lượng thông tin được khắc lên sẽ được biểu diễn bằng công thức bậc 3!"
Em...Từ khi nào mà em trở nên quá thông minh như vậy chứ?
"Vậy, còn mấy viên pha lê thì sao?"
"Nó là từ những món đồ trang trí mà chúng ta đã nhận được từ 1 người có tên là 'Regale Debell'. Vì nó chỉ là đồ trang trí nên dù sao cũng vô dụng thôi vì thế mà em đã tháo nó ra. 1 viên pha lê trong suốt chất lượng cao có thể truyền dẫn đến 99% ma thuật mà không hề làm giảm đi thuộc tính ma thuật. Nó cũng giúp ích với ma thuật lửa nữa. Vì gậy ma thuật được làm từ gỗ nên nó sẽ bắt lửa nếu sử dụng tới ma thuật lửa. Nhưng nếu gắn pha lê lên thì vấn đề đó sẽ được giải quyết vì nó không cháy được mà. Thêm nữa, nếu như thế này thì trông nó sẽ ngầu hơn."
Ra là vậy. Tôi hoàn toàn không hiểu gì cả. Phải. Phải.
Regale huh. Tôi xin lỗi nhưng cô vợ của tôi đã tháo món quà của ông ra mất rồi.
"Nhân tiện thì Almis này. Dường như anh đang giữ điều gì đó trong lòng mình à? Có chuyện gì không ổn sao?"
"Chả là vợ của Bartolo gần đây đã sinh, phải chứ? Anh không biết nên mang quà gì đến lễ thôi nôi đây."
Tôi đã hỏi Bartolo và anh ta nói là chỉ cần rượu là được rồi. Đương nhiên, cha đỡ đầu mang rượu là điều hiển nhiên rồi. Nhưng những người tham dự được khuyến khích mang thêm vì thế mà mọi người có thể uống thoải mái, anh ta nói vậy. Giờ nghĩ lại thì rất nhiều gia tộc đã mang đến vài loại rượu lúc chúng tôi tổ chức lễ cưới của mình mà ha. Tôi đoán là thứ hợp lý kế tiếp sẽ là những thứ như là 1 món đồ trang trí, hay là 1 lá bùa, hay vài bộ trang phục cao cấp, hay những thứ dành cho trẻ em.
"Mật ong không phải là ổn rồi sao? Ngay cả Vua Rosaith cũng bảo thế mà. Nhìn xem, anh không thể mang quá nhiều thứ vào bữa tiệc phải không?"
"Hẳn là thế....Hmmm...giấy sẽ...lấy giấy làm quà thì thật kỳ cục, đúng không? Anh cho là anh nên ngừng lo lắng và chỉ cần mang theo 1 ít rượu hoặc có thể là thức ăn, phải chứ?"
"Nhưng bộ anh không thể chuẩn bị thứ gì đó ngon ngon cho họ sao?"
Chà, bánh mì mà chúng tôi làm là rất ngon đấy. Nhưng làm thế nào mà bánh mì lại được xem là 1 món quà chứ?
Nó là 1 món thực phẩm phổ thông mà.
Tuy thế, nó chắc chắn là ngon hơn loại bánh mì mà Bartolo đã chuẩn bị đấy.
Ahh.
Không thể làm vậy được mà. Danh dự của mình sẽ tan tành mất nếu làm thế.
Thậm chí nếu Bartolo đem ra những thực phẩm và nguyên liệu tầm thường nhất thì vẫn không thể làm vậy được.
Vậy thì tôi đoán rằng nên thực sự là rượu, huh.
"Anh còn đến đó với gì nữa không?"
"Ừm. Anh đoán là anh sẽ làm 1 vài loại rượu mạnh."
Rượu ở thế giới này có nồng độ cồn thấp 1 cách bất thường.
Khi nói về rượu thì nó chỉ là nước trái cây bình thường pha với 1 ít rượu mà thôi.
Thay vì bị say rượu thì ở bán đảo Aldernia này nó thường được xem như là hydrat hóa hay là thứ gì đó làm cho nước đậm đà dễ uống hơn mà thôi.
Không những nó lại mắc mà nó chỉ có 3% độ cồn. Vả lại nó còn có thể cao hơn, lên đến 5% nhưng cao nhất cũng chỉ là 10% thôi.
Nhân tiện thì tôi chỉ nhắm chừng bằng vị giác của mình đấy.
Rượu mạnh có độ cồn tới 40% vì thế chắc chắn nó sẽ được đón nhận nồng nhiệt thôi.
Về rượu vang thì 1 phần là từ kho của Vua Ferme và 1 phần do chúng tôi làm khi còn ở làng.
Vậy là tôi có thể kiếm được đủ rượu cho bữa tiệc rồi.
Không đủ thời gian để ủ nó cho tới được vì thế tôi không thể đảm bảo là nó sẽ ngon được nhưng dù sao thì điều đó chắc cũng không thành vấn đề đâu vì từ đầu thì rượu vang ở Aldernia đã chẳng ngon lành gì rồi. Tôi chỉ có thể bù đắp về hương vị của nó với rượu có độ cồn cao nhất mà thôi. Bất kỳ tên sâu rượu nào dù sao cũng sẽ say bí tỉ vì nó thôi. Tôi có thể uống được 10 ly rượu mạnh pha với nước trái cây đấy.
Dường như con của Bartolo đã sinh ra được khoảng 6 tháng rồi. Bây giờ là tháng 5 của năm nay. Do đó tôi còn 1 tháng nữa trước khi đến ngày diễn ra bữa tiệc.
Cách làm rượu mạnh thì đơn giản thôi. Tôi chỉ cần tái hiện lại mớ kinh nghiệm về việc ủ hỗn hợp nước và cồn mà tôi đã làm khi còn học cấp 2.
Chỉ có 1 vấn đề thôi.
"Anh cần vài dụng cụ đặc biệt, huh." (Al)
"Vậy thì chẳng phải là vô vọng rồi sao?"
"Không đâu. Chúng ta sẽ ổn thôi. Anh chỉ cần làm chúng thôi mà."
Mặc dù tôi không thể làm 1 cái bình chưng cất được thì nhưng tôi chỉ cần thay thế nó bằng 1 cái bình bằng đồng mà thôi. Tôi có nên yêu cầu các thợ rèn giúp không nhỉ?
"Nhưng, lãnh chúa à, gươm và giáo để đóng thuế sẽ..." (Thợ rèn)
"Ông có thể làm nó sau. Tôi sẽ hoãn cho ông 2 tháng. Đừng có lo, tôi chắc chắn sẽ mua bình chưng đồng bằng lúa mì mà."
Người thợ rèn hơi bị bất ngờ khi nghe câu trả lời của tôi.
"...Ngài...ngài sẽ trả giá cho cái bình chưng đồng sao, ngài lãnh chúa?"
"Phải. Nó dù sao cũng không phải là thuế mà. Trừ trường hợp có chiến tranh, thiên tai, hoặc khi nào gặp phải 1 tình trạng khẩn cấp về hàng hóa thì tôi sẽ không lấy thêm thuế đâu."
Họ sẽ hăng hái trong việc làm cái bình chưng hơn nếu chúng được bán và không phải trả thuế.
Thợ rèn là những người quý giá vào lúc này. Nên tôi sẽ không gây áp lực hoặc làm khó dễ họ đâu.
Ngoài ra thì tôi đã tích đủ lương thực từ những gì mà tôi đã nhận từ Vua Rosaith và Bartolo rồi. Về các mặt hàng ngoại nhập thì chúng tôi kiếm được chúng thông qua việc trao đổi với giấy và mật ong. Nụ cười nở trên khuôn mặt của những người thợ rèn khi họ nói "Chúng tôi chắc chắn sẽ làm hết sức mình." và lui ra.
"Này, Almis." (Tetra)
"Hmm? Chuyện gì thế?"
"Liệu chúng ta sẽ có đủ thiết bị cho những người lính mới tuyển chứ?"
"Bộ họ không đủ sao? Do cuộc tuyển quân sẽ tốn nhiều thời gian hơn để hoàn thành nên nó sẽ gây tốn kém cho chúng ta. Trong khi đó, dù không có dự trữ thì chúng ta cũng đã đảm bảo được rằng mỗi người đều có 1 thiết bị."
Dù sao chúng tôi cũng đã tịch thu các trang bị của quân đội Vua Ferme và cả trong kho chứa của ông ta. Cũng phải nhờ ông ta nên chúng tôi mới có được nhiều trang bị như thế.
Bên cạnh đó, loại trang bị mà các binh sĩ ở bán đảo Aldernia sử dụng thông thường là loại có thể xách tay. Vì thế mà chỉ cần trao đổi các trang bị đó thôi thì cũng trở nên cực kỳ khủng khiếp rồi.
"Tối thiểu thì anh muốn thu thập ít nhất là các thiết bị đồng. Rốt cuộc thì khiên gỗ đã quá nhiều rồi."
Rất nhiều binh lính dùng khiên gỗ đã chết tức tửi bởi những mũi tên của Gram trong cuộc chiến lần trước mà. Khiên gỗ không thể nào phòng ngự lại được những mũi tên có hiệu suất cao cả.
"Về giáp thì anh thích dùng da hơn."
"Dù sao thì giáp đồng cũng nặng quá. Đồng thời, thứ quan trọng hơn trong trận chiến đó là tính cơ động mà."
Em cũng cần phải xem xét đến sức mạnh khi tấn công bằng bộ binh hạng nặng nữa đấy.
Như mong đợi, cần thiết phải có giáp da thôi.
Chà, sức mạnh cơ bắp của chúng tôi lớn hơn đáng kể vì chịu ảnh hưởng của thánh vệ của tôi dù thế thì chúng tôi cũng có thể vẫn bị chậm lại khi sử dụng các trang bị bằng đồng mà.
Nghĩ về nó thì, thành vệ của tôi lan ra tới bao xa nhỉ? Mặc dù là Julia đã nói vài thứ về lòng trung thành. Vài điều về nó chắc là có giá trị, huh?
Ít nhất thì rất nhiều người của Vương quốc Ferme không có tí lòng trung thành nào với tôi cả. Tôi cũng có thể nói tương tự với những người tị nạn. Thật là bình thường khi mà lũ trẻ mà tôi đã cứu từ lâu về trước thì đang nhận được sự ảnh hưởng từ thánh vệ của tôi.
Không phải thánh vệ của tôi bộc lộ rõ ra lần đầu tiên là khi tôi đã cứu Roswald đó sao? Đám trẻ khi đó vẫn còn bình thường mà.
Điều đó có nghĩa là nó bắt đầu thay đổi từ từ trong khoảng thời gian chúng từ 10-14 tuổi. Do đó mà ít nhất thì thánh vệ đã ảnh hưởng đến mọi người 4 năm rồi. Không, giữa lũ trẻ lúc nào cũng ở cùng tôi với những người trong gia tộc Ars nên có sự khác biệt.
Nhưng khi tôi suy nghĩ về nó thì....không....không phải thế đâu. Tôi không thể dựa dẫm vào thánh vệ được. Nó quả là 1 vấn đề phiền phức mà, huh.
Tuy nhiên, năng lực vật lý của tôi ngay bây giờ chắc chắn là cao hơn lúc tôi còn ở làng đấy. Điều này có nghĩa là mức độ mà thánh vệ tác động lên năng lực vật lý của tôi khác với mức độ mà thánh vệ lan truyền đến mọi người, phải chứ?
Ngoài ra, tôi không biết đến lúc nào thì cư dân của gia tộc Ars mới bắt đầu trung thành với tôi đây.
"Almis? Anh còn sống không thế?"
"Àh! Xin lỗi, xin lỗi. Anh vẫn còn sống sờ sờ ra đây. Anh chỉ là đang suy nghĩ thôi."
Tôi đoán là vô dụng khi cứ mãi nghĩ về nó mà. Dù sao thì tôi cũng chưa hiểu gì về nó cả.