Chương 87: Trả lại tiền vay
Độ dài 1,584 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-26 13:10:29
Dàn nhân viên có thể quản lý hầm ngục tăng lên.
Nói cách khác, hầm ngục có thể quản lý mà không xảy ra bất cập gì dù có lớn hơn. Trong thời gian này, hãy mở rộng hầm ngục về phía Sia. Dưới đất có thể dùng cho bất cứ việc gì.
Để mà nghĩ, tôi mở rộng lãnh địa hầm ngục ở trên mặt đất, nhưng sẽ khó đối phó nếu không chia thành tầng khác nhau và kẻ xâm nhập tiến vào.
Tôi không chia [Đường hầm lớn núi Tsuia] thành nhiều tầng ngay lúc đầu, nên không thể sửa lại một khi có người bên trong. Tôi vội vã chia thành các tầng và tách làm nhiều khối.
Ngay cả quảng trường trước nơi mọi người đứng để vào hầm ngục chỗ nhà trọ cũng là một tầng khác của hầm ngục.
… Dường như có thể thành một tầng dù không được chia bằng cầu thang, một tầng gồm những gì… ? Tôi cố gắng tìm ra điều đó gần đây.
Hơn nữa mất 5,000 DP để đặt thành một tầng.
Thu nhập chúng tôi nhiều hơn trước đây, nhưng đó vẫn là khoản chi lớn. Lợi nhuận thu được mỗi ngày là bao nhiêu, tôi tự hỏi?
Mạo hiểm giả đến đây nằm giữa hạng E và hạng C. Khoảng 30-80 DP tạo ra từ mỗi người. Mỗi nhóm từ 2 đến 5 người vào một lần.
DP tạo ra gấp đôi nếu họ đóng kín phòng trong nhà trọ, và cũng là nguồn thu nhập của nhà trọ... tính toán rất phức tạp. Tôi có nên làm sổ kế toán?... Nghe thấy phiền. Hy vọng menu-san có tính năng như thế trong tương lai.
Haku-san cũng trả tiền dịch vụ hoặc cho Rokuko tiền boa mỗi khi cô ta đến ở ngay khi chúng tôi bắt đầu thâm hụt DP, nên không có nhiều lý do để nhận ra? Quý cô tiêu sài xa hoa.
Kem soda là món ưu thích mà cô ta luôn gọi ngay khi tới, một ly vào bữa tối, một ly khi tắm, ly nữa khi lên giường. Cô ta mua mỗi ly 1 đồng vàng và còn cho Rokuko 5,000 DP tiền boa. Cô ta là người có điều kiện và quá là tốt với em gái.
Dù sao tôi nên thêm nhiều tầng và chuyển phòng boss xuống dưới.
Mặc dù khu câu đố chưa bị chinh phục, tôi có chút không chịu được khi lớp bảo vệ còn lại chỉ là lũ golem.
Giả dụ đấy là mạo hiểm giả chuyên đối phó với golem. Người đó có thể thắng golem dễ dàng.
Nếu họ vượt qua khu câu đố, hầm ngục chúng tôi [Hang Tham Vọng], sẽ bị lột trần như nhộng.
… Lũ golem chỉ có khả năng tấn công vật lý hử… Tối thiểu tôi muốn vài đứa dùng phép được.
Để làm vậy cần DP.
“Kiếm thêm tiền thôi.”
“Chuyện gì Kehma? Sao đột nhiên thế? Chúng ta kiếm được kha khá tiền từ nhà trọ và trạm thu phí rồi mà?”
Nhớ ra là tôi chưa trả DP mượn của Rokuko cho trận đấu hầm ngục với [Hang Lửa].
Hơn nữa khi thêm tầng vội vã để xử lí vấn đề không thể sửa đổi hầm ngục, tôi lại mượn thêm. Đồng vàng được dùng làm vật thế chấp, nhưng Rokuko còn không thể tự dùng chúng…
“Anh muốn trả DP mượn từ Rokuko.”
“Ta không để bụng đâu. Suy cho cùng Kehma và ta là cộng sự đồng tâm đồng lòng.”
“Bởi nhóc là cộng sự quan trọng nên anh cần phải sòng phẳng. Anh không muốn chuyện gì lạ xảy ra và chuyện trở nên phức tạp.”
“… Nếu Kehma nói vậy, hãy giải quyết sòng phẳng? Fưfư, rốt cuộc ngươi là cộng sự quan trọng của ta! Ta cũng không muốn chuyện trở nên phức tạp!”
Rokuko trông vui vẻ vì lý do nào đó. Sau khi ở một mình nhiều năm, chắc nhỏ rất vui khi ai đó là cộng sự.
Tôi mở menu và kiểm tra số DP hiện có.
“Để xem, ngươi mượn 53,000 DP tới giờ? Ta đang giữ 53 đồng vàng là vật thế chấp… Bao nhiêu DP trong hầm ngục không phải của ta?”
“Để triệu hồi ba người họ mấy hôm trước… chỉ còn chưa đầy 9,000.”
Tôi đưa nhỏ đồng vàng làm vật thế chấp, nhưng chúng giá trị 53,000 DP nếu được sử dụng, khoản nợ đúng bằng 0. Nhưng phải mất tới 530,000 DP để đổi lấy 53 đồng vàng.
Do chênh lệch tỉ lệ đổi, cách tốt nhất là dùng tiền cho tiền và DP cho DP.
Tốt hơn là kiếm đủ DP trả lại.
“Chúng ta gần như rỗng túi ngay cả khi ta sử dụng vật thế chấp, ngươi có thể trả lại sau nhờ hoạt động kinh doanh của nhà trọ mà? Mang đường đi bán cũng được?”
“… Đúng là thế, anh vẫn không yên tâm. Anh không ngủ được khi không yên tâm.”
Lúc này tôi có một ý tưởng kiếm tiền. Còn nhớ cánh đồng củ cải đường tôi làm ra? Đống củ cải đường đó cuối cùng được thu hoạch vào mấy hôm trước. Chúng tôi sẽ làm ra đường.
“Đường là kho báu… chắc chúng sẽ chuyển thành rất nhiều DP!”
“Oh, nhưng ngươi nhận hạt giống bằng DP… sẽ ổn chứ?”
“Ngay cả đồng vàng được mua bằng DP cũng chuyển được thành DP, nên về lý thuyết là khả thi… Câu hỏi duy nhất là chúng chuyển thành bao nhiêu DP.”
Đầu tiên tôi chuyển một trong số chúng thành DP… được 5 DP.
“Ohh, tăng thêm, tăng thêm này!”
Một bọc hạt giống (5 DP) thu hoạch được 50 củ cải, tức là trả lại gấp 50 lần.
Liệu giá trị có tăng thêm khi tinh luyện thành đường?
…
Hử? Tinh luyện đường như nào?
☆
Bất kể khó đến điên rồ, tôi cố gắng làm ra loại đường nâu.
Rokuko cứu tôi hai lần khi tôi rối hết cả lên với câu, “Không phải ngươi có thể mua công thức bằng DP?”…Tốn 20 DP để mua.
Sau khi nghiền thành mảnh nhỏ, tôi đổ nước nóng vào để đun sôi và hòa tan đường.
“Thật cực khổ.”
“Ừ, nhờ có sự giúp đỡ của Kinue-san.”
Kinue-san cũng giúp đỡ việc nấu nướng. Ý tôi là, cô ấy rất thành thạo. Nếu không có Kinue giúp đỡ tôi đã đun cháy khét vài lần.
“Nè Kehma. Sao ngươi thêm [San] cho Kinue?”
“… Chỉ bởi thế? Ờm, không hẳn, cô ấy giống như mẹ với nhân viên trong kí túc xá.”
Cô ấy có bầu không khí dịu dàng và yêu thích dọn dẹp, nên tràn đầy cảm giác của người mẹ.
Khi tôi đưa chổi tre, cô ấy ra ngoài và tự quét dọn.
“Ra được đường… nâu, nhưng ngươi làm nào để thành trắng?”
Không may công thức kết thúc ở đoạn làm ra đường.
Lúc này tôi chuyển lượng đường khoảng một củ cải sang DP.
… 10 DP hử. Gấp đôi.
“DP nhận được đáng giá với công thức. Chắc anh sẽ để lại cho golem… Kinue-san, hãy đưa ra chỉ thị cho lũ golem.”
“Đã rõ, chủ nhân.”
Như này 47 củ cải đường biến thành 470 DP.
Tính ra 5 DP biến thành 500 DP… Chẹp, quá ghê ấy chứ? Nếu bán cho thương nhân, có lẽ còn hiệu quả hơn chuyển thành DP.
Nghĩa là một trăm lần như thế đáng giá 50,000 DP… Tôi nên mở rộng cánh đồng? Không, tôi không thể làm đồng trong hầm ngục.
Kukuku, vị vua ngục tối ngành nông nghiệp… nghe khá hay. Nghe giống một hầm ngục đồng quê và yên bình.
“Nhưng mấy bao nhiêu ngày? Ngươi nói 500 DP, nhưng nhốt một nhóm con người trong phòng thử kiếm dù chỉ một ngày còn nhanh hơn.”
… Chuyện đó nhắc tôi nhớ. Gã quý tộc và nhóm người hầu của anh ta bị nhốt từ hôm qua. Họ cho chúng tôi 500 DP một ngày.
Vì họ bị nhốt với cửa không thể mở, với hiệu ứng trong tù (x3) và hiệu ứng đóng cửa (x2), chúng tôi nhận được x6 so với bình thường.
“Không phải tốt hơn là nghĩ cách khác?”
“Không hẳn, ừm anh đoán…”
Chết tiệt, thế mà tôi cứ nghĩ đây là chiến lược hoàn hảo…
☆
Và tôi thay đổi kế hoạch, quyết tâm bán cho Ontentoo figure làm ra từ golem.
Đã bán xong.
Khi tôi gọi Ontentoo—
Sau đó tôi cho anh ta thấy figure rồng mạ vàng—
[Hể, đẹp đấy nha, Redra sẽ thích lắm.]
Anh ta hỏi giá.
Thậm chí tôi ra giá khởi đầu 100,000 DP…
[Tầm đó là được nhỉ? Hahaha.]
Anh ta trả toàn bộ với nụ cười nồng nhiệt.
100,000 DP. Nghĩ về món hàng ngang với bánh ngọt 5 DP, được bán giá khoảng 10,000,000 yên.
Một cái giá vô lý! Anh ta kiếm đâu ra thu nhập thế?
Và tôi nhận được 100,000 DP để trả nợ. Vấn đề kết thúc đơn giản đến không thể đơn giản hơn…
… Tôi không yên tâm cái gì chứ!
“Nhưng không phải ngươi mất ba ngày để làm ra figure mạ vàng đó?”
“Không không, chỉ là so sánh ba ngày thu nhập này… với làm nông cuối cùng thu về 500 DP…”
“Ngươi chắc chắn không hợp làm nông nghiệp, ngươi biết đấy.”
Đúng, suy cho cùng tôi là chủ hầm ngục. Nông nghiệp chỉ là mảng phụ.
Nhưng tôi vẫn có thể kiếm được rau củ tươi, cứ để golem làm việc trên cánh đồng từ giờ. Có lẽ tôi sẽ bán củ cải đường cho thương nhân dưới dạng đường?
… K-không phải tôi bị trói buộc gì đâu! Đó chỉ là việc phụ! Ngay cả bụi cũng có thể tích thành ngọn núi đấy!?