• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 06 – "Oshi" ngoài đời thực của tôi đã chuyển đến nhà bên

Độ dài 709 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-06-15 21:30:23

Một ngày khác, cụ thể hơn là hôm sau của cuộc gặp gỡ với Shizuka và màn tái ngộ cùng Mafuyu-chan, lại có thêm sự kiện khác.

“Chuyện gì vậy? Lại có ai đó chuyển vào à?”

Mặc cho đã bước sang mùa mưa, bầu trời lúc 6 giờ chiều vẫn trông sáng sủa như thường lệ.

Sau khi từ trường trở về, tôi tình cờ bắt gặp một chiếc xe tải đến từ công ty vận chuyển khá phổ biến gần đây, đang đậu tại bãi đỗ xe của chung cư mình. Vài người đàn ông khoác trên người bộ đồ công nhân được in nhãn hiệu công ty trên lưng đang cần mẫn vận chuyển những hộp các-tông và đồ nội thất.

Lướt qua những người lớn đang chăm chỉ làm việc ấy, tôi bước vào trong chung cư và ấn nút gọi thang máy.

Khi tôi đang nhìn vào đèn hiển thị số tầng, một trong những người đàn ông lực lưỡng ban nãy vác chiếc hộp các-tông đến đứng cạnh tôi. Thanh máy đến và mở cửa, trông thấy cả hai tay của anh ta đều bận tôi bước đến trước bảng điều khiển.

“Anh đến tầng mấy vậy ạ?”

Đáp lại là một con số quá đỗi quen thuộc — cùng tầng với căn hộ của tôi.

Đùa à? Shizuka vừa mới chuyển đến đây, thế mà giờ lại có thêm người mới thật luôn?

Hy vọng đó là một người tốt. Mỹ nữ thì càng tuyệt.

Trong lúc tôi mải nghĩ vu vơ, thì thang máy đã đến đích. Người đàn ông bên cạnh tôi cúi đầu cảm ơn và nhanh chóng di chuyển đến căn phòng trống đối diện phòng của tôi.

—Chung cư nơi tôi đang sống đây được thiết kế với 4 phòng mỗi tầng, chia đều ra hai phía của dãy hành lang chính. Shizuka và tôi ở cạnh nhau, và có vẻ như ai đó đã chuyển vào căn phòng ở phía kia thành thử ra giờ chỉ còn một chỗ trống đối diện với Shizuka. Mới dạo trước nơi đây chỉ có mỗi mình tôi lẻ loi ngày qua ngày, ai mà ngờ được tình hình lại thay đổi nhanh vậy chứ? Với cả, đã đến mùa chuyển nhượng quái đâu nhỉ?

“...”

Tự nhiên lại có hàng xóm mới, bảo không tò mò thì lại dối lòng mất, cơ mà đâu thể nào tung tăng đi nhìn mặt người ta được. Cố kìm nén cơn bồn chồn của mình, tôi mở cửa vào phòng và gửi tin nhắn cho Shizuka.

“(Hình như ai đó vừa chuyển vào phòng đối diện tụi mình đấy.)”

“(Thật á!?)”

Tôi nhanh chóng nhận được hồi âm từ Shizuka. Dù chỉ mới làm quen được hai hôm, nhưng bọn tôi giờ đã thành đồng chí chat chít rồi. Tám đủ thứ trên trời dưới đất với nhau cũng khá thú vị.

“(Mong là một cậu trai ưa nhìn)”

“(Còn khuya nhá, đây dám chắc là một cô nàng xinh đẹp.)”

“(Gái xinh gì cơ www)”

“(Gái xinh là gái xinh chứ cái chi.)”

“(Cậu quên là gái xinh có mình đây rồi à.)”

“(Gái xinh ngót nghét 20 mùa xuân.)”

“(Liệu hồn.)”

Cuộc trò chuyện vẫn cứ nhẹ nhàng tiếp diễn. Hiện giờ bọn tôi đã có thể nhắn với nhau mà chẳng cần phải nghĩ quá nhiều về nội dung.

Mà, nếu thật sự là một cô nàng xinh đẹp thì vị trí của Shizuka hiện tại sẽ bị lung lay mất. Cơ mà, không đời nào tôi nói với cô ấy những gì mình đang nghĩ.

“(Để mình vờ lượn lờ rồi nghía thử xem sao.)”

“(Làm vậy trông khả nghi dữ lắm đấy.)”

Trái ngược với tôi, Shizuka vốn là kiểu người có phần năng động hơn. Mãi 5 phút sau, lời khuyên của tôi vẫn chưa được đọc.

…Lẽ nào cổ làm thật hả trời?

Đào đâu ra lí do lí trấu gì để lượn lờ quanh đấy chứ? Có cái thứ đó tồn tại để mà xông thẳng vào ngay lúc mọi người đang bận túi bụi thì tôi cũng muốn biết nó là gì đấy. Mà thôi kệ, chắc cũng chả nên cơm cháo gì đâu.

Khi đang dự định nghé ra khỏi cửa xem tình hình, thì tôi bỗng nhận được tin nhắn phản hồi.

“(Cô ấy đẹp đến không tưởng tượng được luôn ấy!!!)”

“(Thật á?)”

Bình luận (0)Facebook