Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou
Shirakome Ryou (Chuuni Suki)Takayaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 139: Labyrinth

Độ dài 5,603 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-01 09:12:20

Arifureta chương 139: Labyrinth

(TN: Labyrinth là mê cung, raw jap để tiếng Anh nên mình cũng không dịch lại)

Trải ra trước mắt họ phía dưới là một mê cung mênh mông.

Một mê cung mênh mông trong Đại mê cung. Đó là cảnh mà họ thấy lúc này ở lối ra của hành lang.

Những bức tường trước mặt tạo thành mái vòm. Mê cung này có thể dễ dàng bị nhầm lẫn với một công viên thể thao nếu không phải vì kích cỡ thực sự của nó. Chỉ dựa vào cảm giác từ mắt nhìn của họ, mê cung ít nhất là dài 1km. Họ không thể trông thấy xa hơn bởi vì tuyết rơi, song có vẻ độ rộng của mê cung này ít nhất là 10km, có thể dễ dàng suy đoán là độ dài của nó cũng chẳng hề kém cạnh.

Từ lối ra của hành lang, nơi họ đang đứng hiện giờ, có một cầu thang dẫn xuống mê cung. Ở cuối những bậc thang là lối đi hình cánh cổng dẫn vào mê cung. Có vẻ sau khi bước vào mê cung, tìm được lối ra bên trong nó chính là thử thách thứ hai của Đại mê cung.

“Cái gì, chúng ta phải vượt qua cái mê cung khổng lồ đến điên khùng này sao? Phiền phức quá!”

“Ryutaro, không thể khác được. Đây là một phần của các thử thách.”

“Dù vậy!”

Ryutaro ghét sự tầm thường. Nhìn mê cung bên dưới, nét mặt cậu ta nhắn nhó và hoàn toàn kích động. Kouki, nặn ra một nụ cười, cố trấn an cậu ta, và chỉ nhận lấy một ánh nhìn không bằng lòng.

Rồi vào lúc đó, Ryutaro đột nhiên nhếch môi lên. Có vẻ cậu ta đang suy nghĩ điều gì đó.

“Oi. Tớ vừa nghĩ ra một điều khá hay. Lúc này chúng ta đang ở trong không gian trống, chỉ cần bay qua nó là được!”

Không nói lời nào, nhưng với nét mặt như thể cho biết “Mình hiểu rồi!”, Ryutaro dùng Không lực và nhảy vào không trung.

“Ba, bakaa! Quay lại đây ngay!”

“Ryu, Ryutaro-kun!”

Shizuku và Suzu hoảng hốt cố ngăn Ryutaro, con người không có giới hạn trong sự thiếu cẩn trọng.

Kouki nhanh chóng lao tới cản cậu ta nhưng đã quá muộn.

Hình như Ryutaro có chút phấn khởi khi cậu ta tìm được một cách dễ dàng để vượt qua thử thách. Ryutaro não cơ bắp, người luôn lao đầu vào mọi thứ lần này có vẻ còn bất cẩn hơn cả bình thường nữa. Luôn chủ động và năng nổ là một trong những thế mạnh của Ryutaro, nhưng vì cậu ta thường đi quá xa, kết cục đó cũng chỉ là một điểm yếu. Và sự yếu kém này là điểm chết người trong Đại mê cung.

Hajime khoanh tay lại và cậu nhìn chằm chằm quan sát sự liều lĩnh của Ryutaro, cậu ta cuối cùng đã nhảy qua đường biên hướng tới mê cung khổng lồ.

Vào lúc đó,

Voonn!!

“Nuwaa!?”

Âm thanh như cắt vào không khí vang lên, không khí xung quanh Ryutaro chao đảo. Ngay lập tức sau đó, thân người Ryutaro biến mất.

“Ryutaro!?”

“Aa mou! Tên ngốc này!”

“Fuue!? Chúng ta làm gì đây! Nagumo-kun, Ryutaro-kun biến mất rồi!”

Nhóm Kouki nháo nhào lên. Với gương mặt chực khóc, Suzu tuyệt vọng cầu cứu Hajime.

Với Hajime, cậu tập trung vào thông tin Ma nhãn của cậu đem lại và không có vẻ gì là cậu để ý tới sự khẩn khoản của Suzu. Cô ấy đã bị bơ hoàn toàn.

Ngay giây phút không khí rít lên, ma nhãn của Hajime cảm nhận được hoạt động của ma lực, cùng lúc đó, Hajime bắt được cảm ứng ma thuật từ một góc trong tầm nhìn của cậu và cậu đảo mắt về hướng đó. Ở cuối tầm nhìn của cậu, trước khi họ nhận ra, một lăng kính băng hình lục giác đã chễm chệ ở trên trần hang động. Ở vị trí khá xa đó, hiện tượng không khí bị chao đảo tương tự cũng xảy ra trong khi lăng kính băng đang hình thành trên trần hang, phản chiếu bên trong nó là bóng dáng của Ryutaro.

“Cậu ta ở kia.”

“Ể?”

“Cái gì?”

“Ở đâu!”

Nhóm Kouki đồng loạt đáp lại câu trả lời của Hajime và nhìn theo ánh mắt cậu. Rồi họ câm nín. Đó là bởi vì họ thấy bạn thuở nhỏ của mình, người vừa biến mất, đang ở trong lăng kính băng, nhìn như mẫu vật tại các buổi triển lãm vậy.

Bên phía kia, mặc dù bị khóa chặt trong băng, biểu cảm của Ryutaro bắt đầu trở nên điên cuồng, có vẻ cậu ta vẫn giữ lại được ý thức. Nhớ lại việc đột nhiên tầm nhìn bị tối đi, có vẻ như bởi “bên trong đá” chuyển thành “bên trong băng” chẳng hạn (TN: Câu này không hiểu). Trông như cậu ta đã kích hoạt Vajra và đang cố hết sức để thoát ra. Song, cậu ta có vẻ không thể cử động, và thở từng hơi thật đau đớn.

Hơn thế nữa, như thể chắc chắn kẻ xâm phảm phải bị tiêu diệt, vô số tảng băng với đỉnh nhọn xuất hiện xung quanh trần hang.

“Ti, tiêu rồi….”

“Hình dạng này, không thể lầm được…..”

“Awawa, phải dựng lên lá chắn…”

Hiển nhiên, nhóm Kouki lập lức có thể đoán được những tảng băng đó đang nhắm tới ai khi chúng xuất hiện, và mặt họ biến sắc. Suzu hoảng loạn cố dựng một lá chắn để bản vệ cậu ta, song vì trần hang cách đầu họ 500m, rất khó để tạo ra nó với tọa độ đúng ngay lập tức. Đó là tại sao tạo ra SeizetsuKai ở vị trí hiện tại và ném nó tới chỗ Ryutaro là cách tốt nhất để đối phó. Tuy nhiên, liệu như vậy có kịp…..

“Ư~m, dù cho có lá chắn thì hình như không sớm thì muộn cậu ta cũng chết vì cái lạnh…. Tại sao từ đầu vẫn cần phải tạo ra mấy tảng băng để khoan vào người cậu ta nhỉ?”

“Cậu có thể giúp một tay thay vì bình thản đứng đó mà đánh giá tình hình không!?”

Shizuku tsukkomi với gương mặt chực khóc trong khi Hajime chỉ đơn giản là nghiêng đầu đáp lại.

Hajime đã nghĩ mấy tảng băng là liệu pháp đảm bảo cho trường hợp Ryutaro có thể thoát ra được, và chúng sẽ không tấn công chừng nào cậu ta còn ở yên tại chỗ. Cậu định nói lên phỏng đoán của mình với những người còn lại, song có vẻ nhóm Shizuku cảm thấy thực sự bất an vì đồng đội của họ đang gặp nguy hiểm.

Hajime nhún vai đáp lại Shizuku rồi nhìn về phía Yue và Kaori. Hai cô gái nhẹ nhàng gật đầu, cho thấy họ đã hiểu ý định của Hajime. Hơn hết, nói về tốc độ niệm phép, có vẻ như Yue đã biết yêu cầu của Hajime trước khi cậu nhìn sang cô.

Kaisen” (TN: Giới xuyên – Xuyên qua ngăn cách)

“Mou, không thể trách được nhỉ, vì tật xấu của Ryutaro-kun chẳng bao giờ thay đổi dù có bao nhiêu năm trôi qua đi chăng nữa….”

Không gian trước mắt Kaori mở ra và một cổng dịch chuyển xuất hiện. Cánh cổng đối diện phát sáng trước lăng kính băng đang giam hãm Ryutaro.

Cười méo mặt, Kaori triển khai đôi cánh bạc của cô và phóng đi một lượng lớn lông vũ bạc qua cánh cổng.

Sau khi vượt qua cánh cổng và xao động xung quanh Ryutaro, những chiếc lông vũ bạc bám vào lăng kính băng và phân rã nó.

Thấy con mồi sắp sửa trốn thoát, như thể tự bản thân chúng đưa ra quyết định, vô số tảng băng đang chờ chực xung quanh trần hang cuối cùng bắn tới chỗ của Ryutaro.

Song, lăng kính băng được bọc trong lông vũ như là một cái kén mà bản thân nó tạo thành bức tường bảo vệ nhờ vào hiệu ứng phân rã. Kết quả là, những tảng băng bắn tới từ trần hang như thể xuất phát từ một khẩu súng Gatling biến thàng sương khói khi chúng chạm vào lông vũ bạc, không còn sót lại thậm chí là cả một mảnh bằng, và bị gió cuốn đi mất.

“Kaori, trừng phạt tên ngốc đó luôn đi, nhờ cậu đập chân giữa của cậu ta nhé.”

Trong khi nhóm Kouki thở phào nhẹ nhõm vì thấy Ryutaro được cứu bởi những chiếc lông vũ bạc của Kaori, làm cả cơ thể cậu ta vừa công vừa thủ, Hajime phun ra những lời tàn nhẫn. Mồm Kouki lắp bắp với gương mặt như muốn nói “Quả là một sự trừng phạt đáng sợ!”.

Ch, chân giữa….. Không đời nào tớ có thể làm chuyện như thế! Ha, Hajime-kun no ecchi!”

Với Kaori đang hoảng loạn vì cô cắt nghĩa sai lời nói của Hajime, Yue tiếp tục đổ thêm dầu vào lừa bằng một cái nhìn lạnh lẽo.

“…..Chính xác là phân rã chân giữa của một tên ngốc thì ecchi chỗ nào? Kaori, cô phản ứng thái quá với cụm từ chân giữa, đồ biến thái.”

“H, hiểu nhầm rồi! Yue! Để làm điều đó tôi phải chạm vào chân giữa của cậu ấy bằng lông vũ bạc của tôi đúng không? Không phải như vậy cũng đồng nghĩa với việc trực tiếp bảo tôi chạm vào chân giữa của Ryutaro-kun sao! Ecchi đúng chứ!”

“….Không cần biết cô nói gì, không thay đổi được sự thật là cô đã phản ứng thái quá với cụm từ chân giữa và mặt cô đã đỏ lên. Đồ biến thái.”

“Yue chỉ muốn làm cho tôi trông như kẻ biến thái đúng chứ!? Tôi, tôi không phải là kẻ có sở thích với mấy thứ như chân giữa!”

“…..Hou. Chân giữa của Hajime cũng vậy sao?”

“~!? C, cái đó, nói sao đây…, là, một, một chút thôi, là….”

“….Nn. Đúng như tôi nghĩ, cô là đồ biến thái. Đồ Master chân giữa.”

“Xấu xa! Bất luận thế nào, danh hiệu này quá tàn nhẫn! Hajime-kun, tớ thật sự không có bất cứ hứng thú quá mức nào với chân giữa! Tới thề đó!”

“A~ hừm. Tớ hiểu rồi. Là lỗi của tớ khi khơi lên chuyện này. Giờ thì, hai người, đừng có liên tục nói về chân giữa nữa. Amanogawa trông có vẻ như cậu ta không thể chịu lâu hơn được nữa. Taniguchi hình như thở ra lửa rồi. Yaegashi lại giống như một người mẹ đang nhìn con gái mình trưởng thành.”

Bị Hajime ngạc nhiên nói thế, Kaori quay sang nhóm Kouki. Thực sự, họ chính xác đang ở trong trạng thái mà Hajime miêu tả.

Kouki, với gương mặt muốn nói “Kaori ngây thơ trong sáng tôi từng biết đi đâu rồi?”, quay đầu đi để trốn tránh khỏi thực tại và mắt cậu ta lượn lờ quanh những tảng băng. Suzu, với gương mặt đỏ, lẩm bẩm “Người lớn, người lớn….”.

Và Shizuku, trông thấy sự cô đơn phảng phất đâu đó bên trong, cô nhìn Kaori với nét mặt tình cảm, như gương mặt một người mẹ vui mừng vì cô con gái của mình đã lớn.

Kaori run rẫy. Cứ thế này, cô sẽ bị những người bạn thuở nhỏ của mình nghĩ rằng cô là kẻ biến thái cực kì hứng thú với chân giữa.

Cô hoảng hốt và bước tới để giải thích. Vào lúc đó,

“Gyaaaaaaaa!! Đauuuuuuuuu!!”

Một tiếng thét vang lên từ bên trên. Đó là giọng của Ryutaro. Giật mình, tất cả đều ngẩng lên. Những tảng băng đã không còn phóng tới nữa. Thay vào đó, tất cả họ đều nhìn thấy cái kén phát sáng màu bạc.

Và nhóm Hajime có thể đoán được tại sao Ryutaro lại thét lên. Baa! có vẻ như nghe được âm thanh đó vang lên hướng về phía Kaori. (TN: Ý là Ryutaro muốn nói Kaori Bakaa ấy)

“Ể? A~! Ryu, Ryu, Ryutaro-kun, tớ xin lỗ----i!!”

Kaori hối hả giải trừ cái kén làm bằng lông vũ bạc.

Bên trong nó, bộ mặt mỏi mòn của Ryutaro hiện ra, hai mắt cậu ta đã trợn ngược.

Lăng kính đã bị phân ra không lâu lúc nãy. Kaori vì bận rộn với việc biện hộ mà quên mất giải chú. Kết quả là, Ryutaro bên trong cũng bị phân rã.

Ryutaro, không còn chút sức lực, bắt đầu rơi tự do xuống đất. Suzu tạo ra một lưới ánh sáng để đón lấy cậu ta và rồi đưa về vị trí hiện tại của họ.

Không ai nỡ nhìn Ryutaro lúc này quần áo đã tả tơi. Khi cơ bắp trần trụi của Ryutaro lộ ra, tất cả đều đảo mắt đi chỗ khác.

Hajime nhìn sang nhóm Kouki đang đảo mắt đi để truyền đạt “Amanogawa, các cậu là bạn thân phải chứ….” song Kouki vẫn cố tránh ánh nhìn khỏi Ryutaro và bắt đầu xem xét xung quanh một cách miễn cưỡng như thể đang dò tìm dấu hiệu nguy hiểm.

Hạ bộ của Ryutaro có vẻ vẫn an toàn, song phần quần áo xung quanh nó đã biến mất, Dù có là bạn thân hay không, chẳng thế trách được khi tất cả đều đảo mắt đi.

Cậu ta với đôi mắt trợn trắng và đang trong tình trạng tả tơi. Ngày hôm nay chính là ngày mà cái-chân-giữa-17-tuổi được phô ra trước bàn dân thiên hạ. Ngày này không nghi ngờ gì chính là một phần quá khứ đen tối mãi mãi không bao giờ xóa nhòa của Ryutaro.

Với tất cả sức mạnh cô có, Kaori mắt nhắm chặt trong khi ngoảnh mặt đi chỗ khác, dùng Ma thuật tái tạo để giúp Ryutaro tội nghiệp một tay.

“…..Kaori, đồ tàn nhẫn. Chính tay cô làm cậu ta tả tơi.”

“Đó là hậu quả bởi sự xấu xa và quấy rầy của Yue ban nãy!”

“…..N, đổ lỗi cho người khác là xấu. Saa, hãy sống có trách nhiệm và chữa trị cho cậu ta mà không nhìn đi chỗ khác nào.”

“K, không đâu! Tôi không nhìn gì hết! Tôi không muốn thấy của ai khác ngoài Hajime-kun!”

“…..Một hồi phục sư không thể xem nhẹ chuyện này được. Saa, nhìn đi. Hãy khắc sâu vào tâm trí cô một chân giữa khác không phải của Hajime.”

“Yaaaaa! Dừng lại đii! Đừng có đẩy tôii! Đừng có ép tôi làm chuyện không thể!”

Trong khi Kaori buộc phải giúp Ryutaro, Yue sử dụng một lượng ma thuật gió vừa đủ để ép mắt Kaori mở ra. Chính xác đúng vị trí mí mắt của cô, thêm vào đó là một lượng sức mạnh tương đối, và trên hết, không gây tổn hại tới Kaori. Điều này thực sự chỉ có một thiên tài không hơn không kém như Yue mới đủ khả năng thực hiện.

“….Yue-san và Kaori-san, thế nào đó, có vẻ họ khá hợp nhau.”

“Ma~, anh có cảm giác như Yue bắt nạt Kaori nhưng…. đúng là họ hợp nhau, phải chứ.”

“Không phải như thế cũng giống như tình bạn sao? Lúc nào cũng cãi nhau và những việc khác….”

Nhóm Hajime mỉm cười khi thấy trận cãi vã trẻ con giữa Yue và Kaori. Nó khác với môi quan hệ của Yue và Shia. Hajime cực kì dễ chịu khi thấy Yue đang có tâm trạng tốt.

Khi họ cãi nhau, thay vì đóng vai trò như một người chị gái khi cô ở cùng Shia, cô nói chuyện với Kaori giống như một người bạn. Cư xử trẻ con hiếm có ở Yue làm Hajime phải kiềm chế bản thân nhiều hơn thường lệ, và nếu phải hỏi, cậu sẽ nói vì là Yue nên chẳng sao cả…..

Nói cách khác, khoảnh khắc đen tối nhất của Ryutaro trở thành Batsu Game cho bạn thuở nhỏ của cậu ta bởi không ai khác ngoài cô gái mà cậu ta yêu từ cái nhìn đầu tiên….. (TN: Game thưởng phạt ấy mà, xem animu chắc cũng nghe từ này một lần rồi)

“…..Còn nặng hơn sự trừng phạt gấp 10 lần nhỉ.”

“Thật khủng khiếp…”

“Ryutaro….xin lỗi. Là tớ yếu kém.”

Tới Ryutaro nửa mê nửa tỉnh, nhóm Kouki mang nét mặt cảm thông…. Mặc dù họ vẫn đảo mắt đi chỗ khác.

Năm phút sau, khi Ryutaro đã tỉnh là và quần áo tươm tất, cậu ta xin lỗi vì đã hành xử lỗ mảng, để rồi nhận được những ánh nhìn ấm áp.

Trong khi Ryutaro cố cắt nghĩa chuyện gì đã xảy ra, Kouki thử gạt cậu ta một cách tinh tế bằng vài bịa đặt lịch sự. Song, vì Hajime cười khẩy khi nhìn cậu ta, cậu ta trở nên u ám thay vì vẻ vô tư hằng ngày.

Kouki tuyệt vọng tìm cách trấn an Ryutaro trong khi liếc về phía nhóm Hajime lúc họ bắt đầu đi xuống những bậc thang.

“Yue, để chắc chắn thì, có cách nào để chúng ta bay bên trên và vượt qua mê cung này không?”

“…..Khó. Vì nó nhanh hơn tốc độ triển khai của em. Lượng ma lực tiêu thụ sẽ rất lớn để có thể kéo dài.”

“Ma~, vậy sao. Thế, có vẻ như, chúng ta phải bước vào mê cung rồi, thế nhưng…..”

Hajime lấy Schlagen ra, và nhắm vào góc bức tường băng. Sau khi nghe tiếng nổ, mọi người nhìn bức tường trong sửng sốt.

Bức tường băng không đủ dày để có thể chặn được đòn tấn công của Schlagen hay Orkan.

Song, như Hajime dự liệu, sau khi tia chớp đó xuyên thủng bức tường, lớp băng xung quanh cái lỗ tái tạo lại nó ngay lập tức. Tốc độ tái tạo thậm chí còn nhanh hơn đám ma thú ban nãy.

“….Có vẻ cũng không thể chỉ phá tưởng và nhanh chóng đến đích.”

Trong khi cẩn thận đòn đánh trả từ mê cung, Hajime lẩm bẩm. Cậu lấy la bàn ra bằng một tay. Lúc mọi người vẫn còn nhìn cậu một cách bàng hoàng, đặc biệt là sau những gì vừa xảy ra với Ryutaro, cậu phớt lờ họ.

“Tiếp theo, để xem thứ này có hoạt động chính xác trong mê cung không….”

Mặc dù mọi người đều căng thẳng khi Hajime bước qua cánh cổng dẫn vào mê cung…. Hajime chỉ nhìn la bàn trong tay cậu mà không mảy may lo lắng.

Ngay sau cánh cổng là ngả ba đường dẫn qua hai bên trái và phải. Kim la bàn hơi phát sáng, chỉ vào lối đi bên phải.

“Fumu, có vẻ nó không gặp vấn đề gì với mê cung này?”

“Aa. Nhờ vào thứ này thì có là mê cung hay không cũng chả quan trọng.”

Hajime cười gượng với xác nhận của Tio khi cô theo cậu đi qua cánh cổng. Cậu đang nghĩ ước gì cậu có thứ này lúc đi vào Đại mê cung Raisen.

“Ưư, có thứ này thì đã không bị Miredi-san làm khó dễ rồi.”

“….Nn. Biết sao được. Có thể, nó được đặt ở Haltina vì mục đích này.”

Trong khi Shia bỉu môi một cách thất thiểu và suy đoán rằng la bàn được đặt ở Haltian, nơi cần phải chinh phục ít nhất bốn Đại mê cung mới được tiến vào là để ngăn việc chinh phục những Đại mê cung khác dễ dàng, Yue cũng thế. Rõ ràng ý tưởng của Hajime cùng Yue và Shia đã gặp nhau.

Hajime vỗ vai hai cô gái nhẹ nhàng, trấn an họ. Ba người nhìn nhau với những nụ cười cay đắng.

Với nét mặt thật vọng vì không thể chia sẽ kỉ niệm cùng họ, Kaori và Tio nhìn nhau. Sau vài cái liếc mắt, cả nhóm bắt đầu tiến vào trong.

Nếu nó có cả chiều dài lẫn bề ngang, điều đó đồng nghĩa với việc đây là một mê cung hình vuông cạnh 10km.Thông thường sẽ phải mất bao lâu để có thể vượt qua một mê cung như vậy? Chưa kể còn phải dò dẫm đường đi trong môi trường cực lạnh. Một sức mạnh tinh thần phi thường là điều cần thiết.

“Trong đây, cứ cảm thấy áp lực sao ấy nhỉ.”

“Ưm. Bên cạnh đó, vì hình dáng của tụi Suzu được phản chiếu rõ hơn mấy bức tường ban nãy, nơi này thật sự như một cái Mirror House.”

Khi Shizuku lầm bẩm trong lúc ngẩng lên nhìn bức tường băng cao gần 10m của mê cung, Suzu bên cạnh cảm thấy bất an khi cô ấy nhìn hình dáng bọn họ phản chiếu trên những bức tường băng xung quanh.

“Bởi vì ban nãy chúng bước ra từ mấy bức tường đúng chứ. …..Lần này có thể cũng vậy?”

“Có khả năng. Chúng ta đang mò mẫm trong một mê cung khổng lồ. Nếu ma thú xuất hiện mọi thứ sẽ rất nguy kịch.”

“…Nn, nhưng không có vấn đề gì cả.”

“Đúng vậy nhỉ. Vì chúng ta đã có Ma nhãn của Hajime-san và khả năng cảm ứng của nó. Tai thỏ của em cũng sẽ không bỏ lỡ bất cứ tiến động từ cuộc tập kích nào.”

Shia đặc biệt tươi tắn và kiên quyết. Điều đó được nhấn mạnh khi cô ưỡn ngực ra và hai quả dưa hấu của cô phát ra tiếng ~ton~! Hành động này là để khiến lo lắng của nhóm Shizuku vơi bớt, song thay vì vậy, nó lại làm bọn Kouki trở nên năng động. Tia nhìn trộm cực nhanh đã chứng minh điều đó.

Dĩ nhiên, Hajime có ánh mắt hình viên đạn. Sau khi cậu nhận ra tình cảm của cậu dành cho Shia, cậu phản ứng với dáng vẻ đó của cô.

“….Hajime-kun?”

“Gohonn! E~to, có vẻ là rẽ trái.”

S88OWY8.png

Kaori nheo mắt nhìn Hajime. Tằng hắng một tiếng lạ, Hajime cố ý đảo mắt xuống la bàn.

Sau khi thấy phản ứng của Hajime, Shia che ngực cô lại trong khi má cô ửng đỏ và cơ thể run rẫy.

“Mo, mouo, Hajime-san này. Anh, lại muốn chơi với ngực em lần nữa sao? Cười một cách xấu xa khi em xin anh dừng lại, thứ này lại kích động anh lần nữa nhỉ? Nh, nhưng mà lúc này thì không được đâu! Nếu làm bây giờ, em, sẽ lại bất tỉnh nữa~! Sẽ không thể dự đoán trước được mấy cuộc tập kích đâu~!”

Với lời giải bày của Shia, mọi người dồn ánh mắt vào Hajime với nét mặt như muốn hỏi “Thực sự là, cậu đã làm cái quái gì vậy?”, kèm theo đó là sự run rẫy, xấu hổ và ghen tị. Hajime giả vờ như không để ý và đi thẳng vể phía trước. Có vẻ cậu định lờ đi chuyện này bằng cách im lặng.

“….Hajime. Anh đã làm thế với Shia sao? Lần đầu của em ấy mà…. Hajime đồ cầm thú.”

“Nếu anh là cầm thú, Yue chính là người huấn luyện thú giỏi nhất. Lúc nào anh cũng là người chịu đựng và chỉ có thể chống trả lúc sau.”

Với cuộc nói chuyện của Hajime và Yue, “Thế là chuyện đó sao!” những thành viên khác đều có suy nghĩ như vậy. Thậm chí dù đã trải qua bao hiểm nguy, những cô cậu ở đây đều đang tuổi xuân thì. Không trách được khi mà họ phản ứng với cái thế giới quá người lớn đang lởn vởn trong trí óc. Hơn thế nữa, là với một người bạn cùng tuổi.

MbNEIzi.png

Khi mọi người đang hành xử đáng ngờ, như thể đang do dự không biết có nên nghe cuộc nói chuyện để biết về thế hay không, Hajime đột nhiên dừng lại.

Và, cậu rút Donner ra với tốc độ cực nhanh mà không cần quay lại, rồi cậu nổ súng.

Dopann!!

Viên đạn bắn ra xẹt qua đầu Suzu đang đỏ mặt và hoảng hốt rồi nghiền nát cánh tay với những móng vuốt đang mọc ra không tiếng động từ tường.

“-----~!?”

Nhờ vào thân người nhỏ nhắn sao? Dù Suzu không thốt nên lời bởi sự nguy hiểm, chỉ vài sợi tóc của cô ấy bị cháy xém, tiếng rít của viên đạn mang sức mạnh khủng khiếp xẹt qua ngay trên đỉnh đầu cô ấy.

“Đến đấy. Trái phải đều có.”

Hajime cất giọng cảnh báo trong khi phớt lờ tiếng kêu bóp nghẹt của Suzu. Dáng vẻ của cậu đã hoàn toản chuyển sang trạng thái chiến đấu.

Từ những bức tường xung quanh, một bức tượng băng với vuốt sắc và một cái sừng xuất hiện. Nhìn như phiên bản cường hóa của Burster Modoki, hay là một loại quỷ ở Nhật Bản vậy. (TN: Không biết cái Burster Modoki của Shirakome có nghĩa là gì)

“ “ “ “ “Guooooooooo!!” ” ” ” ”

Từ hai bên trái phải, lũ Frost Orge tấn công. Nhóm Kouki chống trả bên trái trong khi nhóm Hajime lo liệu bên phải.

Shizuku và Kouki mỗi người chém một con Frost Orge làm đôi. Nắm đấm của Ryutaro nghiền nát ngực một con, và hai còn còn lại bị kết giới của Suzu cầm chân.

Lần này, ma thạch tạo ra chúng chắc chắn không nằm ở vị trí khác. Viên pha lê màu đỏ thẫm xuất hiện bên trong phần ngực bị cắt đôi và nghiền nát. Và cứ thế, nhóm Kouki nhắm thẳng vào đó mà đánh.

Thấy hình ảnh ba con Frost Orge vỡ tan, Suzu thổi bay hai con Frost Orge còn lại về phía nhóm Shizuku bằng Seizetsu kèm theo đó gây sát thương cho chúng.

Kouki và Ryutaro ra đòn quyết định với hai con Frost Orge bay về phía họ.

Đó một trận chiến khá hoành tráng.

Quên cả cảnh giác, Kouki và Ryutaro mỉm cười với nhau, và họ nghe thấy một tiếng thét đáng yêu…

“Uryaaaaaaa!!”

Bọn Kouki quay người lại, đập vào mắt họ là cặp chân đẹp đẽ đang mở ra 180o của Shia trên không trung. Nếu ngẩng lên nhìn, là một hàng năm con Frost Orge bắn thẳng lên trên…..

Dù chúng quờ quạng trong tuyệt vọng, lũ Frost Orge không thể bay được và chúng bị trọng lực ném xuống đất.

Shia, rơi xuống, xoay người một cách tao nhã và vung Dorykken với lực li tâm, đập vào lũ Frost Orge đang rơi xuống với timing hoàn hảo, thổi chúng vào bức tường và làm chúng vỡ tan tành như bom phát nổ.

Shia không ngừng xoay tròn, liên tục thực hiện chiêu này lên những con Frost Orge còn lại. Thật sự trông giống một trò chơi hơn là cuộc chiến.

Mỗi con Frost Orge đều va vào cùng một vị trí trên bức tường, khiến nó nhận tổn hại không hề nhỏ.

“Suzu sẽ đối tốt với thỏ khi chúng ta trở về nhà. Không được nổi giận với chúng, phải thật dịu dàng…..”

“Suzu….. tớ hoàn toàn hiểu cảm giác của cậu.”

Suzu run rẫy khi nhìn cảnh đó, cô ấy lẩm bẩm. Khi họ trở về nhà, cô ấy không muốn ôm thỏ ở trái đất trong sợ hãi.

“Chúng chẳng mạnh lắm. Chỉ là cuộc tập kích nhỏ thôi… Ma~, cũng không hại gì nếu lưu ý.”

Nhóm Yue nhẹ nhàng gật đầu khi nghe Hajime nói, bọn Shizuku nửa mỉm cười. Vì chúng là loại kẻ địch mà họ sẽ không gặp khó khắn gì nếu phối hợp với nhau.

Sau đó, họ gặp rất nhiều loại bẫy. Chông băng đâm ra từ tường, tường băng sập xuống, ma thú xuất hiện trong từ những bức tường băng 12 giờ tiếp theo nữa khi họ thám hiểm mê cung.

Trong khi không có bất kì thách thức khó nhằn nào, nhịp điệu và những cảnh lập đi lập lại khiến bọn Kouki bắt đầu mất đi sự tập trung.

“Mou, chúng ta chỉ có đi và đi….. Nagumo-kun, tớ tự hỏi còn bao xa nữa vậy?”

Shizuku hỏi nhóm Hajime, những người vẫn thản nhiên với giọng mỏi mệt.

“Hừm? Vì chúng ta đang ở trong mê cung, nếu tính theo đường thẳng thì sẽ không chính xác nhỉ? Chúng ta cách lối vào khoảng 2km.”

“Là vậy sao……”

“Ma~, hãy nghỉ một chút nếu thấy nơi nào phù hợp.”

“Fufu, cảm ơn cậu.”

Nhìn tình trạng của nhóm Shizuku, và hai má Shizuku xịu xuống, Hajime nhún vai nói vậy. Dù những cô gái trong Harem của Hajime đang quan sát, Shizuku không để ý và tiếp tục tiến bước với tinh thần phơi phới.

Sau một lúc nữa, họ gặp một cánh cổng hai cửa lớn, nơi mà la bàn khẳng định họ cần phải vượt qua.

“Đây cũng là một cánh cổng đẹp mắt.”

“…..N, đẹp thật.”

Ngẩng lên nhìn gần cánh cổng khổng lồ, vẻ trang nghiêm và đẹp đẽ của nó không chỉ được tạo ra bởi băng. Thiết kế hình hoa văn với những bông hồng và gai nhọn chạm khắc thật tinh xảo cùng với đó là bốn cái lỗ hình tròn lớn.

Trước tiên, Hajime đứng đối diện với cảnh cổng và đầy vào nó với toàn bộ sức mạnh. Song, như dự đoán, cánh cửa đôi không hề nhúc nhích.

“Haa. Theo lí thuyết mà nói, nếu để thứ gì đó vào mấy cái lỗ đáng ngờ kia, cánh cổng sẽ mở ra. Thật là, quá phiền phức….”

Hajime nhíu mày. Những thành viên khác cũng mang vẻ mặt chán ghét. Đã 15 giờ trôi qua kể từ khi họ đặt chân vào mê cung này. Nhóm Kouki cũng mặt mày tái mét cho thấy họ đã rất mệt mỏi rồi.

“…..Hajime. Trước hết.”

“Phải ha. Hãy nghỉ một chút nào.”

Nghe Hajime nói vậy, bọn Kouki thở ra một hơi nhẹ nhỏm. Họ ngồi bệt xuống và thở hổn hển. Có vẻ tinh thần họ thật sự rất mệt mỏi rồi.

“Các người, đừng có ngồi sát tường. Muốn bị tập kích lắm hả. Nếu muốn nghỉ ngơi, thì tới giữa căn phòng đi.”

Nhóm Kouki uể oải và miễn cưỡng nhìn theo, Hajime đứng ở giữa căn phòng hình tròn và lấy ra một cái lều lớn từ “Rương đồ”. Đến giờ thì cũng chẳng còn ai dư hơi mà trố mắt lên bất ngờ nữa, song đáy của nó là một sàn giữ nhiệt và cơ chế đoạn tuyệt không gian để khí lạnh không thể xâm nhập được thiết đặt vào những mốc đỡ khi chúng liên kết với nhau, nên không có gì phóng đại khi nói nó thực sự là một căn phòng.

Cả nhóm trợn tròn mắt khi thấy Tatami xuất hiện bất ngờ khi họ bước vào bên trong. (TN: Một loại chiếu lót sàn truyền thống của Nhật Bản, kích thước chuẩn là 910x1820mm, dày 55mm)

“….. Cái này là Kotatsu nhỉ.”

“Fuwaa, thảm mềm quá. Hơn thế nữa, ấm áp….”

“Dù cho không có tường, tuyết và gió chẳng thể vào được. Kết giới này….. giống như đang ở trong nhà vậy.”

“Không, thật sự là quá thoải mái đó! Quả là, Nagumo. Không hề có khuyết điểm nào trong tay nghề.”

Khi Shizuku nhìn một cách kinh ngạc, nhóm Hajime đã cuộn mình trong Kotatsu, như thể đang bảo họ cứ tự nhiên vào bên trong, Suzu thì duỗi thẳng người cô ấy xuống tấm thảm.

Không thể nào cởi giày ra khi mà họ vẫn còn trong Đại mê cung, nên họ đều mang chúng và đi vào, song Master Hajime đang ở đây. Không cần lo lắng. Những mẩu khoáng vật có Ma thuật tái tạo được gắn trong những tấm thảm và Kotatsu, chúng luôn luôn dọn dẹp mọi thứ. Chúng cũng tác dụng vào những thứ chạm lên, song song với đó là việc phục hồi thể trạng và làm sạch quần áo.

Nó cơ bản đã là một không gian trị liệu.

Nhóm Shizuku cũng vào trong Kotatsu. Suzu đã rút cả phần người từ phía hông trở xuống của cô ấy vào trong đó và tựa đầu lên mặt bàn ngủ ngon lành. Nhờ vào tạo tiết chống lạnh, họ không cảm thấy quá lạnh, song có vẻ mọi người đều cảm thấy vui mừng vì cái lạnh đến từ thị giác khi bị băng tuyết bao phủ xung quanh ngay từ lúc đầu.

yZnkU21.png

Trong khi đó, Hajime đang ôm Yue và Shia hai bên lấy Cross Bit ra.

Khi những thành viên khác còn đang tròn mắt, chiếc nhẫn mang đá cảm ứng trên ngón tay cậu phái sáng, Cross Bit rời khỏi sảnh và biến mất vào góc hành lang.

“Rõ ràng thì các cậu sẽ không cần phải đi lòng vòng để tìm bốn cái chìa khóa. Yên tâm đi, tôi sẽ đem chúng về bằng Cross Bit.”

“……Như vậy thì có được không?”

“Không sao cả. Tớ chỉ tận dụng nguồn lực sẵn có thôi.”

“Nhưng mà, cậu có biết chỗ không?”

“Một Gate Hall đã được thiết lập vào Cross Bit. Nếu mở cổng từ đây có thể dùng la bàn xuyên qua không gian để xác định điểm đến.”

Hajime trả lời với gương mặt thản nhiên, nhìn thẳng vào mắt Shizuku và Kouki đang mang biểu cảm hoài nghi. Trong khi đó Yue cạnh cậu nhẹ nghiêng đầu, dịu dàng đặt tay lên má Hajime.

“…..Có mệt không?”

“Cái liều này có chức năng phục hồi. Sẽ không có vấn đề dù anh điều khiển Cross Bit lâu thế nào đi chăng nữa.”

Hajime cười trìu mến và đặt bàn tay cậu lên trên bàn tay Yue đang vuốt ve má cậu. Những hình trái tim bắt đầu bay lên xung quanh họ.

Và, vào lúc đó, đôi tai thỏ mềm mại chạm vào cổ Hajime. Shia đang cọ má vào vai Hajime, cô nhìn câu với ánh mắt long lanh như muốn hỏi “Có phiền anh không?”.

Hajime choàng tay qua eo Shia để đáp lại và dịu dàng kéo cô vào. Lượng trái tim tăng gấp đôi. Một bầu không khí ngọt ngào lan tỏa. Cảm giác như nhiệt độ căn phòng tăng lên.

Tio và Kaori ghen tị nhìn cảnh đó, Suzu lẩm bẩm.

“…..Có vẻ không gian này không thể trị liệu được những người độc thân.”

Nhóm Kouki mạnh mẽ gật đầu tán đồng.

Bình luận (0)Facebook