[Tái bút chương 074] Delia không phải cứ đồ ngọt là ổn?
Độ dài 541 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 20:45:56
Delia: “Yashiro!”
Yashiro: “Chào, Delia. Hôm nay nghỉ bắt cá à?”
Delia: “À, hôm nay tôi chơi với Omero nên tạm nghỉ.”
Yashiro: “Omero ra sao rồi!? Tôi lo quá đấy!?”
Delia: “Đừng lo. Nếu là hắn thì cơ hội nhập cõi Niết Bàn chỉ có 1/10000 thôi!”
Yashiro: “Rồi lỡ 1/10000 đó xảy ra thì sao!?”
Delia: “Nếu như Omero chìm thì tôi sẽ cứu chứ bộ?”
Yashiro: “...Lại bị nhấn nước nữa sao, con gấu mèo đó...”
Delia: “Thế rồi, trong lúc ở dưới sông, tôi sực nhớ ra Yashiro đã bảo là sẽ đãi đồ ngọt.”
Yashiro: “Đúng lúc đó!?”
Delia: “Vậy là tôi đã phóng đến đây!”
Yashiro: “Còn Omero!?”
Delia: “Đừng lo. Nếu hắn trôi ra biển thì Masha sẽ làm gì đó mà.”
Yashiro: “Cái không sao đâu của cô rộng quá phạm vi cho phép đấy!”
Delia: “Lúc trước tôi đã giúp quán lúc chủ quán nghỉ mà phải không? Lời hứa lúc đó, cậu vẫn chưa quên chứ?”
Yashiro: “Chưa quên, nhưng...”
Delia: “Điều quan trọng đấy, quên là không thể chấp nhận đâu nhé!”
Yashiro: “Thay vào đó, cô lại quên đi đồng đội quan trọng của Hội mình đấy...”
Delia: “Yashiro thích Omero nhỉ. Lo lắng đến vậy à?”
Yashiro: “Cô vô tình quá đấy! Mà thôi, đằng nào chắc gã cũng trở lại vô sự như mọi khi.”
Delia: “Phải đấy. Quan trọng hơn, đồ ngọt! Nghe nói mới có món mới phải không!?”
Yashiro: “Ờ, nó được gọi là mitsumame, một món ngọt hay được ăn vào mùa hè ở đất nước tôi.”
Delia: “Mitsumame à... cái tên nghe có vẻ ngon nhỉ.”
Yashiro: “Và đây là mitsumane đã hoàn thành.”
Delia: “Ồ!? Tại sao lại từ dưới bàn!?”
Yashiro: “Quy tắc của đất nước tôi đấy.”
Delia: “Waa... một món ăn thật đẹp nhỉ. Thứ trong suốt và lấp lánh này là gì vậy?”
Yashiro: “Đó là thạch agar. Bản thân nó không ngọt đâu.”
Delia: “Vậy thì không có hứng thú. A, trái cây!”
Yashiro: “Ơ khoan chờ một chút chờ một chút! Tuy bản thân nó không ngọt nhưng nếu ăn cùng mật ong đen thì sẽ rất ngon đấy!”
Delia: “Thế sao, vậy thì thử ngay....... ưm!”
Yashiro: “Thế nào?”
Delia: “................................................Ọe!”
Yashiro: “Nhả ra!?”
Delia: “...Có gì đó, kì kì...”
Yashiro: “Mật ong đen không ổn à!? À không, hình như ở đất nước tôi trẻ nhỏ cũng không ưa mật ong đen cho lắm! Nói chung là tệ lắm sao!?”
Delia: “...Đây là... vị ngọt không khiến tôi hạnh phúc...”
Yashiro: “Tôi lại nghĩ là nó ngon cơ.”
Delia: “Vậy, Yashiro ăn thử đi. Coi nào, a~n!”
Yashiro: “Ớ, đó chẳng phải là cái mà cô vừa với nhả ra sao!”
Delia: “Phí phạm đồ ăn là không tốt!”
Yashiro: “Thế thì đừng có nhả ra!”
Delia: “Việc đó không thể!”
Yashiro: “Ích kỷ à!?”
Delia: “Yashiro, ...ăn đi mà?”
Yashiro: “Ơ không...... cơ mà, cô không thấy khó chịu à?”
Delia: “...Nếu là Yashiro thì không......”
Yashiro: “.............Nếu là nụ hôn gián tiếp thì còn có chút đáng yêu... nhưng thạch agar đã nhả ra thì...”
Delia: “N, nè! Tôi... vẫn chưa h, h....... hôn..... ai bao giờ đâu, thế nên có khi thạch agar này sẽ ngọt cũng không chừng!”
Yashiro: “Hảả!?”
Delia: “Ý-tôi-là! Nụ hôn đầu thì sẽ ngọt ngào có phải không!?”
Yashiro: “Đó là sự ngọt ngào hồi hộp, không đọng trong viên thạch agar dính nước dãi này!”
Delia: “Hm~................... thôi được rồi! Vậy thì cho Magda!”
Magda: “...Từ chối.”