• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 20 : Cô bé và một ngày hè nào đó

Độ dài 1,928 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 09:27:45

~ Translator : Dantalian ~

Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.

Chương 20 được Update vào 18h00. Chúc các bạn đọc vui vẻ.

________________________________________________

CHƯƠNG 20: CÔ BÉ VÀ MỘT NGÀY HÈ NÀO ĐÓ

Sáu tháng nữa là đến sinh nhật của Latina.

Có bảy cột trụ Thần linh trấn giữ thế giới này. Và những điều luật đa phần cũng xuất hiện những con số bảy. Mà thậm chí, một năm còn chia ra thành bảy bảy vòng lặp nối tiếp. Nói cách khác, một năm sẽ được chia làm bảy tháng và một tháng có mười bảy ngày.

Một ngày cũng được chia làm mười bốn tiếng. Còn có những danh tự bắt chước theo tên của Thần linh, như Khoảng giờ Maru hay Khoảng giờ Segi,…

[Ngửa] là ban ngày, [Úp] là ban đêm. Bình minh là [Giờ Maru Ngửa], hoàng hôn là [Giờ Maru Úp], chạng vạng là [Giờ Segi Ngửa] và trước khi mặt trời mọc là [Giờ Segi Úp].

Việc tổ chức sinh nhật của Latina đã giao cho nhà Chloe.

Nhà của cô là tiệm may và mặc dù, cửa tiệm không thể duy trì công việc phụ, nhưng khả năng của họ vẫn còn đó. Nên Dale đã có một đề nghĩ với gia đình của Chloe ở cửa tiệm nằm trên đường chính.

Đây là hứng thú của Latina với quá trình may vá quần áo. Có vẻ như cô bé đã nói Chloe là muốn biết quần áo được may ra sao và thỉ thoảng đến để xem.

Lúc đó, Latina đã nắm vững những điều cơ bản về cách cầm kim.

Dale có chút áy náy thay cho gia đình Chloe vì Latina đã làm phiền nhiều như vậy, nên cậu đã mang một món quá đến chào hỏi và trên mặt khe khẽ đỏ lên một chút.

Nhưng mẹ của Chloe lại cười và nói.

“Khi con bé nhà tôi ở cùng với Latina-chan, con bé sẽ cố khoe hết mấy thứ mà nó làm tốt nhất ra. Mặc dù đầu óc không phải tệ gì, nhưng con bé khá cứng đầu và không chịu học hành gì cả. Tôi mới là người cần phải cảm ơn đây.”

Có một bộ váy hồng nhạt được điểm thêm những đóa hoa thêu ở nhiều nơi rất hợp với Latina. Khi cô bé đã hoàn thành chiếc váy với những đóa hoa nắng rạng ngời, Kroix cũng đang sắp sửa đón chào mùa hè đến rồi.

~

Cái bát trước mặt Latina hóa đá sau khi một thanh âm nho nhỏ vang lên. Khi đã đảm bảo điều đó là hoàn thành, cô bé bắt đầu trộn những nguyên liệu với chiếc bàn xẻng trong tay mình.

Cách để làm đá lạnh là sự kết hợp giữa [Ám và Thủy]. Mặc dù Latina không có thủy nguyên tố để thực hiện điều đó, nhưng cách hạ nhiệt khiến cho vật thể đông lạnh thì chỉ cần đến [Ám] nguyên tố là đủ.

Theo cách mà cô bé dễ dàng làm được, Latina sẽ dùng ma thuật kể cả những công việc của mình để cải thiện nó và ít nhất làm chủ được thứ ngôn ngữ mà Dale đã tối giản hóa lúc dạy cho cô.

Một khi mùa hè đã cập kê, Latina yêu thích nhất vào lúc ấy sẽ là mấy món lạnh.

Kem trái cây tráng miệng hay những loại kem mới đều được cô bé dùng rất nhiều nguyên liệu làm ra mỗi ngày. Và dĩ nhiên, công thức là do Kenneth dạy rồi.

Lúc anh ta tự mình làm nó, thì anh sẽ nhờ đến ma cụ để hỗ trợ. Cả quá trình cũng khá mất thời gian, nhưng nếu Latina học nó thì sẽ hoàn thành trong chớp mắt với ma thuật.

Có lẽ pháp sư nên kiêm luôn nghề đầu bếp thì tuyệt. Dù vậy, có pháp sư nào lại đi nhận những yêu cầu như thế cơ chứ.

Cứ lặp đi lặp lại quá trình trộn đông lạnh vô vàn lần như thế, đến khi cô bé đã làm ra được món kem trái cây xốp và mềm như ý của mình, Latina vui mừng mang nó vào trong tiệm.

“Rita, cô đã vất vả rồi. Nghỉ tay một chút nhé.”

“Cảm ơn nhé, Latina.”

Vẫn như thường ngày, Rita đuối sức vì nhiệt độ và xử lý đống tài liệu và những đợt tấn công dồn dập của các mạo hiểm giả. Những cơn gió cũng chẳng mấy khi nổi lên một chút dù có mở cửa sổ và các cánh cửa ra vào.

Hơn nữa, khách hàng ghe thăm đều là cả khối đàn ông mà chỉ cần nhìn thôi lại càng khiến thời tiết gay gắt hơn rồi. Thậm chí, Rita đã hành nghề rất lâu mà vẫn công nhận thời điểm này đúng là căng thẳng.

Ăn món kem tráng miệng ‘chất lượng Latina’ và khẽ nhìn cô bé, trông cô rất vui khi nhìn Rita thưởng thức nó.

“A… ngon quá đi. Dù cô có bảo Kenneth làm thì anh ấy chỉ thỉnh thoảng làm có một lần thôi. Cảm ơn nhé, Latina. Nó ngon lắm đó.”

“Không có chi.”

Latina cũng ăn phần của mình, ngay tại miếng đầu tiên cũng khiến cô bé mỉm cười.

“Nhưng cô biết không. Kenneth làm ngon hơn Latina nhiều lắm. Cháu không biết vì sao nữa…”

“Vì Kenneth không thể thua Latina được, đúng không nào.”

*Muu~*, Latina lộ ra vẻ mặt không cam lòng chút nào, Rita cười cười trong lúc trả lời.

“Kenneth cũng đang làm hết sức đấy, cháu biết không?”

“Hnn?”

Latina có vẻ tò mò với những lời nói của Rita. Lúc chưa có Latina ở tiệm, Kenneth không thể làm nhiều loại tráng miệng và hầu như chẳng có mấy thứ.

Nhưng giờ đây, khả năng của anh thậm chí có thể mở mở một cửa tiệm bán món tráng miệng nhỏ nữa cơ. Vợ của Kenneth, Rita biết anh đã và đang làm việc chăm chỉ để tìm ra công thức mới vì Latina cả.

“Cháu đã từng ăn gì vậy, ở quê của Latina ấy?”

“Hnn? Cháu có ăn mấy thứ như <***> hay <******>.”

“… Umm… vị chúng thế nào?”

“Để cháu xem nào… chúng không có nhiều vị cho lắm. Vì thế mà cháu mới ngạc nhiên với đồ ăn của Kenneth đấy. Có rất nhiều và cả đống thứ ngon.”

Latina chẳng hề để ý đến sự yên lặng đến bất ngờ của Rita và cười một cách vui vẻ.

“Đó là lí do đấy, Latina ạ. Latina muốn làm được những bữa ăn ngon. Vì đồ ăn ngon sẽ mang lại hạnh phúc đấy.”

~

“Mặc áo khoác dài suốt mùa này mỗi năm… mình nghĩ mình có phải thằng ngốc không nhỉ…”

“Này, cậu có thể nói thế trước mặt của mấy anh chàng lính trong bộ giáp kín mít à.”

Dale quay về ‘Kĩ Miêu Lâm’ khá sớm và đã mệt mỏi than thở, Kenneth kinh ngạc buông lời  trong khi rót một cốc nước lạnh cho cậu.

Áo khoác của Dale có chứa ma lực và nhẹ hơn giáp thường, mà nó còn hơn hẳn những bộ giáp về khả năng phòng thủ nữa. Mặc nó với chiếc áo bẽn được đan bằng nguyên liệu đao kiếm bất nhập, thì cả hai quả là một bộ giáp hoàn mĩ đủ để bảo vệ cơ thể cậu.

Tuy nhiên, kể cả thế thì khí trời mùa hè quá nóng. Những thứ đã nóng vẫn nóng như thường.

“Dale, mừng anh đã về. Anh ăn đi, lạnh lắm đấy.”

Đổi tâm trạng nhanh như gió, bộ mặt bĩu môi của cậu đã hóa thành một nụ cười. Trước mặt cậu là khay đựng đá do Latina làm.

“… Dạo này Latina đã làm cái nhiều lắm rồi, nhưng em không thấy mệt khi dùng nhiều ma lực à?”

Dale hỏi thế trong khi lấy cái bát ra, Latina gật đầu và nói.

“Không sao cả. Sau khi làm một vài lần, chỉ cần nghiên cứu những phần chưa chắc chắn, em đã hiểu cơ chế của nó rồi.”

“… thế à.”

Kenneth nghi ngờ nhìn Dale trong lúc Dale lại đang nhìn Latina khác với thường ngày, một ánh nhìn nghiêm túc vô cùng.

“Sao thế, Dale?”

“Không… Em chỉ nghĩ về [Quỷ tộc] thôi, nếu họ đều xuất sắc về khả năng kiểm soát ma lực như thế… Latina cứ như đã nắm được mọi thứ ở một phạm vi nào đó vậy.”

“… Nó có đáng nhiên không?”

“Anh biết là con nít thậm chí không học lý thuyết nữa mà. Sau khi em ấy luyện tập bằng những gì mình hiểu, Latina tối ưu hóa ma lực và sức mạnh rồi thúc đẩy hiệu quả của ma thuật ấy đến giới hạn… đúng thật, đó là thứ em ấy có thể làm cũng là những thứ em đã dạy, nhưng em chưa dạy con ém ấy cách dùng nó.”

Ánh mắt của Kenneth vừa vặn rơi lên người Latina, cô bé lại nhìn ngó trong lúng túng với đôi mắt tròn to của mình.

“Cả cơ chế ngâm chú nữa, nó không phải loại đơn giản mà em dạy em ấy, có một sự pha trộn trong cơ chế ma chú mà em ấy biết. Kĩ thuật còn rất tinh tế nữa. Ban đầu, quá trình vận chuyển và kiểm soát sẽ khó hơn thế này.”

“Vì Dale đã dạy em như thế, nên Latina học nó rồi? Trước khi hóa thành ‘Paaa~’ và ma lực sẽ tràn ra rất nhiều. Nhưng giờ, em sẽ làm như ‘thế này’ và ma lực sẽ chỉ nhiêu đó mà thôi. Nó dễ dùng hơn rồi đó.”

“… hiểu rồi, hiểu rồi…”

“Đúng rồi. Con bé có thể là một thiên tài đấy. Ngay từ đầu, Latina có thể học mọi thú một cách nhanh chóng.”

“Là vậy sao?”

Đáp lại phản ứng của Dale, Kenneth trưng bộ mặt như thế ‘Chứ gì nữa!?’.

“Nấu ăn và lau dọn và giờ là may vá. Chỉ cần dạy một lần thôi là đủ. Khả năng nắm bắt của Latina cực kì nhanh. Thà rằng nói, có một môi trường mà đứa trẻ có thể hiểu mọi thứ như thế này, lại không làm được gì mới là chuyện lạ đấy.”

“Ể?”

“Không phải vậy sao? Người như Latina có thể học hỏi đến mức này. Cho đến tận bây giờ, con bé vẫn không có dấu hiệu đã được học ma thuật hay việc nhà. Chẳng phải bởi vì đứa bé này chẳng lạ gì khi có thể làm được những chuyện dù không được dạy hay sao?”

Dù có khác biệt chủng tộc như thế nào, thì có lẽ cũng không quá khác lạ gì khi so về vấn đề này.

“Ừ, em nghĩ vậy…”

“Nghĩ gì~?”

Latina lại nghiêng đầu như thường lệ, người lớn đang đưa ra kết luận cho những giả định của họ.

“Ừ thì có lẽ, nó sẽ quy ra vấn đề ở trong môi trường không được dạy thứ gì mà vẫn làm được hoặc không làm được gì dù có trong môi trường tốt…”

“Hn? Về Latina sao?”

“Ừm… Ở Latina được sinh ra, em có được học những thứ như thế này không?”

“Hnn… Lúc đó, Latina chưa quyết định.”

Latina đáp lại một câu trả lời khá mơ hồ. Và lần này, đến lượt người lớn của chúng ta nghiêng đầu.

“Em đã không quyết định thứ gì?”

“Latina cũng không biết nữa. Nhưng em thấy… Unn. Latina không biết cái gì cả.”

Cô bé đưa tay chặn miệng lại và lắc đầu.

Có vẻ như cô bé tính nói điều gì đó, nhưng Latina đã dừng lại. Kenneth và Dale nhìn nhau, cả hai người đều biết Latina sẽ không muốn nói gì thêm nữa.

Đứa trẻ này trông thế thôi, nhưng khá bướng bỉnh đấy.

Bình luận (0)Facebook