Chương 10: Phía sau tấm màn
Độ dài 675 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-02-08 09:15:34
Solo: Loli666
=============================
Lễ hội thể thao đã kết thúc suôn sẻ.
Sau đấy, Yukishiro-san và tôi quyết tổ chức tiệc tri ân cho Hasuike tại quán karaoke gần nhà ga.
Vì mọi người đều ở sân nên Yukishiro-san đã mời tất cả chung vui. Vì họ lo rằng anh hùng của cuộc thi chạy hôm nay sẽ vắng mặt nên tôi đã hứa sẽ đến.
Có vẻ Yukishiro-san và tôi sẽ đi hát karaoke cùng nhau. Tôi nghĩ đây lần đầu làm điều gì đó với một cô gái ngoài Hanabi.
“Ichinose-kun, tớ sẽ đến phòng thay đồ nên cậu về lớp trước được không?”
“Tớ có thể đợi ngoài hành lang. Nhưng nếu cậu cần lấy cặp thì tớ sẽ về lớp.”
Sau khi cất ghế, chúng tôi bước khỏi sân thể dục và hướng tới khuôn viên trường. Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Anh muốn nói chuyện ở đây?”
“Xin lỗi Hanabi, hoàn cảnh hôm nay có chút khó khăn nên anh muốn tránh mọi thứ cản trở.”
Hanabi và Kirigaya đang đi cùng nhau nhưng bầu không khí có phần căng thẳng. Tốt hơn hết là tôi nên tránh đụng mặt. Tiếc rằng, toàn bộ lớp đã đi hết nên tôi không thể lẩn vào đám đông. Hiện giờ chỉ có tôi và Yukishiro-san.
“Yukishiro-san, đằng này.”
Tôi nắm lấy tay cô ấy và trốn ra sau một cái cây.
“Ahh, Ichinose-kun?”
“Xin lỗi, tớ không muốn gặp bọn họ.”
“Đ-được mà. Cũng khá kỳ nếu gặp Kirigaya sau chuyện vừa nãy.”
Dường như cô ấy nghĩ tôi muốn tránh mặt Kirigaya chứ không phải cô gái đi cùng.
Ừ thì Yukishiro-san đâu hề biết quá khứ của tôi.
“Lần tới, Hanabi-chan, anh hứa sẽ cố hết sức. Sự kiện tới, anh-”
“Làm quái gì có lần sau.”
“Huh?”
Hanabi ngừng lại ngay chỗ cái cây mà tôi đang trốn. Chết, chúng tôi có thể nấp không đây?
“Vì sao anh nghĩ tôi sẽ cho một cơ hội khác? Đầu anh chứa gì vậy hả?”
“Ha-hanabi-chan?!”
“Woah, anh đang hành động quá thân mật với tôi đấy. Thật kinh tởm. Được rồi, anh không xứng để giả làm bạn trai tôi nữa.”
“Giả làm?!? Anh là bạn trai em đấy!”
“Ha? Tôi đã nói thế bao giờ?”
“T-thì, sáng nào chúng ta cũng đến trường cùng nhau. Em còn bám theo anh nữa!”
“Ahahaha, thằng đần. Có vẻ anh là loại ngu si tứ chi phát triển. Thật nhục nhã cho cái cách anh đang làm đấy. Đúng là thứ sống chật đất. Anh sẽ không bao giờ bằng được bạn trai tôi, đó là người duy nhất trên thế giới xứng với tôi.”
“Ý-ý em là sao?”
“Đừng có chõ mũi vào chuyện không phải của mình, rác rưởi.”
“Anh sẽ sửa chữa mà! Xin hãy nghĩ lại! Em là cô bạn gái tuyệt vời mà anh có thể khoe với mọi người. Anh thậm chí còn đổi kiểu tóc mà em thích đấy!”
“Anh nghĩ có thể hưởng lợi từ tôi sao? Hóa ra là một tên hợm hĩnh chết tiệt, nhìn anh cũng làm tôi muốn nôn mửa.”
“K-khoan đã…”
“Chỉ là một đống phân thì chẳng xứng có bạn gái đâu. Tạm biệt.”
“Aaa...”
Hanabi bỏ Kirigaya lại mà bước đi. Hắn ngã phịch xuống đất và ngồi đó. Sau một hồi tưởng chừng như vô tận, hắn mới ngập ngừng đứng dậy. Khuôn mặt ấy hoàn toàn trống rỗng và mất sức sống.
“Dường như họ có nhiều vấn đề tình cảm…”
Yukishiro-san lựa lời rồi lên tiếng. Vấn đề tình cảm đúng là một cách nói kỳ lạ. Nghĩ thế, tôi nở một nụ cười.
“Chắn hẳn chuyện tình cảm cấp ba có thể rất rắc rối.”
“So với họ, tớ nghĩ bản thân khá bình thường đấy.”
“Vậy hãy mong cậu vẫn sẽ được như vậy đi.”
“Tớ thắc mắc... chẳng phải sống khỏe mạnh và hạnh phúc là chìa khóa để mối quan hệ lành mạnh sao?”
“Hạnh phúc rõ ràng là chìa khóa để có quan hệ lành mạnh. Khá quan trọng đấy, tớ nghĩ vậy.”
“Đúng vậy nhỉ.”
Chúng tôi cùng bật cười khi tiếp tục trò chuyện vui vẻ để xóa đi bầu không khí u ám do Kirigaya và Hanabi để lại.