• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 24 : Người của tôi (4)

Độ dài 3,410 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 14:33:53

Chương 24: < Người của tôi (4) >

Tôi đang nhìn chằm chằm vào Yerim đang bước vào nhà một cách kiêu hãnh, nếu thế ít ra nhóc ấy nên gõ cửa trước khi đi vào nhà người khác

'Đây là một trò lừa đảo!'

Nhìn thấy bộ dạng của Yerim, tôi ngậm miệng lại.

Trước đây cô nhóc nữ sinh trung học này chỉ mặc mỗi bộ đồ thể dục có phần khá lôi thôi. Mà giờ cô nhóc ấy trông như một người mẫu tuổi teen quảng cáo đồ uống thể thao vậy. Thay vì được tạo kiểu, đây giống như là một sự lột xác toàn diện hơn.

Gương mặt tuy trong sáng mà vẫn cuốn hút đến mức mà bạn không thể biết được cô nhóc có trang điểm hay không, quần short ngắn năng động mặc kèm với áo phông để hở cánh tay một cách mát mẻ. Mái tóc ngắn với những lọn xoăn tạo thêm cảm giác trung tính khiến tôi gợi nhớ đến một 'vị thần' trẻ tuổi trong thần thoại Hy Lạp.

Có lẽ họ đã trang điểm cho cô ấy theo phong cách của kĩ năng 'Đôi Giày Của Hermes'. Cô nhóc hoàn toàn giống như một cậu bé đẹp trai có thể bay lượn khắp nơi. Điều này có thể phù hợp với cô nhóc, nó thật sự rất đẹp, nhưng mà.

'… Phù thủy băng giá đã hoàn toàn biến mất.'

Người phụ nữ với vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu sa hoàn toàn biến mất. Cô nhóc có thể còn trẻ… và sẽ thay đổi khi nhóc ấy lớn lên. Không , thật ra, dù nhóc ấy có thay đổi như thế nào, đối với tôi đều không quan trọng, nhưng cảm giác kỳ lạ trong lòng tôi dâng lên khi thấy một tương lai mà tôi biết đã trở nên hoàn toàn khác.

"Ai vậy…"

Yoo Myeongwoo hỏi khi thấy Yerim đột nhiên xuất hiện. Khuôn mặt hớn hở của Yerim nhanh chóng cứng lại.

Bước đến gần, cô nhóc nhẹ nhàng nhảy qua bàn và túm lấy cổ Yoo Myeongwoo. Đẩy cậu ấy qua một bên ghế sofa và ngồi xuống bên cạnh tôi.

“Cái gì thế này, chú đang tận lực đeo bám ahjussi của tôi à.”

Bak Yerim xếch mắt lên và lườm Yoo Myeongwoo.

Này, nhóc cũng đang bám lấy tôi đấy. Tất nhiên, không có ích gì khi so sánh một người đàn ông đã hoàn toàn trưởng thành với một nữ sinh trung học xinh xắn cả.

“K-không, tôi l…”

Phải hứng chịu ánh mắt dữ tợn ấy , Yoo Myeongwoo lẩm bẩm rút người lại. Đó là một cảnh tượng đáng thương nhưng tôi sẽ không thông cảm. Trong khi cậu ấy sống ở đây, hãy sửa thói quen đeo bám đó một chút.

“Nhóc cũng nên ngồi xa ra đi. Và nhớ phải gõ cửa trước tiên khi muốn đi đến nhà người khác. "

"Cháu muốn nhanh chóng cho chú xem bộ quần áo mới này, nên cháu đã chạy ngay đến đây trước khi quên mất nó."

Nói rồi nhóc ấy nhảy lên và dang rộng hai tay ra.

"Trông cháu thế nào?"

"Đẹp."

"Cháu có nam tính không?"

"Dễ thương."

"Không phải là quá khô khan rồi ư?"

Vậy thì nhóc muốn tôi nói gì? 5 năm sau thì ai biết được, chứ hiện tại dù có xinh đi chăng nữa thì nhóc căn bản cũng chỉ là một đứa trẻ.

“Nhóc thực sự xinh đẹp và dễ thương. Tôi chỉ ngạc nhiên vì nhóc thay đổi quá nhiều khiến tôi gần như không nhận ra được ”.

Cuối cùng, cô nhóc cũng hài lòng và mỉm cười. Ôi trời, tôi là một người giám hộ , không phải là bố của nhóc đâu. Nhưng tôi không thể nói bất cứ điều gì với đứa trẻ thật sự không có bố, tôi cần phải giữ lời lại.

"Nhưng ahjussi đó là ai?"

Yerim hỏi khi quay sang nhìn Yoo Myeongwoo, người đang quan sát nãy giờ.

"Bạn ."

“Ack, thật sao? Xin chào."

Trước lời chào lịch sự bất ngờ của Yerim, Yoo Myeongwoo cảm thấy nhẹ nhõm. Tôi đoán thái độ của một cô gái đột nhiên xuất hiện và trừng mắt nhìn chằm chằm cũng đủ đáng sợ, có thể do tôi đã nói với cậu ấy rằng tất cả những người sống ở đây trừ tôi đều là cấp A.

Nhưng cậu ấy cũng thật nhát gan.

“Uh, xi...n chào ? Chú là Yoo Myeongwoo. ”

“Tôi là Bak Yerim. Và Han Yoojin ahjussi là người giám hộ của tôi. Chú ghé đến đây chơi à? ”

Trước giọng nói tử tế của cô nhóc, cơ thể đông cứng của Yoo Myeongwoo dần dần thả lỏng. Cậu ấy mỉm cười trả lời.

"Không. Do hoàn cảnh, chú sẽ ở đây vài ngày ”.

"Ở đây? Ahjussi không có nhà ạ? ”

"Cái gì? Không, không phải là chú không có ”.

"Vậy thì tại sao?"

Giọng nói của Yerim hơi cao lên và cùng lúc đó, một tia sáng đỏ vụt tắt trong đầu tôi. Nếu tôi để cô nhóc ở đây, cái miệng nhỏ đó có thể sẽ xỉa xói Yoo Myeongwoo một cách không thương tiếc mất. Thấy chưa, mắt nhóc ấy lại trợn lên nữa rồi.

"Yerim, đừng."

"Nhưng! Ngay cả tôi cũng ở riêng mà! ”

"Dừng lại ngay và ngồi xuống."

"...Vâng."

Tốt quá, thật nhẹ nhõm khi nhóc đã nghe lời tôi. Mặc dù nó hơi lạ khi nhóc ấy lại nghe lời đến như vậy. Đến mức tôi nghĩ tôi giống bố của nhóc ấy nếu tôi lớn hơn thêm mười hai tuổi.

… Nhóc sẽ không thực sự coi tôi là bố đâu, phải không?

“Hai người hãy hòa đồng với nhau đi. Dù sao thì hai người sẽ cùng tham gia khóa huấn luyện cho Thợ săn mới. ”

"Không phải chỉ có cháu và ahjussi cùng nhau sao?"

"Chúng ta phải làm điều đó với cô nhóc này?"

Hai người đồng thời hét lên. Sau đó họ quay lại nhìn nhau, trước khi Yoo Myeongwoo nhìn ra chỗ khác trước.

"Yerim, tôi đã bảo nhóc dừng lại."

Nếu nhóc cứ hành động như vậy, nhóc chắc chắn sẽ hối tiếc về điều này. Nhóc có biết các trang bị cấp cao rất quan trọng đối với Thợ săn không, và sẽ như thế nếu nhóc cứ nhìn chằm chằm vào thợ rèn tương lai này?

“Tôi sẽ nói lại điều này, nhưng hãy hòa thuận với nhau. Hai người là người bạn và là người tôi giám hộ mà tôi vô cùng quý mến. ”

Tốt hơn nữa, sẽ thật tuyệt nếu hai người đó trở nên thân thiết, bỏ mặc tôi và tự mình đi kinh doanh. Mặc dù vậy, theo như tôi có thể thấy, dường như điều đó là không thể.

"Ahjussi quý ai hơn?"

"Hai người đều giống nhau."

Ngay khi tôi trả lời cho qua chuyện, Yerim nhíu mày.

“Mặc dù vậy, nhưng không có một sự khác biệt nhỏ nào sao? Dù chỉ là một chút xíu, nhỏ xíu thôi”.

“Đó là…”

Bỏ Yerim sang một bên, Myeongwoo, tại sao cậu lại bày ra vẻ mặt mong đợi như thế?

"Tôi thích những người siêng năng làm việc, chăm chỉ với những gì họ cần làm."

Vì vậy, trong khi tôi thư giãn, hãy làm việc chăm chỉ. Sau đó, tôi thực sự có thể thích họ nhiều hơn gấp đôi so với bây giờ.

"Cháu sẽ đến phòng tập và khởi động một chút!"

Yerim bật dậy và nói. Sau đó, Yoo Myeongwoo cũng ngồi dậy.

“V-vậy, tớ cũng vậy… Tớ sẽ làm bữa tối!”

Nhìn cả hai đều nhanh chóng chạy đi, tôi cảm thấy thích thú. Tôi có lẽ nên làm điều này trước đây mới phải.

"Chà ... nó có lẽ sẽ không kéo dài lâu được."

Lúc này, họ đang cố gắng bám lấy tôi, nhưng liệu điều đó sẽ kéo dài được bao lâu?

Yerim là một Thợ săn chiến đấu cấp S. Chẳng bao lâu nữa, cô nhóc sẽ trở nên nổi tiếng rồi bận rộn kiếm tiền và sống cuộc sống của mình một cách hào nhoáng.

Yoo Myeongwoo cũng vậy. Cậu ấy chỉ cần có được kỹ năng sản xuất cấp SS và khi đó cả thế giới sẽ tìm đến để yêu cầu cậu ấy chế tạo trang bị cho họ. Tất nhiên sẽ là cấp A, nhưng ngay cả cấp S cũng sẽ nhượng bộ và yêu cầu cậu ấy.

Họ sẽ nhận được sự khen ngợi và lòng yêu mến từ rất nhiều người, liệu rằng đến lúc đó họ có còn để ý đến tôi không?

Kể cả việc nói đó là điều phiền phức, khó chịu, nhưng mà tôi cảm thấy tương lai có chút cô đơn.

'Tuy nhiên, sống một mình là tốt nhất.'

Nếu họ tiếp tục đeo bám tôi sau khi tên tuổi của họ được biết đến và họ chiếm vị trí trung tâm thì đó sẽ là điều khó khăn nhất đối với tôi. Chỉ với Yoohyun, tôi đã bị kéo vào nhiều cuộc chiến khác nhau, đây tận ba người, thì thôi.

Tôi đang nghĩ đến việc đi đến chỗ Peace thì tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên. Là Suk Simyeong.

'Sao lại là ông ta?'

Tôi đã nói chuyện với ông ta vào buổi sáng mà, vậy tại sao lại gọi cho tôi giờ này? Hôm nay là chủ nhật, ông nên hoàn thành công việc của mình và nghỉ ngơi đi chứ. Tôi phản đối khi phải làm việc như thế này vào cuối tuần.

[Tôi đã nghe chuyện từ Thợ săn Kim Sunghan.]

Một giọng nói niềm nở vang lên. Nhanh thật đấy. Xét theo tính cách của ông ta, xem ra ông ta không gọi đến để khiển trách tôi, bảo rằng có vấn đề trong cách tôi xử lí công việc này.

[Cậu có thể sử dụng hợp đồng Thợ săn theo cách này. Tôi thực sự đã rất ngạc nhiên đấy.]

"…Xin lỗi?"

À… Họ chưa làm vậy bao giờ sao?

[Đây chỉ là một phương pháp có thể dễ dàng nghĩ ra nếu họ động não một chút; thật là xấu hổ vì tôi đã không thể suy nghĩ đến. Tôi nghĩ đây là thứ mà bạn gọi là trứng của Columbus?]

(????: Columbus là người đầu tiên tìm ra Châu Mỹ, sau khi hoàn thành chuyến khai phá của mình và trở về thì ông được nữ hoàng tiếp đãi. Ông trở về với những lời hoa tiếng đẹp bao quanh khiến nhiều người trở nên đố kị vì vậy ở bữa tiệc chiêu đãi của nữ hoàng , Columbus đã bày ra thử thách xem ai có thể làm quả trứng đứng thẳng được. Khi thấy không ai ở bữa tiệc làm được thì ông lấy quả trứng và đập vỡ 1 đầu để cho nó bằng phẳng lại rồi đặt lên bàn một cách dễ dàng.

Ý là ở đây việc làm quả trứng thẳng được cũng giống như tìm ra Châu Mỹ vậy, trước khi ông làm cho quả trứng thẳng thì không một ai có thể làm được.)

"Không, nó cũng không hẳn vậy."

Nó không phải là thứ mà tôi đã nghĩ ra, nó là thứ mà mọi người ở lần hồi quy trước đã làm. Nhưng tôi không biết phải làm sao để giải thích về điều này.

“Dù sao đi nữa, nó cũng bị giới hạn. Vì họ phải đồng ý trực tiếp ký hợp đồng ”.

Nếu người đó từ chối đến cùng, thì tôi không thể sử dụng nó. Và họ phải biết nội dung của hợp đồng, vì vậy việc lừa họ và bắt họ ký là điều không thể.

“Hơn nữa, nó sẽ không hiệu quả nếu bản thân họ tin rằng đó không phải là một lời nói dối. Vì vậy, đúng hơn, nó có thể được sử dụng để chống lại tôi. "

Đã có một trường hợp xảy ra ở nước ngoài. Một hiệp hội lớn đã hoàn toàn đổ nát.

[Đúng vậy. Điều đó có thể xảy ra.]

“Vậy nên dù ông chắc chắn về hiệu quả của nó đem lại, ông cũng không thể có niềm tin mù quáng vào một tờ giấy da. Chỉ cần là một sự cố nhỏ, thì lỗ hỗng cũng có thể hình thành dù là bất kì đâu”.

Đối với các loại kỹ năng khác nhau và phạm vi ứng dụng đa dạng. Chúng đã liên tục phá bỏ các luật lệ được duy trì cho đến nay, bạn không thể xử lý nếu chỉ nghĩ đơn giản.

Bắt đầu từ năm thứ 3 kể từ khi hầm ngục và Thức Tỉnh Giả xuất hiện. Một khi sự nhầm lẫn được xử lý và mọi thứ bắt đầu được điều chỉnh, tốc độ phát triển sẽ còn tăng nhanh hơn nữa.

[Tôi hiểu. Đúng như mong đợi, tôi cảm thấy cuộc trò chuyện này rất thú vị, tôi mong rằng chúng ta lại có thể trò chuyện cùng nhau như thế này.]

“Nó không cần thiết đến thế…”

Thực ra, tôi có thể làm rất nhiều điều cho ông ta. Nếu tôi sử dụng thông tin mà tôi nhớ được, tôi sẽ chỉ mua được một số cổ phiếu. Nhưng nếu hội Haeyeon có được điều đó, họ sẽ có thể thay đổi nhiều thứ.

'… Mặc dù vậy nhưng tôi quyết định sẽ giữ im lặng.'

Sẽ ổn không khi nói ra những điều đó? Thành thật mà nói, tôi không muốn nói ra. Đặc biệt là về tương lai mà tôi biết sẽ thay đổi, và những thông tin mà tôi biết sẽ không có ích gì nữa.

Tôi đã giả vờ hành động như thể tôi biết tất cả mọi thứ. Tất nhiên, mọi người cũng sẽ kỳ vọng vào tôi hơn. Nhưng nếu nhiều thứ trong tương lai bị thay đổi vì lời nói của tôi, thì từ giây phút đó, tôi sẽ từ một hiền nhân có thể đoán trước tương lai được mọi người kỳ vọng trở thành một kẻ vô dụng.

Vì vậy, chỉ tôi biết sẽ là tốt nhất. Tôi thực sự không muốn đi đến một kết cục mà tôi bị mọi người xa lánh vì tôi ngang ngược mà không biết vị trí của mình giống như trước đây.

… Tuy nhiên, nếu chỉ là một hoặc hai điều có lẽ sẽ ổn?

Chợt tôi sực nhớ điều gì đó.

"Nếu ông thực sự muốn nghe những lời của tôi, tôi có thể nói một chút về nó."

[Xin hãy nói đi.]

Tôi kiểm tra xem Yoo Myeongwoo còn đang ở trong bếp không, tôi tiến về phía ghế ngồi bên cửa sổ và mở miệng. Nếu ở khoảng cách này, chỉ số của cấp F chắc chắn sẽ không thể nghe thấy, phải không? Thật tuyệt khi ngôi nhà rộng lớn của tôi lại có ích như thế này.

“Tôi biết rằng việc lên kế hoạch đấu thầu cho một hầm ngục cấp A mới sẽ được diễn ra trong một thời gian nữa.”

Trong trường hợp một hầm ngục mới được phát hiện trễ và cần phải tấn công gấp, việc giải quyết sẽ được ưu tiên cho Hiệp hội Thợ săn. Nhưng nếu vẫn còn thời gian trước khi hầm ngục mở ra, họ sẽ bán đấu giá nó.

Phần thưởng cho cuộc tấn công đầu tiên là tốt nhất và bang hội tấn công trước có quyền ưu tiên quản lý hầm ngục. Do đó, khi hầm ngục cấp càng cao thì giá đấu thầu càng cao và cạnh tranh giữ các hội cũng rất khắc nghiệt.

[Chắc hẳn cậu đang nói đến hầm ngục gần Incheon, Gyeonggi.]

"Đúng. Hầm ngục đó… sẽ trở thành slime, hoặc môi trường bờ biển. ”

Chính xác mà nói , đó là một hầm ngục Slime . Slimes là những con quái vật đắt tiền được sử dụng làm nguyên liệu cho tất cả các loại sản phẩm , không chỉ ma thạch . Thậm chí còn có người nói rằng một hầm ngục Slime cấp A sẽ loại bỏ những lo lắng về quỹ của hội. 

Nếu tôi nhớ không nhầm , hầm ngục Slime cấp A ở Incheon đã bị hội MKC , một trong ba hội lớn chiếm giữ. Với những vật phẩm cao cấp trong tay, họ dần trở nên mạnh hơn.

Hầm ngục slime và môi trường bờ biển được ước tính tương tự, cấp của nó tuy hơi thấp, nhưng chúng là những hầm ngục có rất nhiều vật phẩm quý giá.

[…… Cậu cũng có thể biết trước điều này?]

Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, Suk Simyeong hỏi với giọng trầm xuống. Tôi đoán nó rất khó tin.

"Tôi vẫn chưa chắc chắn, nhưng có một số quy tắc để đoán được bên trong hầm ngục đó."

Đó là sự thật, không phải một lời bào chữa cho lời nói trên của tôi. Hiện tại thì không thể, do thiếu các dụng cụ để kiểm tra, nhưng khoảng 3 năm sau, sau khi kiểm tra có thể biết được ít nhiều về khu vực bên trong hầm ngục mới hoặc những con quái vật sẽ xuất hiện trong đó.

[Quy tắc?]

"Đúng vậy. Nó khác nhau tùy theo thứ tự và vị trí, môi trường địa phương, v.v. Tất nhiên, nó không chính xác hoàn toàn, vì vậy hãy chỉ lấy nó để làm tài liệu tham khảo. Với năng lực hiện tại của Hội Haeyeon, việc đấu thầu hầm ngục Slime cấp A này cũng không quá vô lý. Ngay cả khi ông không tin vào những lời nói của tôi, cũng sẽ không mất mát gì nếu tham gia vào việc đấu thầu”.

Điện thoại lại im bặt. Lần này, sự im lặng kéo dài hơn.

Thật sự mà nói điều này quá khó tin. Nếu bạn thực sự có thể biết trước bên trong hầm ngục trước khi tấn công, nó sẽ mang lại lợi thế rất lớn so với các bang hội khác.

[… Việc đấu thầu vào một hầm ngục không thuộc thẩm quyền của tôi, nhưng tôi sẽ cố gắng đưa ra đề xuất mạnh mẽ với hội.]

Một lúc lâu sau, Suk Simyeong mới trả lời. Ông ta nói rằng đó không phải là thẩm quyền của ông nhưng với vị trí đó thì việc thực hiện nó rất dễ dàng.

[Sau khi cuộc tấn công vào hầm ngục cấp A mới kết thúc, tôi có thể nghe ý kiến của cậu về các hầm ngục khác không?]

“Nếu có thể. Nó vẫn rất khó để tính toán ”.

Sự tính toán rất phức tạp, do đó tôi không hề làm được. Tôi chỉ đơn thuần dựa vào trí nhớ của mình.

"Hãy giữ bí mật cho dù có chuyện gì đi nữa."

Nếu đó là Suk Simyeong, tôi có thể tin tưởng ông ta. Kể cả 5 năm sau ông vẫn là trụ cột đáng tin cậy của Hội Haeyeon. Yoohyun đã rất may mắn khi có được nhiều người tốt bên cạnh như thế. Ngoại trừ tôi.

[Xin đừng lo lắng. Tôi chắc chắn sẽ bảo vệ nó như thể chắc chắn rằng nó quan trọng hơn nhiều so với thông tin cá nhân của Hội trưởng. Vậy tôi sẽ liên hệ lại với cậu sớm nhất có thể.]

Suk Simyeong kết thúc cuộc gọi với thái độ cẩn thận hơn đáng kể so với cuộc gọi đầu tiên của chúng tôi. Nói thế nào nhỉ, có cảm giác như ông ta đã thay đổi từ thái độ đối xử với một cấp dưới thực tập thành một người có địa vị ngang hàng.

'Nếu chỉ là những điều này thì chắc không sao đâu.'

Đã đến lúc sức ép cạnh tranh của ba hội lớn bắt đầu . Yoohyeon, cũng như Yerim và Myeongwoo nữa. Họ là người đứng đầu hội và sẽ trở thành trụ cột của hội , vì vậy sẽ không có chuyện họ không bị lôi vào .

Mặc dù tôi phàn nàn rằng họ nên sống tốt cuộc sống của riêng mình, thì họ vẫn là người của tôi, những người tôi đã và đang nuôi nấng và chăm sóc.

'Không phải ở phạm vi cổ phiếu của các công hội vừa và nhỏ', nhưng tôi sẽ cướp đi 3 công hội lớn '.

Tuy nhiên, sẽ tốt hơn cho Hàn Quốc nếu hội Haeyeon đứng đầu. Tất nhiên, tôi không biết chi tiết tình hình của hội, nhưng Hội trưởng là một thằng nhóc sẵn sàng vứt bỏ mạng sống để cứu lấy người anh vô dụng của mình, mặc dù điều đó có thể sẽ không diễn ra như vậy đối với toàn bộ thành viên Hội Haeyeon. Nhưng nó vẫn tốt hơn việc các hội lớn thông đồng với tập đoàn để lập ra âm mưu của họ.

Vì vậy, tôi nên giúp đỡ một chút.

Bình luận (0)Facebook