Chương 52 : Bóng ma trong đêm tối~
Độ dài 1,345 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 22:30:06
"Chờ đã, mấy người"
Dao, lưỡi liềm và bom. Tôi đổ nước vào ba người trong khi họ lấy vũ khí ra.
Kuzuha-chan rất lo lắng. em ấy hiểu được ý nghĩa của việc che giấu và vượt biên giới nhưng em ấy tự hỏi tại sao bọn họ lại làm điều đó. Tôi nghĩ em ấy thật ngây thơ.
Nhóm Terrier-chan phản ứng với những lời nói của tôi và nhìn tôi. Sau khi xác nhận điều đó, tôi cắn ngón tay của tôi.
Máu tràn ra từ vết thương, và vị ngọt đang lan ra trong miệng tôi.
Trong khi tôi nhớ lại một số cảm giác không cần thiết, tôi đã nhả ngón tay khỏi miệng và nói.
"Blood Arms, 'dây thừng'."
Kỹ năng thay đổi máu thành vũ khí. Dường như dây thừng không phải là vũ khí, nhưng sự kiềm chế của nó làm cho nó thành vũ khí. Bởi vì skill của tôi đã lv max, tôi có thể làm cho nó mạnh hơn, tôi rất vui khi sử dụng nó.
Nhẹ nhàng buộc dây thừng vừa khít để nó không quấn chặt cổ Neguseo.
"Cậu ổn chứ? Neguseo "
"Không vấn đề gì."
"Vậy thì, Kuzuha-chan, em có thể đưa sợi dây thừng này cho ba người họ?"
"Ồ, vâng."
Trong khi nắm lấy sợi dây thừng, Kuzha đi tới phía trước.
Mặc dù bốn người trong số họ không biết kế hoạch của tôi là gì, họ vẫn nắm lấy sợi dây thừng.
"Thế cô muốn làm gì nào?"
"Tôi nghĩ các người nên tránh đánh nhau càng nhiều càng tốt, đúng không?"
"Đây là một sợi dây dài, cô đã làm nó?"
Như Terrier-chan nói, có những dấu hiệu cho thấy những người đang tiến gần hơn. Dây này dành cho nhiều người, không chỉ là một người.
Tôi cũng không biết làm thế nào anh ta nhận thức được họ và làm thế nào những người đang hướng tới đây đã nắm bắt được sự tồn tại của chúng tôi.
Nhưng nếu có thể, tôi muốn tránh xung đột càng nhiều càng tốt . Đó là một rắc rối. Chúng tôi đang vượt qua biên giới bằng cách đi lên núi để tránh những rắc rối đó ngay từ đầu .
"Hỡi bóng tối,hãy che phủ cho chúng ta"
Thế nên, tôi sử dụng ma thuật để tránh họ .
Phép thuật hắc ám . Tôi đã luyện tập phép thuật này ở cấp độ 1.
Đó là kỹ năng mà tôi đã nắm bắt được từ khi mới bắt đầu. Tôi đã không sử dụng nó cho đến bây giờ bởi vì tôi không có cơ hội để sử dụng nó.
Hiệu quả của mức kỹ năng này là rất đơn giản. Làm cho mọi thứ tối dần. Đó là kỹ năng của nó.
Những thứ như sương mù tràn ra từ lòng bàn tay của tôi và bao phủ xung quanh. Đó là cách tôi nhìn thấy nó, tôi đã nhuộm môi trường xung quanh tôi với bóng tối và tôi vẫn không dừng.
Chỉ cần một ít thời gian, mọi thứ đã được bao phủ trong bóng tối.
"Arge-san, đây là ..."
"Nó ổn mà , chỉ làm cho mọi thứ khó nhìn thôi"
Thông thường, ngay cả bây giờ là ban đêm,mọi thứ rất khó để nhìn thấy.Khu rừng trong lúc hoàng hôn chỉ có một nơi có thể nhìn thấy được nhờ ánh trăng.Nhóm Terrier-chan, Kuzuha-chan và Neguseo vẫn có thể nhìn thấy. Tôi có thể nhìn thấy khung cảnh gần giống như vào ban ngày nhờ vào đôi mắt ma cà rồng của tôi. Bạn có thể nói cả nhóm chúng tôi là một nhóm người sở hữu một tầm nhìn khá tốt vào ban đêm .
Nhưng với sự tối tăm do ma pháp mà tôi tạo ra bây giờ là tối đủ để nó khiến nơi đây không thể nhìn thấy xung quanh.
Chỉ có tôi có thể nhìn thấy.
Chính xác mà nói , thì chỉ có ma cà rồng có thể nhìn xuyên qua nó. Tôi là thành viên duy nhất là một ma cà rồng ở đây và tôi có thể nhìn thấy rõ mọi thứ qua lớp bóng tối này mà không có vấn đề.
Lý do tại sao tôi vẫn có thể nhìn thấy được là do tôi sở hữu các đặc điểm chủng tộc của ma cà rồng. Tôi không biết chi tiết về nó , nhưng ma cà rồng dường như được ban tặng cho sức mạnh kỳ diệu của bóng tối, có lẽ là một phước lành.
Giờ đây, những người theo đuổi chúng tôi sẽ không để ý đến chúng tôi. Trong khi tiếp tục duy trì phép thuật bóng tối, tôi nói với mọi người trong khi di chuyển về phía trước.
"Giờ thì, tôi sẽ dắt mấy người đi, hãy đi theo tôi mà không tháo sợi dây thừng."
"Chờ đã . "
"Cái gì thế, Terrier-chan?"
Có phải là sự bất mãn hoặc một câu hỏi? Khi tôi nhìn Terrier-chan, anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi trong bóng tối. Anh ta không nhìn tôi một cách mù quáng. Đôi mắt của Terrier-chan đang nhìn tôi. Có lẽ anh ta có thể cảm nhận được tôi bằng cách nào đó
"... Có lẽ cô có thể nhìn thấy nó?"
"Ờ thì…"
Tôi có thể nói với họ 'Tôi có thể nhìn thấy nó', nhưng tôi không cảm thấy cần phải giải thích lý do. Thái độ của anh ta vẫn còn nghi ngờ.
Tôi không quan tâm đến lý do tại sao, do đó, nó không quan trọng nếu tôi không cảm thấy như nói chuyện.
Terrier-chan bọn họ gật đầu với nhau, trông giống như họ đã quyết định lắng nghe tôi. Làm thế nào họ có thể đạt được một thỏa thuận mà không cần phải bàn bạc gì nhỉ .
"Người giải trí thật tuyệt vời, phải không?" (Arge)
"Ai là người giải trí chứ, chờ một chút" (T.N: lần này chỉ có Terrier nói chuyện)
Có vẻ như anh ta muốn làm điều gì đó. Terrier-chan rút dao ra khỏi ngực mình. Nó không chỉ là một, ánh sáng phát ra từ ngực anh ta ít nhất là ba trong số đó.
Terrier-chan ném ba chiếc dao găm bằng một cử động bình thường như thể anh quyết định làm như vậy ngay từ đầu. Mặc dù không nhìn thấy rõ , anh ta không thể biết được hướng ném, nhưng hướng ném của anh ta hoàn toàn chính xác .
Mỗi con dao trong số ba chiếc đã bay lọt qua những khoảng trống của cây, theo một hướng khác. Thậm chí không thèm nhìn và sau đó Terrier-chan lại nắm lấy sợi dây thừng nữa.
"Đi nào"
"Terrier-chan, anh đã làm gì?"
"Những con dao găm đó sẽ phát nổ trong thoáng chốc , đó là một thứ dùng để đánh lạc hướng và cũng để thu hút sự chú ý của các binh sĩ biên giới , chúng ta hãy nhanh chóng rời khỏi đây."
"Ah, vâng"
Tôi đang giữ cạnh dây thừng và lưng bị đẩy, vì vậy tôi bắt đầu đi bộ và dẫn dắt mọi người.
Nếu bạn có thể nhìn thấy nó, tôi nghĩ Terrier-chan là tốt nhất, nhưng dường như anh ta để lại cho tôi.
Tôi đã tự hỏi liệu anh ấy có giận tôi vì đã phủ nhận và làm phiền họ khi họ đang cố gắng chiến đấu, nhưng họ lại lắng nghe theo yêu cầu của tôi .
Tên của họ rất kỳ quặc và họ rất bạo lực, nhưng tôi không ghét những người như họ.
Trong khi nghĩ rằng con đường núi rất khó đi bộ, tôi đi qua màn đêm và dẫn dắt mọi người.
Chúng tôi gần đến cuối con đường dưới núi. Chúng tôi đã đi qua màn đêm đối diện trước mặt và ở hướng ngược lại sau lưng cả nhóm là những tiếng nổ đinh tai nhức óc , bỏ qua nó chúng tôi tiếp tục đi tiếp về phía trước để vượt qua khỏi nơi đây .
ED : Chúc mọi người giáng sinh an lành .
PS : Chả hiểu sao mình có thể ngủ suốt ý , chắc lây bệnh của Arge mất rồi , comment nhiều lên nào .