• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 35: Xoa đầu cô gái đẹp nhất trường

Độ dài 839 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-06-17 23:00:12

Sau khi xác nhận Saito không có kế hoạch nào cho Năm mới, tôi vẫn dành thời gian ở nhà cô ấy như thường lệ.

Trong khi đang đọc sách, tôi nhận ra cô nàng cứ ngáp lên ngáp xuống bất thường.

“Trông cậu buồn ngủ lắm rồi.”

“Ừm, tôi đang hơi thiếu ngủ.”

“Sao thế?”

Saito thiếu ngủ thật không bình thường, khi chính cô ấy là người lúc nào cũng nhắc nhở tôi về thói quen ngủ dở tệ.

Tôi chưa bao giờ thật sự hỏi về lịch sinh hoạt của cô ấy, nhưng dựa trên tính cách thì có vẻ như nó hoàn toàn bình thường.

“Tôi mải cày phần hay nhất của truyện, trước khi nhận ra thì đã muộn mất rồi.”

Cô nàng vừa ngáp vừa phân trần trong khi lấy tay che miệng.

Cái cách cô ấy gạt đi nước ở khóe mắt thật dễ thương, giống như một con thú nhỏ vậy.

“Vậy à. Ừ thì, đừng như tớ nhé.”

“Không có chuyện đó đâu.”

Khi tôi nhún vai lo lắng, cô ấy khẽ bật cười và tôi cũng là tương tự.

Cuộc trò chuyện sau đó dừng lại, chỉ còn tiếng lật giấy vang vọng trong căn phòng.

Khoảng lặng này thật dễ chịu, nó khiến trái tim tôi phần nào ấm lên.

***

Đã bao lâu rồi nhỉ?

Cuốn sách quá hay nên tôi đã đọc mà quên cả giờ giấc.

Khi đọc xong, tôi ngước lên.

“Eh?!”

Tôi nuốt cái ực trước cảnh tượng trước mặt. Saito đã ngủ mất rồi, cô ấy úp mặt xuống bàn và dùng tay mình thay cái gối.

Gương mặt của cô có chút dịu dàng.

Cô ấy ngủ một cách ngon lành, từng hơi thở trút ra khe khẽ khiến trái tim tôi rộn ràng, cô nàng vẫn xinh đẹp và thuần khiết ngay cả trong giấc ngủ.

Chắc phải mệt lắm thì mới ngủ say đến vậy, không có dấu hiệu nào cho thấy cô sắp tỉnh cả.

Ắt hẳn việc Saito có thể ngủ gần tôi xuất phát từ sự tin tưởng. Song, tôi vẫn không khỏi thở dài, bởi lẽ sự thật cô ấy đã chìm vào giấc ngủ khi ở riêng với một tên con trai đang dần bẻ gãy lý trí của tôi.

Tất nhiên, được cô ấy tin tưởng rất tuyệt, nhưng tôi là con trai mà. Dẫu biết Saito chỉ coi tôi như một kẻ vô hại, tôi vẫn mong cô ghi nhớ điều đó.

Nhìn cô nàng đang say giấc mà cứ khoe ra gương mặt dễ thương không phòng bị, tôi cảm thấy hơi bất công.

Có nên đánh thức cô ấy không ta, tôi thấy hơi phân vân nhưng vì vừa nãy trông cô rất buồn ngủ nên cứ để yên đi vậy.

Phòng tuy ấm, nhưng cơ thể vẫn có nguy cơ bị lạnh, tôi lo cô ấy sẽ bị cảm mất.

Với lấy tấm chăn đùi trên ghế, tôi choàng nó lên vai cho Saito, vừa thoải mái vừa tránh cho cô khỏi bị ốm.

“...Nnn”

Ngay khi tấm chăn nhẹ nhàng hạ xuống, một tiếng thở ngọt ngào hắt ra.

Âm thanh tuy nhỏ mà quyến rũ đã khiến tim tôi lỡ một nhịp và vội quay mặt đi. Đến khi mặt bắt đầu nóng lên, tôi lại liếc qua khuôn mặt đang ngủ mà có thể rất lâu sau mới được nhìn lần nữa.

Mái tóc ấy vẫn thật đẹp. Hôm nay, cô ấy không buộc mà thả mái tóc óng ả của mình thẳng theo sống lưng, dễ thương đến mức khiến tôi không thôi ngưỡng mộ. Đưa tay ra vuốt chắc là tuyệt lắm.

Nếu là tôi trước đây, chắc chắn sẽ chỉ đắp chăn cho cô ấy rồi thôi. Chứ còn bây giờ, khi nhớ đến những lời Hiiragi-san đã nói, tôi không thể rũ bỏ những suy nghĩ xấu xa trong mình được nữa.

(Một xíu thôi chắc là được…nhỉ)

Vì nãy giờ cứ dồn hết tâm trí vào một nơi nên hiện tinh thần tôi đang suy kiệt.

Phải đáp trả cô nàng thôi, ai bảo không quan tâm đến cảm xúc của tôi làm gì, đã ngủ say còn không phòng bị cơ

Tôi rón rén chạm ngón tay vào Saito sao cho cô ấy không nhận ra, phần tiếp xúc thấy hơi âm ấm.

Tiếp đến, tôi từ từ hạ cả bàn tay xuống đầu Saito. Ngay lúc này, có thể cùng lúc ngửi thấy hương thơm ngào ngạt của hoa, đồng thời cảm nhận được thân nhiệt và sự mềm mượt mà mái tóc của cô đem lại.

“Ah…!”

Trong lúc đang xoa xoa bàn tay trên đầu Saito, tôi khẽ thét lên khi cảm giác có vẻ thích hơn tôi tưởng.

Mái tóc ấy mượt mà tuột qua tay tôi, phe phẩy lấp lánh dưới ánh đèn, mềm mượt và êm như lụa.

Quả là một kỳ quan, bất kể tôi có vuốt ve bao nhiêu lần thì cảm giác vẫn không hề thay đổi.

Ban đầu tôi nghĩ mình chỉ làm tý thôi, ai dè thích quá nên cứ vuốt qua, vuốt lại, vuốt tái, vuốt hồi… mải mê đến nỗi không cả nhận ra tai cô ấy đang dần chuyển đỏ.

Bình luận (0)Facebook