Chap 214: Những gì tôi có thể làm hiện tại
Độ dài 1,401 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:57:27
Tôi đã rời thị trấn.
Tôi sẽ tạm thời kiêng thức ăn ngon và rượu.
Ôi trời ơi!
Đành vậy chứ sao giờ.
Tôi không thể uống rượu ở ngoài thị trấn được.
Hơn nữa, nếu ngày nào cũng hạnh phúc sớm muộn cũng sẽ chán thôi.
Những niềm vui trong cuộc sống như thế này cần tận hưởng cách một thời gian một lần.
Tôi đã hiểu cảm giác uống bia sau khi làm việc của những người nhân viên văn phòng làm việc quá sức rồi.
Nếu có gì để than phiền thì đó là việc bé Vampire không học được chút Ma Pháp nào hết.
Đừng nói đến học, tôi đang lo bé sau này còn không hiểu được Ma Pháp là gì nữa.
Mà, tôi không nói vậy trực tiếp với bé được.
Đằng nào thì tôi cũng là Thần.
Đây là kết quả của công sức tôi đã bỏ ra.
Nhưng mà, bị tách biệt khỏi hệ thống hơi đau khổ tí.
Nói thẳng thì hiện tại tôi làm được ít việc hơn tôi lúc trước.
Tôi lấy một sợi tơ ra từ ngón tay.
Tôi vẫn có khả năng tạo ra tơ như bình thường, không phải nhờ skill, mà vì tôi vốn là một con nhện.
Hơn nữa, vì tôi không còn bị giới hạn bởi khung hệ thống nên tôi có thể tùy chỉnh sợi tơ theo ý thích.
Mọi thứ còn lại thì tôi có cảm giác mình yếu đi.
Vì Ma Thuật không đi kèm thuộc tính nguyên tố nữa nên chúng bị yếu đi.
Toàn bộ Ma Pháp đều bị ảnh hưởng, trừ những thuộc tính Bóng Đêm, Không Gian, Chữa Trị và Dị Giáo.
Dù tôi có Ma Thuật Chữa Trị, nhưng sau khi thành Thần tôi tự hồi phục không cần cố ý dùng Ma Thuật nên nó vô dụng.
Ma Thuật Không Gian không còn được hệ thống hỗ trợ nữa nên sử dụng nó khó hơn trước. Nên tôi cần phải luyện tập nhiều hơn.
Ma Thuật Dị Giáo dùng được như bình thường. Nhưng tôi không có cơ hội để dùng.
Những Ma Thuật nguyên tố, tùy loại đối thủ mà sẽ có vài loại Ma Thuật trở nên vô dụng, nên nói ngắn gọn là chỉ có mỗi Bóng Đêm dùng được.
Dĩ nhiên đó là dùng để chiến đấu, nếu là dùng cho cuộc sống hằng ngày thì không sao.
Tôi có thể tự mình làm ra đá bào.
Mà tôi sẽ không làm vậy.
Tôi không có kháng nữa.
“Kháng” có liên quan trực tiếp đến thuộc tính trong hệ thống nên cơ bản là lớp phòng thủ tự động của tôi không còn nữa.
Có khi Kháng Hiệu Ứng Bất Thường cũng bị vô hiệu hóa, nên tôi ăn thức ăn bình thường.
Tôi bị thế này rất bất tiện.
Hiện tại tôi không làm được gì hết, gần như mọi thứ tôi có thể làm trước đây có liên quan đến thuộc tính.
Riêng Ma Thuật Không Gian hơi đặc biệt thôi.
Mấy thuộc tính tôi không dùng được nữa không quan trọng, nhưng có một cái khiến tôi bị sốc nặng, là Độc.
Loại Độc đã giúp tôi không biết bao nhiêu lần cùng với những sợi tơ tuyệt vời, một nửa cặp bài trùng đã mất rồi.
Toàn bộ độc trên thế giới này có liên quan đến thuộc tính “độc”.
Không có độc hóa học, toàn bộ là độc Ma Pháp.
Vì thế, thay vì gọi nó là độc gọi nó là “sát thương Ma Pháp liên tục” đúng hơn.
Tôi thử dùng Tổng Hợp Độc để tạo ra độc thì chỉ có nước xuất hiện thôi!
Không thông qua hệ thống, nếu không nhìn nó theo góc nhìn Ma Thuật thì nó là H2O thực sự.
Vì kháng Độc cũng là một phần của thuộc tính độc nên cơ bản mà nói độc không có ý nghĩa gì hết.
Trên thế giới này không tồn tại độc hóa học vì hệ thống không tạo ra chúng, vì thế lượng độc tồn tại cũng không thay đổi.
Không có độc mới được tạo ra, nhưng có thể lấy độc từ nơi khác đem vào, nếu lấy được phốt-pho nitrat từ Trái Đất thì tôi có thể tổng hợp ra độc.
Hiện tại chỉ mỗi Kuro làm được vậy.
Tiếp theo là các skill Ma Nhãn.
Có những cái dùng được và không dùng được.
Tôi có thể sử dụng Thiên Lí Nhãn, Tiên Tri và Tuyệt Chủng.
Tôi không dùng được Thù Hận, Tê Liệt hay Nam Châm.
Thiên Lí Nhãn cơ bản là một cái kính viễn vọng, tôi dùng không vấn đề.
Tiên Tri yếu hơn trước, nhưng không phải là không sử dụng được.
Không có hệ thống hỗ trợ thì việc tính toán tương lai trở nên cực kì phức tạp, sử dụng nó gần như là một gánh nặng, nhưng tôi vẫn có thể sử dụng không vấn đề.
Tuyệt Chủng, ừ, tôi dùng được.
Những cái tôi không dùng được cơ bản là đều liên quan đến thuộc tính, đành vậy thôi, thực sự đành vậy chứ tôi không làm gì được.
Những cái có liên quan đến HP như Thù Hận, cùng Tê Liệt và Nam Châm được tính là thuộc tính.
Tơ, Độc, Ma Pháp và Ma Nhãn.
Bốn vũ khí chính này của tôi, một cái bị mất đi, hai cái chỉ dùng được một nửa so với trước.
Rõ ràng tôi đã yếu hơn.
Tại sao điều đó lại không rõ ràng?
Một vị Thần không thể nào yếu đuối được.
Dĩ nhiên tôi bị mất đi một vài khả năng.
Không nghi ngờ gì.
Nhưng số lượng bị giảm được bù lại bằng chất lượng.
Đầu tiên là chỉ số.
Tôi không thuộc hệ thống nữa nên tôi không có chỉ số chính xác.
Nhưng mà toàn bộ các khả năng vật lí đều được Ma Thuật cường hóa nên tôi có thể tạo ra hiệu ứng tương tự với chỉ số trên thế giới này.
Không như chỉ số là cố định thì tôi có thể điều chỉnh nó tùy thích.
Có thể nói tôi có thể khiến bản thân mạnh yếu tùy thích.
Ma lực của tôi cao hơn trước khi Phong Thần không biết bao nhiêu lần nên toàn bộ khả năng vật lí của tôi được cường hóa mãnh liệt và chỉ số của tôi dễ dàng vượt mức 100,000.
Giá trị tối đa của chỉ số là 99,999 nên chỉ tính chỉ số thì không ai hơn tôi được.
Hơn nữa, 100,000 là mức bình thường. Nếu là lúc chiến đấu tôi có thể tăng số đó lên một chút nữa.
Lí do tôi có thể đánh vỡ Miễn Nhiễm Vật Lí của Ma Vương là vì sức tấn công của tôi vượt quá mức chịu đựng của skill.
Gọi là đập vỡ đá bằng cục đá bự hơn nó.
Vì vậy, ở thế giới này không ai đủ sức đánh bại Kuro cả.
「Cẩm nang làm Thần」, món quà của D có nói về mức sức mạnh tối thiểu cần có để được công nhận là Thần.
Tôi có lẽ chỉ là một vị Thần cấp thấp nhất, nhưng ít ra tôi có sức chiến đấu đủ để tự xưng là thần.
Hơn nữa, dù tôi đã mất hết skill và sức mạnh từ hệ thống, nhưng kí ức và cảm giác lúc đã sử dụng chúng thì không.
Không thể bắt chước được tính năng thuộc tính của hệ thống, nhưng nếu có đủ thời gian tôi có thể làm một thứ tương tự nó.
Những skill tôi bị mất tôi có thể tạo ra các kĩ năng Ma Thuật có tác dụng tương tự nó.
Trước hết, tôi muốn phục hồi Ma Nhãn của mình.
Để làm thế, tôi đang sử dụng một phần cơ thể mình ở không gian khác.
Nó là phân thân được tạo ra từ những con nhện được sinh ra từ trứng tôi dùng để hồi sinh bản thân.
Đúng là phân thân của tôi không mạnh lắm, nhưng vì tôi bắt chước được Ý Chí Song Song nên mỗi ý chí của phân thân đang đảm nhiệm vai trò bắt chước lại một skill khác nhau.
Tôi vẫn đang làm việc chăm chỉ mặc dù bản thể của tôi thì chơi đùa tùy ý.
Con thiên nga có thể nổi một cách thanh tao trên bờ hồ mà vẫn di chuyển được là nhờ hai chân không ai thấy ở dưới nước của nó đang hoạt động hết sức.
Bản thể của tôi không có lười.
Thật đó.
Và đó là cách tôi đang rèn luyện bản thân ở một nơi không ai thấy mà vẫn đi du lịch được.
Fu~ Tôi muốn bé Vampire noi gương tôi một chút.