Chương 20: Redident evil
Độ dài 5,547 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 10:38:24
Trans+Edit: Kira
Trans: Đáng lẽ bom được quăng thêm vào tối hôm qua nhưng xui thay cúp điện và rụp cái quên save thế là nát,..... mà chương này này dài hơn dự tính so với mấy chương trước.....cũng hơi bất ngờ với những sự kiện đang và sắp xảy ra có vẻ main sẽ gặp rắc rối sau này. Thôi thì cứ thưởng thức trước đã khi nào đến thì ngóng sau.
--------------------------------------------------------------------------
Địa điểm hỏa hoạn nằm trong khuôn viên trường đại học.
Dừng lại trên cpn đường dọc khuôn viên, Yuusuke dừng lại xe, nhấc kính lên và nhìn quanh khuôn viên một cách thận trọng.
Môi trường xung quanh được thắp sáng bởi ánh trăng, nhưng vẫn mờ.
Đối diện với cổng trước, có một tòa nhà 5 tầng, bị che khuất trong bóng tối.Trên khắp đại lộ, có một cái cây khổng lồ bao phủ trong ngọn lửa. Những chiếc lá đã bị đốt trụi, chẳng cỏn gì ngoài những nhánh cây đang cháy, chiếu sáng mặt đất tối tăm bên dưới nó.
(... .. Có phải do tai nạn không? Nó sẽ tuyệt vời nếu không có rắc rối, nhưng ... ..)
Khi đi đến các ngọn núi, việc cắt ngang qua đây sẽ là tuyến đường nhanh nhất.Vì lý do đó, Yuusuke muốn xác nhận khu vực này là an toàn.
Sẽ phải đi một đường vòng đáng kể nếu tránh khu vực này. Sẽ ổn thôi nếu đó chỉ là anh, nhưng anh còn có Mitsuki và mấy nhóc của cô đi theo. Vì thế, anh muốn tránh một cuộc hành trình dài.
Trong vùng lân cận, Yuusuke có thể nhìn thấy zombie ở đây. Họ đã bị thu hút đến đây, nhưng cổng chính đã được đóng lại, ngăn chặn lối vào của họ.
Đột nhiên, âm thanh của một động cơ vang lên từ phía sau của khuôn viên.
(... Đó là gì vậy?)
Chộp lấy chiếc xe của mình anh phóng nhanh đi trốn trong tích tắc, rồi nhìn về hướng âm thanh.
Những gì đã xuất hiện là một mini-van bạc. Với một cái gì đó cưỡi trên đầu nó, nó phóng thẳng cổng chính. Nhận thấy cửa đóng, chiếc xe mini cố gắng dừng lại, nhưng nó đã không làm kịp thời. Với tiếng rít lên cao của lốp xe trên mặt đất, chiếc xe tải mini lao xuống bậc thềm đá ở bên cạnh cổng. Phía trước chiếc xe tải đã bị hư hỏng nặng nề khi âm thanh của khung kim loại bung ra vang vọng qua bóng tối của đêm.
Thứ cưỡi trên chiếc xe bị ném văng qua cánh cổng, và lăn trên đường rồi dừng lại. Thứ đó duỗi cẳng chân cẳng tay ra, chỉnh chu lại dáng đứng rồi đứng dậy như không có gì.(Trans: Kiểu như là mày té xe, rồi mày trượt một đoạn ngắn, rồi đứng dậy đi lại như một vị thần với vụ nổ đằng sau ấy, cần thì thêm điếu cần trên miệng nữa cho đẹp….)
Thứ đã được cưỡi trên chiếc xe tải là một người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen.
Bỏ qua Yuusuke, người đang ngây người với hình ảnh không tưởng kia, người đàn ông quay lại và chạy về phía chiếc xe tải. Nhảy qua cánh cổng với những cử động nhanh nhẹn, anh ta đến cửa sổ của chiếc xe tải và phang nó bằng một cây gậy mà anh ta tháo ra. Cửa sổ vỡ, các mảnh vỡ bắn tung tóe, và người phụ nữ bên trong hét lên hoảng sợ.Người đàn ông đưa cánh tay của mình vào cửa sổ, và kéo người phụ nữ đang la hét.
Với một bầu không khí đáng sợ tỏa ra phía sau, người đàn ông đấm người phụ nữ khóc vào thanh sắt của cửa chính vô số lần. Các zombie tụ tập ở phía bên kia đã trở nên phấn khích bởi những giọt máu bị bắn ra khi người phụ nữ bị phang vào thanh sắt, chúng với tay qua những thanh sắt như nhưng con thú đói sắp được cho ăn.
Sau một thời gian, người phụ nữ trở nên yên lặng, và người đàn ông thả tay ra.Cơ thể của cô ấy sụp đổ trên mặt đất.
Người đàn ông sau đó lấy một cây đao ra khỏi vỏ bọc trong eo của mình, và vung qua cổ người phụ nữ. Đầu cô tách ra, và lăn sàn nhà. Nắm tóc cái đầu vừa mới bị chặt ra, người đàn ông nhấc nó lên trước mặt như thể đang ngưỡng mộ sự biểu hiện đau đớn trên đó. Máu bốc ra từ cổ bị cắt cổ bắt đầu chảy xuống đất.
Sau một lúc, như thể bây giờ người đàn ông đã mãn nguyện, anh quăng đầu sang một bên và bắt đầu mở cổng chính.
Các zombies chạy qua cổng và đổ xô tới xác người phụ nữ.
Quan sát cảnh đó, Yuusuke cuối cùng đã phản ứng.
"Oi oi oi….."
Vô tình, giọng nói của anh ta phát ra.
"...... Đó là một ... zombie à?"
Chuyển động của anh ta quá tốt đối với một zombie.
Tuy nhiên, nó không giống như anh ta sẽ bị các zombie tấn công, anh ta chỉ đứng đó với một phong thái nhàn nhã, rồi rời đi.
Nhìn chằm chằm vào lưng anh ta, Yuusuke trở nên bồn chồn trong giây lát.
Anh ta muốn biết mọi thứ về anh ta.
Nhưng anh không biết có bao nhiêu rủi ro khi làm việc này.
Tuy nhiên, Yuusuke nhanh chóng chuẩn bị, và đưa ra quyết định. Ngay cả khi bị tấn công, anh ta có thể tháo chạy xe. Nếu anh ta để tên đó rời đi mà không hề biết gì về hắn, điều đó sẽ rất nguy hiểm.
Yuusuke quay xe của mình, khởi động động cơ.
Người đàn ông trong chiếc áo khoác đen chuyển sang tiếng ồn đó. Các zombie xung quanh không phản ứng, và tiếp tục bữa ăn của họ.
Toàn bộ cơ thể của người đàn ông dường như bị bao phủ bởi nhiều vết thương khác nhau. Chiếc áo đen thì đầy lỗ với vết rách.
Tuy nhiên, điều thu hút nhất phát ra từ hắn chính là khuôn mặt. Mũi của hắn đã bị phá vỡ và bạn có thể nhìn thấy xương khoang mũi. Đôi má như bị xé toạc ra, để lộ phần nướu bên dưới. Mắt anh ta chìm sâu vào hốc, tạo ra vẻ ngoài bóng bẩy. Chỉ có những phần không bị hư hỏng, là đôi mắt, trán, và mái tóc đen ngắn.
Họ đứng đó nhìn chằm chằm vào nhau như thể tìm thấy định mệnh của đời mình.
Yuusuke có thể cảm nhận được sự khác biệt trong đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào anh, nó không giống như những đôi mắt chết của những con zombie khác.
Mặc dù vậy, không có cuộc sống nào có thể cảm nhận được từ anh ta.
(Cuối cùng, đó là một zombie sau khi tất cả ...)
Ngoài tinh thần, không có sự thù hằn hay bất cứ thứ gì có thể cảm nhận được từ người đàn ông.
Vô tình, nhìn vào bên dưới chiếc áo choàng đen người đàn ông, anh nhận ra một cái gì đó quen thuộc. Đó là một bộ đồng phục màu xanh.
Treo ngang eo của anh ta bên cạnh rìa vỏ bọc là một cây gậy.
(Cảnh sát ....?)
Sức mạnh của zombie tương đương so với thân thể khi nó đang sống. Nếu một đứa trẻ trở thành zombie, chúng sẽ không thể hiện được sức mạnh siêu nhiên của con người, nhưng nếu một người đàn ông trưởng thành bị biến thành, nó sẽ là một mối đe dọa.
Thật bất ngờ, người đàn ông quay lại và bỏ chạy.
(Shit-)
Yuusuke phóng chiếc xe của mình.
Người đàn ông rõ ràng không phải là zombie bình thường.
May mắn thay, có vẻ như hắn ta không định tấn công anh. Những gì anh muốn làm bây giờ là tìm hiểu về nó. Anh ta cần biết thêm về zombie bất thường.
Bên cạnh đó, thứ đó cực kì nguy hiểm. Nếu loại zombie đó đang ở xung quanh, những điều rắc rối chắc chắn sẽ xảy ra. Nếu Mitsuki và em của cô bị tấn công bởi nó, không có cách nào anh có thể bảo vệ họ.
Theo dõi hắn ta, anh chờ đợi một cơ hội để bẫy nó.
Quyết định về kế hoạch đó, Yuusuke vặn ga, và rượt theo sau.
Hầu như không có ai trong trường. Đám khói bay lên từ khu vực hỏa hoạn gần cổng chính đã làm môi trường xung quanh trở nên mù mịt. Không có đèn chiếu sáng trong bất kỳ tòa nhà nào, tất cả như bị bao trùm trong bóng tối.
Với Yuusuke đằng sau, còn người đầu lâu chạy lên vỉa hè, và biến mất bên trong một tòa nhà nghiên cứu. Yuusuke để lại chiếc xe của mình rồi vào trong, nhưng đến phòng điều khiển tầng đầu tiên, không có dấu hiệu của gã đó ở bất cứ đâu.
Sẵn sàng khẩu súng lục của mình, Yuusuke im lặng khi bước lên cầu thang.
Bên trong tòa nhà tối tăm. Nguồn ánh sáng duy nhất là từ mặt trăng đang chiếu qua cửa sổ. Anh có một chiếc đèn pin, nhưng anh lại không muốn để lộ vị trí của mình khi không cần thiết.
(Tình hình có vẻ chẳng tốt đẹp gì mấy... ..)
Thật xấu hổ vì anh đã mất người đầu lâu, nhưng đó không phải là điều khiến anh phiền não.
Sẽ tốt nếu đó là zombie, nhưng anh muốn tránh gặp phải những người sống sót khác trong những khu lân cận bằng mọi giá. Người mà anh gặp có thể trở nên không thân thiện.
Không có dấu hiệu của người đầu lâu trong phòng thí nghiệm ở tầng 2, lúc anh nghĩ mình nên quay lại, anh nghe thấy một âm thanh.
Nín thở, anh khám phá theo hướng tiếng ồn.
Nó đến từ một căn phòng gần đó. Anh lặng lẽ tiến đến cửa phòng và nghe ngóng. Một cái gì đó đang di chuyển bên trong.
Sẵn sàng khẩu súng ngắn và lưỡng lự, Yuusuke gọi một giọng nhỏ.
"Có ai ở đó không?"
Không có phản ứng gì với giọng nói của anh.
Tiếng ồn vẫn phát ra từ bên trong, không bị ngắt quãng vì giọng nói của anh.
(Không có ai bên trong ....?)
Yuusuke thở sâu để bình tĩnh.
Máu như dồn hết về não anh.
Cơ thể run lên, tim đập liên hồi. Anh quay chậm tay nắm, và đẩy cánh cửa mở ra bằng chân anh. Dựa lưng vào bức tường, anh ta đợi cho sự di chuyển trong phòng.
Âm thanh vẫn tiếp tục, không bị ảnh hưởng.
Giữ khẩu súng lục ra trước mặt anh ta đã sẵn sàng để bắn, anh từ từ nghiêng đầu nhìn vào phòng.
Trong bóng tối ở phía sau căn phòng, một cái gì đó cao thắt lưng đang chuyển động. Giữ khẩu súng lục bằng tay phải, anh ta chạm tay trái vào và kéo đèn pin ra. Ánh đèn nháy lên trong giây lát, anh cuối cùng nhận ra đó ra thứ gì.
Đó là một zombie nữ không có chi.
Với cổ của cô buộc vào một đường ống trên tường, cô ta di chuyển phần chi còn sót lại của cô như mấy con côn trùng.
Miệng cô được cắn chặt vào những sợi dây thừng.
Yuusuke bước vào phòng, đóng cửa lại sau lưng.
Bật đèn pin một lần nữa, anh quan sát người phụ nữ.
Cô ấy là một người phụ nữ bị bỏng một bên, mái tóc hơi nhuộm ở đỉnh dầu. Cô ấy giống như một sinh viên đại học. Phần giữa của cô ấy giữa hai chân cô bị cắt ngang trong một bộ phim mỏng. (TL: Tôi chắc rằng đó là tinh dịch.)
Với đôi mắt mở to ra, cô nhìn anh.
Cơ thể trần truồng của cô đầy những chất lỏng màu trắng đục đã khô ở khắp nơi. Với mùi khó chịu bốc ra khắp người, rõ ràng là cô đã được sử dụng.
Bô ngực trắng gợi cảm của cô thì bị cắm chi chít những cái đinh vào bên trong. Bắp đùi của cô ấy rải rác rất nhiều vết cắt. Có lẽ cô ấy đã được dùng như một món đồ chơi để thỏa mãn.
"Thật man rợ ..."
Anh ấy vô tình phát ra giọng nói.
Yuusuke cũng đối xử với những con zombie như là đồ vật, nhưng theo cách này, khiến mắt anh thấy ngứa ngáy. Anh có thể đối xử tệ một chút với lũ zombie nhưng không giống như mấy kiểu sở thích tra tấn chơi đùa như bọn người bệnh hoạn này.
"Đây là sự kết thúc của thế giới ... huh .... nghiêm túc hả trời…."
Anh kéo ra một con dao và cắt dây thừng niêm phong miệng Zombie. Zombie nhìn anh với cái nhìn trống rỗng trong mắt. Miệng cô trông có vẻ kỳ lạ, và khi kiểm tra kỹ hơn, anh có thể thấy rằng răng của cô đã được rút ra hết.
(...... Tôi không phải là loại người giảng đạo cho người khác, nhưng như mình nghĩ, việc này ......)
Nghĩ đến điều này, anh cắt dây thừng quanh cổ cô.
Đột nhiên, anh nghe thấy cánh cửa sau lưng anh mở ra.
Theo như tiếng động có gì đó đang mở cửa tiến vào.
Cảm thấy như một dòng điện chạy dọc sống lưng, Yuusuke ngay lập tức lăn xuống sàn nhà.
Khoảnh khắc kế tiếp, âm thanh của miếng kim loại được bắn ra vang rộng khắp căn phòng.
Nhanh chân, anh phóng tới chiếc cửa đang mở, trong khoảng khắc anh nhận ra được bóng người đang đứng ở cửa ra vào qua một ánh nhìn. Trên tay anh ta giữ một vật dụng kim loại to và nặng có thể bắn, đó chắc hẳn là thứ vũ khí được sử dụng vừa nãy.
Nơi Yuusuke đang trốn dường như là phòng tài liệu. Có tủ và bàn bằng thép, nhưng không có lối ra.
(Shit.)
Quỳ xuống núp phía sau cái bàn đối diện với đường đạn, anh cất tiếng nói sang phòng bên kia.
"Oi! Tôi là người! Ngươi nhìn nhầm rồi!"
Nhưng đáp lại lời anh chỉ là một dàn mưa đạn. Cánh cửa trượt như nó bị trúng đinh dài, làm lõm và va đập vào sàn nhà.
Nó dường như là một khẩu súng đinh. Thiết bị an toàn đã được gỡ bỏ và nó dùng khí nén để bắn.
(Có vẻ phiền phức rồi đây, mình nên quay hắn một chút.)
Yuusuke rút khẩu súng mở chốt và hướng nó về phía cửa.
Mục đích của anh là khiến người này phải lộ diện, chứ không phải cho hắn thăng. Có rất nhiều rủi ro và anh ta không muốn có một trận chiến ở đây. Tốt hơn là đe dọa hắn, và sử dụng cơ hội đó để trốn thoát.
Lắng nghe những bước chân tiếp cận tình cờ của đối phương, Yuusuke bắt đầu bắn.
Lúc anh kéo cò, anh nghe thấy người đàn ông hét lên trong tuyệt vọng.
Anh ta có thể nghe thấy âm thanh của một cái gì đó đang được nhào, cùng tiếng đạn lặp đi lặp lại của súng đinh. Những cây đinh va vào các bức tường của căn phòng và rơi vương vãi khắp nơi ở khắp mọi nơi.
Nhìn qua cửa, từ phía trong cùng của bóng tối là zombie nữ trước đó. Cô dường như đã giải thoát khỏi dây thừng quanh miệng mình mà anh đã cắt trước khi người đàn ông xuất hiện. Với tiếng gầm gừ yếu ớt, cô đang cố di chuyển thân thể mình một cách vất vả trong khi cắn vào chân người đàn ông.
Cô không có răng nên không có vết thương nào, nhưng người đàn ông dường như hoảng sợ sau khi bị một con zombie tấn công. Hoảng loạn hắn bắn đinh bay tùm lum khắp nơi.
(Gay thật-)
Yuusuke cúi đầu né những cây đinh bắn vào gần đó.
Các âm thanh của súng phát ra liên tục, nhưng rồi cũng dịu xuống.Trong bước chân hoảng sợ, người đàn ông rời khỏi phòng.
Cẩn thận nhìn vào phòng, anh nhìn thấy con zombie nữ đang nằm trên sàn nhà với vô số cây đinh đang cắm trên người.
Đôi mắt cô, đang đối mặt với trần nhà, đã mất hết ánh sáng. Trán cô đã bị thủng bởi một số đinh dài.
Dần dần, Yuusuke bước vào trong phòng.
Không có dấu hiệu của người đàn ông gần đó. Dường như hắn ta đã chạy trốn.
Chỉ còn lại xác chết bi thảm của zombie không có chân tay.
"............"
Yuusuke rời khỏi phòng với một lời cầu nguyện bằng một tay trong im lặng và nhìn ra hành lang. Như mong đợi, anh không cảm thấy cần phải tìm kiếm nữa.
Khi anh ta lên cầu thang, xuống một hành lang khác, anh nghe những tiếng khóc của người đàn ông vang lên từ trước.
Nhìn xuống nó, ở cuối hành lang, anh phát hiện người đàn ông đang sợ hãi quay lưng về phía anh xả đạn liên hồi.
Trước mặt anh lúc này là cảnh tượng một con mồi đang tuyệt vọng bám níu lấy sự sống trước tử thần.
Đó là người đầu lâu. Sau một lúc, khẩu súng đinh ngừng bắn, và người đàn ông đó đã bị đánh vào mặt. Với tiếng ồn lớn, anh bay vào không trung, va vào bức tường của hành lang.
Khóc lóc và rên rỉ, người đàn ông bị túm lấy từ đằng sau cổ. Giống như vậy, anh ta bị kéo vào phía sau hành lang.
Tất cả đã xảy ra trong chớp mắt.
Yuusuke do dự, tự hỏi mình nên làm gì.
"...... Fuck."
Cầm khẩu súng lên phía trước, Yuusuke đuổi theo sau lưng người đầu lâu.
Mặc dù anh ta đang kéo người một cách bạo lực, nhưng tốc độ đó vẫn quá nhanh. Trong khi rượt theo họ, Yuusuke đi qua một hành lang và đến một tòa nhà khác.
Nhìn xung quanh, anh không thể tìm ra người đầu lâu đang ở đâu.
Đột nhiên anh nhận thấy một nguồn sáng.
Nó bị rò rỉ từ trung tâm của cửa đôi gần đó. Như thể được mời bởi ánh sáng, Yuusuke bước vào bên trong.
Bên trong là một khu vực mở rộng.
Đó là một phòng hòa nhạc với một tầng 2 mở.
Ngay bây giờ anh đang ở lối vào tầng 2, và bên dưới anh là một sân khấu với cầu thang nối với nó ở cả hai bên. Như thể bao xung quanh toàn bộ hội trường, lối đi xuống bao lấy cả hai bên. Dọc theo lan can của ban công tầng 2, thiết bị chiếu sáng đã được đặt. Dọc theo lối đi là một số cửa ra vào.
Hội trường không được thắp sáng bởi ánh sáng, có vẻ như ánh sáng được phát ra từ đống lửa của gỗ thơm và những chiếc ghế bị đốt gần sân khấu. Có vẻ như đây là nơi xảy ra hỏa hoạn.
Đứng ở đó, anh có thể ngửi thấy mùi hôi thối từ dưới lên.
Với mùi đó lấp đầy mũi, anh đã chiến đấu để không phải nôn mửa.
"Đây là nơi nào…"
Anh lẩm bẩm điều này trong khi che miệng bằng tay.
Nếu anh nhìn kỹ, anh có thể thấy xương người đã bị phân tán xung quanh. Những tảng thịt không xác định được treo từ chỗ ngồi ở đây và ở đó, với máu khô rải rác khắp nơi. Nó giống như một cảnh tại lò mổ.
Xuất hiện một cách đột ngột khiến anh không nhận thức kịp, hai cái bóng xuất hiện từ phía ghế ngồi tầng 1.
Họ là những cô gái.
Với một nửa cơ thể ăn mặc bởi những bộ quần áo rách rưới, rõ ràng hai là zombie. Trong bóng tối mỏng manh, ánh đèn rực rỡ bởi ánh lửa trên sân khấu, họ phát ra một bầu không khí bí ẩn.
Trong khi đứng, hai con zombie nhìn chằm chằm vào anh.
Họ có cùng một ánh nhìn như đôi mắt người đầu lâu.
Yuusuke bước lùi lại trong vô thức.
Họ không tấn công, nhưng anh có thể cảm thấy áp lực từ ánh nhìn của zombie nhắm vào anh ta. Những zombie bình thường thậm chí còn không nhận ra sự có mặt của Yuusuke.
"Cái quái gì thế này….."
Không chỉ mỗi người đầu lâu.
Có rất nhiều zombie bất thường ở đây.
Vào thời điểm đó, từ lối đi tới bên phải, tiếng la hét của một người đàn ông vang lên. Nhìn theo hướng đó, anh thấy điều gì đó lạ lùng.
Trong một cánh cửa gần lối đi, người đầu lâu xuất hiện. Anh ta kéo lính bắn đinh từ phía sau anh ta. Người đàn ông được chiếu sáng bởi ngọn lửa đang bị kéo lê trông có vẻ trẻ và khoảng tuổi của một sinh viên đại học. Với một giọng nói nức nở, anh ta hét lên.
"Không! Hiiii ...... .. không !!! Dừng lại ...... tha thứ cho tôi ....... "
Nếu không chú ý đến người đàn ông đang gặp khó khăn, người đàn ông sọ leo lên bệ và ném người đàn ông xuống tấm ván. Không thể giữ thăng bằng, người đàn ông vấp chân và ngã xuống.
Người đàn đó cố gắng ngồi dậy đưa hai tay vào giữa không khí như đang cầu xin.
"Hiiii ...... Hiiii ...!" (TL: tiếng thét cao.)
Người đàn ông nhìn lên người đầu lâu đang lướt qua anh ta, trong khi anh thở hổn hển.
Người đầu lâu hướng ánh nhìn của mình xuống dưới người đàn ông.
Người đầu lâu từ từ mở miệng, kéo dài má trần của mình, và lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, người đầu lâu cúi xuống rút thanh gươm vung về phía tay người đàn ông.
Máu bay tứ tung trong không khí, các ngón tay của người đàn ông đã bị cắt bỏ, và anh ta la hét khi đang rơi vào trong hố.
Yuusuke vô tình giơ tay lên.
"Anh chàng đó!"
Sau khi xác nhận rằng người đàn ông đã rơi xuống, người đầu lâu mất hứng thú và biến mất qua cửa đôi.
Cầm lại khẩu súng lục, Yuusuke đi theo anh ta.
Đi qua cánh cửa, anh ta thấy mình đang ở trong một căn phòng đen tối.
Đưa đèn pin ra khỏi túi bằng tay trái, anh bật nó lên. Có vẻ như nó là phòng điều khiển cho phòng hòa nhạc vì có nhiều thiết bị xếp hàng dọc theo bức tường.
Không có dấu hiệu của người đầu lâu.
Cẩn trọng, Yuusuke chiếu ánh sáng xung quanh căn phòng. Có nhiều thứ ở khắp mọi nơi. Những sợi dây chằng chịt khắp nơi xuất phát từ phía sau của các thiết bị.
Xác nhận rằng không còn chổ nào để trốn trong căn phòng, anh tiến tới cánh cửa ở phía sau.
Nó mở ra với ánh trăng soi qua nó, dẫn ra ngoài. Nó xuất hiện khi người đầu lâu rời khỏi tòa nhà.
Nhìn qua cửa, anh nhìn sang trái và phải xuống hành lang, nhưng không thể nhìn thấy người đầu lâu.
"... ..Shit."
Thở dài, Yuusuke hạ súng của mình.
(Mình không nên làm bất cứ việc gì xa hơn thế này nữa.)
Rời khỏi phòng, anh trở lại phòng hòa nhạc.
Dưới lối đi, những con zombie nữ đang ăn thịt người lúc trước.
Người đàn ông sùi bọt và đẩy máu ra khỏi miệng anh trong khi co giật. anh ta cũng chẳng thể sống được thêm lâu nữa. Cứ tiếp tục nhìn cảnh này cũng chẳng giúp được gì, Yuusuke quay đi và nhìn ra xung quanh.
Cái hố mà người đàn ông đã bị đẩy xuống đã được kết nối với một cầu thang đã được xây dựng trong lối đi, nó giống như một cái tầng hầm. Tất cả xung quanh nó là những bể máu khô.
(... .không, thực sự là tầng hầm ư ...?)
Một từ nào đó chạy qua tâm trí anh.
(Bục phán quyết ...)(Trans: Tao deck biết cả hai thằng eng vs cv và thằng tác giả đang muốn miêu tả cái mịa gì, đứa nào hiểu thì comment dưới cho anh em xem…)
Đó là cái gì đó được chế tạo bởi con người.
(............)
Yuusuke trở lại phòng điều khiển. Trên một chiếc bàn, anh thấy những vật lạ mà anh không để ý khi anh kiểm tra căn phòng.
Đó là một máy quay video nhỏ gọn và mấy cuôn băng. Thông qua ánh lửa, anh thấy rằng ngày được ghi trên chúng cũng như tên. Trên đó có tên của nam lẫn gái.
Anh cảm thấy một sự lo lắng lạ lùng.
".........."
Anh ta nhìn chằm chằm vào băng băng một lúc, nhưng cuối cùng nắm lấy một cái và đặt nó trong máy ảnh. Anh ta bật điện và màn hình ở bên cạnh mở ra. Nó vẫn còn ít pin.
Cho chắc ăn, anh đã chặn lối vào phòng với máy móc. Sau khi chắc chắn sẽ không có trở ngại, Yuusuke nhấn nút phát lại.
Đó là cảnh của một con người hành án con người khác. Bị trói và khóc, một người đàn ông trẻ tuổi được kéo đến bệ phóng. Máy ảnh đang siêng năng ghi lại sự xuất hiện của anh ấy. Trong cảnh đó, tiếng cười ngu ngốc có thể nghe thấy cùng những tiếng hét hò reo thúc giục anh ta nhảy xuống.
Khi chàng thanh niên cố gắng chống cự tuyệt vọng, anh ta bị thọc bởi một cây gậy dài gắn thêm con dao ở đầu. Bị đâm bằng giáo, người đàn ông trở nên máu và nhanh chóng mất thăng bằng rồi rơi xuống sảnh.
Tiếng hò reo phấn khích xuất hiện từ môi trường xung quanh.
Máy ảnh quay và thay đổi tầm nhìn của nó qua lại liên tục. Nó cho thấy tầm nhìn từ lan can ở đầu sảnh, nhìn xuống.
Người thanh niên đang bò trên sàn, lết xác của mình đến một góc. Đuổi theo anh ta là hai zombie. Một trong những zombie nhảy lên ghế và bắt đầu ăn thịt người đàn ông. Máy ảnh phóng to trong khi lắc, chụp hình của người săn mồi. Yuusuke bắt đầu cảm thấy tởm khi chứng kiến những cảnh tượng này cùng với những tiếng hò reo xung quanh.
Hai con zombie dưới đây đã đổ xô đến người đàn ông bị đẩy xuống. Với tiếng hét của anh ta chấm dứt, người đàn ông đó không còn di chuyển nữa.
"............ .."
Yuusuke dừng video.
"............ ..Fuu."
Hít một hơi và tựa vào ghế, anh nhìn vào trần nhà đen tối.
(......... ..)
(Hành hình? Giải trí?)
Có thể họ đã cố gắng để vượt qua nỗi sợ hãi của bọn zombie bằng cách giữ chúng như gia súc. Giống như giữ một con hổ hay sư tử trong lồng.
Vẫn còn nhiều băng.
Mở máy quay video, anh ta đưa băng lên với ngày mới nhất. Nhanh chóng chuyển tiếp nó, anh tua nhanh cuốn băng.
Nội dung tương tự.
Người đàn ông từ cuốn băng đầu tiên đã trở thành zombie. Mỗi nạn nhân đã bị đẩy xuống, và thêm một zombie vào hội trường bên dưới.
Anh ta thay băng trong khi nhìn qua chúng. Khi băng thứ ba cho thấy một người đàn ông nào đó, Yusuke tạm dừng nó.
Đó chỉ là một linh cảm nhỏ, nhưng anh nghĩ người đàn ông mặc áo khoác trong video là cảnh sát. Khuôn mặt anh sưng lên và có vẻ như là đã bị đánh. Cả hai tay anh đều bị trói lại sau lưng anh. Quần của anh có hàng tá vết rách và vết thương quanh đùi của anh, và phía dưới anh là một vũng máu.
Anh nhanh chóng chuyển tiếp qua băng, vì vậy anh không thể hiểu được cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, anh có thể nhìn thấy thái độ kiên quyết của cảnh sát thông qua hành động của mình. Cho tới phút giây cuối cùng, dường như anh đang cố gắng thuyết phục họ, nhưng anh bị đâm vào bụng bằng một giáo và ngã xuống dưới sảnh.
"............ .."
Yuusuke lặng lẽ thay băng.
Sau khi các zombie dưới đây đã đạt đến 10, con số của họ ngừng tăng. Trước khi người đó biến thành zombie, người đó bị ăn sạch hoàn toàn.
Cảnh sát là một trong số những zombie đã đổ xô đến nạn nhân khi họ ngã. Khuôn mặt anh đã bị chọc thủng khi anh trở thành một zombie.
Anh ấy có dáng vẻ giống với người đầu lâu.
"Thật tệ…."
Yuusuke lầm bầm với chính mình.
Khi anh nhìn lướt qua các cuốn băng, anh nhận thấy hành vi của zombie dần dần thay đổi. Họ bắt đầu giống như những con thú hoang dã, nhưng mỗi khi họ ăn thịt người, các chuyển động của chúng lại trở nên giống con người hơn.
Ngay cả những chuyển động của người đầu lâu cũng giống như một zombie bình thường ngay từ đầu.
Tuy nhiên, trong phần sau của những đoạn băng, ông đã có một cái nhìn của hận thù trong mắt của mình. Như thể đang tìm kiếm cơ hội để tấn công.
Một cơn rùng mình tương tự như nỗi sợ hãi chạy dọc cột sống của Yuusuke.
(Trong khi quay phim này ... những kẻ đó, tại sao họ không nhận thấy hành vi lạ lẫm?)
Ngay lúc này, trong đầu, Yuusuke nhớ lại những nghi vấn về zombie anh đã thu được.
Các zombie hoạt động như những người đi làm việc ở nhà ga bên cạnh nhà của mình, và những con zombie ở siêu thị đang lăn lộn như thể mua sắm.
Ở đây trong thành phố có những con zombie di chuyển như thể lặp đi lặp lại cuộc sống mà họ có.
Khi đám zombie đi lang thang xung quanh, Yuusuke luôn tự hỏi tại sao một vài người trong số họ có những con bất thường.
Trong tâm trí của anh, một giả thuyết xuất hiện.
(Một khi zombie ăn thịt người, sẽ có khả năng họ có được kiến thức ...) (TL: Quỷ thần, Tokiko đang ăn sữa chua của mình, đó là lý do tại sao hành vi của cô ấy thay đổi).
Nếu anh ta nghĩ về một đám zombie bình thường, có vẻ như chỉ có một số lượng nhỏ chúng có thể thay đổi. Ví dụ, ngay cả khi họ ăn một đám người, kết quả tốt nhất là có thể nhớ một số phần của cuộc sống như một sinh vật sống.
Tuy nhiên, liên quan đến lấy lại kiến thức nếu bạn ăn con người .........
Anh nhớ con người của người đầu lâu.
Làm thế nào anh ta lại đưa người đàn ông đến sân khấu hành quyết và đẩy anh ta đi, với nụ cười tàn ác đó.
Đó là một hận thù thuần khiết đối với con người.
Nhìn vào đoạn video, có 10 zombie ở dưới cùng của phòng hòa nhạc. Họ đã gần như đã được thả ra.
Các zombie ăn và lấy lại trí thông minh như người đầu lâu, và bây giờ ngày càng nguy hiểm.
"......... Chết tiệt!"
Yuusuke ném máy quay phim xuống sàn nhà.
(Chết tiệt vì những con vi khuẩn không não làm điều gì đó không cần thiết như thế này! Một khi những con zombie trở thành mối đe doạ, vậy thì họ tinh làm gì! Fucking idiots!)
Chỉnh lại hơi thở, Yuusuke đứng dậy.
"............ .."
Anh nghĩ cẩn thận.
(.......... Phải bỏ qua khu vực này, nó quá nguy hiểm.)
Với quyết định này, không còn lý do để theo dõi người đầu. Anh nên kiểm tra để đảm bảo tuyến đường vòng được an toàn, nhưng anh ta quyết định trở lại siêu thị trước tiên.
Cũng rất nguy hiểm khi ở lại thành phố. Nếu những con zombie trong thành phố lấy lại được trí thông minh của họ, thì việc xếp nhóm với nhiều người sẽ nguy hiểm hơn. Nó sẽ an toàn nhất trên núi.
Quyết định kế hoạch, Yuusuke thoát khỏi phòng.
Đi ra ngoài lối vào phòng hòa nhạc và đi xuống hành lang, Yuusuke dừng lại.
Một vài mét phía trước của anh ta là một cô gái trẻ mặc quần áo.
Trong tay phải của cô ấy là một cái đầu bị cắt đứt, với mái tóc vướng vào tay cô ấy.
Đó là đầu của một người đàn ông, mặt anh ta méo mó trong một biểu hiện đau đớn.
Trong tay kia là một giáo giáo, ướt đẫm máu.
"............ .."
Yuusuke và cô gái trẻ nhìn chằm chằm vào nhau.
Cô ấy trông như đang học trung học. Nhìn cô, cô có một nốt ruồi dưới mắt phải của mình. Cô ấy xinh đẹp, nhưng cô ấy có một vết cắn lớn trên xương đòn của cô ấy.
Cô ấy là một zombie.
Cô gái trẻ bước ra, nhìn anh với vẻ mặt trống rỗng.
Cô ấy có mái tóc đen dài và bàn chân của cô ấy trần trụi.
Quần áo cô ta rách rưới để lộ ra nhiều thứ, sự xuất hiện như một cô gái trẻ hoang dã.
Đột nhiên cô bé nhìn ra ngoài cửa sổ. Sau cái nhìn của cô, anh cũng nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn thấy hàng loạt thứ đang xếp chồng lên nhau.
Vì trời tối, Yuusuke không thể hiểu được nó là gì. Tập trung tầm nhìn của mình, anh đã cố gắng để nhận biết nó thông qua ánh sáng từ ánh trăng.
Sau một thời gian, anh nhận ra,
(...... Người ......?)
Yuusuke nuốt một hơi.
Đó là một ngọn xác.
Nghe bước chân trong hành lang, Yuusuke quay đầu trở lại. Cô gái trẻ đã quay lại và bỏ đi. Cái đầu bị cắt ngang đung đưa trong tay cô.
Vào thời điểm đó, xa xa, anh có thể nghe những tiếng la hét của một cô gái.
Yuusuke nhận ra một điều.
Khuôn viên này là nơi săn bắn của họ.
Nhìn thấy cô nhóc đang rồi đi, Yuusuke vẫn đứng yên như tượng.
Khi lưng cô biến mất trong bóng tối, Yuusuke thở dài.
"............ Haa ............ ..Khỉ thật."
Anh ngừng suy nghĩ và hướng về phía cầu thang.
Không có gì anh có thể làm được ở đây.
Như thể xua tan cảm giác lạnh lẽo bên trong anh, anh nhanh chóng di chuyển bước chân anh.