Chương kết
Độ dài 470 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-04-04 05:00:15
Đám đông ở ga tàu còn khủng hiếp hơn cả tôi đã dự liệu, khiến cảm giác cứ như là cả một dòng người đang di chuyển vậy. Tôi rủa thầm sự ngu dốt của mình đã khiến chúng tôi phải đến đây. Vì trước giờ chưa từng đi ngắm pháo hoa, nên tôi đã lầm tưởng rằng lượng người cũng sẽ chỉ ngang ngửa ở lễ hội mùa hè hôm trước mà thôi. Thấy biển người bất tận ùa vào từ cửa ga tàu khiến tôi đâm lo, không biết liệu mình có thể phát hiện ra cô gái đó hay không nữa. Nếu cô lại diện yukata như hôm trước, thì có thể tôi sẽ gặp may, nhưng vì cô đã nói rằng sẽ mặc thường phục, nên tôi đã không còn tự tin được như vậy nữa.
Một đoàn tàu nữa vào đến ga, và một dòng người nữa rời khỏi tòa nhà. Tôi quan sát kĩ lưỡng nhóm người đó. Sau khi phần đông đã rời đi hết, có một cô gái bước qua cửa soát vé. Cô đang mặc một chiếc váy dài xếp ly cùng với áo khoác tay ngắn. Sự phối đồ này ngay lập tức thu hút ánh nhìn của tôi. Sau khi tách khỏi dòng người một chút, đương sự dáo dác nhìn quanh, dường như đang tìm kiếm một ai đó.
"Sako-san."
"A, Tsuyoshi-kun!"
Nghe thấy tiếng tôi gọi, cô gái ấy nở một nụ cười tươi tắn rồi vẫy tay với tôi.
"Cậu tìm thấy tớ nhanh vậy làm tớ bất ngờ đó."
"…À thì, ừ."
"Cái vẻ mập mờ đó là sao vậy? Thẳng thắng lên xem nào."
"Trông cậu đáng yêu quá nên tớ đã nhận ra ngay."
"Vậy thì lại hơi thẳng thắng quá rồi đó…" Sako-san đỏ mặt rồi bĩu môi.
Biết ngay, cô ấy thật là đáng yêu. Cô nắm lấy cổ tay tôi rồi bắt đầu chạy, chắc là đang không muốn tôi thấy mình đang ngượng đây mà.
"Khen trang phục của con gái là theo lời Isaka-kun phải không? Tớ cứ tưởng là cậu sẽ không làm vậy nữa chứ?" Sako-san làu bàu.
"Liên quan gì tới chuyện đó đâu, tớ khen cậu vì tớ thật sự thấy như vậy mà." Sako-san dường như đang quằn quại, rồi lắc lư bàn tay tôi.
"Tớ sẽ tha thứ cho cậu, nên đừng có nói như vậy nữa mà!"
"Tốt, tốt."
Nếu hai đứa bị tách khỏi nhau thì sẽ thật không hay, nên tôi liền nắm lấy bàn tay của Sako-san, thấy vậy cô cũng lặng lẽ đan những ngón tay của mình lại với tôi. Chúng tôi đi bên cạnh nhau, chẳng một ai nắm thế chủ động, cũng chẳng một ai tụt lại phía sau. Cùng một vận tốc, cùng một quãng đường, và cùng nhau, chúng tôi sóng bước đến lễ hội pháo hoa.