• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 9: Thế Giới Của Ma Thuật

Độ dài 7,343 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-08 14:00:32

Đã hai tuần trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu cuộc sống sinh tồn lang thang. Nhân tiện, một tuần ở đại lục này được gọi là 『tuần tinh linh』, được chia ra thành bảy ngày ánh sáng, bóng tối, đất, nước, lửa, gió và vô. Ngày ánh sáng được lấy làm ngày nghỉ của tuần. Người dân sẽ bắt đầu trở lại công việc vào ngày bóng tối. Ở những người đàn ông có lời sáo rỗng than thở rằng 『Bóng đêm đã viếng thăm thế giới』 khi họ phải thức dậy đi làm vào ngày bóng tối. Thuở đầu, bóng tối ngự trị khi con người nghỉ ngơi mới là cột mốc để đánh dấu ngày nghỉ, nhưng phía Giáo hội đã áp đặt chuyển những ngày nghỉ sang ngày ánh sáng.

Tôi đã dần quen với lối sống trong rừng sau hai tuần sinh tồn ở nơi đây, nhờ có đất nước này nằm ở phần phía nam đại lục với khí hậu ấm áp nên tôi bằng cách nào đó có thể xoay sở được ở đây, song nếu chuyển sang thời gian cuối thu, đông, có khả năng tôi sẽ chết cóng lúc nào không hề hay biết.

Do những gì tôi đã làm với mụ già và cả tên bợm rượu đó, tôi đã đề cao cảnh giác trong vòng hai tuần, nhưng vẫn chưa có bất kì ai hành động gì liên quan đến bắt tôi.

Tôi vẫn đang tiếp tục thói quen luyện tập và rèn điều khiến ma lực cơ bản. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã vào lại trong trấn một lần nữa để tiếp tế những thứ tôi không thể kiếm được trong rừng. Tôi đã bắt gặp hai người anh em đó trong lúc đó, nhưng có lẽ là bởi vì tôi đã giao cho họ cái ví gã say lúc trước, nên dường như họ đã có thể ăn uống điều độ và làn da của hai người họ cũng đã trở nên hồng hào hơn.

Lúc này, mối quan hệ giữa tôi với hai người đó chỉ hơn người lạ, kém người quen thôi. Nhưng hà cớ gì, người anh trai Gil lại xem tôi như là một đối thủ, còn người em gái Shuri sẽ nở một nụ cười toe và vẫy tay khi nhìn thấy tôi.

Tôi đã nhiều lần thử nghiệm khám phá của tôi về hiện tượng vận ma năng để điều khiển mái tóc như là một bộ phận thêm của cơ thể. Kết quả là tôi đã tìm ra cách để mình có thể điều khiển nó dù chỉ vài centimet khi tôi vung nó ra xung quanh. Đúng như tôi nghĩ, thế giới không phải lúc nào cũng dịu dàng. Dẫu thế, khi tôi liên tục thử nghiệm hàng trăm lần, tôi có cảm giác là sự chuẩn xác của mình đã tăng lên cỡ hai mươi phần trăm và sức mạnh cũng tăng nhẹ lên.

Vấn đề nan giải ở đây là phải làm sao để tôi có thể tạo ra một sợi dây chỉ bằng cách buộc tóc lại với nhau để kéo dài độ dài ra, vì sợi dây sau khi dùng hàng chục lần cũng sẽ trở nên mòn đi. Có lẽ nguyên nhân là bởi vì sự khéo léo của tôi thấp, nhưng khéo léo của tôi cũng đã tăng lên một nhờ vào việc tôi đã liên tục bện tóc mình lại thành dây.

.

▼ Aria (Alicia)   Tộc: Người ♀ – Hạng 0

【Ma Lực: 43/52】△ LÊN 7 【Thể Lực: 28/36】△ LÊN 4

【Sức Mạnh: 3 (4)】【Sức Bền: 4 (5)】【Nhanh Nhẹn: 5 (6)】【Chính Xác: 6】△ LÊN 1

《Ma Thuật Vô Thuộc Tính Cấp 1》

《Thường Pháp×6》《Điều Khiến Ma lực Cấp 1》

《Ẩn mật Cấp 1》《Dạ Thị Cấp 1》《Tìm Kiếm Cấp 1》

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 24 (Cường Hóa Thân Thể: 26)】△ LÊN 1

.

Tôi vẫn chưa học được đoản kiếm kỹ, nhưng đổi lại, tôi đã lãnh hội được ma thuật vô thuộc tính cấp 1. Tôi cũng chưa có được kĩ năng thẩm định, nhưng tôi có cảm giác, tôi có cảm giác rằng độ chính xác của nó cũng đã tăng lên đáng kể do tôi đã tập trung khi sử dụng nó.

Ma thuật vô thuộc tính có cấp độ kĩ năng gồm Cường Hóa Thân Thể và võ nghệ. Cường Hóa Thân Thể đáng ra sẽ được học cùng với kĩ năng cận chiến, nhưng tôi cuối cùng lại học nó trước.

Về mặt tăng cường sức chiến đấu, dường như cường hóa thân thể cấp 1 sẽ tăng cường sức mạnh thêm mười phần trăm.

…...Điều đó có nghĩa là, cường hóa thân thể của Feld đã là cấp 5…...nói cách khác, chú ấy có thể sử dụng kĩ năng cận chiến cấp 5, giới hạn của người thường. Thảo nào ổng lại mạnh thế.

Tôi chỉ học lấy những kĩ năng vận ma lực bởi vì cơ thể tôi vẫn còn bé nhỏ, có thể không thể làm chủ được những kĩ năng vật lý. Tôi đoán vậy. Khi đã có được cường hóa thân thể thì việc học kĩ năng đánh cận chiến cũng sẽ trở nên nhanh gọn hơn, nhưng kể cả nếu tôi có khả năng để học một kĩ năng thông thường mất hai, ba năm để học chỉ trong vòng sáu tháng, thì tôi lúc này cũng chẳng có thời gian đâu để làm.

Phải chăng chỉ làm theo các tư thế một cách chính xác thì không được hay sao? Có lẽ sẽ có một số mẹo nào đó để học nó.

Ma lực của tôi đã tăng lên nhờ có những giờ luyện tập vận ma lực và cường hóa thân thể thuộc hệ ma thuật vô thuộc tính. Nhưng thể lực của tôi tăng không chỉ vì tôi đã quen với việc sống trong rừng, tôi nghĩ đó là bởi vì những cơn đau không dứt đến từ các khớp chân.

Lúc ban đầu, tôi đã nghĩ là những cơn đau ở chân mình cảm thấy lần đầu tiên là do những giờ luyện tập cường độ cao và sự mệt mỏi gây ra, nhưng ‘kiến thức’ trong tôi đã nói cho tôi biết, đó là những 『cơn đau phát triển』.

Dường như đó là hiện tượng sẽ xảy ra ở cơ thể con người khi cơ thể liên tục phát triển. Nhưng chuyện đó đáng lí ra phải xảy ra khi tôi đã được mười năm tuổi và lúc cơ thể tôi phát triển hơn. Vậy thì tại sao hiện tượng như vậy lại diễn ra trên cơ thể của một đứa trẻ bảy tuổi như tôi? Điều đó khiến tôi lo lắng và tôi đã thử tìm hiểu nó bằng ‘kiến thức’. Khi đó, một thông tin liên quan đến ma lực hiện lên.

Chuyện đó gần như không bao giờ xảy ra với người thường nhưng, dường như những đứa trẻ con nhà dòng dõi quý tộc, những đứa trẻ được huấn luyện luyện tập ma lực kể từ lúc còn nhỏ sẽ phát triển nhanh lên. Quý tộc có sức phát triển cao và lão hóa chậm. Điều này là bởi vì quý tộc thuộc tầng lớp được thần chọn lựa mang trong mình dòng máu xanh cao quý chảy trong cơ thể…...một phần trong số các quý tộc dường như thường hay nói thế về bản thân chúng, nhưng theo như sư phụ của người phụ nữ đó, có vẻ như đã có một hiện tượng xảy ra đơn giản là vì chúng có nhiều ma lực.

Dĩ nhiên, ma lực hiện tại của tôi đã là nhiều hơn khá nhiều so với một vài người lớn nào đó. Nhưng, theo như ‘kiến thức’ của tôi, số các cậu ấm cô chiêu có cơ thể phát triển nhanh khi được bảy tuổi chỉ là thiểu số. Có lẽ, thay vì là bởi ảnh hưởng của số lượng các kĩ năng và các buổi luyện tập chiến đấu, mà thay vào đó là vì chẳng có đứa nào sẽ chịu luyện tập những bài luyện cực cùng tuyệt vọng khi chúng chỉ mới bảy tuổi.

Nói các khác, kết luận của tôi về tình huống hiện tại là bởi vì ma lực của tôi đã tăng đến mức sánh ngang với người lớn, cơ thể của tôi bước vào quá trình phát triển một cách nhanh chóng và gây ra những cơn đau ở các khớp. Đó là lí do tại sao cơ đau không suy giảm dù cho tôi để cơ thể nghỉ ngơi, tuy nhiên, tôi sẽ không để đó là lí do để mình ngưng luyện tập đâu. Tuy vậy, không ngoài dự đoán rằng hiệu suất của những giờ luyện tập trong điều kiện này rất tệ, cho nên trong thời gian này, tôi ưu tiên cho việc luyện tập 『ma thuật』.

Nhưng trước đó, tôi tự hỏi mình nên học loại ma thuật gì trước.

Trước khi nghĩ về những gì nên chọn, chuyện quan trọng hơn hết cả là phải suy ngẫm về những kiểu 『người dùng ma thuật』 mà tôi muốn trở thành.

Đầu tiên là kiểu tôi đã cân nhắc suốt mọi lúc. Trở thành một 『ma pháp sư』 sử dụng ma lực của chính bản thân để can thiệp vào ma tố xung quanh và dùng pháp thuật nguyên tố. Đây là dạng 『người dùng ma thuật』 phổ biến nhất, và loại này hữu dụng ở bất kì điều kiện nào nên nó rất tiện sử dụng.

Thứ hai là 『tinh linh sứ』, những người mượn sức mạnh của tinh linh thông qua việc 『đưa ra yêu cầu』 đến những tinh linh xung quanh để dùng ma lực của chúng như là 『nguồn thay thế』. Mức tiêu thụ ma lực của bạn sẽ có thể hạn chế nếu bạn cải thiện mối quan hệ với những tinh linh. Ngược lại, nếu những tinh linh đang có tâm trạng xấu thì ma lực được cung cấp sẽ bị giảm đi, và những lựa chọn của bạn sẽ bị giới hạn bởi môi trường khu vực xung quanh, ví dụ như bạn không thể sử dụng ma thuật thổ thuộc tính lên nền đá hay không thể dùng phong nguyên tố bên trong một cái hang. Bạn sẽ bị ghét bởi thủy tinh linh nếu bạn phóng hỏa trong một khu rừng.

Thứ ba là 『triệu hồi sư』, những người sử dụng ma pháp trận để triệu hồi lên tinh linh kế ước hay quái vật. Nghề này dường như cũng giống với tinh linh sứ, nhưng trường hợp một khi bạn đã tạo giao ước, thú triệu hồi của bạn sẽ quy phục và chiến đấu vì bạn mọi lúc trừ một vài lí do đặc biệt nào đó. 

Bạn phải hết sức tập trung khi thực hiện triệu hồi, nhưng một khi thú triệu hồi xuất hiện, người niệm chú vẫn có thể chiến đấu như là một chiến binh hoặc ma pháp sư như là lợi thế. Để hình thành nên giao ước với thú triệu hồi, bạn cần phải khuất phục mục tiêu hoặc làm nó có một cái nhìn thiện cảm với ta. Bên cạnh đó, khi thú triệu hồi được gọi ra, ma lực của bạn sẽ bị tiêu thụ đi, nên dường như đó là chuyện thường tình đối với những ma pháp sư hạng cao để họ học được cách tự bảo vệ. Là tân thủ, không ai dám chọn hướng đi này làm khởi đầu.

Bởi lẽ đó, nếu tôi đã học ma thuật, vậy thì lựa chọn đầu tiên của tôi từ điểm bắt đầu chỉ có thể là 『ma pháp sư』. 

Pháp thuật bao gồm có sáu thuộc tính. Ma pháp sư sẽ dùng pháp thuật có thuộc tính tương thích với họ nhất. …...Đó là ý kiến thường gặp, nhưng tôi lại nghi rằng thuộc tính của mỗi cá nhân tương thích đơn giản là được dựa trên những gì họ thích và không thích bị ảnh hưởng bởi kinh nghiệm của họ, niềm ưu thích, và môi trường sống xung quanh họ bấy giờ. Và khi sử dụng thuộc tính đó nhiều lần, ma lực thuộc tính đó sẽ hình thành nên 『ma thạch』  trong cơ thể. Phải chăng là như vậy?

Nhưng, liệu những ma pháp sư cho đến giờ có để ý tới những thứ mà ngay cả đứa trẻ như tôi cũng có thể nghĩ ra? Có thể là họ đã nhận ra nhưng họ vẫn không thể nào học được nhiều thuộc tính, đơn giản là vì họ không có thời gian để luyện dùng nhiều thuộc tính.

Hãy cứ coi như thuộc tính đó là sở trường của bạn──là thuộc tính yêu thích của bạn, bạn có thể có khả năng học được nó chỉ sau cỡ chục lần luyện tập, trong khi bạn có thể mất đến hàng trăm lần truyện tập chỉ để học được những thuộc tính bạn không thích. Đặt tộc elf có sinh mệnh vĩnh hằng sang một bên, nếu một con người muốn làm chủ pháp thuật, vậy thì họ sẽ mất hàng chục năm chỉ với một thuộc tính. Đó là lí do tại sao sẽ hiệu quả hơn nếu bạn bỏ qua thuộc tính bạn không giỏi và tập trung vào thuộc tính bạn giỏi. 

Và ngay cả tộc elf vốn có mức tương thích với ma thuật cao cũng không thể sử dụng được hỏa thuộc tính nếu họ là elf họ mộc sống trong rừng. Điều này chắc hẳn là bởi vì họ trong vô thức biết phải tránh xa 『lửa』 để không phải thiêu rụi cả khu rừng.

Bên cạnh đó…...cũng có thể có điều kiện nhất định tới vấn đề này như 『thánh hộ(cheat)』. Bây giờ, cùng lúc luyện tập đa thuộc tính sẽ làm giảm đi hiệu quả luyện tập. Và nếu như, một điều kiện nào đó thực sự tồn tại, vậy thì tốt hơn hết nếu tôi chỉ giới hạn những thuộc tính mà tôi sẽ luyện tập chỉ trong một hay hai nguyên tố.

Đầu tiên, tôi không nên thử dùng tất cả thuộc tính để xem thử liệu tôi dùng tốt cái nào nhất. Tôi nên cân nhắc về phong cách chiến đấu mà tôi muốn nhận được trước khi sự hứng thú và niềm ưa thích của tôi có thể hóa đá và lựa chọn chỉ dựa trên độ hiệu quả.

Nếu tôi đơn giản cân nhắc trong một trận chiến, vậy thì hỏa sẽ thứ tối ưu nhất. Lửa cực kì hiệu quả để chống lại hầu hết các sinh vật, và bạn có thể chờ đợi cho thiệt hại lan rộng ra nếu ngọn lửa tiếp tục cháy. Nếu tôi phải liệt kê ra những điểm yếu của nó, nhiệt lượng lan tỏa ra có thể ảnh hưởng đến cả bản thân, và vì lửa không có khối lượng vật lí, nên những đòn hỏa thuật dạng lan tỏa thường sẽ khá chậm.

Ví dụ, với thần chú Hỏa Tiễn, nó chỉ có tốc độ ngang với một viên đá được một cậu bé ném hết sức, vậy nên bất kì đấu sĩ nào cũng có thể tránh được nó dễ dàng. Với thổ thuật Thạch Đạn, nó sở hữu sức mạnh vật lí hủy diệt và nó có thể đạt tới vận tốc cỡ một người lớn sử dụng ná, nhưng Thạch Đạn có mức ma lực tồn động thấp nên nó có thể bị chặn dễ dàng bởi giáp cứng hay khiên.

Với nước, nếu bạn có thể tạo ra tên băng thì nó sẽ có vận tốc và sức mạnh tương đối mạnh, nhưng thủy thuật có rất nhiều thần chú tác động đến sinh vật sống nên sức mạnh vật lí của nó tương đối thấp. Với phong thuật, gần như rất khó để phân biệt được nó với mắt trần, cho nên kẻ địch khó có thể phát giác ra nó và nó cũng khá nhanh. Nhưng tính hiệu quả chống lại sinh vật sống hay vật thể thấp hơn so với các thuộc tính khác.

Quang thuật có thể hồi phục thể lực và chữa lành vết thương. Nó cũng có những thần chú tiện dụng khác trị độc, nhưng quang thuật có rất ít cách thức để tấn công. Ám thuật có nhiều thần chú gây ra ảo giác và để hỗ trợ. Nếu bạn trở thành một chuyên gia sử dụng ám thuật, dường như bạn thậm chí có thể học được thần chú không gian hay chuyển di, nhưng bạn sẽ không thể sử dụng được đến loại thần chú đó trừ khi bạn đã đạt tới mức độ ma pháp sư hoàng gia. Và cũng như quang thuật, ám thuật cũng có rất ít phương pháp để tấn công trực tiếp.

Từng cái trong số chúng đều có điểm yếu và điểm mạnh riêng. Từ góc nhìn đó, hỏa thuật có sức mạnh đặc biệt dành cho tấn công, thủy thuật có thể bao bọc vết thương và thực hiện những sơ cứu đơn giản, nên việc người phụ nữ đó có thể sử dụng cả hai hẳn là điều lí tưởng với một ma pháp sư bình thường.

Mà ngay từ đầu, tôi đang mong đợi gì từ pháp thuật cơ chứ?

Tôi muốn một ‘vũ khí’ như là một cách thức để sinh tồn, và kể cả khi ma lực của tôi đã tăng lên một phần nào đó, lượng đó vẫn chỉ ngang với một người lớn bình thường. Tôi có cảm giác rằng sẽ rất nguy hiểm nếu mình chỉ dựa dẫm vào những đòn pháp thuật hệ công tiêu thụ mạnh ma lực.

Bên cạnh đó, tôi có thể luyện đoản kiếm kỹ và phi dao nếu tôi muốn đòn vật lí, nên tôi nên học loại pháp thuật có thể hỗ trợ cho việc đó.

──*Vụt-!*

Xiên que tôi ném găm vào mặt đất. Xuyên suốt hai tuần nay, tôi đã mài dũa kĩ thuật ném xiên que của mình.

Xiên que bị cháy xém, heon gỉ và trở màu đen kịt do muội than bám lên. Tôi đã dành ra cả hai ngày trời để mài nhẵn chúng với cục đá mài và như tôi nghĩ, chúng vốn được tạo nên từ thép. Sẽ khó lòng để có thể sử dụng chúng như lúc đó, nên tôi đã cố mài phần đỉnh để nó có thể bén như con dao. Cũng tốn kha khá thời gian cho đến khi chúng có thể sử dụng được, nhưng tôi thực sự rất mừng vì nó là thép. Tôi không biết mình phải làm gì nữa nếu nó hóa ra chỉ là được mạ thép sau khi tốn nhiêu thời gian.

Nhưng mặc dù cú ném của tôi có thể xuyên qua mặt đất, nó vẫn không thể đâm qua thân cây. Có vẻ như chuyện đó không tốt chút nào, nhưng để có thể ném được xiên tre thẳng đã là một cải thiện đáng kể rồi.

Quang Thuật và Ám Thuật khá ổn cho việc hỗ trợ cho ám sát trong cận chiến và ném. Nếu tôi có cả hai, sau một trận đánh tầm gần, tôi sẽ tự có thể chữa trị vết thương và cũng có thể hồi đôi chút thể lực.

Tôi cũng đã học được ẩn mật, nên nó hẳn phải có sự liên kết đặc biệt với ảo giác của ám thuật.

Tôi không ép bản thân mình phải lao đầu vào chiến đấu. Tôi sẽ gạt kẻ thù, đặt bẫy và chạy đi nếu chuyện xấu đi. Tôi sẽ chỉ để lại những trận chiến công bằng cho những kị sĩ danh giá hay những tên quái vật cơ bắp như Feld.

Giờ thì phải tập pháp thuật ngay thôi…...đó là dự định của tôi, nhưng ngay cả người phụ nữ đó hẳn cũng đã làm thực hiện xong khóa huấn luyện phổ thông để xem xem thuộc tính của cô ta là gì, nhưng cô ta đã hoàn toàn quên sạch mọi thứ về ám thuật.

Không, phải là cô ta chẳng hề hứng thú gì về nó chút nào, nên cũng có khả năng là cô ta đã lắng nghe những bài dạy từ sư phụ cô ta từ lúc bắt đầu…...

Đổi lại, cô ta có rất nhiều kiến thức về quang thuật. Khi tôi tự hỏi tại sao kiến thức của cô ta lại phân biệt đến mức đó, dường như 『tôi』 trong 『otome game』 vốn là sử dụng quang ma thuật, chính vì thế nên cô ta mới tuyệt vọng học nó.

Nếu phải hỏi tại sao cô ta lại không xoay sở để học nó dù cho cô ta có hứng thú với nó, đó là bởi vì cô ta đã xoay sở để học được hỏa thuật và thủy thuật một cách dễ dàng. Dường như chính điều đó đã đem lại niềm vui cho cô ta và khiến cô ta cảm thấy nhàm chán với việc học quang thuật. ……Từ điểm này, tôi đã học được là một ma pháp sư, có được sự tập trung là điều quan trọng như thế nào.

Giờ thì, phải luyện tập quang thuật thôi. Khi nhắc đến việc học thuật thức với kĩ năng cấp 2…...hay trong thuật ngữ pháp thuật, để học được pháp thuật bậc hai hoặc cao hơn, thông thường thì một người sẽ trở thành người học việc cho một bậc thầy và học từ họ như người phụ nữ đó, hay tham gia vào hội ma pháp sư và trả phí để được dạy pháp thuật mà họ muốn.[note36923] 

Ngoại lệ và những quý tộc đăng kí vào học viện pháp thuật. Họ sẽ được dạy tường tận căn bản về pháp thuật ở đó. Vậy thì làm thế nào những người dân bình thường, những người thậm chí không biết gì về thuộc tính của họ, học được căn bản của pháp thuật? Hội ma pháp sư đã viết ra những cuốn sách nói về pháp thuật cấp 1, hoặc pháp thuật bậc 1 vào trong những cuốn sách và bán đi nhằm mục đích làm tăng số lượng ma pháp sư lên, nên có vẻ như những gì họ học được đều là từ đó.

Buổi huấn luyện đầu tiên về ma thuật nguyên tố là ghi nhớ chính xác thần chú và niệm chú một cách chuẩn chỉ.

Bạn cũng được học về ý nghĩa của những thuật thức trong khoảng thời gian đó. Thần chú sẽ không kích hoạt trừ khi bạn hiểu rõ cách ý nghĩa của những thuật thức ảnh hưởng đến thế giới…...đó là những gì sư phụ của người phụ nữ đó nói.

Đầu tiên là 『thần chú』. Những tinh linh sử dụng một hệ thống ngôn ngữ đặc biệt được gọi là 『tinh ngữ』 để can thiệp vào thế giới. Chủng elf cổ đại đã đơn giản hóa hệ ngôn ngữ đó để cho cả loài người cũng có thể sử dụng nó…...mà, thẳng thắng nói ra thì thần chú chỉ là phiên bản suy yếu của tinh ngữ. Dù vậy, nó đã được đơn giản hóa đến mức để cho con người có thể sử dụng được, ngay từ thuở ban đầu, nó đã là ngôn ngữ của một tồn tại sở hữu lối suy tư khác người, vậy nên, để hiểu được nó, con người thường sẽ cần đến vài ba tháng bỏ ra…...trong trường hợp tệ nhất, có thể mất đến vài năm. Người phụ nữ đó chỉ còn có những kí ức mơ hồ về ý nghĩa của những thần chú đó, ngay cả chính thần chú độc nhất của cô ta mà cô ta đã sử dụng, nhưng chỉ có ý nghĩa của quang thuật thức là thứ duy nhất cô ta còn nhớ được (mặc dù cô ta chắc cũng chẳng hiểu nó).

Quang thuật bậc một, Hồi Phục và Chữa Trị. Tôi đã xem xét sơ qua về chúng.

Hồi Phục giúp hồi phục thể lục và cũng khiến cho vết thương trên cơ thể hồi phục một cách tự nhiên và nhanh hơn. Đó là lí do tại sao khi những người thiếu kiến thức sử dụng nó, những sự cố như xương được chữa lành dù cho bị bẻ sai hướng hay những vết sẹo kinh khủng để lại có thể xảy ra.

Với Chữa Trị, nó không phải là dạng chữa lành bình thường. Nó gần giống với tái tạo hơn. Nó chữa lành hoàn toàn vết thương mà không để lại vết thẹo nào, nhưng tầm khai triển lại nhỏ và cũng rất mất thời gian. Nếu nó được sử dụng cường độ cao để chữa cho những vết thương sâu, có vẻ như có trường hợp thần chú sẽ tiêu thụ thể lực của người đó và đẩy họ tới ranh giới của cái chết.

Những vết thương bình thường có thể được chữa trị chỉ với Hồi Phục, nên có những người không học Chữa Trị như Feld. Đó chính là thực trạng hiện tại.

Thần chú của Hồi Phục là──  

『Riteiiwaa Rusutori Zahiikaa』

Ý nghĩa của nó có nghĩa là 『Hồi phục cho mục tiêu đó』. …...Thần chú dài một cách lạ thường. Mặc dù nó khá ngắn so với ngôn ngữ loài người, liệu nó còn ý nghĩa nào khác chăng? Nếu đó là kết quả của việc làm tinh ngữ trở thành những từ ngữ để con người có thể sử dụng, vậy thì có lẽ nó đã để lại một số phần dư thừa nào đó? 

Thần chú của Chữa Trị là──

『Riteiishuwaa Ruborudean Osutooriisuten』

Ý nghĩa là 『Đưa cơ thể trở về như trước』. …...Cả hai thần chú đều khó lòng mà nhớ được. Trong ‘kiến thức’ của người phụ nữ đó, dường như có lần khi người phụ nữ đó phát âm khác đi rõ ràng, pháp thuật đã không được khai triển. Có vẻ như có một vài mẹo gì đó giúp dễ khai triển pháp thuật hơn nếu bạn gieo vần trong lúc niệm chú, song cuối cùng, tôi nghĩ là đáp án chính xác vẫn là những gì mà sư phụ của người phụ nữ liên tục nhắc lại.

『Hiểu rõ ý nghĩa của thần chú và niệm chú một cách chính xác.』

“……Riteiwaa Rusutori Zahikaa……”

…...Hình như có hơi khác? Có điều chắc chắn là hiệu ứng tôi mong đợi không hề xuất hiện. Dù khi tôi kiểm tra lại với tinh thể thẩm định, ma lực của tôi không có vẻ gì là giảm đi tí nào. Sau cùng thì người thường cũng chỉ niệm Hồi Phục, nhưng Hồi Phục không phải là bằng tinh ngữ mà là ngôn ngữ thông thường. Nó không phải là một phần của thần chú, mà chỉ là một cụm từ khai triển. Nói cách khác, nó là thứ gì đó giúp con người niệm chú nhằm mục đích làm cho hình ảnh tưởng tượng của họ trở nên rõ ràng hơn. Sẽ chẳng có vấn đề gì cả nếu bỏ qua những từ đó. Dẫu thế, đại đa số con người không thể khai triển ma thuật trừ khi họ nói lên những ngữ âm khai triển. Nó cũng tương tự với Kĩ Năng Chiến Đấu hệ ma thuật vô thuộc tính mà người thường phải nói lên ngữ âm để khai triển, nhưng là để cường hóa thân thể. Có lẽ tôi nên nói ngữ âm khai triển vào lúc mới bắt đầu tập này sẽ tốt hơn.

Lần niệm phép đầu tiên của tôi đã thất bại. Có lẽ là do cách phát âm của tôi khá tệ hay sự hiểu biết về nghĩa của tôi khá sai sót. Sau đó, tôi vẫn cố thử cùng lúc đổi đi cách phát âm từng chút từng chút, nhưng tôi vẫn không thấy có dấu hiệu nào cho thấy pháp thuật Hồi Phục được triển khai.

“............”

Tôi thử tìm kiếm lại ‘kiến thức’ của người phụ nữ đó một chút. Hồi phục mà sư phụ của người phụ nữ đó dùng và Hồi phục của Feld dùng, cả hai đều như nhau, nhưng khi tôi gợi nhớ lại, tôi có cảm giác rằng ấn tượng của tôi về cách phát âm của họ là cái gì đó có phần khác biệt.

Feld đã nói là, cho đến lúc chú ấy có thể dùng được nó, ổng đã mất tận nửa năm. Có vẻ như, trong khoảng thời gian đó, việc duy nhất ổng làm là luyện tập niệm chú hết lần này đến lần khác. Làm thế nào mà ổng có thể sử dụng được nó với phương pháp đó? Theo như tôi nghĩ, phải chăng chú ấy đã học cách phát âm đúng bằng cách lập đi lập lại cách phát âm. Tuy rằng chỉ có chút ít hồi ức mơ hồ, nhưng tôi vẫn cố gợi lại Hồi phục mà sư phụ của người phụ nữ đó dùng và so sánh với Hồi phục mà Feld dùng.

…...Tuy rằng có một chút, nhưng vẫn là có khác biệt…...hay, tôi nghĩ vậy. Thật sự, thần chú được sư phụ của người phụ nữ đó niệm lên cảm giác đã phần nào đó ngắn hơn so với thần chú mà người phụ nữ đó nhớ.

“......Có lẽ nào...”

……Thần chú đã bị rút ngắn? Pháp thuật có thể triển khai được chỉ với nhiêu đó ư?

Tôi thử nghĩ đến một giả thuyết. Kể cả với ngôn ngữ thông thường của nhân loại mà tôi đang sử dụng đây, sẽ có vài sự khác biệt dựa vào từng vùng miền. Con người sẽ rút ngắn ngôn từ của họ và những thứ như vậy trong cuộc sống mưu sinh của họ. Nhưng dù cho họ nói chuyện mà không dùng từ ngữ chính thống, nếu cả hai đều là những người lành nghề tiếp chuyện và lắng nghe thì họ sẽ hiểu được ý nghĩa của nó, kể cả bị rút ngắn đi cũng sẽ giữ được nghĩa chính xác.

Đó là lí do tại sao ta cần phải 『hiểu rõ ý nghĩa』 trong quá trình niệm chú.

Có lẽ, những thần chú đã được truyền lại bởi các elves cổ đại nên nó đã được nhận định là 『phương pháp đúng』. Tại sao nó lại bị rút ngắn…...chắc chắn là bởi vì nguyên bản của nó quá dài.

Chính xác hơn, nó đã dài như thế nào cho đến lúc bị rút ngắn đi. Có thể trong quá trình đó, 『phương pháp đúng』 đã không còn được sử dụng, như cách người cổ đại viết, nhưng đó cũng chưa hẳn là tồi tệ. Còn có những người nhớ sai ngay cả những từ thuộc bộ ngôn ngữ phổ thông hiện đại. Ý nghĩa của những từ ngữ hiện đại đang này càng khó hiểu hơn, ngược lại, những ai biết về nghĩa đúng sẽ thấy nó khó để hiểu được ý nghĩa của những từ hiện đại và dẫn đến kết quả là 『cuộc đối thoại』 có thể không nên gì, nhưng nếu họ có thể hiểu nghĩa của những từ ngữ của thời hiện đại một cách chính xác, những từ ngữ hiện đại sẽ có thể truyền tải được nhiều hơn ngôn ngữ cổ đại.

Pháp thuật đã được phát triển và tối giản như thế cho đến tận bây giờ. Thần chú đang càng ngày khó hiểu hơn và dễ hiểu nhầm hơn, ngược lại, một khi bạn đã xoay xở sao cho hiểu cẩn thận, rõ ràng về nó, nó có thể sẽ trở nên dễ sử dụng hơn so với pháp thuật nguyên bản.

Những suy đoán của tôi lúc này đều là dựa trên ‘kiến thức’ của người phụ nữ đó. Từ giờ sẽ chỉ là những giả định của tôi.

Thần chú ngay từ đầu cũng là một 『câu nói』 mà thôi. Nó đã qua những biến đổi gì cho đến lúc này?

Ví dụ như, với kiến thức thông thường của thần chú 『Chữa trị tất cả vết thường trên cơ thể người đó và hồi phục 』──Sau đó trở thành,

『Chữa trị những vết thương của người đó và hồi phục』──và rồi,

『Chữa trị và hồi phụ những vết thương của người đó』── rồi trở thành,

『Hồi phục những vết thương của người đó』──ý nghĩa bắt đầu trở nên khó hiểu hơn từ đây,

『Hồi phục cho người đó』──và cuối cùng, nó trở thành như thế. 

…....Dù chỉ là nói với bản thân mình nhưng tôi có cảm giác như điều đó logic cực kì, nhưng tôi tin rằng có những điều tương tự như vậy đã xảy ra.

Ý nghĩa của thần chú hầu như sẽ không được hiểu tùy thuộc vào tình huống và cách phát âm. Nhưng ngay từ đầu, nếu ta không thể hiểu được ngay cả ý nghĩa, vậy thì chỉ cần một âm thôi cũng sẽ khiến cho thần chú kết thúc với một 『âm』 lạ mà không có nghĩa gì.

──Đó là giả định tôi tự dệt nên, nhưng tôi tự hỏi nó chính xác được bao nhiêu phần.

Tất nhiên, cũng có phương pháp để sử dụng được, như Feld, chú ấy đã ghi nhớ thần chú, và trên hết là ổng cũng đã học được ý nghĩa và tác dụng của nó theo bản năng bằng cách lập đi lập lại thần chú nhiều lần. Nhưng tôi lại thấy không chắc chắn lắm khi thử đến phương pháp đó. Bởi vì không thể biết được liệu những từ ngữ mà ngay cả bản thân tôi cũng không hiểu rõ về ý nghĩa của nó có khiến nó trở thành nghĩa khác hay không.

Tôi cần sức mạnh để sống sót. Tôi chỉ là một bé gái và hơn hết cả là một đứa trẻ. Nếu tôi làm những chuyện thường thức đó…....như Feld, một người đàn ông được ban cho một cơ thể khỏe mạnh, vậy thì dù sớm hay muộn, tôi cũng sẽ gục ngã trong khoảnh khắc quan trọng.

Tôi không kén chọn những phương thức của mình. Tôi sẽ trở nên mạnh hơn. Dù cho mình phải chọn những con đường gian nan khổ cực vì điều đó, tôi muốn có được sức mạnh thật sự với năng lực của riêng mình.

Bây giờ hãy bắt đầu nghiêm túc phân tích thần chú.

Giả sử rằng thần chú Hồi phục──『Riteiiwaa Rusutori Zahiikaa』 là một mệnh đề được chia thành vài từ, có lẽ cũng có từ đã được rút gọn đi trong số chúng. Cũng có thể đã có từ bị thêm vào với những từ sau chúng.

Nếu tôi biết được thêm những thần chú khác, tôi sẽ có thể dò tìm và nghiên cứu xem những điểm tương đồng, nhưng người phụ nữ đó chỉ biết được những thần chú liên quan đến quang, hỏa và thủy bậc hai. Tôi ước gì mình có thể nói cô ta tuyệt vời đến mức nào khi cô ta có thể nhớ được chừng ấy, nhưng tôi lại không thể khen ngợi cô ta được, bởi vì cô ta chẳng hề nhớ được những thần chú mà cô ta không hay dùng tới.

Vậy thì phải đổi cách tập luyện thần chú thôi. Trước tiên, tôi sẽ nghiên cứu về 『từ đơn』 được lẫn vào trong thần chú. Mặc dù tôi không biết được liệu mình đang làm đúng hay sai nếu tôi niệm chú lộn xộn, nên tôi sẽ tìm đến từ chắc chắn tồn tại trong thần chú──từ 『hồi phục』. Thần chú, là 『tinh ngữ tối giản hóa』 sẽ không có hiệu ứng gì chỉ từ việc đơn giản niệm chú. Không những ta phải hiểu cẩn thận được ý nghĩa của nó cùng lúc lắng nghe nó, ta cũng phải truyền ma lực vào trong giọng nói của chính mình.

Khi tôi thử làm thế, hóa ra nó lại không khó đến mức đó. Có thể nó sẽ chỉ khó với những ma pháp sư chỉ mới vào nghề, nhưng để nói một cách đơn giản, tôi chỉ cần kích thích ma lực trong cơ thể. Làm như vậy, ta có thể đưa ma lực vào trong những hành động của mình. 

Trong trường hợp của tôi, trạng thái cường hóa thân thể đã đưa tôi gần với mức đó. Tôi tin là ở trạng thái cuối cùng, tôi sẽ có thể kích thích được ma lực của mình mà không cần sử dụng đến cường hóa thân thể, nhưng bây giờ thì tôi vẫn phải tìm kiếm xem đâu là từ đơn tồn tại trong thần chú, đồng thời luyện tập cường hóa thân thể và kỹ năng chiến đấu.

Tôi thử lấy ra một phần trong thần chú Hồi phục trông như là từ đơn và niệm nó trong khi nghĩ đến 『Hồi phục』 trong đầu.

Dù cho thất bại, tôi cũng không quan tâm gì mà tiếp tục nỗ lực để làm lại. Tuy nhiên, để cho việc luyện tập chiến đấu của tôi không trở nên nửa vời khi làm việc đó, tôi tập trung cao độ lúc cẩn thận di chuyển cơ thể. Cùng lúc, tôi tiếp tục việc phát âm trong khi nghĩ 『hồi phục』.

Qua ngày đầu, không có kết quả gì cả. Dù sao thì ngay từ đầu, tôi đã không nghĩ là mình sẽ tìm được nó sẽ dàng như vậy, nhưng tập trung cao độ cùng lúc rèn luyện thân thể mình đồng thời như vậy đặt một gánh nặng lớn lên cơ thể hơn tôi nghĩ, nên ngày đó, tôi lăn ra ngủ như một khúc gỗ.

Ngày thứ hai, tôi cũng không đạt được gì. Tôi chỉ là đoán, nhưng, có lẽ trong phát âm của tôi không đủ kí tự. Giống như tôi chỉ nói là 『hồi ph』 thay cho những gì đáng ra là 『hồi phục』, nên tôi thử thêm trộn vào nhiều âm khác vào trong cách nói của tôi.

Vào ngày thứ ba, như thường lệ, cũng thu không được gì vào ngày hôm nay. Tuy nhiên, thể lực của tôi đã giảm nhẹ và mức thể lực tối đã tăng lên thêm 1.

Ngày thứ tư, tôi đã dần quen với việc thực hiện luyện tập cả hai cái cùng lúc. Tuy rằng không có kết quả nhưng tôi nhận ra là mình đã tiêu thụ ma lực ít hơn mức bình thường.

Ngày thứ năm, tôi đã tìm ra từ đã tiêu thụ ma lực. Có lẽ là bởi vì tôi đã liên tục sử dụng ma lực, hiệu quả của cường hóa thân thể và thường pháp của tôi dường như đã được cải thiện.

Ngày thứ sáu, tôi đang hoang mang rằng liệu có thực sự khả thi khi tìm kiếm từ đó theo cách này.

Phải chăng ngay từ đầu, nếu nó dễ đến mức này thì các ma thuật sư khác đã có thể tìm ra từ đó? Do ngồi suy nghĩ vu vơ, tôi lỡ để xương thỏ cắt vào tay mình mất rồi. Đau thật đấy.

Ngày thứ bảy.

“Riteiru Hiikaa.”

Khi tôi nói lên 『âm』 đó, ma lực quang thuộc tính mờ nhạt tỏa sáng từ tay tôi.

…...Tôi đã mắc sai lầm rồi. Từ hồi phục không tồn tại trong thần chú Hồi phục.

Tôi cứ ngỡ là Hồi phục là một pháp thuật trị liệu y học. Tôi đoán là phần lớn ma pháp sư cũng nghĩ vậy. Nhưng lại không phải vậy. Khi tôi thử gợi lại hiệu ứng của Hồi phục, thứ nó hồi phục lại là thể lực của cơ thể cùng lúc giúp miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

Vâng…...đây là thần chú phục hồi. Vết thương đơn giản là lành lại tự nhiên trong quá trình hồi thể lực. 

『Riteiru』 và 『Hiikaa』── tuy rằng chỉ là chút ít, nhưng những từ này đã tiêu thụ ma lực của tôi. Cùng đó cũng có vài từ tương tự khác nhưng, hiệu ứng giống với ma thuật chỉ được khai triển khi tôi kết hợp hai từ này lại với nhau.

Đây chỉ lại suy nghĩ của tôi nhưng, hai từ đó tổ hợp lại sẽ trở thành một từ tương ứng với 『hồi phục』. Nhưng nghĩa thì không chính xác. Nghĩa của nó đã khác đi rất nhiều. Nếu pháp thuật Hồi phục có tác dụng phục hồi thì, phải chăng có từ nào đó có nghĩa là 『thể lực』? Hay có thể là 『sinh lực』? Nếu có từ nào sử dụng thuật ngữ đó thì…...có lẽ nào là 『trở lại』. 『Thể lực』 hãy 『Trở lại』?

……Từ cảm giác có được khi tôi niệm chú, có thể là 『Riteiru(Trở lại)』, còn 『Hiikaa(Thể lực)』. 

Sau đó, tôi vẫn tiếp tục buổi tập luyện của mình cùng lúc thay đổi cách phát âm từng chút từng chút và thay đổi những từ ngữ bằng những từ khác có tính tương đồng về nghĩa. Bởi vì những nỗ lực bỏ ra, ma lực của tôi đang dần bị tiêu thụ, tôi thành ra không thể luyện tập dùng cơ thể vận ma lực nhưng, bây giờ thì tôi đang tập trung vào luyện tập pháp thuật.

.

Và hai ngày sau──

“Riteiru Waarusutoriza Hiikaa……Hồi phục”

Tay tôi phát ra một ánh sáng nhẹ khi tôi niệm phép đó. Vết thương nhỏ trên ngón tay tôi có vài ngày trước đang biến mất.

“......Làm được rồi.”

 Tuy rằng tôi vẫn chưa hiểu được nghĩa hoàn toàn, và hiệu ứng của pháp thuật cũng tương đối yếu, nhưng Hồi phục chắc chắn đã được khai triển. Trạng thái của tôi cũng đã có Quang Thuật cấp 1 được thêm vào khi tôi nhìn vào trong tinh thể thẩm định.

.

▼ Aria (Alicia)   Tộc: Người ♀ – Hạng 1 △ LÊN 1

【Ma Lực: 43/52】△ LÊN 7 【Thể Lực: 28/36】△ LÊN 4

【Sức Mạnh: 4 (5)】【Sức Bền: 5 (6)】【Nhanh Nhẹn: 7 (8)】【Chính Xác: 6】△ 

《Quang Thuật Cấp 1》MỚI《Ma Thuật Vô Thuộc Tính Cấp1》

《Thường Pháp×6》《Điều Khiến Ma lực Cấp1》

《Ẩn mật Cấp 1》《Dạ Thị Cấp 1》《Tìm Kiếm Cấp 1》

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 26 (Cường Hóa Thân Thể: 28)】△ LÊN 2

Là một cường quốc thuộc Đại lục Ngũ thứ, Vương quốc Claydale. Thôn tính Công quốc Dandall vào 150 năm trước, sau đó thôn tính tiếp Công quốc Melrose vào 30 năm sau. Nhưng đó không phải là những cuộc thôn tính hòa bình. Trước khi xảy ra những chuyện đó, Vương quốc liên tục áp đặt những sức ép về mặt kinh tế lẫn chính trị lên cả hai quốc gia, trước khi bước cuối cùng là áp đặt sức ép về mặt quân sự. Đó là cách mà Vương quốc Claydale 『xâm lược』 hai quốc gia.

“Mình phải làm gì đây…...nơi này đây, là thế giới của『Ái Ngân』.”

Là một trong những gia tộc hoàng gia lâu đời, con gái nhỏ nhất Nhà Dandall, là con gái đầu lòng của Phiên Hầu Tước Dandall, đứa con chính thống, là một bé gái tám năm tuổi. Trong những ngày vừa đây, cô bé đã bị dày vò trong cơn sốt cao không ngất, và khi cô tỉnh dậy, cô đã trở nên khác hẳn so với trước đây. Cô đã gợi lại những dòng kí ức của cô ngày ‘tiền kiếp’.

Kí ức và bản ngã của chính cô, người đã sống đến chừng tám năm tuổi này vẫn còn đọng lại bên trong. Chúng bị hòa trộn lại với nhau, bản thân thời kiếp trước cùng tâm trí hỗn loạn trước khi cô cuối cùng cũng hiểu ra tình hình của mình.

Clara Dandall, tám tuổi, là con gái Nhà Margarve Dandall. Cô sẽ đăng kí vào trường học pháp thuật vào năm 13 tuổi, sau đó hoàng tử, vị hôn phu của cô sẽ hủy bỏ hôn ước giữa hai người vào ngày lễ tốt nghiệp. Sau đó cô ấy còn bị trục xuất ra khỏi quốc gia, hay tệ nhất là cô có thể bị ‘hành hình’. Cô chính là 『kẻ phản diện của otome game』.

Cô gái từng là nữ sinh cao trung, Clara, người hiểu rằng cô chính là 『Clara』 bắt đầu viết ra những kiến thức về trò chơi lên một cuốn sổ sau lưng người hầu của cô. Cô đã vắt óc suy nghĩ trong vài tuần để lược ra cách để tránh được kết cục tệ hại nhất. Cuối cùng, cô viết ra một kết luận duy nhất.

“......Có lẽ, không còn cách nào khác ngoài giết nữ chính.”

Bình luận (0)Facebook