Chương 23 : Dù Tôi Có Đánh Bại Hắn Thì Cũng Không Thành Vấn Đề Phải Không?
Độ dài 1,514 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 07:19:54
~ Translator : Kinniku
~ Edit : All For Love
Đón xem chương mới sớm tại web team dịch.
Chương 23 được Update vào 13h20. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
_____________________________________________________
CHƯƠNG 23: DÙ TÔI CÓ ĐÁNH BẠI HẮN THÌ CŨNG KHÔNG THÀNH VẤN ĐỀ PHẢI KHÔNG?
Cùng với Helen và Io, tôi dẩn 2 người họ đi trên đồng cỏ.
Mục đích của tôi tất nhiên là bò núi, săn chúng và đổi tiền. Hôm nay mới chỉ bắt được 1 con, số tiền kiếm được hoàn toàn không đủ.
[Thách thức 1 đội quân 1000 người chỉ với 1 mình sao?]
[Đúng vậy, gần 1 nữa quân số còn sót lại nhưng hầu hết những binh sĩ còn sót lại thì chấn thương tâm lý hoặc là không làm binh sĩ nữa…… Cô không ngạc nhiên nhỉ?]
[Vì tôi đã từng chứng kiến rồi. Kakeru-san đã từng hạ gục 1 lượng lớn quái vật và đánh bại Sandros 1 mình.]
[Sandros. Là Vua Của Địa Ngục Sandros đó sao?]
[Vâng! Vì vậy với việc chỉ có 1000 quân thì tôi không ngạc nhiên. Tôi chỉ nghĩ là Kakeru-san thực sự tuyệt vời.]
Ở đằng sau tôi, Helen với Io đang tán gẫu thân mật với nhau. 2 người họ đã ngay lập tức kết thân với nhau.
Việc đó cũng tốt nhưng…….. tôi không tìm thấy con bò nùi nào, tôi đã đi khá lâu vậy mà… ngay cả 1con cũng không thấy.
Lúc nãy tôi có thấy nhưng nó bỏ chạy ngay lập tức.
Tôi không muốn nghĩ về nó nhưng……
(Không phải là chúng đang tránh ngươi sao?)
Eleanor nói.
[Có lẽ là tôi đã làm hơi quá tay.]
Tôi nghĩ có lẽ là vậy. Có lẽ với những con bò núi thì chúng đã xác nhận rằng tôi là 1 kẻ nguy hiểm cần tránh xa.
Tôi đi thêm 1 chút. Cuối cùng cũng tìm thấy bò núi nhưng đã có những vị khách đến trước tôi.
Tôi đã thấy khi trước. Đó là 1 nhóm khoảng 10 tên lính đánh thuê mặc áo giáp giống nhau.
Khó khăn lắm mới kiếm được vậy mà ….tiếc vlone. Tôi vừa nghĩ như vậy thì 1 chuyện khiến tôi khá shock xảy ra.
Ngay khi ánh mắt con bò núi đó vừa thấy tôi, nó đang chiến đấu với nhóm lính đánh thuê đó thì đột nhiên quay ngược đầu lại và bỏ chạy.
Ngay khi vừa thấy tôi nó liền kệ mịe kẻ địch trước mặt rồi bỏ chạy.
……… Tôi từ bỏ với tâm trạng thẩn thờ.
☆☆☆☆☆
Quay lại thị trấn, tôi đi đến công ty Sandreu cùng với Helen và Io
Tôi đã kể lại y hệt chuyện lúc nãy cho Sandreu.
[Thật là vlone….]
Andreu dùng khăn lau mồ hôi trán, khuôn mặt ông ta biểu hiện vẻ như là không biết nói gì về câu chuyện của tôi.
[Đúng như những gì Yuuki-sama nói, có lẽ ngài đã làm hơi quá tay rồi. Chỉ với vài ngày gần đây, ngài đã làm phần việc của hàng trăm người chỉ với 1 mình ngài.]
[Nếu đúng như vậy thì việc săn bò núi có lẽ sẽ bất khả thi trong vài ngày tới nhỉ!]
[Đúng vậy.]
[Vậy, có việc nào khác để kiếm tiền không? Công việc nào mà có thể kiếm được nhiều tiền thì càng tốt.]
[Nếu vậy thì……]
Andreu suy nghĩ với vẻ mặt nghiêm túc.
Sau 1 hồi suy nghĩ, ông ta ngước mặt lên nhìn vào Io đang ở sau tôi
[Cô là Rank C Io Akos, người giỏi sử dụng ma thuật sấm phải không?]
[Vâng.]
Io gật đầu, giọng nói của cô ấy có vẻ hơi lo lắng.
phản ứng của cô ấy như là tại sao cô ấy lại đến đây
[Là 1 Party cùng với Yuuki-sama? ]
[Vâng.]
[Nếu có người sử dụng ma thuật sấm ở đây thì….. công việc để kiếm tiền không phải là không có nhưng…]
[Ông nói rõ hơn đươc không?]
[Vì dù sao thì nó cũng là 1 công việc kèm theo nhiều nguy hiểm.]
[Trước hết thì cứ nói cho tôi đó là gì đi.]
[Vâng. Đó là khai thác mỏ Orikdaito.]
Khai thác mỏ? Ông ta nói nghe cứ như 1 loại quặng nào đó.
Theo cách ông ta nói thì nó không có vẻ là nguy hiểm cho lắm nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng hơi thở của Io.
[Andreu-san, việc đó thật sự thi có hơi…..]
[Tôi biết, nhưng vì Yuuki-sama đã nói là nhiều tiền thì càng tốt.]
[Cái đó đúng nhưng….]
Io nhìn tôi với khuôn mặt phức tạp.
Việc khai thác mỏ Orikdaito đã làm cho cô ấy có khuôn mặt như vậy nên tôi khá tò mò về nó.
☆☆☆☆☆
3 người chúng tôi bay qua nơi bò núi sinh sống, sau đó chúng tôi đi bộ hướng đến 1 ngọn núi đá.
[Orikdaito là tên của 1 loại quặng ma tạo, có thể lấy ở ngọn núi đó.]
[Ma tạo? Tức là thứ quặng đó được tạo ra từ ma thuật?
[Ở đó có 1 con quỷ đang sinh sống tên là Orikto, con quỷ đó lúc nào cũng rò rỉ ra 1 thứ ma lực đặc biệt, 1 loại ma lực mà hầu hết nó sẽ vật thể hóa mọi thứ, nguồn ma lực đó sẽ bám vào đá và khô đi ở xung quanh hang của chúng. Bám vào và khô đi, chồng lên hàng trăm hàng ngàn lớp, thứ đó được gọi là Orikdaito.]
[Em đã từng thấy nó.]
Helen nói tiếp sau đó.
[Ma lực mà Orikto rỉ ra khác nhau tùy theo mỗi ngày, từng lớp chồng chất lên nhau đẹp tựa như cầu vòng, em nhớ là nó rất đẹp và huyền ảo.]
[Thì ra là vậy.]
Không hiểu vì sao tôi đã tưởng tượng ra nó. Từ những lời giải thích, tôi cảm giác rằng nó như là 1 cái cây có màu cầu vòng.
[Thứ đó có mắc không?]
[Vâng, chưa tính đến mức độ đẹp của nó mà em còn nghe nói rằng việc khai thác nó cũng khó khăn không kém nên tất nhiên là giá của nó cũng cao.]
[Nói thẳng ra thì Orikto là bất tử.]
[Bất tử!?]
Tôi đã không khỏi ngạc nhiên trước những lời đó.
[Nó không chỉ là 1 sinh vật mạnh mẽ, dù có tấn công nó như thế nào thì nó sẽ phục hồi ngay lập tức, điểm yếu duy nhất của nó là sét. Khi tấn công nó bằng ma thuật sét thì cử động của nó sẽ bị dừng lại trong 1 lát.]
[Thì ra là vậy, có nghĩa là trong khi nó không cử động thì đó là lúc chúng ta khai thác Orikdaito. Vậy, lý do Andreu nói với tôi chuyện này là vì Io cũng đã ở đó cùng với tôi nhỉ.]
[Vâng, vì có vẻ như ông ấy biết việc tôi có thể sử dụng ma thuật sấm. Nếu 1 Party mà không có người sử dụng ma thuật sấm thì giống như là ông ấy kêu chúng ta đi vào chỗ chết vậy.]
Đến mức đó cơ à.
Tôi hiểu điều cô ấy muốn nói, khi đi chiến đấu với 1 kẻ địch mạnh cùng với Party thì ta thường hay chọn dụng cụ hoặc thành viên thích hợp để chiến đấu với kẻ đó.
Trường hợp quái vật Orikto này cũng vậy ma thuật sấm sẽ được coi là ưu tiên hàng đầu.
[Được rồi, vậy nếu gặp nó thì tôi sẽ giữ chân nó lại còn Io hãy nhân cơ hội đó để niệm chú.]
[Vâng]
Trong khi người tiên phong cầm chân thì pháp sư sẽ dùng phép thuật đánh vào điểm yếu của kẻ thù.
Đó là chiến lược truyền thống nên Io trả lời ngay lập tức ma không do dự.
[Còn Helen hãy cầm lấy cái này.]
Tôi lấy quả bóng ma thuật (đen) từ trong túi ra rồi đưa cho Helen toàn bộ chúng.
[Cái này là?]
[Nó là Item tấn công. Nếu em ném nó vào kẻ thù thì nó sẽ hoạt động. Hãy dùng nó dựa theo phán đoán của Helen.]
[Em hiểu rồi.]
[Vậy thì, hãy cùng tôi khai thác nào.]
[Vâng.]
Chúng tôi leo lên ngọn núi đá sau khi hoàn thành 1 cuộc bàn luận ngắn.
Tôi chợt phát hiện ra 1 luồng Aura kì lạ đang tỏa ra xung quanh chúng tôi.
Lạ ở chỗ nó có 1 màu xanh lá rực rỡ…..nó là 1 loại Aura huyền bí dù có thể chạm vào, hít nó. Đặc biệt là không thể cảm nhận được gì từ nó.
[Cái này à? Aura của Orikto.]
[Có lẽ vậy.]
Io gật đầu. Khi chúng tôi tiến lên thêm 1 chút thì các vách đá xung quanh thay đổi màu sắc 1 cách rõ ràng.
Nếu so sánh cho đến bây giờ nó chỉ là 1 tảng đá trần không hơn không kém vậy mà, tại đây nó lại rất giống với 1 nơi mà các vách đá xung quanh được phủ lên hàng lớp sơn rực rỡ.
Ở đây à——- khi tôi vừa nghĩ như vậy thì nó lú đầu ra.
[Là Orikto!]
Io hét lên
[Yosh, lên thôi!]
Nắm chặt Eleanor, tôi lao thẳng về phía Orikto.
Tôi thoáng liếc nhìn 2 cô gái.
Tôi có thể thấy 2 người họ tin tưởng tôi như thế nào trong ánh mắt đó.
[Eleanor]
[?]
[Hãy đánh bại nó, cho ta mượn sức mạnh của ngươi!.]
Nếu họ tin tưởng tôi—– thì tôi muốn trả lời sự tin tưởng đó của họ.