Chương 31: Bóng tối tiếp cận (1)
Độ dài 2,656 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:58:09
Để đánh tan băng cướp, nhóm mạo hiểm giả mà Abel gia nhập đi từ Đế đô, và cắm trại gần làng Torc, một ngôi làng bình thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu.
Theo đánh giá của các cuộc tấn công trước đó, ngôi làng đó sẽ là một trong những mục tiêu có thể trong đợt tấn công tiếp theo.
Một mạo hiểm giả chạy trong rừng với tốc độ cao tới làng Torc.
Anh ta là một mạo hiểm giả trinh sát xung quanh.
Vì trinh sát là chuyên môn, nên anh ta có thể vượt qua được địa hình khó trong rừng một cách nhanh chóng.
Tuy nhiên, anh ta di chuyển với một bước đi khập khiễng.
Dù có vấp rễ cây hay rãnh, và rơi vào những nơi nguy hiểm, anh điên cuồng đứng dậy và tiếp tục chạy.
Do quá vội vã, sức phán đoán của anh giảm xúc.
Anh đã tham gia một nhóm mạo hiểm giả chuyên trinh sát, và rời khỏi làng một chút trước đó.
Như vậy, may rủi, liệu một vài người trong bọn có thể nhận thấy?
Khi họ đi dọc theo con đường hẹp trong rừng, họ đột nhiên có cảm giác xấu.
Họ lắng nghe gần hơn, và nghe thấy một âm thanh không thuộc về rừng: kim loại va chạm.
Anh ta báo hiệu cho cộng sự của mình, rồi che giấu bản thân và tiến lên.
Trước mắt họ, họ nhìn thấy cảnh tượng trong vùng đất trống bên dưới vách đá.
"Cái gì thế này? Chúng... "
Anh ta đang đi trinh sát.
Mặc dù họ đã loại bỏ được tiếng ồn khi di chuyển, nhưng anh vô tình để lộ ra một tiếng rên rỉ.
Có những người đàn ông bọc trong giáp da.
Tự do cầm vũ khí, thỉnh thoảng họ phát những tiếng cười thô tục.
Chúng rất có thể là thành viên của băng cướp
Có khoảng một trăm người.
Đó là một quy mô lớn hơn họ giả định, nhưng có một vấn đề cấp bách hơn.
Vấn đề là, hỗn hợp giữa bọn cướp, diễu hành âm thầm - diễu hành thực sự là từ thích hợp - là một nhóm người mặc áo giáp đồng bộ và giáo.
Họ cũng khoảng một trăm người.
Tổng cộng, đó là một nhóm gồm hai trăm người.
'Đây... Đây không phải là một băng cướp ư? Mà là một đội quân sao?'
Số lượng mạo hiểm giả tham gia vào tiêu diệt băng cướp là khoảng 30 người.
Tất cả cùng nhau, họ là một lực lượng chiến đấu trung bình.
Ngay cả với một nhóm 100 kẻ cướp, gấp ba lần con số của họ, các nhà thám hiểm sẽ không có vấn đề, vì họ có thể sử dụng phép thuật và hợp tác tốt.
Tuy nhiên, diễu hành trước mắt họ là một nhóm được trang bị áo giáp.
Chắc chắn khác biệt.
Khi nhìn gần hơn, họ có thể thấy khuôn mặt của chúng khác với những người của đế quốc.
'Nước láng giềng, Vương quốc Petersia!'
Khi các trinh sát nhận ra bản sắc thực sự của bọn người kia, lưng của họ run rẩy.
Họ đã nghe tin đồn rằng Vương quốc Petersia đã mở rộng quân đội của mình.
Nhưng dù cho mối quan hệ căng thẳng giữa đế quốc và vương quốc xấu đi, họ không nên chiến tranh.
Mặc dù vậy, chúng đã xâm nhập vào đế quốc.
Hơn nữa, mặc dù mạng thông tin của Hội Mạo Hiểm khá mạnh, họ vẫn chưa nhận thấy hành động này.
Nếu đó là băng cướp mới thì, dù 200 tên thì có hơi đông, nhưng họ không thể bị đánh bại.
Tuy nhiên, nếu trong đó có một trăm lính được đào tạo, đó là một câu chuyện khác.
Có rất nhiều hiệp sĩ trong đó.
Hầu như tất cả các hiệp sĩ đều có thể dùng phép thuật.
Hơn nữa, khi so sánh phép thuật của chúng với phép thuật của mạo hiểm giả thông thường, chúng thường mạnh hơn.
-Tuyệt diệt.
Chữ đó lơ lửng trong đầu họ.
Khi anh ta sắp đưa ra tín hiệu rút lui cho cộng sự-
Anh ta nhìn thấy cộng sự của mình nằm trên mặt đất, một mũi tên đâm xuyên qua thái dương.
"Guh!"
Khi anh vội vã đứng dậy, cái gì đó xuyên qua vai trái của anh.
Đau đớn, anh dồn hết sức chạy.
Nghĩ lại thì, đương nhiên thôi.
Không giống như một băng cướp, những người lính được bọc giáp từ Petersia chắc chắn sẽ có lính tuần tra.
Càng nhiều càng tốt, anh tránh đi theo một đường thẳng, và giấu mình dưới cây cối khi anh chạy hết sức.
Anh nhất định phải báo cáo chuyện này lại.
Nếu những người ở trong làng không biết về sự tồn tại của quân đội, chỉ có sự hủy diệt trước mắt thôi.
'Lũ khốn! Chúng đã giết cậu ấy!'
Anh ta chìm trong tức giận khi chạy.
Quân đội canh giác biên giới đang làm gì thế chứ?
Trong toàn bộ quân đội đế quốc, chỉ một phần nhỏ đã tham gia vào vụ đảo chánh.
Mặc dù có một trăm người tương đối nhỏ, nhưng không thể có tin tức về binh lính nước ngoài trong nước.
Anh ta chạy nhanh nhất có thể.
May mắn thay, không có mũi tên nào bắn vào anh ta.
Anh lo ấu định tăng tốc độ, nhưng anh vẫn nhanh hơn người bình thường.
Anh ta không lo lắng việc băng qua rừng, vốn là chuyện môn của mình, nhưng những kẻ đi theo phía sau làm anh ta kinh hoàng.
Anh ta đã không nhận ra điều đó.
Những người đuổi theo anh, là một trinh sát, cũng được luyện tập đi qua địa hình rừng.
Nên chúng đã tận dụng cái dấu tích để lần tới căn cứ của họ...
Tòa nhà bằng gỗ lớn ở trung tâm làng Torc được sử dụng như là một hội trường, và là không gian cho các lễ hội và lễ kỷ niệm.
Các mạo hiểm giả đã đến thăm để tiêu diệt bọn cướp đang mượn khu vực này.
Tuy nhiên, vì nó không đủ lớn để chứa đủ mọi người, hầu hết họ ở ngoài các túp lều nhỏ xung quanh hội trường, trong khi các nữ mạo hiểm giả và trinh sát đêm vẫn ở trong nhà gỗ.
Trong cái túp lều nhỏ đó, các mạo hiểm giả nhận nhiệm vụ tiêu diệt băng cướp đã tụ tập, khi những người dân làng lo lắng bao vây túp lều, nhìn họ.
Ngồi ở trung tâm là lãnh đạo liên minh mạo hiểm giả, Riggs.
Trước mặt anh, mạo hiểm giả trinh sát vừa trở về với vết thương trên vai anh, báo cáo cộng sự đã chết như thế nào.
"... Quân đội Petersian ..."
Mọi người đều im lặng.
Đó là một mối đe dọa vượt quá mong đợi của họ.
Ngay cả những người thường rất lạc quan cũng im lặng, không thoải mái khi nhìn vào khuôn mặt của đồng đội xung quanh họ.
Ngay sau đó, báo cáo của trinh sát kết thúc, và những mạo hiểm xung quanh nhìn nhau tập trung vào Riggs, lãnh đạo của họ.
Riggs ngồi chéo chân và khoanh tay, âm thầm lắng nghe báo cáo với đôi mắt khép lại.
"Này, chúng ta làm gì đây? Riggs?"
Cuối cùng, một giọng thiếu kiên nhẫn hướng đến người lãnh đạo im lặng suy nghĩ, và Riggs mở to mắt.
"Không còn cách nào khác ngoài chạy trốn."
Mỗi người đều nín thở khi nghe thế.
Vì đó là điều họ dự đoán được, đều chuẩn bị chấp nhận.
Trước đây, họ đã điều tra băng cướp mà họ phải tiêu diệt bằng nhiều cách khác nhau.
Họ đã đến thăm các ngôi làng bị tấn công, các địa điểm mà các đoàn lữ hành bị đột kích và tiến hành điều tra.
Một điểm đặc biệt nảy sinh khi họ điều tra từng địa điểm.
Tất cả mọi người trong các làng mạc và đoàn lữ hành bị tấn công đều bị giết, không có ngoại lệ.
Có nhiều khoảng thời gian giữa các cuộc tấn công, và các địa điểm khá thoáng đãng.
Nhiều lần, quân đội hoàng gia đã tổ chức một nhiệm vụ tiêu diệt, nhưng tất cả đều kết thúc trắng tay.
Tuy nhiên, nếu Vương quốc Petersia tham gia, vậy đây là kết quả của một số loại cơ động quân sự.
Nhưng mảnh ghép không phù hợp là ...
Trong số các nhà thám hiểm đã đồng ý với quyết định của Riggs là chạy trốn-
"Xin chờ một chút!"
Riggs chuyển sự chú ý của mình sang chủ nhân của tiếng nói đó.
Đó là Abel ở góc lều.
"Chạy đi có nghĩa là chúng ta không chiến đấu? Riggs-san."
"Nhóc nghĩ rằng nhóc có thể chiến thắng? Nếu nghĩ như vậy, thì nhóc sẽ không bao giờ thành mạo hiểm giả thành công đâu. Chỉ có cái chết đang chờ đợi trong tương lai của nhóc."
Riggs lạnh lùng chỉ ra.
Abel nhìn xuống, nhưng sau đó nhìn lên, thẳng vào mắt Riggs.
"Nếu chúng ta chạy, thì chuyện gì sẽ xảy ra cho người dân của làng này? Họ không thể chiến đấu. Không phải họ sẽ bị giết sao?"
"Chắc vậy. Đó là lý do chúng ta buộc họ chạy trốn. Mà, không có thời gian. Chúng ta cần phải nhanh lên và chuẩn bị để trốn thoát!"
Riggs vỗ tay một cái.
Lúc đó, các mạo hiểm giả gật đầu, đứng lên và rời khỏi túp lều.
"Này, đợi chút. Chúng ta, ít nhiều được luyện tập, có thể chạy trốn. Nhưng, còn dân làng thì sao? "
Abel cố nói với các cố vấn mạo hiểm giả của mình, những người bận rộn di chuyển, nhưng họ chỉ mỉm cười, và vỗ vai cậu mà không nói gì, rồi rời khỏi với trang bị của mình.
Chẳng mấy chốc, chỉ có Riggs, một vài nữ mạo hiểm giả, và Abel và hai trinh sát mới làm quen khác vẫn còn ở trong túp lều.
Hai người mới, giống như Abel, cũng có nghi ngờ ㅡ không giống mạo hiểm giả kỳ cựu khác, những người biết phải làm gì từ lệnh của Riggs ㅡ và bị bỏ lại trong túp lều.
Riggs ra hiệu cho họ đến gần hơn.
"Bây giờ thì mấy đứa nên chuẩn bị để chạy trốn. Sẽ sớm thôi? Ta đã nói nhiều lần rằng chúng ta không có thời gian."
"Riggs-san, còn dân làng thì sao?"
"Chẳng phải ta nói rằng họ cũng sẽ chạy trốn sao?"
"Nếu chỉ có chúng ta, thì có thể thoát được, nhưng tôi không nghĩ người dân trong làng có thể chiến đấu, cũng không thể chạy trốn."
Gương mặt tóe lửa của Abel nhắc Riggs về mình khi còn là tân binh.
Cậu ta nghĩ rằng mình có thể làm bất cứ điều gì.
Nói cách khác, cố gắng trở thành một anh hùng mà không nắm được hoàn cảnh, từ quan điểm của một mạo hiểm giả, đó rõ ràng là một khát vọng xấu.
Tất nhiên, tất cả mọi người đã trải qua giai đoạn mà họ mong muốn trở thành một mạo hiểm giả.
Nếu họ không chết sớm, và may mắn để tồn tại cho đến khi có đủ kinh nghiệm, họ sẽ trở thành những mạo hiểm giả xuất sắc.
Thế cho nên:
"Ai đã nói sẽ không chiến đấu?"
"Eh?"
Những mạo hiểm giả non trẻ, thiếu kinh nghiệm này đã không nhận ra những khát vọng anh hùng của mình, nhưng sẽ trở thành những mạo hiểm giả tuyệt vời.
"Những người chạy đi là dân làng, mấy nhóc và mấy cô gái. Những mạo hiểm giả còn lại sẽ chiến đấu với chúng."
"Eh? Eh? "
Không thể hiểu nổi điều mình vừa nghe, Abel chỉ chớp mắt, và năng lượng của cậu tan biến.
Riggs mỉm cười trước cảnh tượng đó.
Ông thật sự không mong đợi rằng nhiệm vụ tiêu diệt băng cướp sẽ biến thành như thế này.
Ông đã cho rằng sẽ chó chút thải thơi, nên ông mang theo một mạo hiểm giả cấp lục, dự định để cho họ có được kinh nghiệm, nghĩ rằng họ sẽ có dư chỗ.
Tuy nhiên, đó là trường hợp xấu nhất.
Nếu ông phải chọn những lá bài tốt nhất để chơi, chỉ có thể là cách này.
"Vậy, cuối cùng, thậm chí mình cũng muốn trở thành một anh hùng ha?"
Trong lòng, Riggs cười toe toét.
Mà, họ là người quyết định trở thành mạo hiểm giả.
Bây giờ, những mạo hiểm giả đều theo kế hoạch của Riggs và bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến, có lẽ cũng mang nguyện vọng anh hùng như thế.
"Tôi cũng sẽ chiến đấu."
'Sheesh, mình không thể cười quyết định của thằng bé.'
Che giấu suy nghĩ bên trong của mình bằng cái trừng mắt, Riggs hét lên với giọng nghiêm ngặt.
"Nhóc là một gánh nặng. Nhóc không thể làm gì ngoài trốn thoát. "
Sau đó, Riggs ra lệnh khác.
"Mấy đứa sẽ chạy đến Làng Nest. Với tốc độ của mấy đứa, nếu rời đi bây giờ, chắc sẽ đến vào buổi chiều. Ở đó, báo cáo tình hình cho những người lính. Quân đội Petersian đang trốn trong lãnh thổ này. "
Gật gật đầu, những mạo hiểm giả nữ ngay lập tức bắt đầu thu thập hành lý.
Họ cũng là những mạo hiểm giả có kinh nghiệm.
Phải việc giữ họ nguy hiểm chỉ vì họ là phụ nữ.
Họ hiểu rõ tầm quan trọng của việc truyền đạt tin tức này.
Ngoài ra, họ có thể hướng dẫn những người khác trở lại đây.
Sau đó, họ có thể chiến đấu.
Riggs dùng cái cớ báo cáo thông tin để cho họ chạy trốn.
Với điều đó, họ sẽ không bao giờ muốn trở thành một anh hùng và trở về làng.
Các mạo hiểm giả nữ vội vã đưa hai người mới ra ngoài.
Ngay cả Abel, mặc dù cậu không thể đồng ý với việc không chiến đấu, cậu cũng bị đẩy ra ngoài.
"Abel. Nhóc sẽ đến thủ đô."
"Tại sao, tại sao tôi là người duy nhất đi đến thủ đô!?"
Thủ đô sẽ mất một tuần để tiếp cận bằng ngựa.
Nếu cậu ta đến Nest, cậu ta sẽ có thời gian để gia nhập quân lính và chiến đấu.
Tuy nhiên, cậu không có khả năng chiến đấu nếu đi đến thủ đô.
"Không chỉ là cậu. Ta không nghĩ rằng quân đội Petersian xâm chiếm chỉ là ở đây. Cho nên, thủ đô cũng phải biết. "
"Nhưng dù là thế, tại sao lại là tôi?"
"Nếu đó là nhóc, nhóc có thể nói với Wynn, đúng không?"
Cậu bé khao khát trở thành một hiệp sĩ.
Đối thủ của Abel trong tình yêu, một hiệp sĩ tập sự.
Tất nhiên, nếu đó là lời của cậu, họ sẽ tới được thủ đô.
Cuối cùng, ý định thực sự của Riggs là báo cáo điều này cho Leticia.
Với tư cách là Dũng Sĩ, Leticia sẽ không thể hành động, nhưng nếu đó là một yêu cầu từ con gái của Công tước, ngay cả quân đội hoàng gia chậm chạp trong thủ đô cũng sẽ hành động nghiêm túc.
"Cho nên là, vội vã vào."
"Nhưng, Riggs-san và mọi người..."
"Nè, nè, nhóc nghĩ bọn ta sẽ chết một cách dễ dàng ư? Nhóc coi thường bọn ta thế sao? Bọn ta đã chiến đấu với quái vật tàn bạo hơn con người. Ngoài ra, nếu nhóc vội vàng, cơ hội bọn ta được cứu sẽ tăng lên. "
"Riggs-san ... Tôi sẽ tin ông!"
Trong cơn hối hả, Abel chạy ra.
Một nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt của Riggs khi ông nhìn vào đó.
Bước đi của ông không ổn định.
Tim đập mạnh.
'Chắc chắn, mình sẽ chết.'
Ông tin thế.
Nhưng dù cho thế-
Ông sẽ không chỉ bị giết.
Ông sẽ tiếp tục đấu tranh tới phút cuối.
Dù sao thì, ông có một người rất thân.
Cô ấy không mong đợi rằng họ đang ở trong tình thế vô vọng.
Tuy nhiên, cô ấy sẽ vượt qua chuyện này và sống, và tìm thấy hạnh phúc với những người mình yêu.
'So với Leticia-chan, loại khủng hoảng thế này chẳng thành vấn đề.'
"Được rồi, chúng ta sẽ làm việc này!"
Riggs cất tiếng nói.
Cùng lúc, những mạo hiểm giả khác đáp lời "Oo!" Và nâng cao tinh thần của họ.