• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 15: Dường như tôi đã trở thành một thợ săn chuyên nghiệp sau khi được dạy

Độ dài 1,504 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 01:45:19

Sau khi hoàn thành việc săn ba con chuột khổng lồ đầu tiên, tôi tiếp tục đi tìm những mục tiêu tiếp theo và nghe những lời chỉ bảo của Gram. Ban đầu nó hơi nguy hiểm một chút khi phân tâm ở giữa môi trường sống của lũ quái vật, nhưng Gram luôn làm thay tôi nhiệm vụ đó một cách xuất sắc.

-Đầu tiên, cậu có hiểu, “Thương” là loại vũ khí như thế nào không?

-Ủa chứ không phải ông sẽ dạy tôi mấy kĩ thuật khủng hay sao?

-Lý thuyết là nền tảng của kĩ năng, cậu chỉ có thể làm được khi hiểu được nó mà thôi. Ngay cả khi cậu có khả năng bắt chước hình thức, nếu không nắm được cốt lõi, cậu sẽ chẳng làm được trò trống gì đâu.

Lão già Gram này, mỗi khi nói đến chiến đấu, lại trở nên nghiêm túc lạ thường. Và tôi quyết định sẽ im lặng lắng nghe ông ta.

-Ưu điểm lớn nhất của thương là chiều dài của nó. Sức mạnh của thương, giáo hay mác chính là khả năng tấn công từ vị trí nằm ngoài tầm tấn công của kẻ địch.

Bạn có thể tấn công từ bên ngoài tầm tấn công của đối phương, nơi mà đối phương không thể tiếp cận bạn. Đó là lý do vì sao tôi quyết định chọn thương là vũ khí cho mình. Bởi tôi cảm thấy mình có thể sử dụng nó tốt hơn so với một thanh kiếm.

-Nhưng sức mạnh của thương không chỉ nằm ở độ dài. Nếu cậu nghĩ kĩ, đó còn là một loại vũ khí mang tính phổ quát cực kì cao, khiến cậu có thể linh hoạt chiến đấu ở mọi thể loại khoảng cách.

-Cái gì??

-Được rồi, trăm nghe không bằng một thấy. Dừng lại và giơ tôi ra thử xem.

Tôi dừng chân lại và nắm lấy Gram ở tư thế sẵn sàng chiến đấu.

-Để ý nhé, cộng sự. Cậu luôn cầm giáo ở vị trí cách ngọn của cây thương 2/3 chiều dài. Tại sao lại thế?

-Ừm….tôi không thực sự chú ý đến vụ đó đâu….

-Nếu vậy, từ giờ hãy thử chú ý tới nó, thay đổi vị trí cầm nắm từ 2/3 lên ½ chiều dài xem sao?

Theo lời Gram hướng dẫn, tôi chuyển lên cầm chính xác giữa tay cầm.

-Tốt rồi đó, giờ hãy nhẹ nhàng di chuyển trong khi vẫn giữ tay ở đó xem.

Từ từ vung cây thương theo hướng dẫn, tôi cảm thấy khá lạ. Mất rất ít sức lực để xử lý trọng lượng của Gram.

-Chắc cậu nhận ra rồi chứ? Vị trí đó sẽ dễ dàng giúp cậu kiểm soát phần đầu ngọn của cây thương. Tập quen với nó và cậu sẽ có thể kiểm soát được luôn cả đầu còn lại.

Vừa vung, tôi kết hợp cả việc xoay nó. Tư thế này giúp tôi có thể tấn công bằng cả hai đầu…

-Đó là cách thích hợp nhất để cận chiến bằng thương. Tuy nhiên, cái gì cũng có hai mặt của nó, hi sinh khoảng cách và bán kính vung thương sẽ khiến lực ly tâm yếu đi và uy lực của đòn đánh hay đâm bị giảm.

Vậy ý là khoảng cách càng ngắn thì lực chiến đấu của thương càng kém sao?

-Giờ hãy thử nắm sát phần viên đá ở cuối cán xem?

Tôi tiếp tục làm theo, cầm sát vào gốc ngọn thương. Vị trí này khiến tôi cảm thấy tương đối khó khăn vì trọng lượng của toàn bộ món vũ khí dồn lên cánh tay.

-Đây là vị trí sẽ giúp cậu tận dụng tối đa khoảng cách và lực ly tâm để tạo ra nhiều sức mạnh nhất có thể. Nhưng mặt khác sẽ khiến cậu khó kiểm soát phần đầu nhọn và cần nhiều sức lực hơn.

Khi tôi cố gắng vung nó, đúng là tốc độ có tăng lên, nhưng cơ thể tôi cũng phải chịu áp lực khá lớn theo tốc độ đó.

Sau phần thực hành, tôi cho lại Gram lên lưng.

-Chỉ một ngọn thương thôi mà có nhiều cách dùng quá nhỉ?

-Người ta thường bảo chỉ có gà mờ mới dùng tới thương, nhưng thương cũng là một vũ khí cần rất nhiều kĩ năng đó.

Với những gì học được, tôi cảm thấy tương đối ngạc nhiên và tự tin rằng mình có thể xử lý cây thương này tốt hơn.

-Cậu không cần ép mình học mấy cái ta vừa dạy, nhưng hãy ghi nhớ nó, chắc chắn kĩ năng của cậu sẽ được cải thiện rất nhiều đó.

-Thật vậy sao?

-Tất nhiên, sau khi quen với nó cậu sẽ thấy độ hiệu quả.

Phần hướng dẫn của Gram chấm dứt ở đó và tôi tiếp tục cuộc đi săn của mình.

Vào cuối ngày đầu tiên, tôi đã hoàn thành yêu cầu với 10 con chuột khổng lồ.

Ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa và hôm sau nữa, tôi tiếp tục đi săn chuột. Trong lúc đó, Gram luôn đưa ra những lời khuyên cho tôi theo từng tình huống.

Cách chỉ dạy của ông ta khá là đặc biệt, luôn tìm ra được những thứ tưởng như chẳng bao giờ tôi quan tâm để nói với tôi. Và đáng ngạc nhiên một cái là độ sắc bén và hiệu quả của ngọn thương tăng lên dần đều mỗi khi tôi sử dụng Gram theo những gì ông ta hướng dẫn.

So với ngày đầu tiên, khi mà tôi chỉ vung thương theo kinh nghiệm bản thân, thì hiện tại, tôi lại cảm thấy mọi chỉ dẫn của Gram đều rất hữu ích. Mỗi lần học được thứ gì đó, tôi lại nhận ra rằng mình đã di chuyển thừa thãi và tốn sức như thế nào để dần tinh chỉnh sức mạnh của mình.

-Đó là lý do ta nói cậu kém đó cộng sự. Đây mới chỉ là một chút xíu những gì ta có, nhưng với một tên gà mờ như cậu thì mạnh lên như vậy là điều hiển nhiên.

Trong lúc nhận lời chê bai đó, tôi vẫn liên tục xử lý đám chuột/

Có lẽ là vì không di chuyển thừa quá nhiều và không quá tốn sức nên số lượng chuột tôi săn được ngày một tăng lên.

Những ngày đầu tôi chỉ xử được 10 con, nhưng sau một tuần con số đó đã lên đến 30. Rồi tôi chẳng thèm đếm nữa mà chỉ đi giết chúng và trở về khi đã thấm mệt mà thôi.

Tuy nhiên tôi cảm thấy có chút vấn đề ở đây.

-Sao trong cái khu rừng này lắm chuột thế??

Tôi đã săn được cả trăm con chuột từ lúc bắt đầu đăng kí tới nay. Con số này rõ ràng là bất bình thường, kể cả là ở quê tôi, mỗi tuần bắt được 20 con đã là quá lắm rồi.

Dẫu biết đám chuột khổng lồ này có sức sinh sản rất tốt và số lượng càng nhiều thì tiền tôi kiếm được càng nhanh, nhưng như thế này cũng sẽ gây phiền toái rất nhiều cho những người nông dân làm nông gần đây.

Mặc kệ mọi yêu cầu khác, tôi chỉ tiếp tục nhận hết mọi nhiệm vụ đi săn chuột khổng lồ. Dần dần, những lính đánh thuê khác gọi tôi là [Kẻ diệt chuột], như kiểu một biệt danh ngầu lòi vậy.

Đối với những người lính đánh thuê đăng kí để trở nên nổi tiếng, việc hàng ngày đi cắt cổ mấy con gặm nhấm kia thực sự là thứ gì đó quá nhàm chán và tốn thời gian mà chẳng đem lại lợi nhuận gì cả.

Tuy vậy, xét về tỷ lệ rủi ro và khả năng kiếm tiền, săn chuột lớn lại là công việc tốt nhất tôi có thể làm vào lúc này.

Dù có vài lời dị nghị nhưng tôi không quan tâm lắm. Mặt khác, những lính đánh thuê khác còn tỏ ra biết ơn tôi thấy rõ.

Sự hiện diện của đám chuột khổng lồ với khả năng sinh sản và ăn tạp mọi loại cây trồng, là một sinh vật gây phiền nhiễu cực kì cho các nông dân. Do đó các yêu cầu diệt chuột gửi tới Hiệp hội hầu như liên tục.

Tuy nhiên mấy nhiệm vụ diệt chuột này nằm ở mức thấp nhất trong bảng nhiệm vụ về phần thưởng. Do đó những lính đánh thuê khác chỉ nhận mấy nhiệm vụ tiêu diệt khoảng 10 con mỗi ngày coi như để giết thời gian chứ không mấy ai coi nó là mục tiêu chính để đi săn như tôi cả. Kết quả là mặc cho việc đám chuột sinh sôi nảy nở, chẳng có ai hứng thú với việc tiêu diệt chúng cả.

Và tôi, kẻ duy nhất chịu nhận tất cả những việc đó, nghiễm nhiên trở thành ân nhân của họ.

Bằng cách đó, tôi dần có được thiện cảm của mọi người ở Hiệp hội, những người vẫn vui vẻ dù chẳng kiếm được nhiệm vụ nào khá khẩm hơn tôi hàng ngày.

Bình luận (0)Facebook