• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 04: Thực tế không ảnh hưởng đến chất lượng đâu, mà ngược lại mới đúng

Độ dài 1,518 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-04-13 20:45:05

[Ngày xửa ngày xưa, tại vùng đất này, con người và thần linh đã có lúc song hành cùng nhau . . .]

A, đây là phần mở đầu game à?

[Những vị thần vĩ đại đã du hành khắp ngân hà, ban phát sự sống đến muôn nơi để rồi đến một ngày, họ biến mất mà không để lại bất kì dấu tích nào.]

[Thời gian cứ thế trôi đi, và chúng ta, những con người kế thừa ý chí của thần linh, du hành đến những vì sao kia như ý nguyện của thần, để dòng chảy của sự sống có thể tiếp nối . . .]

……………………………

[Và giờ đây, chúng ta đang sống trong một thời kì --- (Bỏ qua) . Di sản của thần linh – (Bỏ qua). Lịch sử và sự suy tàn – (Bỏ qua).]

[Bỏ qua hết mấy cái này dùm con .] 

Tôi bỏ qua toàn bộ mấy cái mở đầu game mà chả thèm nghĩ ngợi gì nhiều lắm. Rồi cảm thấy như ý thức cũng liên kết được với nhân vật của mình. Chiều cao và vóc dáng cơ thể khá là khác biệt so với ngoài đời, nên tôi tính khởi động một tí để làm quen nhưng . . .

Tôi hiện đang ở trong một khu rừng . . . Mà cũng không ngạc nhiên lắm nhỉ? Không giống như những xuất xứ nhân vật khác , “nhà lữ hành” thường sẽ được xuất hiện tại “một nơi nào đó gần khu vực dành cho tân binh” thường gọi là “Điểm khởi đầu” . Lý do tồn tại những khu vực như thế này là để cho tân binh có thể làm quen với việc điều khiển nhân vật, đánh vài ba con quái vật, gom một vài vật phẩm đầu game, và kiếm điểm kinh nghiệm (EXP points).Nếu chọn xuất thân là “nhà lữ hành”, thường thì ta sẽ phải tự mình tìm đường đến thị trấn, hoặc nếu bị giết thì sẽ được hồi sinh tại thị trấn, và tất cả mọi thứ đã trải qua chỉ còn là một giấc mơ mà thôi(theo cốt truyện game thì nó thế). Tôi giờ chỉ còn biết thán phục trước sự tỉ mỉ một cách đáng ngạc nhiên này .

[Giờ thì, phải kiểm tra tình trạng hiện tại của mình mới được.] (Sunraku]

Trong khi nói thế, tôi mở bảng status của mình lên.

PN: Sunraku

LV: 1

Chức nghiệp: Lính đánh thuê ( Trang bị Song kiếm )

9000 Mani

HP (Heart Points – SInh Lực) : 30

MP (Magic Points – Ma Lực) : 10

STM (Stamina – Sức bền ):20

STR(Strength – Thể lực) : 10

DEX(Dexterity – Khéo léo): 15

AGI(Agility – Nhanh nhẹn):10

TEC(Technique – Kĩ thuật): 15

VIT(Vitality – Sức bền): 1(2)

LUC(Luck – May mắn): 30

Kỹ năng:

- Spin Slash

- Knuckle Rush

Trang bị:

- Tay phải: Mercenary Blade

- Tay trái: Mercenary Blade

- Đầu : Mask of Bird`s Eye (VIT +2)

- Thân: Không có

- Hông : Không có

- Chân: Không có

- Phụ kiện: Không có

Máu thì giấy nhưng may mắn thì lại quá cao. Đứng giữa lằn ranh ngăn giữa “Kẻ biến thái” và “Người hùng” là một tên bán khỏa thân xài song kiếm.

[Dù gì thì chuyện cũng đã rồi, bỏ nó qua một bên vậy. Giờ để coi chuyển động nhân vật như thế nào cái đã  . ]

Sau đó thì làm gì ta? Dù sao cũng có trang bị mà, sẵn tiện thử luôn hệ thống chiến đấu của game vậy.

[Tuyệt thật chứ . . . Xem cơ thể mình chuyển động mượt chưa này.]

Không như những ngày đầu lúc công nghệ Full Dive vừa được trình làng, khi mà chuyển động nhân vật vừa thô vừa cứng, nhưng cách nhân vật tôi di chuyển lúc này không khác ngoài thế giới thật là bao.

Tuy vậy,  hệ thống đồng bộ giữa ý thức và cơ thể vẫn được duy trì để đảm bảo không có vấn đề gì xảy ra sau khi chơi game cả, dù vậy, việc mình có thể di chuyển khắp nơi trong khi cơ thể thật ngoài kia vẫn nằm yên bất động tại chỗ nghe vẫn khá là kì.

[Gigi!!]

[Ồ.]

Cứ ngỡ rằng  đối thủ đầu tiên của tôi, của nhà vô địch ShanFro trong tương lai, là mấy kẻ  địch cường đại như rồng hoặc tương tự vậy, ai dè đâu lại à mấy cái con lẹt đẹt này. Một sinh vật xấu xí với làn da xanh và vóc dáng như  một đứa trẻ con.

[Goblin sao?]

[Gugagigi!!!!!!!!]

Phải, chúng là goblin. Một loại quái vật gần như phải có trong mấy con game lấy bối cảnh thời Trung Cổ. Chúng nhỏ con và yếu hơn người chơi nhiều. Mặc dù có đa dạng chủng loại với bộ skill , chỉ số và độ khó khác nhau, nhưng nhìn chung thì cái đám này vẫn chỉ để người chơi kiếm điểm kinh nghiệm đầu game thôi.

Con goblin liếc nhìn tôi một lúc, rồi liền ngay sau đó xông thẳng về phía tôi.

[. . . Ồ] (Sunraku)

[Gyahhhh!?] (Goblin)

Tôi né đòn của con goblin đang xông tới và bồi thêm một cú ngáng chân nữa. Trong một vài tựa game khác, mấy con quái cấp thấp thường sẽ chết sau một hai đòn tất công bằng vũ khí hoặc cơ thể của người chơi, nhưng con game này thì khác. Cú vừa nãy của tôi chả gây được tí sát thương nào lên nó cả, dù vậy cơ chế vật lý của game lại hoạt động khá tốt khi con goblin té lăn ra đất sau đòn đó.

[Nếu vậy thì . . . Chém đôi vào mạng sườn.] (Sunraku)

[Gyaahhhh!?]

              

Nhờ yếu tố thực tế được thêm vào mấy con game Full Dive gần đây, nên chỉ với mấy đòn đấm đá thông thường thì chẳng gây được bao nhiêu sát thương cả. Bởi vậy nên tôi quyết định lấy con goblin này ra để test một vài thứ mà tôi học được từ mấy con game rác trong một lúc, để thử xem mình có làm được mấy thứ như vậy trong ShanFro không. Sau đó thì tôi xử con goblin đó bằng cách chém ngang bụng, và ngay sau đó những khối đa giác đỏ bắn ra thay cho máu. Thanh máu của con goblin tuột dần và khi nó về 0, con quái vỡ ra thành từng khối nhỏ rồi biến mất.

Khoảng một thời gian đầu , khi một con quái vật bị tiêu diệt, xác của nó vẫn ở nguyên chổ cũ để người chơi tự mình lục lọi để kiếm đồ rớt ra, nhưng vì bị quá nhiều người phàn nàn vì quá ghê rợn nên thay vào đó thì đồ rớt ra sẽ tự động xuất hiện sau khi con quái bị tiêu diệt.

Vào thời khì sơ khai của những tựa game VR kiểu này, có rất nhiều lời phàn nàn từ những người bài trừ game kiểu như “Game cổ súy bạo lực cho giới trẻ”, “Phụ huynh và nhà trường cần phải chấn chỉnh con cái mình ngay.” Hoặc tương tự thế , tới mức mà nhiều chỗ còn đi xa đến nỗi cấm game hoàn toàn luôn mà.

Còn tôi khi đó thì vẫn việc mài làm công việc đồng án và nhìn thành quả mình trở thành công cốc bởi mấy cái thảm họa không biết từ đâu chui ra trong cái con game nào đó đây.

Mà thôi, quay lại vấn đề chính

[Đồ rớt ra là . . . Cái này nhỉ?]

                 

Đơn giản như thế này, sau khi cái xác con quái biến mất, thì bất cứ thứ gì còn sót lại đều được tính là đồ rớt ra cả. Trong trường hợp này thì là một cái rìu đá.

[Hừm . . . Là Goblin Hatchet(Rìu của goblin) sao?]

Nó là một loại vũ khí có thể xài cho cả hai tay, nhưng mà độ bền của nó chỉ còn có một nửa thôi. Mà, cũng chả thể trông đợi gì đồ rớt ra từ một con goblin cả. Ít ra có một thứ vũ khí phòng thân để phòng hờ cũng được.

[Hình như con game này có một thang đo ẩn để biểu thị trạng thái đói thì phải? Không biết nó hoạt động như nào ta?]

Tôi cần phải đi săn thêm mấy con quái khác để kiếm đồ drop mới được.

Chà, dù cho là game rác hay game thánh đi chăn nữa thì thì cái cảm giác này cũng giống nhau thôi nhỉ. Là cái cảm giác khi ta vừa đặt chân đến một thế giới xa lạ, hào hứng khám phá khắp nơi và nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

[Mà làm gì thì làm, phải tận hưởng hết ga mới được!]

Nói rồi, tôi tiến vào trong khu rừng, quan sát khắp nơi để tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Sẵn đây nói luôn, có vẻ việc bán trang bị đầu game lời hơn tôi tưởng.

Có vẻ như bán trang bị khởi đầu ngay lúc tạo nhân vật lời hơn nhiều so với việc bán lại cho mấy ông thợ rèn hoặc tại cửa hàng.

Bình luận (0)Facebook