Chương 04: Bắt đầu sống chung với nhau
Độ dài 2,742 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-10 14:45:33
Lời đề nghị sống chung cũng không phải là nói đùa đâu, bọn tôi thật sự đã đi tìm ngôi nhà để hai đứa có thể ở với nhau.
Thế nên, cuối cùng bọn tôi đã quyết định mua ngôi nhà 6LDK+S này, còn có cả sân rất rộng nữa.
Nhân tiện, đây chính là ngôi nhà mà Suzuka và tôi đã nhắc đến trong lúc ngồi ở quán cà phê, sau khi đã nộp đơn đăng kí kết hôn.
Phòng khách rất rộng, trong phòng tắm còn có cả TV chống nước. Cạnh tường có một giá sách lớn và được thiết kế rất thời trang, đủ để đặt manga và một vài thứ linh tinh.
Mới được khoảng hai tuần sau lời hẹn ước sống chung với nhau của bọn tôi. Kết hôn chưa được một tháng mà mọi thứ đã tiến triển nhanh như vậy rồi.
Mua nhà rồi sống chung với nhau, thật không thể tin là mọi chuyện đã tiến triển đến mức này.
Còn hiện tại, tôi vẫn đang sắp xếp đồ đạc để dọn nhà.
Đã được 1 giờ kể từ khi Suzuka mặc đồ lót có hơi gợi cảm và tôi mặc quần đùi bó sát người.
Khi Suzuka đang giúp sắp xếp hành lý, cô ấy bỗng nhiên nhìn về phía tôi rồi bắt đầu trêu chọc.
“Hiện tại chỉ có hai đứa mình thôi, cậu không muốn chiếm lấy tớ hay sao?”
“Trái lại thì tớ muốn hỏi, cậu thật sự muốn thế à?”
“Vì thi thoảng cậu cứ liếc mắt nhìn tớ mà.”
“Cậu đã dễ thương lại còn là người tớ yêu nữa, nên tớ nhìn vào cậu cũng là điều dễ hiểu thôi.”
“Eh. Hôm nay cậu có vẻ thành thật thế.”
“Thì bởi vì, cậu thấy rồi đấy…Dù sao tớ cũng đã nhận ra mình thích cậu từ trước kia rồi, nên cũng không muốn nói dối một cách khó hiểu nữa.”
“Eh —— vậy sao.”
Suzuka đang chảy mồ hôi nhễ nhại. Bởi vậy mà chiếc áo phông trắng cũng thấm đầy mồ hôi và dính lên da thịt, khiến cho cô ấy trông cực kì quyến rũ.
Cơ mà, nếu tôi ngắm vợ của mình thì vẫn được mà nhỉ?
Tôi sử dụng đặc quyền của người chồng để nhìn Suzuka. Ánh mắt tôi dừng lại ở quần short của cô ấy.
Chẳng lẽ, cô ấy vẫn mặc bộ đồ lót trước đó và chưa thay hay sao?
Mặc đồ lót như vậy mà vẫn còn có thể tỏ ra thản nhiên khi đang sắp xếp hành lý ở bên cạnh tôi ư?
Vừa mới nghĩ như vậy là tôi đã không thể kiểm soát được trí tưởng tượng của mình nữa rồi.
“Ể, chẳng lẽ cậu vẫn tưởng là tớ mặc bộ đồ lót trước đó sao?”
“Không, không có. Không có chuyện đó đâu.”
“Cậu có muốn kiểm tra không?”
Tôi nuốt từng ngụm nước miếng.
Dù bây giờ tôi có đưa tay ra thì Suzuka cũng không hề tức giận. Nhưng mà, những kí ức hồi bản thân và Suzuka còn là bạn thủa nhỏ đang gây ảnh hưởng đến tôi.
Tuy hồi nhỏ bản thân vẫn hay vén váy của Suzuka, nhưng bây giờ tôi không còn là một đứa trẻ ngây thơ như ngày xưa rồi.
“Yuki sợ à?”
“Sau này, cứ khi nào muốn thì tớ sẽ nhìn đồ lót của cậu, thấy sao hả. Thôi để lần sau bàn tiếp.”
“Eh. Cái gì cơ.”
Tôi bị cười nhạo.
Tuy bị cười nhạo, nhưng tôi hiểu mọi chuyện mà.
Tôi đang định đưa tay ra để lấy hành lý ở phía trước Suzuka.
Ngay lập tức, Suzuka giật bắn người, có vẻ như cô ấy nghĩ là tôi thật sự muốn ra tay.
“Rõ ràng chính cậu đã mời tớ, thế mà tớ vừa mới đưa tay ra thì cậu đã sợ đến thế sao…”
“Không, không có chuyện này đâu nhé.”
Chỉ toàn nói dối thôi.
Hồi còn học năm nhất trường cấp hai, Suzuka đã trêu và nói với tôi rằng, nếu cậu muốn sờ ngực thì cứ sờ đi.
Vì có hơi tức giận nên tôi đã tiến đến để sờ, hay nói đúng hơn là để bóp chúng.
Nhưng Suzuka lại bất ngờ tỏ ra bối rối, dù trước khi bị sờ thì cô ấy vẫn còn rất điềm tĩnh.
Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng, mồ hôi chảy liên tục, miệng thì cứ mấp máy như cá chép đang cắn mồi câu.
Liệu có ai hiểu được cảm giác lúc đó của tôi hay không?
Eh, chuyện này có vẻ không ổn rồi. Chẳng lẽ mối quan hệ bạn thủa nhỏ kéo dài trong nhiều năm cũng đã đi đến kết thúc rồi hay sao?
Thật ra, lúc đấy tôi cảm thấy sợ chết khiếp, mặt tái mét đi luôn ấy…
Sau đó, mối quan hệ bạn thủa nhỏ của hai đứa đã trở nên lúng túng trong suốt một tuần. Tôi vẫn còn nhớ như in chuyện này.
Nói cách khác, nếu tôi thật sự ra tay, thì tỉ lệ rất cao là Suzuka sẽ cảm thấy sợ hãi.
Cô nữ sinh đáng yêu ở trước mặt tôi chính là người như vậy.
“Haizzz, được rồi, mau chóng dọn dẹp thôi.”
“Này, nụ cười thư thái đó của cậu là có ý gì hả?”
“Không, không có gì đâu. Mà phải rồi, tớ thấy đói bụng quá, bọn mình đi ăn cơm thôi nhỉ.”
Bây giờ cũng đã hơn 1h chiều rồi.
11h sáng thì hành lý được chuyển đến nhà, và chúng tôi đã dọn dẹp từ khi đó cho đến tận bây giờ.
Lúc này đi ăn cơm rồi tiện thể nghỉ ngơi là vừa đẹp luôn.
Dù hai đứa có thể đi ăn ở một nhà hàng bên ngoài, nhưng Suzuka lại lười biếng và không muốn động đậy.
Cô ấy còn nhờ tôi mua chút đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi nữa chứ.
Bản thân thì đang mệt, ở bên ngoài còn nóng nữa chứ, nên tôi cũng chẳng muốn đến cửa hàng tiện lợi một chút nào.
Thế nên, bọn tôi mới quyết định oẳn tù tì để quyết định xem ai phải đi cửa hàng tiện lợi để mua cơm trưa.
“Oẳn tù tì…Đấm!”
“Kéo.”
“Tuyệt quá. Tớ thắng rồi. Cơm hợp, nước uống, và món ngọt tráng miệng. Với cả, nhờ cậu mua luôn đồ ăn vặt luôn nhé, được không?”
“Được rồi. Vậy tớ đi đây.”
Ra kéo nên tôi đã thua rồi.
Tôi cầm điện thoại rồi bước chậm rãi đến cửa hàng tiện lợi.
“Nóng quá đi mất…”
Trong khi mồ hôi đang chảy xuống như thác nước, tôi bắt đầu thấy hối hận vì mình đã oẳn tù tì thua.
Chỉ mới đi đường như bình thường thôi mà đã thấy khó thở rồi.
Ngay lúc này, tôi mới nhận ra mình đã quên mang đồ.
Đúng, chính là ví tiền.
Eh…Như vậy thì chẳng mua được thứ gì cả…
“Haiz, may mà mình vẫn còn phát hiện sớm.”
Vừa mới đi được chưa đến 50m.
Thế là tôi lại phải quay về.
❤❤❤
Nhân tiện, hiện tại chỉ có một mình Suzuka ở nhà.
Chẳng biết Suzuka sẽ làm gì khi tôi không có ở đây nữa. Tò mò thật đấy.
Thế nên, vì để cô ấy không phát hiện ra, tôi mới nhẹ nhàng mở cánh cửa nối liền giữa phòng khách và hành lang.
“Mình vẫn luôn yêu Yuki. Fufufu…”
Cơ thể của Suzuka đang lăn qua lăn lại trên sàn nhà trong phòng khách.
Eh…Hình như tôi đã nghe thấy những lời mà mình không nên nghe rồi.
Thôi, cứ giả vờ như không nghe thấy là được.
Thế là tôi cố tình gây ra tiếng động thật lớn khi mở cửa, để cô ấy biết tôi đã về…
Nhưng mà.
Suzuka vẫn tiếp tục nói chuyện một mình.
“Fufu, hình như cậu hơi nhát quá rồi đấy…Dù thế thì rất dễ thương, nhưng tớ cũng muốn cậu phải mạnh mẽ thêm chút cơ…”
Suzuka đứng dậy, kéo chiếc quần short xuống rồi kiếm trả bộ đồ lót mà bản thân đang mặc.
Dù chỉ liếc mắt nhìn qua rất nhanh, nhưng đó đúng là bộ đồ lót xuyên thấu mà tôi đã đưa cho cô ấy lúc trước.
“Từ chối lời mời của phụ nữ cũng chính là nỗi sỉ nhục của đàn ông, không biết cậu ấy đã nghe qua câu này bao giờ chưa nhỉ?”
Nghe được lời thủ thỉ thật lòng của Suzuka, khuôn mặt tôi đỏ bừng lên vì phấn khích.
Và rồi, tôi bắt gặp phải ánh mắt của Suzuka khi cô ấy bất ngờ quay sang phía này.
“…”
“…”
Tôi bèn mở miệng nói trước, vì cảm thấy xung quanh bỗng trở nên thật yên tĩnh.
“Eh, thật, thật ngại quá.”
“Cậu, cậu trở về từ khi nào vậy?”
“Khi mà cậu nói: [Từ chối lời mời của phụ nữ chính là nỗi sỉ nhục của đàn ông] ấy.”
“Vậy sao”
“Eh, do quên mang ví tiền nên tớ mới quay trở về để lấy.”
“Ừ-Ừm. Thật ra thì cậu đã nghe hết từ đầu rồi đúng không?”
“Phải.”
Dù tôi đã giả vờ chưa nghe được nội dung trước đó, nhưng Suzuka lại tỏ ra không tin.
Dẫu sao, tôi cũng rất kém trong khoản che giấu…
“Cậu nói thật có được không?”
“Từ đoạn~ [Mình vẫn luôn yêu Yuki] là tớ bắt đầu nghe rồi.”
“Vậy chẳng phải là cậu đã nghe hết toàn bộ rồi hay sao!”
“Eh, xin lỗi cậu.”
“Vậy là cậu đã nghe được hết từ đoạn mà tớ nói yêu Yuki à?”
“…Đúng vậy.”
Khuôn mặt của Suzuka bỗng đỏ bừng lên. Cô ấy khẽ cúi đầu rồi ngước mắt nhìn tôi.
Bọn tôi vẫn còn chưa quen thổ lộ tình cảm với nhau.
Cũng chẳng trách được, những lời mà bản thân không định nói cho người kia nghe lại để bị lộ, nên thành ra như thế này thì cũng đúng thôi.
“Tớ hiểu rồi. Nếu đã như vậy, tớ sẽ nói…”
“Sao?”
“…Vui…lắm”
Do giọng quá nhỏ nên tôi chẳng biết cô ấy nói gì cả.
“Hả? Cậu nói gì cơ?”
Cơ thể của Suzuka hơi run nhẹ. Cô ấy đưa cánh tay xuống, khẽ cúi người rồi hét lên.
“Tớ yêu Yuki nhất!”
Tôi vừa nhận được lời tỏ tình đầy mãnh liệt của Suzuka.
Dường như cô ấy quyết tâm thực hiện hành động này để quên đi sự xấu hổ, nhưng có vẻ hơi thất bại rồi.
Suzuka mím môi, phồng má và kiên nhẫn chờ đợi.
Chẳng biết có phải tôi đang tưởng tượng hay không, nhưng hình như mắt của cô ấy đang đảo qua đảo lại thì phải.
“Ể, cậu thích tớ sao?”
“Giờ mà cậu vẫn còn hỏi tớ như thế ư!?”
“Tớ chỉ hơi để tâm một chút thôi. Xin lỗi nhé. Nếu cậu không muốn nói nữa thì vẫn ổn mà…”
Tôi gãi nhẹ khuôn mặt và rút lại lời nói trước đó.
Quả thật, đó không phải là chuyện nên hỏi vào lúc này. Chẳng qua tôi chỉ muốn thay đổi bầu không khí thôi, nhưng mà thất bại rồi.
Tuy nhiên, hôm nay Suzuka đã cố ý lựa chọn chiến thuật không phòng thủ.
Cô ấy quyết định tấn công toàn lực.
“Lý do thì có nhiều lắm, ví dụ như hồi bé chúng ta đã chơi với nhau này, với cả, Yuki rất tốt bụng nữa…”
Tuy nói rất nhanh, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra là cô ấy không hề nói dối.
Nhờ vậy mà gương mặt đang căng thẳng của tôi cũng trở nên nhẹ nhõm.
Cuối cùng, Suzuka khẽ lớn tiếng nói với tôi.
“Chẳng phải do tớ đã tự đi nhận tiền thưởng một mình hay sao? Thế nên, tớ thật sự rất vui khi Yuki không hề ghét mình. Sự dịu dàng này của cậu chính là điểm mà tớ thích nhất đấy…Eh.”
“E..Eh”
“Để xem nào…Tớ đã nói hết rồi.”
Sau khi nói ra hết toàn bộ, Suzuka hít một hơi thật sâu để bản thân có thể bình tĩnh lại.
“Cậu thật sự rất yêu tớ nhỉ…”
Suzuka đưa tay che miệng.
Dường như Suzuka đã bình tĩnh và có phần vui mừng khi thấy vẻ mặt của tôi vẫn bình thường.
Khi tôi suýt bị lấn áp bởi những thứ cảm xúc khó mà đè nén, Suzuka bỗng lí nhí hỏi.
“Này, Yuki. Giờ trong nhà cũng chỉ có hai đứa bọn mình...phải không?”
“Ừ.”
“Cậu có muốn thử những chuyện mà vợ chồng hay làm không?”
[Từ chối lời mời của phụ nữ chính là nỗi sỉ nhục của đàn ông], dù sao cũng mới bị nói như vậy, nên giờ tôi khó né tránh lắm.
Thế nên tôi nín thở, rồi đưa tay về phía cô gái mà bản thân rất thích.
Tuy nhiên, với tính cách nghiêm túc của mình, tôi đã tạm dừng lại một chút để có thể bình tĩnh.
Dù sao cũng chưa có kinh nghiệm làm người yêu, giờ bỗng nhiên làm chuyện đó thì lãng phí thời gian lắm.
Nhưng mà, Suzuka vẫn đang từ từ nhắm mắt và đợi chờ tôi…
Đúng lúc này.
Dinh-dong! Tiếng chuông cửa vang lên.
Tôi giật mình rời khỏi Suzuka.
“A..Ai đến vậy nhỉ.”
“Để tớ đi xem thử.”
“Tớ cũng vậy.”
Dù chỉ cần một người đi xem khi tiếng chuông cửa vang lên là được rồi, nhưng chẳng hiểu vì sao mà cả hai bọn tôi đều bước đến cửa trước.
Người đến thăm là mẹ của Suzuka. Eh, đúng rồi, hình như bọn mình từng nhờ bác ấy đến giúp đỡ mà nhỉ.
“Ara, sao mặt của hai đứa lại đỏ thế?”
Bác gái nhìn chúng tôi rồi nở nụ cười trêu chọc.
Bọn tôi cũng thấy hơi xấu hổ. Tuy cơ thể đã cứng như rô bốt, nhưng chúng tôi vẫn cố giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Bây giờ, nếu bác gái có thể giả vờ không nhận ra chuyện gì thì tốt biết bao.
“Tuổi trẻ, tuyệt thật nhỉ.”
Haizz, tôi cũng biết bác gái không phải kiểu người như vậy từ trước rồi.
Dù sao thì với tính cách của bác ấy, kiểu gì cũng sẽ tìm hiểu kĩ càng mọi chuyện giữa tôi và Suzuka thôi.
Suzuka Side
“Haizzz~ Thật là. Đáng ghét…”
Yuki lại đến cửa hàng tiện lợi để mua cơm trưa. Mẹ tôi thì cũng đi xe đến ngôi nhà này, rồi còn nhiệt tình ra trung tâm bán đồ gia dụng để mua hộ khăn ăn và mấy cuộn giấy.
Cuối cùng thì lần này chỉ có mình tôi đang nghỉ ngơi một chút, sau khi đã ngưng sắp xếp hành lý.
Để để phòng những chuyện không may xảy ra, đương nhiên là tôi đã kiểm tra cẩn thận ở hành lang. Quả thật là không còn ai nữa rồi.
“Eh ~~~~~~~ Xấu hổ quá!”
“Mình vẫn luôn thích Yuki mà!”
Bởi, bởi vì như vậy.
Sau khi coi Yuki như một người chồng, tôi mới nhận ra mình đã yêu cậu ấy từ rất lâu rồi. Khi đã có suy nghĩ như vậy thì đâu thể nào mà chôn giấu được nữa, nên tôi nhận ra mình yêu cậu ấy rất nhiều cũng là điều dễ hiểu thôi.
Nếu tình yêu này dành cho Yuki lại nảy nở từ sau khi hai đứa kết hôn, vậy thì tôi đã yêu người khác quá dễ dàng rồi.
Nhưng tôi không phải kiểu con gái mà thích ai đó dễ dàng như vậy… Có lẽ thế…
Hơn nữa, Yuki không hề tỏ ra chán ghét khi nghe được lời tỏ tình đầy cam đảm của tôi.
Khi biết mình không phải yêu đơn phương, thật sự thì tôi thấy tâm trạng rất tốt.
Do cảm xúc đang dâng trào, nên tôi đã đề nghị Yuki cùng làm những chuyện mà chỉ vợ chồng mới biết.
Thế nhưng, mình vẫn trêu Yuki là một người nhút nhát mà nhỉ…
“Thật sự rất lo lắng.”
Tôi đã sợ hãi khi thấy Yuki đến gần mình.
Người bị đụng là tôi. Còn người đụng vào chính là Yuki.
Do phải đối diện với những điều như vậy từ hồi còn nhỏ, nên khi nhận ra thì tôi không thể chống cự được nữa rồi.
Mọi người hỏi tôi là bản thân không thể chống cự được chuyện gì ư?
Chính, chính là chuyện Yuki sờ vào tôi ấy.
Haha….Không ngờ là lại nghiêm trọng đến mức đó đấy.
Nếu mẹ mà không đến, có lẽ tôi cũng đẩy Yuki ra khi cậu ấy đang lại gần mình ấy chứ.
Tôi cũng muốn được làm với Yuki.
Sau khi nhận ra Yuki chính là người mà mình yêu, tôi thật sự rất muốn làm.
Làm gì ư? Đương nhiên là những chuyện mà chỉ có các cặp đôi mới làm với nhau rồi.
Rõ ràng tôi luôn quấn quýt Yuki như vậy, nhưng lại không cho cậu ấy đến gần mình.
Chẳng phải như vậy rất quá đáng hay sao! Mình thật sự là một người vợ độc ác!
Thôi được, lần sau mình phải cố gắng hết sức để đáp lại sự kì vọng của Yuki.
Sau khi đã suy nghĩ ổn thỏa, tôi nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục sắp xếp hành lý.