• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 06 - Làm Lành

Độ dài 855 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-11-23 16:30:52

Trans: HK.

Tựa chương do trans chế.

_____

Hiện tại là sau giờ học…

“À, ờm, thì… Arisa.”

Sau khi tiết chủ nhiệm kết thúc, Yuzuru ngập ngừng bắt chuyện với Arisa.

“… Vâng.”

Cô trả lời một cách ngắn gọn, sau đó ngước lên nhìn gương mặt của “chồng”.

Yuzuru cảm thấy như “vợ” đang giục mình nói tiếp và hơi rén.

… Bởi cậu chưa hề suy nghĩ về việc sẽ nói gì tiếp theo cả.

“Ừm… em muốn cùng đi về với anh chứ? … Ở đây anh không mở lời được.”

Như dự đoán, Yuzuru không đủ can đảm để xin lỗi hay giải thích gì trong khi vẫn còn ở trong một lớp học đầy người như thế này.

Và hẳn là Arisa cũng không muốn bị người khác biết về nội dung cuộc cãi vã riêng tư của mình.

“…”

Sau một hồi im lặng…

“Em biết rồi.”

Arisa gật đầu.

Rồi họ bắt đầu đi cạnh nhau.

Trước hết là bước qua cổng trường, rồi sau khi đã đi được một đoạn trên con đường về nhà…

“T-tiếp theo mình nên làm gì đây…?”

Yuzuru tuyệt vọng suy nghĩ.

Trên đường về nhà, Yuzuru nghĩ rằng chốn công cộng này cũng không phải nơi thích hợp để xin lỗi.

… Nhưng nếu là Soichiro hay Ayaka hoặc những người khác, họ sẽ bắt cậu phải xin lỗi ngay lập tức thay vì cứ đắn đo mãi như thế.

Tóm lại là Yuzuru vẫn chưa hoàn toàn “giác ngộ”.

“…”

Cậu liếc sang nhìn vẻ mặt của Arisa.

Nhưng từ một lúc trước, cô đã cúi đầu suốt trong khi bước đi, thế nên Yuzuru không thể thấy được vẻ mặt của Arisa lúc này.

Rồi cậu nhìn xung quanh.

Và thấy một quán cà phê gần đó.

“… Arisa.”

“Vâng.”

Nghe Yuzuru gọi, Arisa ngẩng đầu lên.

Yuzuru chỉ vào quán cà phê và nói với Arisa đang có vẻ mặt khá cứng vì căng thẳng.

“Chúng ta vào đó nhé.”[note48481]

.

“… Ăn thì cũng ăn xong rồi…”

Sau khi xử lý xong chiếc bánh, Yuzuru nói thầm trong khi nhấp một ngụm cà phê.

Cả 2 đã không nói với nhau câu nào từ lúc bước vào quán cho đến tận lúc này.

“Không thể cứ trốn chạy mãi được…”

Nghĩ thế, Yuzuru đặt cốc xuống và nhìn sang Arisa.

Và ánh mắt họ gặp nhau.

Trái tim cậu bị lỡ mất một nhịp.

Nhưng Yuzuru lập tức đè sự lo lắng xuống và bắt đầu nói.

「「C-cái đó…」」

Đồng thời Arisa cũng mở miệng.

Cả 2 đều há mồm và bất ngờ.

Và sau một lúc…

「「Chuyện gì…?」」

Hai người lại nói cùng lúc.

“À, Arisa nói trước đi.”

“Không… Yuzuru-san cứ nói trước đi.”

“… Được rồi.”

Yuzuru gật đầu.

Cậu ngước lên nhìn bầu trời một giây, sau đó lại đối mặt với Arisa…

“Anh xin lỗi. Anh đã không suy nghĩ cho cảm xúc của em.”

Cậu đã xin lỗi.

“Ờm… Anh thật sự không định ép buộc em, và cũng thật sự cảm thấy em không cần tự ép mình khi mà đã sợ đau đến thế… Anh chỉ… đề nghị mà thôi”

Những lời xin lỗi có thể được hiểu theo nhiều cách của Yuzuru đã tự động thốt ra khỏi miệng ngay sau khi xuất hiện trong đầu cậu.[note48482]

Nó vừa giống bào chữa, vừa giống như là suy nghĩ thật sự của Yuzuru…

Cậu cố gắng truyền tải mong muốn được làm lành đến “vợ”.

Còn về phía Arisa…

“Không, em cũng vậy mà… Em xin lỗi.”

Cô cúi đầu.

“Dù sao thì cũng là học sinh cấp 3 rồi… Em cảm thấy sợ tiêm thì cũng đáng xấu hổ thật… Nói sao nhỉ? Giống như em đang tự giễu vậy… Em thật sự xin lỗi. Vừa rắc rối, lại hay hờn dỗi… Em thật sự không khác gì con nít ha.”

Arisa ngượng ngùng nói.

Còn Yuzuru thì lắc đầu.

“Không phải vậy.”

“… Anh thực sự không có nghĩ thế à?”

“Ơ, à, không, cũng không hoàn toàn…”

Yuzuru khẽ đảo mắt đi.

Thấy “chồng” đang bối rối tìm đường thoát, Arisa vui vẻ đưa tay che miệng cười duyên.

Còn Yuzuru thì cảm thấy hơi cay khi nhận ra mình đang bị chọc ghẹo.

“… Cơ mà học sinh trung học mà lại sợ tiêm, đúng là cạn lời thật”

“Em không muốn bị nói bởi một học sinh trung học mà không biết cách tự dọn dẹp đâu nha.”[note48483]

“K-không, dạo này anh làm tốt hơn rồi mà.”

“Anh bớt chém gió đi. Anh đã ném hết mọi thứ vào tủ ngay trước khi em đến chứ gì?”

“Sao lại…”

Cậu đã ép buộc nhét hết mọi thứ vào tủ và dùng máy hút bụi kĩ càng để đánh lừa “vợ”.

Đó là thứ mà Yuzuru đã gọi là “dọn dẹp”.

Có vẻ như cậu nghĩ mọi thứ vẫn an toàn vì bề ngoài thì căn phòng trông rất gọn gàng sạch sẽ, nhưng…

Hình như vốn đã bị lộ sạch cmnr.

“Có vẻ như không có em thì Yuzuru-san thật sự vô dụng nhỉ.”

“Ờm, cái đó thì anh không phủ nhận… nhưng anh nghĩ so với trước đây thì cũng tiến bộ nhiều rồi mà…”

“Vậy chúng ta đi kiểm chứng đi.”

“Hả? Ngay bây giờ á…?”

“Sao lại không?”

“Cũng được… ừm, chắc không sao…”

“… Theo cách anh nói, rốt cuộc thì nó vẫn đang lộn xộn hả?”

“Không, không phải vậy, nhưng…”

Và thế là “hai vợ chồng” đã làm lành.

_____

Trans: Mệt mỏi với 2 đứa bay… (─‿‿─)

Bình luận (0)Facebook