Chương 15 : Thám hiểm gia
Độ dài 3,034 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 02:59:00
Tôi để lại chìa khoá và rời khỏi quán trọ.
Tôi nhìn ra thành phố rồi hướng về phía cổng thành.
Vẫn không có lính canh ở cổng thành.
Tôi rời khỏi cổng và tìm đường đến khu rừng.
Tôi nghe nói là Mê cung nằm đâu đó trong khu rừng.
Tông băng qua những cánh đồng.
Trước khi tôi bước vào khu rừng, một bức tường đen xuất hiện bên trái tôi.
Cái gì đấy?
Tôi đang thắc mắc về nó, một người bước xuyên qua bức tường để ra ngoài.
Mạo hiểm giả Lv19
Hiệp sĩ Lv14
Kiếm sĩ Lv42
Thám hiểm gia Lv41
Giáo sĩ Shinto Lv39
Pháp sư Lv40
Oh! Đó là pháp sư! Một pháp sư!
Đó có phải là ma thuật di chuyển không?
Tuyệt quá.
Tôi muốn dùng được nó.
Đó có phải là một party 6 người
“Ở đây.”
“Tôi thấy rồi.”
Người mạo hiểm giả nói, và tên hiệp sĩ gật đầu rồi bọn họ bước vào khu rừng.
Tên hiệp sĩ trông có vẻ khá ngạo mạn.
Dù hắn ta là kẻ có Lv thấp nhất.
Tôi đi theo sáu người. Họ đi tới một nơi có ngọn đồi đất nhỏ dính chặt với mặt đất. Có một bức tường màu đen giống với cái tôi vừa thấy xung quanh ngọn đồi.
Đó có phải là lối vào Mê cung không nhỉ?
Thay vì giống một ngọn đồi, nó có vẻ giống một đống đất đùn lên do con Kamakura đào. Hay đây chỉ là phần nổi, còn lại đều nằm dưới lòng đất.
Một người đứng gần lối vào.
Thám hiểm gia Lv18
“Cậu đã đi được bao xa?”
“Mới được ba tầng, vì nó mới xuất hiện mà.”
Hai thám hiểm gia nói chuyện với nhau.
Người được hỏi là thám hiểm gia vừa mới đến.
“Giờ cậu muốn làm gì?”
“Chúng ta sẽ bắt đầu từ tầng đầu tiên, và xem thử khả năng mình đến đâu?”
Vị thám hiểm gia hỏi tên hiệp sĩ, và hắn ta đưa ra chỉ thị.
Tên hiệp sĩ có vẻ là lãnh đạo party. (Party leader)
Họ tiến đến một bức tường màu đen, và biến mất vào nó.
Đó là chỗ vào sao?
Tôi cũng nên vào chứ?
Tôi mở bảng trạng thái nhân vật, và chuyển điểm của tôi từ phần giảm giá sang vũ khí 6.
Tôi bỏ một điểm thưởng vào Tốc niệm. (Shortening Incantation)
Thật khó mà niệm chú trong lúc chiến đấu.
Sau khi bỏ một điểm vào Tốc niệm, kỹ năng chuyển thành Vô niệm. (Incantation Omission)
Thật tốt khi nó không giảm 10% trong một lần.
Tôi có nên bỏ một điểm vào tăng khả năng bạo kích không? (Increase critical chance)
Tôi bỏ một điểm vào đó, kỹ năng tăng lên 10%.
Tôi tiếp tục bỏ hết số điểm còn lại vào nó, nó tăng lên 30%.
Tôi hoàn tất việc thay đổi trạng thái nhân vật.
Tôi đeo thanh Durandal bên hông, và tiến đến lối vào.
Vị thám hiểm gia gần lối vào không nói năng gì khi thấy tôi đi ngang qua.
Tôi rụt rè bước vào bức tường màu đen.
Nó để tôi xuyên qua mà không gặp trở ngại nào.
Tôi băng qua một khu vực tối đen như mực trong một lúc rồi sau đó thấy mình đang ở bên trong Mê cung.
Tôi thấy mình ở trong một cái phòng giống cái hang nhỏ.
Nó là một căn phòng rộng khoảng 4-5 mét vuông.
Căn phòng được thắp sáng lờ mờ.
Có những con đường bắt nguồn từ căn phòng nhỏ này.
Một hướng về đằng trước, một bên phải và một bên trái.
Có một bức tường màu đen đằng sau tôi.
Đó là cánh “cửa” mà tôi đã bước qua nó.
Những con đường bắt nguồn từ căn phòng này là những đường hầm tối tăm.
Nó tương đối nhỏ, với bề ngang khoảng 3 mét.
Nó quá tối để thấy được cuối đường.
Con đường thẳng phía trước chợt chuyển thành một giao lộ.
Trông nơi này có vẻ sẽ khá phức tạp đây.
Tôi chưa chuẩn bị những thứ giống như bản đồ. Liệu tôi sẽ ổn chứ?
Có phải cả cái Mê cung này đều tối tăm không nhỉ?
Tôi không có thấy sáu người đó mang theo đèn mà.
Hay có lẽ vị Pháp Sư đó có thể dùng được ma thuật ánh sáng.
Bây giờ, tôi chỉ đang cố gắng bám theo tường bên trái vì vậy chắc tôi sẽ không phải lo về bản đồ.
Khi bạn bước vào mê cung, bạn sẽ không bị lạc nếu bạn luôn bám theo một bức tường.
Tôi đi xuống con đường bên trái.
Con đường bên trái sớm bị chia thành hai đường.
Tường và nền của đường hầm trông có vẻ khá chắc chắn.
Khi tôi bước đi trên nền đất, mỗi bước đi của tôi đều toả ra một ánh sáng yếu ớt.
Ánh sáng tuy không nhiều, nhưng tôi lo nó sẽ khiến tôi dễ gặp bọn quỷ hơn.
Sau khi đi được một chút, tôi nghe thấy một tiếng đông phía sau tôi.
Tôi nhìn lại căn phòng khi nãy và thấy có một nhóm người ở đó.
Sáu người, năm hiệp sĩ và một thám hiểm gia.
Họ đi vào bức tường màu đen và biến mất.
Có vẻ như bức tường màu đen vẫn còn kết nối với lối ra.
Tôi kiểm tra bảng thiết lập nghề nghiệp.
Tôi đã bước vào Mê cung, thì biết đâu tôi đạt được thứ gì đó?
Thám hiểm gia Lv1Hiệu ứng: Tăng ít sức mạnh. Kỹ năng: Hộp vật dụng (Item box), Tổ chức party (Party organization) Hầm ngục bộ hành (Dungeon walk)
Nó đây rồi.
Có phải một thám hiểm gia là một người tìm ra Mê cung không nhỉ?
Dường như tôi đã đạt được nghề này khi bước vào Mê cung.
Tôi chốt lại nghề nghiệp của mình, nhưng chỉ có thể để nghề Dân làng Lv3 và Đạo Tặc Lv3 ở ô đầu tiên.
Như những lần trước, có lẽ vì tôi đã sử dụng điểm thưởng.
Nếu xét đến vụ thẻ thông minh thì tôi không nên để nghề Đạo Tặc làm nghề chính.
Nghề chính dường như được hiển thì trên thẻ thông minh khi mọi người xem nó, vì vậy nó sẽ khá rắc rối nếu ai đó thấy nghề của tôi là nghề Trộm.
Nên tôi sẽ để nghề Dân làng Lv3 làm nghề chính.
Nghề Anh hùng Lv1 có hiệu ứng mạnh, nên tôi để nó làm nghề phụ thứ hai.
Tôi để nghề Thám hiểm gia Lv1 làm nghề phụ thứ ba.
Tôi bắt đầu thử dùng kỹ năng mới.
“Hộp vật dụng!”( Item Box )
Trước khi tôi nói xong, một chiếc hộp xuất hiện trong tay tôi.
À, nó giống như cửa ngõ kết nối với chiếc hộp. Nhìn vào thì nó không sâu lắm, chắc nó chỉ là một ô cửa.
Đây có phải là ma thuật không gian không nhỉ.
Nó xuất hiện nữa chừng trong lúc tôi kích hoạt kỹ năng.
Chắc nguyên nhân là do kỹ năng Tốc niệm.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi vô tình nhắc đến từ “Hộp vật dụng” trong lúc trò chuyện.
Nó giống như tôi vừa phát hiện ra điểm yếu của kỹ năng này vậy.
Tôi không phải cầu nguyện để nó xuất hiện theo cách mà tôi làm với bảng trạng thái, dù cũng có thể không xuất hiện nếu đó chỉ là một phần của cuộc trò chuyện.
Tôi lấy thanh Scimitar từ bên hông mình và cất nó vào trong chiếc hộp.
Không có vấn đề gì khi đặt thanh Scimitar vào, mặc cho nó khá dài.
Sau khi tôi rút tay ra, ô cửa liền biến mất.
Sau khi nói “Item Box” lần nữa, chiếc hộp lại hiện ra.
Thanh scimitar vẫn còn nguyên trong chiếc hộp.
Bằng cách nào đó mà tôi có một ấn tượng rằng chiếc hộp sẽ đầy chỉ với một thanh Scimitar.
Tôi muốn thử bỏ thứ khác vào trong, nhưng tốt hơn không nên đùa với Mê cung.
Có thể tôi sẽ bị tập kích bởi một con quỷ.
Tôi rút tay ra và chiếc hộp biến mất. Tôi muốn thử kỹ năng tiếp theo.
Tổ chức Party. À mà tôi đoán là nó sẽ không có ý nghĩa gì khi chỉ có một người.
“Dungeon walk.”
Khi tôi sử dụng kỹ năng này, tôi có được sự hiểu biết về những thông tin mà mình muốn hiện ra trong đầu.
Những thông tin về nơi tôi muốn đến.
Tôi tưởng tượng đến căn phòng nhỏ nơi mà tôi xuất hiện đầu tiên.
Một bức tường đen hiện ra gần tôi.
Tôi đi vào bức tường màu đen đó.
Nơi mà tôi hiện đến là căn phòng nhỏ mới nãy. Có một bức tường màu đen phía trước tôi và đó cũng là lối ra.
Bức tường đen đằng sau tôi biến mất ngay khi tôi bước ra.
Tuyệt.
Có vẻ như tôi có thể dịch chuyển đến những nơi mà tôi có thể nhớ.
Xét về cái tên của kỹ năng, thì cái này chắc chỉ có hiệu lực với những nơi trong hầm ngục thôi nhỉ.
Không, tôi đã thấy một party bước ra từ một bức tường đen trước khi tôi bước vào hầm ngục.
Cái bức tường mà party sáu người bước ra.
“Dungeon Walk.”
Tôi hô tên kỹ năng trong khi nghĩ về những cái cây trong khu rừng.
Một bức tường màu đen hiện ra, nhưng tôi không thể bước vào.
Vậy ra nó vô dụng nếu đó không phải là trong hầm ngục.
À, đó không phải là chuyện cần lo nghĩ nhiều.
Bây giờ thì bản đồ cũng không cần thiết nữa.
“Dungeon walk.”
Tôi tiếp tục dùng kỹ năng đó để trở lại nơi mà tôi đang đứng khi nãy.
Một bức tường đen xuất hiện....
Nhưng tôi đã không thể bước vào.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao?
Thiếu MP à?
Điều này là không thể vì bức tường đã xuất hiện.
Hay có lẽ do những nơi tôi có thể đến có giới hạn.
Có lẽ nào nó chỉ có tác dụng với căn phòng nhỏ như phòng này hay một nơi có một cánh cửa?
Dường như không còn cách nào khác, vậy nên tôi đành đi bộ vậy.
Tiếp theo, tôi thử kỹ năng Áp Đảo của nghề Anh Hùng.
Dù tôi nghĩ tôi chắc chỉ có thể dùng kỹ năng này trong chiến đấu. Nhung có chắc là vậy không?
Nhưng suy nghĩ này của tôi là không căn cứ.
Nó có thể là một kỹ năng bị động (passive skill) mà tôi đã dùng từ trước đến giờ.
Không, nó chắc là sai rồi, vì nó có một câu chú để tụng mà.
Tôi tiếp tục tiến tới.
Có thứ gì đó đang di chuyển ở xa xa trong Mê cung.
Gỗ Kim Lv1 (Needle Wood.)
Một con quỷ hình người với một cái đàu màu xanh lục và thân thể màu nâu.
Nó không to lắm và khá gầy.
Xem thử nó với Durandal thế nào?
Tôi vung kiếm lên và nhào tới trước.
“Áp đảo!”
Tôi hét lên, và vung kiếm xuống vai trái của con quỷ, nhát chém xuyên thẳng qua người nó.
Cả thân hình màu nâu đổ gục xuống đất.
Ah
Một nhát một.
Tôi tự hỏi trông tôi có ngầu không?
Nó giống như đòn kết liễu của tôi đã được xác định.
Tôi tưởng tượng mình đang tiêu diệt con quỷ mạnh nhất với tuyệt chiêu này.
Mặc dù nguyên nhân chính để hạ con quỷ đó trong một đòn đều là do thanh Durandal hết.
Không có gì xảy ra.
Không có gì thay đổi.
Không, nó có khác.
Đó là tôi không đủ MP.
Kỹ năng đã không được kích hoạt vì tôi không có đủ MP.
Vì tôi có được Kỹ năng: Áp Đảo ở nghề Anh Hùng Lv1, lẽ ra tôi phải dùng được nó với lượng MP của Anh Hùng Lv1 chứ.
Nhưng lượng MP của tôi không đủ, vậy nên tôi đã không dùng được kỹ năng đó dù là tôi đã niệm chú.
Có lẽ tôi tiêu tốn quá nhiều MP trong việc thử skill : Dungeon Walk? Đây là lần thứ hai tôi không dùng được nó.
Nhánh cây.
Khi con Needle Wood biến mất, chỉ có một nhánh cây còn sót lại.
Tôi cố gắng bỏ nó vào hộp vật dụng, nhưng không được.
Chiếc hộp đã bị đầy chỉ với một thanh Scimitar bên trong.
Ah, nó là thế đấy.
Không còn cách nào khác, tôi đành bỏ nhánh cây vào túi xách.
Đó là một nhánh cây dài 10 cm. Chắc nó được dùng làm củi đốt.
Tôi không nghĩ rằng nó sẽ bán được giá.
Tôi tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Lượng MP của tôi chắc đã được phục hồi lại nhờ vào hiệu ứng hấp thụ MP (MP Absorption), nhưng tôi sẽ săn hai con nữa cho chắc ăn.
Thật là phiền phức khi tôi không thể kiểm tra được lượng MP mà mình có.
Needle Wood Lv1
Tôi tiến về phía con quỷ vừa xuất hiện.
Khi tôi đến gần nó, con Needle Wood giơ nhánh cây trái của nó lên. Có vẻ như nó đang chuẩn bị tấn công.
Nhưng đòn tấn công của tôi nhanh hơn.
Tôi chém xuyên từ vai phải đến phần thân bên trái của nó chỉ với một nhát kiếm.
Con Needle Wood tan thành khói và biến mất. Nó rớt lại một nhánh cây.
Tôi bỏ nhánh cây vào túi xách và tiếp tục
Tôi giết một con khác, rồi quẹo sang trái ở một ngã rẽ.
Có một party khác ở phía trước.
Tất cả thành viên đều vây quanh một con Needle Wood.
Không có bất kỳ con đường nào để đi qua họ, họ tụ tập ngay phía trước.
Tôi đến được đây là nhờ men theo bức tường bên trái để cho khỏi lạc.
Mặc dù tôi có Dungeon Walk, và tôi có thể quay trở lại căn phòng đầu tiên từ bất cứ chỗ nào.
Tôi quay lại chỗ ngã rẽ vừa rồi và tìm con đường khác.
Có gì đó ở phía trước.
Needle Wood Lv1
Những ánh sáng mập mờ ở ngay dưới mỗi bước chân tôi thật sự khá bất lợi.
Tôi phải cẩn thận để không bị tập kích bất ngờ.
Tôi không biết bọn quỷ có đi theo tôi vì cái thứ ánh sáng chết tiệt đó không.
“Áp Đảo!”
Tôi chạy thẳng về phía con quỷ vừa niệm chú.
Không có gì xảy ra.
Khoan, không hẳn vậy, có gì đó khác thường.
Hình như sự di chuyển của con quỷ có vẻ chậm hơn.
Giống như con quỷ quỷ đang bị tua chậm vậy.
Tôi tiến đến con quỷ ngay khi đó.
Tôi có một ý tưởng là tôi muốn quan sát nó lâu hơn một chút nhưng tôi lại bỏ qua và giơ thanh Durandal lên.
Do di chuyển của con quỷ quá chậm sao?
Hay là do sự di chuyển của tôi quá nhanh?
Tôi chém Durandal xuyên qua con Needle Wood mà thậm chí không để cho nó có cơ hội phản công lại.
Nó tan thành khói rồi biến mất. Có cảm giác như tôi đã bình tĩnh hơn một chút.
Hiệu ứng của kỹ năng có thể là tạo cảm giác gia tốc hoặc có thể là tăng sự nhanh nhẹn.
Nó sẽ là một kỹ năng cực kỳ hữu dụng nếu nó giúp tôi tránh khỏi mọi đòn tấn công của kẻ thù.
Tôi vẫn còn cảm giác hơi trì trệ, có lẽ là do lượng MP đã tiêu tốn.
Khi lượng MP của tôi tụt giảm tôi bắt đầu cảm thấy tệ hơn.
Kỹ năng có thể lấy hết tất cả MP của tôi, dù một số được phụ hồi từ kỹ năng hấp thụ MP của Durandal.
Cái làn sóng mệt mỏi cứ tăng lên rồi giảm xuống như hệt đi tàu lượn siêu tốc vậy.
Tôi có một ý chí mạnh mẽ, nhưng tôi có lẽ bị bệnh nếu tôi cứ lập đi lập lại như vậy hoài.
Tôi sẽ không thể dùng kỹ năng này quá nhiều cho đến khi tôi có nhiều MP hơn.
Tôi cố gắng bình tĩnh lại và kiểm tra trạng thái của mình.
Kaga Michio, Nam, 17 tuổi. Dân làng Lv4, Anh hùng Lv1, Thám hiểm gia Lv1.Trang bị: Sandals, Áo giáp da, Durandal.
Tôi đã lên Lv, nhưng chỉ có mỗi nghề Dân Làng là lên.
Nghề Anh hùng, và Thám hiểm gia thì vẫn như cũ.
Tôi tiêu diệt 4 Needle Wood.
Nếu tôi chỉ cần 1/5 lượng kinh nghiệm để lên Lv và cũng nhận thêm đến 5 lần điểm kinh nghiệm từ việc săn quỷ, thì tôi có thể lên Lv nhanh gấp 25 lần so với bình thường. Vì vậy nó giống như tôi đã săn được 100 con quỷ vậy.
Nhưng tại sao lên cấp vẫn còn khó khăn vậy?
Cấp độ của mọi người trong thế giới này cho tôi một ấn tượng là họ không được cao lắm.
Nó khác với một trò chơi, nó sẽ khiến tôi mất hàng tá năm nếu tôi cày một cách đều đặn.
Cấp độ không hề được tăng lên sau khi săn 100 con, vì vậy với nghề Thám hiểm giả Lv1, nếu tôi săn mỗi ngày một con thì đến ba tháng sau cũng không đủ đế lên Lv2.
Có vẻ như quá chậm.
Hay có thể là điểm kinh nghiệm thưởng của tôi không hoạt động.
Hay là do nghề Thám hiểm gia tăng lâu hơn các nghề thường? Như nghề Anh Hùng cũng không lên được Lv2, trong khi nghề Dân Làng thì lên từ Lv2 - Lv4. Chắc là do các nghề khác nhau nên có lượng kinh nghiệm khác nhau.
Và không biết lượng kinh nghiệm được phân chia như thế nào trong ba nghề?
Tôi nghĩ rằng nó có thể sẽ chia làm ba cho ba nghề.
Ồ, tôi muón một cuộc vượt rào.
Tôi kiểm tra bảng trạng thái của tôi.
Khi Dân Làng tăng lên một Lv, tôi cũng có thêm một điểm thưởng.
Tôi lấy điểm từ mục tăng khả năng bao kích ra và thêm vào mục bỏ qua niệm thuật.
Tôi đã tấn cống có 4 lần, nếu xác xuất bạo kích của tôi là 5% thì nó chắc chưa xảy ra lần nào.
Vì tôi giết quỷ chỉ bằng một đòn, nên dù nó có hiệu lực thì cũng vô nghĩa.
Cần thêm hai điểm cho phần bỏ qua niêm thuật, và điểm thưởng của tôi giờ đã sạch sẽ.
Vậy là giờ có thể sử dụng kỹ năng thoải mái mà chỉ tốn có 3 điểm.
Việc này quá ư là tuyệt.
Thậm chí việc niệm chú dù có ngắn hơn một phần trăm thì tôi cũng đã vui rồi.
Khi tôi dùng rút ngắn niệm thuật (tốc niệm), tôi chỉ cần hô cái tên nó lên mà không cần đến cả câu chú.
Còn với việc bỏ qua niệm thuật (vô niệm), chắc tôi sẽ chỉ cần nghĩ tới nó thôi nhỉ?
Để thử điều đó, tôi đã nghĩ đến Item Box thì ngay lập tức ô cửa của chiếc hộp hiện ra trong tay tôi.