• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 270: Có vẻ như khả năng nói chuyện của tôi vẫn chưa đủ tốt

Độ dài 2,105 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-12-21 16:10:30

Sau khi nghỉ qua đêm, hôm nay là ngày thứ hai của tôi ở Vương quốc Hydra.

Tôi thức dậy khá sớm. Vì không có việc gì nhiều để làm nên tôi nghĩ mình nên đi dạo, nên hiện tại tôi đang đi dọc bờ biển trong ánh nắng mờ ảo của buổi sáng.

Đúng như mong đợi về một thành phố cảng biển, nhiều người dường như đi làm từ sáng sớm nên thành phố hiện đang khá sôi động.

Trong khi lắng nghe sự hối hả ồn ào của nơi đây, tôi tiếp tục nhàn nhã bước đi …… và tôi đến một nơi hơi khác.

Có một số người ở nơi đây, tất cả đều cầm một chiếc cần câu dài và mỏng trong tay và đang câu cá.

Có vẻ như nơi này là một điểm câu cá và có đủ loại người ở nhiều lứa tuổi khác nhau đang câu cá ở đây.

Hừm. Câu cá hả…… Tôi chưa từng thử câu cá trên biển trước đây, nhưng nó có vẻ thú vị. Nếu có cơ hội, tôi muốn thử nó một lần.

[Không, mmnngghh, cái này…… có vẻ lớn!?]

[……Unnn?]

[Không, kuku….. C- Chàng trai trẻ đằng kia! Giúp ta một chút!]

[Eh? À, vâng!]

Khi tôi vừa đi vừa ngắm cảnh, cần câu của một ông già râu trắng ở khóe mắt tôi lắc lư rất nhiều, và ông ta dường như đang cố gắng kéo nó lên nhưng…… Nó có vẻ là một thứ gì đó khá lớn, vì ông ấy cố gắng kéo nó và nhờ tôi giúp đỡ.

Tình hình có vẻ nghiêm trọng nên tôi nhanh chóng chạy đến và giúp đỡ ông.

[Đ-Được rồi, vậy thì đếm đến hai, kéo đi!]

[V-Vâng.]

[Một-hai-kéo!!! ……Mnnghh, nó có vẻ sẽ không thể bị kéo lên chỉ bằng một cú kéo nhỉ…… Được rồi, một lần nữa!]

[Vâng!]

Không có thời gian để suy nghĩ xem chuyện này có thể xảy ra như nào, tôi cố gắng giữ lấy chiếc cần câu đang bị kéo rất mạnh, tôi điều chỉnh nhịp thở của mình theo ông và cùng nhau vật lộn với con cá.

[Chà~~ Cậu đã giúp ta rất nhiều. Cảm ơn cậu nhé, chàng trai trẻ.]

[À, không, cháu mừng vì ông đã bắt được nó an toàn.]

[Umu, đây là con to nhất mà ta đã bắt được trong thời gian gần đây.]

Sau mấy phút vật lộn với con cá, chúng tôi đã bắt được nó… Tôi thực sự không biết đó là loại cá gì nhưng nó rất to và đẹp mắt.

Ông cụ có vẻ vui mừng khi bắt được con cá lớn, vỗ vào lưng tôi với nụ cười trên khuôn mặt nhăn nheo.

Hmmm, tôi nên nói thế nào đây…… Đúng là một ông già vui tính.

[Tuy nhiên, hmm…… Ta không nghĩ là ta đã từng gặp cậu trước đây phải không? Ta câu cá quanh khu vực này rất nhiều, nhưng ta không nhớ cậu…… Cậu có phải là khách du lịch không?]

[V-Vâng.]

[À, ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, cậu thật may mắn đấy, chàng trai trẻ! Ta nghe nói rằng Thần Định Mệnh và Anh hùng đã đến thành phố này, vì vậy bạn sẽ có thể gặp được họ đấy.]

[V-Vậy sao.]

Uhh... tôi đã gặp cả hai người họ rồi. Không, ngược lại, thay vì đi gặp mặt, tôi đã đến đây với một trong số họ……

Có vẻ như ông ấy rất thích trò chuyện, ông ấy cười rất vui vẻ và tiếp tục kể đủ thứ chuyện với tôi.

[Chà~~ Nhưng mà đặc biệt là đối với thế hệ trẻ ngày nay, khuôn mặt của cậu khá đẹp đấy. Giống hệt như khi ta khi còn trẻ!}

[C-Cảm ơn ông.]

……Ông, ông là người Nhật à? Dù tôi có nhìn thế nào đi chăng nữa thì ông ấy cũng trông giống như một người đến từ thế giới này…… Mặc dù tôi cố nuốt chửng câu tsukkomi đó vào tâm trí mình.

[Nhân tiện, nếu cậu đến đây tham quan, cậu đã thấy "Tòa nhà Quốc hội" chưa?]

[Toà nhà Quốc hội?]

[Hmm, trung tâm của đất nước này…… nơi tổ chức đại hội. Nếu cậu vào bên trong thành phố, cậu sẽ có thể nhìn thấy nó.]

[C-Cháu hiểu rồi.]

…… Có vẻ như ông ấy sẽ không ngừng nói chút nào. Tôi tự hỏi liệu đây có phải là kết quả của kinh nghiệm sống không……. Tôi nghĩ Magnawell-san cũng giống ông ấy.

Sau đó, với khả năng nói chuyện không thể ngăn cản của mình, ông ấy càng tiếp tục nói nhiều hơn. (Con vk này chuẩn model "bà hàng xóm" :>)

[Đất nước này là một đất nước tốt vì nó có tư tưởng cởi mở và chấp nhận ý kiến của người dân.]

[……V-Vậy sao?]

[Umu, chúng ta có một hệ thống chính phủ nghị viện ở đất nước này. Tám thành viên được chọn trong số thường dân và tám thành viên được chọn trong số quý tộc…… Những người đó sẽ quyết định hướng đi của đất nước này và được lựa chọn bởi phiếu bầu của công chúng.]

[Fumufumu.]

Tôi hiểu rồi, có vẻ như chính trị của Vương quốc Hydra tương tự như chính trị ở thế giới trước của tôi.

Các nghị sĩ do dân bầu ra là những người bàn bạc các chính sách để đất nước ngày càng tốt đẹp hơn.

Đương nhiên, những người muốn trở thành nghị sĩ coi trọng sự nổi tiếng của họ trong dân chúng, và vì một nửa trong số họ là thường dân và nửa còn lại là quý tộc nên họ có thể chia sẻ ý kiến của mình với nhau từ những quan điểm khác nhau.

Đối với tôi, dường như đất nước ngày càng trở nên thoải mái hơn cho người dân.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là mọi việc sẽ luôn diễn ra suôn sẻ, nhưng theo những gì ông cụ nói thì người dân đánh giá cao những người có quyền.

[Các thượng nghị sĩ đều là những người tốt…… nhưng Vua của đất nước này thì không.

[……Dạ?]

[Ta nghe nói rằng cô ấy đã đi chơi thay vì tham dự đại hội…… Thật là một hành động tồi tệ.]

[……H-Huhh……]

……Tha lỗi cho tôi vì tôi nghĩ rằng vị vua cũng giống như Fate-san.

[Chúng ta không cần một vị vua ở đất nước này nữa……. Cậu có nghĩ vậy không? Chàng trai trẻ.]

[Ơ? A-Ahhh, có lẽ vậy.]

[Cậu cũng nghĩ vậy sao!? Ta biết mà! Ừm~~ Cậu vẫn còn trẻ, nhưng có vẻ như cậu cũng khá hiểu biết!]

Ông cụ cười vui vẻ và bắt đầu vỗ vào lưng tôi…… Này, đau quá.

Mặc dù vậy, ông ấy là một người thực sự hoà đồng. Tôi có cảm giác như nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này thì ông ấy sẽ cứ nói mãi.

[Ồ, thế này không được rồi…… Cuối cùng ta sẽ làm gián đoạn chuyến tham quan của bạn mất.]

[À, không, cảm ơn vì những câu chuyện quý giá của ông.]

Không giống như những gì tôi mong đợi, tôi nghe thấy ông cụ nói rằng ông sắp kết thúc cuộc trò chuyện, trong lòng tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Không, tôi rất biết ơn vì có cơ hội được nghe nhiều câu chuyện, nhưng tôi cũng muốn ăn sáng nên tôi hy vọng bây giờ mình có thể quay lại ngay.

[Hohoho, ta thường câu cá ở đây, nên nếu có thời gian, hãy quay lại nói chuyện với ta lần nữa nhé.]

[À, vâng. Cháu hiểu. Nếu cháu có cơ hội đến thăm lần nữa……]

[Umu, chúc cậu có chuyến đi an toàn nhé.]

[Vâng, cảm ơn ông.]

Cảm thấy choáng ngợp trước khả năng giao tiếp của ông cụ, tôi cúi đầu chào ông trước khi rời khỏi nơi đây.

Bố mẹ thân yêu——– Con đã nghĩ khả năng giao tiếp của con đã được cải thiện kể từ khi con đến thế giới này, nhưng có vẻ như con đã khá ngây thơ khi nghĩ như vậy. Ít nhất, con đã bị ông cụ choáng ngợp ngay từ đầu đến cuối và bị cuốn theo cuộc trò chuyện của ông. Con nên nói thế nào nhỉ——— Có vẻ như kỹ năng giao tiếp của con vẫn chưa đủ tốt.

Sau khi Kaito rời đi, ông cụ lại thả dây câu xuống biển và cố gắng quay lại câu cá.

Tuy nhiên, vào lúc đó, một số hiệp sĩ mặc áo giáp đã tiếp cận vị trí đó.

[……Gì thế này? Có vẻ như ta đã bị tìm thấy rồi nhỉ…… Ta thực sự không thể sánh được với phần đó của mấy cậu.]

[Trời ạ, ngài đang làm gì ở đây vậy…… “Ngài thậm chí còn thay đổi diện mạo của mình”……]

[Nghỉ ngơi là cần thiết, cậu biết không? Thật đáng buồn……]

Nghe thấy lời của hiệp sĩ đang đến gần, ông cụ thở dài một tiếng, đồng thời, hình dáng của ông ấy thay đổi khi cơ thể ông chìm trong ánh sáng.

Hình dáng thay đổi thành một cô gái nhỏ nhắn với đôi tai hình vây cá, mái tóc ngắn màu xanh nước biển và đôi mắt xanh cùng màu. Cô gái đứng dậy và tựa cần câu lên vai.

[Chúng tôi đã nói nhiều lần rồi, sẽ rất rắc rối nếu ngài tiếp tục lẻn ra khỏi cung điện hoàng gia…… “Thưa Bệ  Hạ”.]

[Haahhh…… Ta luôn nói rằng tôi ổn nếu chỉ cần làm một vị vua bù nhìn…… Chà, không ổn sao, đó là những gì ta nghĩ, và ta cũng cần phải nghỉ ngơi một chút chứ. Ngài Thần Định mệnh đã đến nên ta không thể thư giãn thêm nữa.]

[……Đây có phải lần nghỉ ngơi duy nhất của ngài đâu?]

[Ahahaha, không phải sao? Chà, không ổn sao……. Việc Nhà vua không có việc gì làm có nghĩa là người dân có nhiều quyền lực để điều hành đất nước.]

Sau khi cô gái…… Vua Hydra cười và nói vậy, cô ấy bắt đầu bỏ đi cùng với các hiệp sĩ theo sau.

[Ngay từ đầu, ta đã không muốn can thiệp vào công việc của đất nước…… Một vị vua tồn tại vì đất nước của anh ấy, nhưng một quốc gia không nên tồn tại vì Vua của họ……]

[Vậy thì, ngài cần làm việc chăm chỉ hơn một chút cho đất nước của mình.]

[Hahaha, một vị vua già như ta không cần phải dẫn dắt cho bọn trẻ nữa…… Đất nước này có thể được điều hành bởi các nghị viện. Điều duy nhất ta có thể làm bây giờ là “bộ mặt của mình” khi nó có vấn đề phải không? May mắn thay, đầu ta vẫn còn dính vào cơ thể.]

[……Thật đấy, ngài đúng là…….]

[Hay đúng hơn, chẳng phải ta mới là người đặt câu hỏi ở đây sao? Trời ạ, ta làm vua “gần ngàn năm rồi”, còn muốn bắt người già như ta làm việc này bao lâu nữa? Ta muốn nghỉ hưu rồi, cậu biết đấy?]

Vua của Hydra…… Là một nàng tiên cá, cô ấy là vị vua đã thành lập đất nước và vẫn là người ngồi trên ngai vàng.

Mặc dù vậy, bản thân cô ấy luôn nói rằng cô ấy muốn thoái vị. Cô ấy là một vị vua rắc rối, người sẽ lẻn ra khỏi cung điện hoàng gia nếu có cơ hội và lang thang khắp nơi mà không có bất kỳ kế hoạch nào……

[Nếu đó là điều ngài thực sự muốn, ngài nên kết hôn và sinh ra một người thừa kế.]

[……Unghh, đó là cách cậu dẫn dắt cuộc trò chuyện nhỉ…… Ta không thực sự hứng thú với chuyện tình cảm, nhưng nếu vậy thì hãy tìm cho ta một người đàn ông ta thích. Ta không thích đàn ông ngu ngốc, cậu biết không? Ta thích một chàng trai trẻ có mái tóc nâu nhạt và nhân cách tốt, một người sẽ ngồi lặng lẽ khi ta nói chuyện. Ta không quan tâm chiều cao của anh ấy có trung bình hay không, ta cũng không quan tâm liệu anh ấy có chói mắt hay không.]

[……Sao ngài lại miêu tả được cụ thể thế?]

[Ta cũng tự hỏi? Ta chỉ nghĩ sẽ rất vui khi có một người như anh ấy bầu bạn cùng.]

Với những cảm xúc ẩn chứa trong nụ cười, Vua Tiên cá tiến về cung điện hoàng gia của mình.

Tên cô ấy là…… Laguna Dia Hydra…… Cô ấy từng là “anh hùng chiến đấu cùng Đệ nhất Anh hùng chống lại Quỷ vương”. Ngay cả bây giờ, cô vẫn được mọi người ủng hộ như một anh hùng và được cho là chiến binh mạnh mẽ nhất Nhân Giới.

Và chứa đựng trong đôi mắt xanh của cô là niềm vui từ cuộc gặp gỡ bất ngờ vừa rồi.

<Lời bạt>

Lolibaba đã đến!

Bình luận (0)Facebook