Giao đoạn 2: Chuẩn bị đi đến dạ tiệc
Độ dài 492 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 06:00:39
Được trở thành một phần của vở kịch giống như là một giấc mơ vậy.
Và tôi sẽ được diễn cùng với Shuu…
Tất nhiên là, tôi không tự mình diễn được, nhưng tôi nghĩ việc có thể phá vỡ được khoảng cách 5 năm giữa chúng tôi là điều quan trọng nhất. May mắn là chị họ tôi, dì và chú đều ra ngoài vào ngày thứ bảy. Họ trở về vào ngày hôm sau, nhưng dường như tới lúc đó thì hội trưởng cũng đã phục hồi được giọng nói của cô ấy.
Giờ thì. Hôm nay là thứ hai. Đã tới lúc mà tôi thực hiện nhiệm vụ mà tôi nên làm vào thứ bảy.
Tôi lấy bộ phát Wi-Fi của chị họ mình.
Điện thoại của tôi không được đăng ký mạng di động, nên tôi không thể kết nối được với thế giới bên ngoài và vì lý do đó, tôi cũng không thể đi ra ngoài cùng với Shuu-san. Chỉ đi tới những nơi có Wi-Fi miễn phí thì sẽ thật buồn chán nên tôi đã mượn bộ phát sóng.
Tôi không hề lấy cắp nó mà chỉ mượn thôi. Hãy để tôi giải thích đã nào, cho dù chị ta đã tới khóc lóc van xin năn nỉ mẹ của mình để hủy đăng kí mạng di động và mua một bộ phát sóng, thì chị ta vẫn hiếm khi sử dụng nó.
Có lẽ sẽ có người nghĩ rằng tôi nên hỏi mượn một cách đàng hoàng, nhưng chị ta sẽ không bao giờ cho tôi mượn, cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa thì chị ta chắc chắn sẽ không để tôi làm những việc mình muốn chính vì tôi đã hỏi.
Tôi rời khỏi nhà sớm hơn một chút vào ngày hôm đó. Onee-chan bận ở lại câu lạc bộ của chị ta, dì và chú thì còn đang ở nơi làm việc. Nên cũng không có vấn đề gì.
Tôi đã từng sử dụng nó trước đây khi tôi đến gặp Shuu-san tại nhà ga C, lúc đó tôi đã bí mật mượn nó nên cũng không bị phát hiện. Tôi chắc là lần này cũng sẽ không sao.
Tôi về nhà và lẻn vào phòng chị ta trong khi vẫn còn đang mang cặp.
Chị ta có một bức rèm cửa đẹp, một cái bàn dễ thương, rất nhiều những con thú đồ chơi nhồi bông, những tấm áp phích idol…
Căn phòng của chị ta có tất cả mọi thứ mà tôi không có. Tôi liếc nhìn những thứ đó rồi đưa đầu mình vào tủ quần áo.
Bộ phát sóng bị ném vào một mớ hỗn độn bên trong một túi giấy.
Tôi không cần một căn phòng dễ thương.
Nếu như tôi có Shuu-san, tôi sẽ có thể sống tiếp được. Mọi chuyện đều sẽ ổn cả.
Tôi giấu bộ phát sóng và bộ sạc vào trong túi của mình rồi rời khỏi phòng.
Đây là cỗ xe bí ngô của tôi.