[Horror] Mắc kẹt
何琳 (Hà Lâm)Fahsai279
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 04 :Thông báo trở về

Độ dài 1,264 từ - Lần cập nhật cuối: 2025-02-03 18:30:16

Tiếng ngân nga phát ra từ trong nhà tắm khiến cô bất ngờ tỉnh giấc. Ngần ấy năm trôi qua, mà hắn vẫn nhớ rõ giai điệu ấy. Cô cứ ngỡ mình sẽ quên đi nhiều thứ khi xuyên thân đến đây, nhưng không ngờ, mọi ký ức vẫn nguyên vẹn. Mỗi ngày trôi qua, hắn lại khiến cô bất giác nhớ về quá khứ, về những giai đoạn đã qua trước khi cô đến thế giới này.

Cô nhắm mắt, tận hưởng giai điệu quen thuộc. Trong ký ức của cô, giai điệu này vốn chỉ là ngẫu hứng, nhưng giờ đây, nó lại mang theo cả một bầu trời kỷ niệm. Thời gian như ngưng đọng, cô hé mắt, lén nhìn về phía hắn.

Hắn chỉ cười nhẹ, rồi vươn tay vuốt nhẹ mái tóc tôi. Ánh mắt hắn đầy vẻ si mê, như muốn khắc sâu hình ảnh của tôi vào trong đó.

"Em ngủ có vẻ ngon nhỉ? Đã qua giờ uống thuốc rồi đấy."

"Mấy giờ rồi vậy?" Cô hỏi, giọng còn ngái ngủ.

Hắn im lặng, vẻ mặt như ai đó vừa giật mất mấy chục vạn tệ.

"Anh ơi, mấy giờ rồi vậy?" Cô cố gắng hỏi lại, giọng điệu nhẹ nhàng hơn.

Hắn vẫn không đáp, chỉ nhìn cô với ánh mắt khó chịu.

"Bảo Bảo, mấy giờ rồi vậy?" Cô cố gắng nói với giọng ngọt ngào, đến mức chính cô cũng cảm thấy nổi da gà.

Ngay lập tức, mặt hắn rạng rỡ hẳn lên, nụ cười tươi tắn khiến hai chiếc răng nanh nhỏ lóe sáng.

Dường như hắn chỉ muốn nghe cô gọi tên mình với giọng điệu như thế.

"21 giờ 46 phút." Hắn mở điện thoại, ánh sáng từ màn hình chiếu lên khuôn mặt ngây thơ của hắn.

"Ngày mai, Hà Lâm, Anh hai chúng ta sẽ trở về đó." Hắn cười híp mắt, nhưng trong ánh mắt lại không mang ý cười

Hắn bế cô lên một cách thản nhiên, đi thẳng về phía phòng ăn. Cô định phản ứng thì hắn đã kiềm chặt, rồi nhanh chóng lên tiếng, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy cảnh cáo:

"Mị Nguyệt, ba mẹ chờ em tỉnh dậy nên chỉ mới bắt đầu nấu. Em ngồi đây chờ một chút, anh vào phụ sẽ xong ngay thôi."

Cô ừ một tiếng cho có lệ, rồi nhìn hắn bước nhanh vào bếp, tay sắn cao ống tay áo, chuẩn bị giúp đỡ. Trong lúc đó, cô ngồi trên ghế, thản nhiên múc từng thìa bánh quế ăn, thỉnh thoảng đảo mắt khắp phòng.

Ánh mắt cô vô tình dừng lại ở bóng dáng Lâm Ấn đang đứng trong bếp. Cô ấy tập trung vào công việc, đôi tay nhanh nhẹn, động tác gọn gàng đến lạ. Nhưng không hiểu sao, cô lại thấy ấm áp lạ thường.

Ngay khi cô đang thả lỏng, một tiếng bước chân nhẹ nhàng lại gần. Chưa kịp quay đầu lại, cô đã thấy Chấn Bảo chồm lên từ phía sau, cướp miếng bánh quế mà cô vừa định đưa vào miệng.

"Ngon quá!" Hắn nhai ngấu nghiến, miệng cười toe toét.

Cô quay sang, nhưng hắn đã nhanh chóng ghé sát lại gần, như đang cố tạo cơ hội để chiếm thêm chút không gian cá nhân của cô.

"Cút ra xa chút!" Cô giật lùi người, cố gắng giữ khoảng cách.

Nhưng hắn chỉ nhún vai cười, vẻ mặt tinh quái. Một bên thì cố tìm cơ hội, bên kia lại nỗ lực giữ khoảng cách, chẳng ai chịu nhường ai. Chỉ đến khi giọng Thành Trạch, cha hắn vang lên, phá vỡ không khí căng thẳng, hắn mới chịu nhích ra.

"Đủ rồi, hai đứa đừng cãi nhau nữa. Còn muốn ồn ào thì ra ngoài mà ồn."

Cô kén ăn, nên hầu như mọi món mà hắn ta đụng vào đều là món cô hứng thú hoặc ít nhất hắn ta có thể ép cô ăn được.

"Anh ba cứ khó tính như thế này thì chả có cô gái nào để ý đến cả"

Chưa kịp nói xong, bát cô đã đầy áp bông cải xanh chất thành núi trong bát, cô liếc mắt nhìn hắn

"Ráng ăn đi, không phải món em thích sao?"

"Đúng là thích nhưng nhiều ..."

"Thích thì ăn đi"

Cô bất lực thở dài, hắn ta còn không cho cô thời gian để phản bác lại. Thật đúng là một tên gia trưởng.

Cô vừa ăn, vừa ngắm nhìn đôi vợ chồng đó vui vẻ thể hiện tình cảm với nhau. Cô vừa ăn cơm, còn được hưởng màn cơm tró mỗi ngày như vầy thật là...

Hạnh phúc

Sau bữa tối, không khí trong nhà dần lắng xuống. Những tiếng cười nói rôm rả của cả gia đình cũng nhường chỗ cho sự yên tĩnh của đêm khuya. Cô đứng dậy, dọn dẹp chút đĩa bát còn sót lại trên bàn, còn Chấn Bảo thì bắt tay vào công việc rửa chén

"Anh ba, em vào phòng trước nhé." Cô nói khẽ, cố gắng tránh ánh mắt của hắn.

Hắn gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn đầy vẻ tinh nghịch. "Ừ, em vào đi."

Cô bước lên cầu thang, từng bước chân nhẹ nhàng nhưng vội vã. Cánh cửa phòng ngủ mở ra, không gian quen thuộc hiện ra trước mắt. Ánh đèn ngủ dịu nhẹ chiếu xuống chiếc giường lớn, tạo cảm giác ấm cúng. Cô thở phào nhẹ nhõm, cảm giác mệt mỏi sau một ngày dài dần tan biến.

Vừa đặt lưng xuống giường, cô đã nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau. Chấn Bảo xuất hiện ở cửa phòng, tay cầm theo một ly nước ấm.

"Em uống thuốc đi, rồi nghỉ ngơi." Hắn đặt ly nước lên bàn nhỏ cạnh giường, ánh mắt dịu dàng khác hẳn với vẻ nghiêm khắc ban nãy.

Cô nhận lấy, nhấp một ngụm nước ấm, cảm giác dễ chịu lan tỏa khắp người. Chấn Bảo ngồi xuống cạnh giường, tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô.

"Ngủ ngon nhé, Mị Nguyệt." Hắn nói khẽ, giọng trầm ấm vang lên trong không gian yên tĩnh.

Cô nhắm mắt, cảm giác an toàn và ấm áp bao trùm lấy cô. Tiếng bước chân nhẹ nhàng của hắn dần xa đi, cánh cửa phòng khép lại nhẹ nhàng.

Cô nhanh chóng bước ra khỏi giường, lấy chiếc điện thoại dự phòng và sắp tài liệu mật ra. ghi chú mọi thứ cần thiết trong chiếc điện thoại.

Nam sinh bất ngờ trúng thưởng vào 5 năm trước. Bất ngờ giàu có sau một đêm, đầu tư vào một công ty vô danh bất ngờ nổi danh mang lại giá trị khổng lồ cho hắn. Nhưng lại nhảy lầu vào ngày 16/8.

Kết quả điều tra:

Họ và tên: Trương Đinh Tuấn

Năm sinh: 16/8/ 2xxx Giới tính: Nam

....

Nguyên nhân tử vong: sốc mất máu

"Nguyên nhân tử vong: sốc mất máu sao?"

Cô in đậm vào ghi chú trên điện thoại vào chỗ "Nguyên nhân tử vong". Vừa nhìn đã biết vô lý, họ còn giấu bản kiểm tra.

"Rõ ràng là cơ thể nhìn như bị lấy toàn bộ Nội tạng. Có thể mất tích trước đó cả tháng, hoặc hơn nửa năm nhưng hầu như không ai thông báo mất tích."

"Có thể là nhận tiền. Dù sao thương trường cũng quá nhiều kẻ thù nhưng không có cách nào ghi nguyên nhân tử vong hợp lý hơn được không?"

Cô lấy tài liệu, hình ảnh mà cô đã thu thập được, sắp xếp một cách cẩn thận. Cô cẩn thận ghi chú lại. Dù sao cũng là những người liên quan đến trong "Hệ thống trùng sinh" mà cách nhà nghiên cứu được tổ chức, chính phủ ủng hộ ngầm.

Không thể lộ được.

Bình luận (0)Facebook