Lời bạt
Độ dài 604 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-12-30 22:00:52
Số phận là gì? Đó là câu hỏi mà tôi liên tục suy nghĩ.
Có những lúc tôi cảm thấy như mình đã có một khám phá lớn lao.
Tuy nhiên, để diễn đạt những khám phá đó thành lời, thì tôi không bao giờ làm được.
Tôi cho rằng khả năng của con người có một giới hạn nhất định.
Nó khá là bực bội. Nhưng theo thời gian, tôi luôn nghĩ lại về chủ đề này.
Có lẽ bản thân điều đó đã là số phận.
Có vẻ như bạn có thể viết bất cứ điều gì bạn muốn trong lời bạt, vì vậy đây là những gì tôi đã viết.
Có vẻ như tôi sẽ nhận được một giải thưởng nào đó. Một giải thưởng cho việc phát hành đủ sách với Dengeki Bunko, hay gì đó. Tôi đã xuất bản được bao nhiêu cuốn sách? Tôi thậm chí còn không rõ.
Tôi muốn cảm ơn các độc giả thân mến của tôi và bản thân tôi đã cho phép tôi tiếp tục trong thời gian dài như vậy. Hãy đảm bảo rằng chúng ta có sức khỏe tốt để có thể tiếp tục sống trong nhiều năm tới nhé. Và tôi cũng tính cả bản thân mình trong số đó vì, ừm, những cuốn sách này sẽ không tồn tại nếu không có tôi.
Sẽ không có ai khác viết cuốn sách này thay tôi cả. Tôi phải tự mình làm việc đó.
Tôi của ngày hôm qua đã làm việc chăm chỉ để có được ngày hôm nay, vì thế nên tôi của bây giờ cũng sẽ làm điều tương tự. Mặt khác, tôi cho rằng tôi nếu không làm việc chăm chỉ, thì tôi sẽ còn nhiều việc phải làm hơn nữa. Không phải làm việc là xấu. Miễn là đừng để nó bị quá tải là được.
Rõ ràng là có những người cảm thấy vậy.
Còn riêng tôi thì chưa.
Có lẽ tôi sẽ không bao giờ cảm thấy thế.
Càng không biết thì càng thú vị mà.
Tôi không chắc lắm, nhưng tôi nghĩ đây sẽ là cuốn sách cuối cùng của tôi trong năm nay.
Tuy còn hơi sớm để nói, nhưng tôi muốn cảm ơn các bạn vì đã đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian qua.
Tôi hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau vào năm sau.
Mặc dù tôi rất thích viết Adachi và Shimamura, nhưng tôi cũng muốn viết thêm những cuốn sách khác.
À, và tôi có viết một hành sách mà tôi gợi ý, nên đừng quên ngó qua nhé.
Người ta thường nói cho đi là nhận lại mà.
Còn một điều đáng được nhắc đến nữa, năm sau sẽ đánh dấu năm thứ mười trong sự nghiệp nhà văn của tôi, nghĩa là tôi có lẽ sẽ cần xuất bản một cuốn sách liên quan.
Tập tiếp theo trong series này sẽ là về chuyến đi chơi của trường.
Họ sẽ đi đâu đây? Tôi cũng chưa quyết định nữa. Học sinh cao trung sẽ đi đâu vào những ngày như thế này nhỉ?
Có lẽ tôi nên thêm vào cảnh suối nước nóng chăng? Hmm, tôi tự hỏi nó sẽ diễn ra như thế nào.
Thật đấy, tôi không biết gì cả
-
Hitoma Iruma
Lời giới thiệu trên bìa
Hitoma Iruma
"Anh đang làm gì thế, Iru-Kuma? Luyện tập ném bóng cho ngày hội thể thao à?"
"Không. Tôi chỉ đang trong chuyến hành trình nhặt bóng vô tận cùngvới cái rỗ số 7 trên lưng tôi thôi."
"Hả? Chẳng hiểu gì cả."
-
Minh họa/Non
Tôi vừa có hai chú mèo mới. Tên chúng là Kijiko và Torako. Chúng vẫn chưa chấp nhận tôi, và cũng không dễ thương một chút nào. Hoàn toàn không.