Chap 8
Độ dài 2,110 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 15:33:48
Hello ae, hôn nay sn mình nên cho ae full chap nhá =))
============================================
“Vậy tôi cũng muốn hỏi lại. Liệu cô có muốn kết hôn với tôi không?”
“Trả lời bằng một câu hỏi,huh… Không ấn tượng lắm, nhưng vì cậu đủ can đảm để trả lời nên tôi sẽ trả lời câu hỏi của cậu.”
Với nụ cười như một bông hoa đang nở , Olivier tuyên bố.
“Không có ý định kết hôn với cậu”
“Tôi có thể hỏi tại sao chứ?”
"Đơn giản thôi. Tôi ghét đàn ông. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi thích phụ nữ.”
Olivier tiếp tục nói chuyện vui vẻ với một nụ cười.
“Tôi ghét toàn bộ cái nhân loại này. Hai người duy nhất tôi có thể tin tưởng là mẹ và Treiné.”
“Nhưng tôi thấy rằng Công tước Alway thực sự quan tâm đến cô”
“Cậu nói đúng, có vẻ như ông ấy thực sự như vậy. Tôi rất biết ơn vì điều đó. Nhưng, nếu cậu hỏi tôi rằng tôi thích hay ghét ông , tôi ghét ông ta. Rốt cuộc, việc tôi ghét đàn ông đều là lỗi của ông .”
Khuôn mặt của Olivier đã nhanh chóng trở nên như chứa đầy sự ngờ vực.
“Tôi hiểu rằng vì lợi ích của người thừa kế, ông đã lấy một người phụ nữ khác ngoài mẹ tôi làm vợ. Tuy nhiên! Ông ta sẽ không bao giờ hiểu được quãng thời gian khó khăn mà mẹ đã phải chịu đựng vì điều đó. Người mẹ tốt bụng và chu đáo của tôi, mặc dù là người vợ cả, nhưng lại không thể sinh ra người thừa kế, và vì vậy mà bà ấy đã để con tim chịu đựng và cho phép điều đó. Nhưng vì cha, mà bà đã phải chịu vô số trải nghiệm đau buồn và tàn nhẫn!”
Đôi mắt của Olivier run lên vì phẫn nộ.
“Ông ta không bao giờ để ý. Cho dù tôi có cầu xin bao nhiêu, ông cũng chỉ thấy mẹ với vẻ ngoài kiên cường và bỏ qua câu nói của tôi như đó chỉ là lời bông đùa của trẻ con.”
"Điều này……"
“Cậu không cần phải nói gì cả. Không có gì lạ khi các quý tộc có xung đột giữa người vợ cả và người vợ lẽ, hay những kẻ hầu người hạ đều về phe những người vợ lẽ vì điều này hay điều kia. Nhưng! Ít nhất ông ta nên chú ý đến việc đó đã làm tổn thương mẹ như thế nào. Trong khi nói rằng ông ta yêu bà ấy, cha lại tiếp tục lấy thêm nhiều vợ lẽ hơn, vì vậy hãy tha thứ cho tôi vì đã thờ ơ với 'sự quan tâm' của ông ta. Tôi không thể tha thứ cho cha tôi. Do đó, tôi ghét đàn ông và tôi ghét phụ nữ.”
Tôi hiện đang bối rối không biết phải nghĩ gì về mối quan hệ của Olivier và mẹ cô ấy. Mẹ tôi đã mất ngay sau khi sinh tôi vì vậy tôi không có nhiều ký ức về bà. Tôi được ông bà yêu thương nuôi nấng , nhưng điều đó có lẽ khác với tình yêu của 1 người mẹ.
Nhưng rõ ràng Olivier yêu mến Hannelone từ tận đáy lòng. Và cô ấy ghét cha mình, người không chăm sóc mẹ cô tốt.
“Cậu có nhớ ngày hôm qua khi tôi bảo cậu nếu muốn lấy thêm bất cứ vợ lẽ nào cũng phải được tôi đồng ý trước chứ?”
"Tất nhiên."
“Đó là vì những gì tôi vừa kể cho cậu. Tôi không muốn trải nghiệm điều mẹ tôi đã phải chịu đựng nữa. Tôi không có ý định cưới cậu, nhưng nếu cha cứ tiếp tục thúc ép thì tôi hoàn toàn không thể chống lại được . Do đó tôi mới kể cho cậu nghe câu chuyện này.”
“Vậy làm ơn hãy cho tôi biết, đó là lý do tại sao Olivier-sama gọi tôi đến biệt thự này sao? Nếu cô không có ý định kết hôn với tôi, chẳng phải cứ để mọi chuyện lại như cũ sẽ tốt hơn sao? Hannelone-sama đã rất vui mừng khi thấy tôi. Khi biết được sự thật, bà ấy có lẽ sẽ rất buồn…”
“Cậu đang lo lắng về mẹ sao, nhưng cậu được gọi đến đây là vì bà. Bà đã gửi thư cho cha mà không để cho tôi biết được. Bà lo rằng tôi có thể sẽ không bao giờ kết hôn. Vì vậy, tôi cho bà ấy gặp cậu. Thay vì 'vui mừng ‘, có phải mẹ tôi đã 'nhẹ nhõm' hơn khi gặp cậu chăng?”
Quả thật , nếu tôi nghĩ lại về khuôn mặt của Hannelone, thì nó có lẽ giống như sự nhẹ nhõm hơn là niềm vui.
Đứa con gái 'thừa lại' của bà ấy cuối cùng đã mang về nhà một vị hôn phu. Bà ấy cuối cùng cũng có thể an tâm.
“Cậu đang cố gắng vượt qua những điều kiện vô lý mà tôi đã đề ra. Tất nhiên, tôi biết cậu làm điều đó không phải vì lợi ích của tôi, nhưng tôi nhận ra những nỗ lực của cậu và chính thức chấp thuận cho cậu từ 'ứng viên hôn phu' thành 'hôn phu'.”
“Không, đó không phải là vấn đề nếu cô cho tôi thành hôn phu trong khi không có ý định kết hôn sao?”
“Ara, cậu không hài lòng khi trở thành hôn phu của tôi sao?”
“Cô nói "Không hài lòng" sao… nó còn đỡ hơn mấy cái ánh nhìn chằm chằm đấy…”
“… Vì những lời đồn xấu huh. Tôi xin chia buồn. Nhưng, tôi sẽ không xin lỗi vì những lời đồn vì chúng không phải là do tôi tự lan truyền. Các cựu ứng viên sắp cưới của tôi là những kẻ đã tung những lời đồn đó để trả thù tôi vì đã quấy rối họ. Nên tôi không phải người đáng trách ở đây.”
“Nếu cô biết rằng mình đang quấy rối họ, không phải Olivier-sama cũng đáng trách ở đây sao?!”
"Không hề!"
Đối với Olivier, người nói rằng mình không đáng trách, tôi giờ chỉ muốn nói rằng cô ấy tệ như những lời đồn về cô ấy!
Mà những lời đồn ngày càng được biết đến rộng rãi không phải là điều tôi lo lắng. Tôi muốn hỏi liệu có thật sự ổn khi cô ấy công nhận tôi là hôn phu hay không, nhưng dường như ý nghĩ của tôi đã không đến được chỗ cô ấy.
Tôi giờ cũng chẳng biết phải làm gì nữa.
Olivier tuyên bố rằng cô không có ý định kết hôn. Cô ấy luôn giữ vững ý định không bao kết hôn, kể cả với những khác ngoài tôi.
Vì những trải nghiệm cay đắng xung quanh cuộc hôn nhân của mẹ cô, với tư cách là bên thứ ba, tôi không nên nói gì cả. Tuy nhiên, tôi có cảm giác rằng còn có một số lý do khác mà cô ấy không nói với tôi.
Olivier đang che giấu điều gì đó với tôi, nhưng với biểu hiện hiện giờ của cô áy thì có tò mò cách mấy tôi cũng sẽ không biết được.
“Vâng, vâng, tôi đã chính thức công nhận cô là hôn thê rồi, vậy tôi có sống ở biệt thự này như đã hứa không?”
"Cậu nghiêm túc sao?"
“Tất nhiên rồi. Thật là bực mình, chẳng phải tôi đã nói điều đó trước cha cô và ông tôi sao. Tôi phải giữ liêm sỉ của mình chứ.”
“Liêm sỉ gì tầm này nữa chứ, vứt hết đi!”
“Không đâu!”
Cô ấy không có ý định thay đổi quan điểm của mình về bất cứ điều gì! Tôi thấy thật thất vọng, nhưng chỉ có thể chịu đựng bằng cách hít một hơi thật lớn.
Chà, nếu Công tước Alway hoặc ông bà của tôi biết rằng Olivier đã công nhận tôi là hôn phu, thì họ cũng đưa tôi đến đây thôi.
Mặc dù đây chỉ là một quyết định từ một phía(Olivier), nhưng tôi cũng đã không bác bỏ nó ngày hôm qua.
Trên hết, ông tôi chưa thất hứa với ai bao giờ . Bà tôi có thể sẽ thông cảm với tôi về đường đột, nhưng cuối cùng vẫn sẽ đưa tôi đến đây thôi.
Tóm lại, tôi không có lựa chọn nào khác.
"Được rồi ,được rồi! Vậy tôi sẽ sắp xếp hành lý của mình sau, vì vậy cô làm ơn hãy chuẩn bị phòng đi !”
“Ara tôi thấy ngạc nhiên đấy. Cậu thực sự muốn sống chung đến thế sao?”
“-Đồ-…” <khốn!>
"Đồ-? Nếu cậu có ý kiên gì thì hãy nói rõ ra đi. Ara, tôi tự hỏi liêu có phải cậu đang kìm lại bởi vì tôi là con gái của một công tước?”
“…Không hẳn…ý kiến sao… làm sao tôi có được cơ chứ?”
“Cậu có chắc không? Cậu đã siết chặt nắm đấm của mình một lúc rồi, nhưng cậu sẽ không có ý kiên gì đâu, phải không? Nếu cậu có ý kiên gì thì hãy nói ra đi. Tôi không nghĩ sẽ tốt cho sức khỏe khi cứ giữ kín chúng.”
Tôi không ngu để có ý kiến về cô!
Tôi nghĩ cô sẽ quấy rối tôi nếu tôi ý kến. Tôi cũng không muốn gây rắc rối cho ông nội sau này.
“Một ứng viên pháp sư pháp viện-sama, người đã từng một mình hạ gục một con quái thú độc ác, lại có thể sợ một cô gái trẻ ngọt ngào vô hại như tôi không?”
Tuy nhiên, mọi người đều có một giới hạn.
Tôi sẽ không thể nào cáu lên chỉ với thế này, nhưng – tôi lại lỡ mồm.
"Huh?… Môt-cô-gái-trẻ sao?
Tôi đã quá muộn khi cố che miệng bằng tay của mình.
“…Jared Murphy. Tôi không bao giờ nghĩ rằng cậu sẽ giữ những ý kiến của mình về những thứ khác, nhưng cậu lại thực sự lên tiếng nghi ngờ về việc tôi là 1 'cô gái trẻ' sao!”
Oh sh*t. Tôi đã phạm một sai lầm lớn.
Cô ấy đang cười, nhưng giọng của Olivier đang run lên vì tức giận.
“Ổn, nó ổn thôi ~. Tôi cũng đã cố hết sức để giữ kín những ý kiến của mình. Chà, hãy để tôi thừa nhận - tôi - một chút 'già' để gọi một 'cô gái trẻ'. Nhưng cậu biết không, phụ nữ sẽ luôn muốn trẻ trung - cả tâm trí và cơ thể!”
“Tôi biết!”
“Cậu có thể không biết vì một tên trai tân không có cơ hội tiếp xúc với phụ nữ, nhưng trái tim của một người phụ nữ thì tinh tế như thủy tinh vậy đấy. Nếu cậu không cẩn thận, cậu sẽ bị thương nặng đấy, biết không?”
“Đừng nói "tên trai tên" nữa! Một người con gái quý tộc sẽ khiêm tốn hơn!”
“Ara ~, vậy cậu thích phụ nữ khiêm tốn sao? Nhưng dù sao khiêm tốn thế nào thì bên trong họ cũng tối tăm và đầy tính toán. Trên thực tế, "người phụ nữ khiêm tốn" của cậu thật xấu xa!”
Người phụ nữ khó chịu. Tôi cảm thấy như vậy từ sâu thẳm trái tim tôi.
Tôi không nói rằng tôi thích phụ nữ khiêm tốn, nhưng họ sẽ là một vị hôn thê lý tưởng. Tuy nhiên, nhận xét rằng không có người phụ nữ thực sự khiêm tốn nào từ Olivier, người đã hòa nhập với những người phụ nữ quý phái suốt cuộc đời khiến tôi có một chút sốc.
Tôi chỉ mới mười sáu tuổi và chưa bao giờ ở bên một người phụ nữ, tôi cũng chưa từng biết chữ yêu là gì. Đó là lý do tại sao, mặc dù đó chỉ là ảo mộng, tôi khao khát một ngày được ôm một người phụ nữ như vậy.
Nhưng cô nói rõ ràng không có người phụ nữ như vậy tồn tại! Cú sốc của tôi là vô lượng.
Quên lời cô ấy đi, tôi nhận ra rằng - trái tim tôi giống như thủy tinh.
“Dù sao thì cậu chắc cũng luôn ước rằng sẽ tốt hơn nếu tôi khác với những lời đồn. Nhưng trong thực tế, tôi thực sự là một người phụ nữ 'thừa lại', có cả tính cách xấu và sẵn sàng khẩu nghiệp bất cứ lúc nào. Cậu chưa bao giờ nói với tôi câu trả lời của mình, nhưng có vẻ như cậu không có ý định kết hôn với tôi? Tôi sẽ gặp rắc rối vì cậu đã từ chối tôi!”
“Không, ừm, tôi định cưới cô.”
Tôi cố gắng trấn tĩnh Olivier, người trở nên xúc động,
“Đồ dối trá-!"
Thay vào đó, nó phản lại tôi.
Olivier nghiêng người về phía tôi, giơ tay lên cao và vả vào má tôi bằng một cái tát vang trời.