Chương 5 Mọi người muốn leo núi không?
Độ dài 5,583 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-06-03 01:15:37
Kamidake đi vào quỹ đạo vệ tinh của Jurai, tách ra khỏi Mikagami tại bến bọc thép vệ tinh phòng thủ chính của Jurai. Phải mất khá nhiều thời gian để tách nó ra vì nó nằm khá sâu trong không gian con.
"Ngay cả khi chúng ta gặp phải một con tàu may mắn, sẽ không thể tách khỏi Mikagami như thế này được." Seto thì thầm khi nhìn Mikagami đi ra qua cổng vũ trụ phụ của khu dân cư của Mikagami.
"Miah, Mia!"
Fuku ôm Seina, cô ấy có vẻ hơi buồn khi nhìn Mikagami tách khỏi mình.
“Ta xin lỗi, ta biết 2 ngươi rất hợp nhau.” Seto vuốt ve Fuku với một nụ cười nhăn nhó.
"Nhưng đợi một chút nhé Fuku-chan, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một người bạn mới sớm thôi."
“Miah?”
"Chỉ cần đợi thôi." Seto vuốt ve Fuku bằng cả hai tay và hơi thô bạo.
"Được rồi, đi thôi Kiriko-chan," Seto cùng Kiriko đi đến cổng dịch chuyển.
"Thuyền trưởng, Kamidake sẽ đến bến tàu được chỉ định trên Tenju theo kế hoạch."
Hakuren ngồi ghế điều hành viên thay cho Kiriko.
“Tiếp tục di chuyển."
Khi Seina đến ghế thuyền trưởng, Kamidake rời bến tàu bọc thép và bắt đầu đi xuống Jurai.
"Đây là lần thứ hai mình đến đây, nhưng vẫn không thể hết bất ngờ."
Lần trước cậu đã nhìn thấy quang cảnh mặt trời mọc vào sáng sớm, lần này là khung cảnh ban ngày. Tenju đã được chiếu sáng bởi mặt trời và từ đó nhìn thấy toàn bộ khung cảnh nhưng Fuku có vẻ thích thú hơn Seina nhiều.
“Mia! Mia!”
"Đúng rồi nhỉ, Fuku, đây là lần đầu tiên em thấy nó phải không?"
"Chà ... khi chúng ta rời khỏi Jurai, em ấy vẫn còn là một quả trứng, nhưng con tàu không ghi lại lần xuất phát ban đầu sao?" Amane nói khi nhìn Erma để xác nhận
"Mặc dù có một bản ghi trong hồ sơ điều hướng của con tàu... nó có vẻ như không được lưu trữ dưới dạng một bức ảnh, vì vậy đây là lần đầu tiên em ấy nhìn thấy nó... oh! "
"Mia !?"
Khi đó, hình ảnh Tenju phản chiếu trên điều khiển chính của cây cầu đã biến mất. Sau đó, tất cả màn hình và đèn trên cây cầu biến mất, và trời trở nên tối tăm...
"Này, chuyện gì đang xảy ra vậy !?"
"Fuku !? Này Fuku, em đã làm gì vậy?"
Trong khi ngồi lơ đễnh ở chiếc bàn trung tâm, Fuku không đáp lại và có vẻ run rẩy.
"Xin hãy chờ đã!"
Hakuren nhanh chóng kích hoạt chế độ an toàn bằng tay. Tuy nhiên, họ đã không thể giành lại quyền kiểm soát.
"Tôi không kiểm soát được con tàu, nhưng điều hướng và quỹ đạo của con tàu vẫn bình thường... có lẽ ......"
Vào lúc đó, một vài đường ánh sáng thần kinh bắt đầu nhấp nháy trong bóng tối.
"Có phải đây là!?"
Đối với Seina, người đã từng tiếp xúc với những cây hoàng gia, cậu nhận ra nguồn sáng này và cảm giác của nó.
"Đó là tia thần kinh của cây hoàng gia!"
[Chào mừng trở lại.]
[Chào mừng.]
[Chào mừng về nhà.]
[Chào mừng.]
[Chào mừng.]
"Miah! Mia! Mia! Mia! Mia! Miaa! Mia!"
Fuku vui mừng nhảy xung quanh trong cơn mưa ánh sáng thần kinh.
"...Đây chắc là nó nhỉ?.”
Hakuren dựa vào tựa lưng của ghế thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Những cây hoàng gia đang chào mừng Kamidake... Không, chúng đang kỷ niệm ngày Fuku-chan trở về nhà."
Hakuren bắt đầu giải thích cho Seina.
"Điều này có khả năng xảy ra khi Cây hoàng gia, những cái cây đã đi xa Jurai trong một thời gian dài trở lại...."
"Fuku-chan được đưa đến Jurai, và sau đó cô ấy đã rời đi khá lâu phải không?"
"Có lẽ đó là lý do tại sao Seto-sama nói rằng cây và Ryo-Ohki có quan hệ mật thiết với nhau, có vẻ như những cái cây coi em ấy là người thân đã trở lại... Không, ngược lại, có thể chúng nghĩ rằng em ấy là một đứa trẻ sinh ra ở đây."
"Miah! Mia! Mia! Mia! Mia! Miaa! Mia!"
Fuku có vẻ hạnh phúc nhảy xung quanh.
"Ga ... ... Ha ha, Ahahahaha!"
Seina cuối cùng cũng bật cười với điều đó, tất cả phi hành đoàn đều cười.
Được sự chỉ dẫn của các cây, Kamidake đã đến một bến tàu lớn ở khu vực chung phía trên của Tenju chỉ được sử dụng bởi hoàng gia.
-----------
Mikagami có lịch trình khác với Kamidake, nó đi về phía đỉnh Tenju, đến một cảng riêng trong khu vực gia đình Masaki.
Các quan chức cấp cao của gia tộc Masaki đứng đầu Funaho và Azusa xếp hàng dọc cảng và chào đón Kiriko và Seto khi họ xuống tàu từ Mikagami. Funaho bước tới chào cô.
Kiriko hơi khó chịu bước tới và chào cô ấy. Đối với Kiriko, Funaho vừa là đồng nghiệp vừa là sếp của cô ấy. Cũng hơi ngại khi được Funaho chào hỏi.
"Bọn ta đang chờ đợi cháu đấy, Kiriko-chan."
"Cháu xin lỗi vì cháu đã không được gặp người lần trước..."
"Đừng để lỡ thời gian quý giá." Funaho dẫn Kiriko đến cổng phía trước.
“Kiriko-chan!”
Sau khi đi qua cánh cổng, Misaki cuối cùng cũng thoát người khỏi Azusa và lao đến ôm lấy Kiriko.
"Cháu là tốt nhất!"
Azusa thở dài. Misaki như một quả bom hẹn giờ.
Lý do tại sao Misaki bị hạn chế không ôm kiriko vì cô ấy đang ở nơi công cộng với có nhiều người chứng kiến. Cái ôm của Misaki rất nổi tiếng. Nhưng vị trí của Misaki với tư cách là người vợ thứ hai của Hoàng đế Jurai, có nghĩa là cô phải giữ một số phẩm giá trước công chúng.
Đối với những người được sinh ra trong vòng vài trăm năm trở lại đây, chế độ Azusa được công nhận từ bên trong lẫn bên ngoài. Nhưng vẫn có rất nhiều người vẫn coi Misaki là một đứa trẻ, ngay cả khi Misaki là một Công chúa được kính trọng. Vì vậy cô phải duy trì một không khí trang nghiêm. Nhưng Azusa và Funaho biết rằng Misaki khó có thể làm được điều đó.
Đối với Misaki, nhìn thấy kiriko giống như được đoàn tụ với các con gái của mình sau một thời gian dài vắng bóng. Ngoài ra, Kiriko là một cô gái khá dễ thương giống Funaho với tính cách tương đồng.
"Tsukiko-chan ngày trước rất dễ thương."
"Cháu đã nghe điều đó từ rất nhiều người."
"Nhưng sau đó cô ấy đã đến học viện, và chẳng bao lâu thì Kiriko-chan được sinh ra, và cô ấy đã rút lui xuống trái đất mất rồi."
"Heh... Cháu xin lỗi....?"
"Ồ không, không sao đâu, giờ cháu là một phần của gia đình chúng ta, nhưng ta vẫn muốn nhận Tsukiko-chan làm con nuôi."
"... Nhưng điều đó sẽ khiến cháu và mẹ trở thành chị em mất..."
Đối với Kiriko điều đó không đáng để nói, nhưng đối với Misaki, người đã hơn 700 tuổi, sự chênh lệch tuổi tác giữa Kiriko và Tsukiko giống chị em hơn là cha mẹ.
"Ah!"
Sau khi đi qua cổng dịch chuyển vài lần, bước đi của Kiriko đột ngột dừng lại. Khi Misaki nhìn vào mặt Kiriko một cách kỳ lạ, Funaho nhanh chóng nhận ra lý do.
"Kiriko-chan, cháu đã được phép vào đây."
Lý do tại sao Kiriko do dự là giờ cô ấy đang ở trong khu vực của Cây Hoàng gia, đó là một nơi vượt quá giới hạn đối với hoàng gia nếu họ không được phép vào.
"À, đúng thế!" Misaki nhận ra chuyện gì đang xảy ra, cô đẩy Kiriko về phía trước.
"Mi, Misaki-sama!"
"Tiếp tục nào ♡"
Điều mâu thuẫn của nơi này là nó là tòa nhà lâu đời nhất ở Tenju nhưng lại có vẻ là một trong những tòa nhà mới nhất. Một vật liệu xây dựng đầy màu sắc có màu giống như nước quả hồng đã tạo cho nó một bầu không khí độc đáo. Vật liệu xây dựng này hiện không được phép sử dụng, nó là gỗ được cắt ra từ chính Tenju, và mặc dù nó chưa được xử lý hoặc gia cố, nó vẫn y nguyên như khi nó được cắt ban đầu và theo một cách kỳ lạ nó đã hòa nhập trở lại với phần sống của cây. Ban đầu Tenju, hay đúng hơn là Jurai tràn ngập mùi xanh đậm dày đặc ở khắp mọi nơi, lối đi tràn ngập mùi nồng, thậm chí còn đậm đà hơn sau đó là mùi của không khí trong lành buổi sớm.
“Chúng ta sắp đến rồi.”
Azusa cảnh báo. Misaki ôm chắc Kiriko và kéo cô đi theo.
"Xin chào, tôi đang chờ đợi mọi người đây."
Amaki Syūzan đang đứng trước cánh cửa của căn phòng của những Cây Hoàng gia.
Syūzan, từng chiến đấu chống lại gia đình Masaki và Seto, nhưng sau đó đã nhường vị trí người đứng đầu gia đình Amaki cho con trai mình, và ông đã bỏ lại tất cả những điều đó sau lưng. Và cơ thể của ông đã hoàn toàn biến đổi kể từ đó, ông già đi rất nhiều, béo hơn và hạnh phúc hơn. Theo một cách nào đó, đó là một minh chứng cho những gì sẽ xảy ra khi họ gặp phải mặt xấu của Seto...
"Amaki Syūzan-sama, tôi là Masaki Kiriko, tôi xin lỗi vì đã làm phiền ông ngày hôm nay. Tôi e rằng, tôi vẫn còn rất trẻ, được nhận làm con nuôi trong gia đình của Hoàng đế Jurai là một vinh dự lớn, tôi không có ý định làm ô uế danh dự đó với tư cách là một thành viên của gia đình hoàng gia. Tôi sẽ cố gắng hết sức để đạt được nó, vì vậy xin hãy cho tôi sự hướng dẫn và chỉ bảo."
“Ta đã nghe nói về cô và những thành tựu của cô được một thời gian rồi Kiriko-dono. Ta nghĩ một phụ nữ trẻ như cô sẽ trở thành một thành viên xuất sắc của gia đình hoàng gia và tôi sẽ hỗ trợ cô hết sức mình.”
Syūzan nheo mắt.
"Thật tiếc là chúng ta không thể công khai danh tính thực sự của cháu là hoàng gia nhưng Seto nhất quyết trì hoãn việc đó. Vì lý do gì mà ta không biết, có lẽ bà ta chỉ muốn cháu và thuyền trưởng của Kamidake có thể sống một cuộc sống yên tĩnh... aha aha ha ha ha. "
"Mmmf thô lỗ." Seto xuất hiện bên cạnh Azusa với đôi má phồng lên.
"Vậy thì, chúng ta hãy bắt đầu."
"Chà ... Kiriko-chan, lần này, Seto-sama, Syūzan, ta và Funaho sẽ là nhân chứng nên bọn ta sẽ đi cùng với cháu. Xin hãy đặt tay lên cửa."
"Cảm ơn ngài." Kiriko cúi đầu thật sâu trước bốn nhân chứng, và đặt tay lên cánh cửa lớn với vẻ mặt căng thẳng.
Vào lúc Kiriko chạm nhẹ vào cánh cửa, cánh cửa cao mười tầng bắt đầu phát ra tiếng động nặng nề k bắt đầu mở ra. Hương thơm của một loại cây giống như hoa đào từ bên trong bay ra.
"Nhanh nào, lối này."
Dẫn đầu bởi Syūzan, Kiriko tiến đến cổng dịch chuyển.
Họ đi vào khu bảo tồn với những cây hoàng gia, nếu một người có thể tiếp tục đi trên cổng dịch chuyển, nó sẽ dẫn họ đến buồng thế hệ thứ hai, điều đó nghĩa là họ sẽ trở thành đối tác với cây thế hệ thứ hai hoặc cao hơn. Vì vậy truyền thống là bước lên tấm dịch chuyển trước vì khoảng 90% những người làm lễ nhận cây chỉ nhận được cây thế hệ thứ ba, và những người nhận được cây thế hệ thứ hai là rất hiếm.
"Đến đây nào, Kiriko-dono, hãy xem cách những cái cây chọn." Syūzan nói với Kiriko, người đang từ từ đi đến cổng dịch chuyển.
Khoảnh khắc cô ấy đứng trên chiếc đĩa, nó đã phát sáng.
"Ồ!" Mọi người tại đều bất ngờ.
"Wow!" Syūzan rất vui với sự việc này.
Họ được chuyển đến buồng thế hệ thứ 2.
Trước đó, con trai của Syūzan đã có được một cái cây thế hệ thứ hai, nhưng chính Syūzan, không chứng kiến nó, vì vậy đây sẽ là lần đầu tiên ông ta ở đó.
"Mọi người có muốn tham gia với chúng tôi không?" Syūzan nói với Funaho và Seto với vẻ phấn khích.
"Không, xin thứ lỗi." Seto và Funaho cúi chào Azusa, Misaki và Minaho và giữ nguyên vị trí.
"Ta sẽ báo cáo sau." Azusa mỉm cười.
Chỉ cần có ba nhân chứng, không cần phải nhiều hơn. Tuy nhiên, Azusa, Misaki, Minaho và Syuzan lúc này đều đã còn ở đó nữa.
Sau khi có số lượng nhân chứng tối thiểu đứng trên tấm biển của cổng dịch chuyển, họ đã được đưa đi.
----------------------
Seina, người được Minaho nói rằng sẽ mất chút thời gian để chọn một cái cây, rời khỏi Kamidake và đi đến cơ sở lưu trú do các sĩ quan của Seto hướng dẫn.
"Myan! Myan!" Fuku đang có tâm trạng tốt.
Tất nhiên, người sĩ quan đang giữ cô ấy có vẻ cũng đang có tâm trạng tốt.
"Thật là một vinh dự lớn khi có được một cây thế hệ thứ hai hoặc cao hơn."
"Mikagami của Seto-sama cũng là thế hệ thứ hai, đúng không? Liệu nó có thể điều khiển Fuku được không?"
"Mối liên hệ không được hình thành theo cách đó và tôi không nghĩ Mikagami có thể làm điều đó, tôi nghĩ Kamidake đã có những biện pháp đối phó thích hợp để ngăn chặn nó. Trong mọi trường hợp thì Kamidake là một con tàu đa di năng mà."
"Không giống như con tàu bẩn thỉu đó được điều khiển bởi tên ngốc đó... ahahahaha "
"Kể cả vậy, may mắn là tất cả những gì nó cần."
"Sao mà may mắn khi nó được đặt một cái tên đáng xấu hổ như vậy chứ."
Các nữ sĩ quan và Seina bước vào cổng dịch chuyển.
---------------
Cánh cổng nơi Seina được chuyển đến có kích thước nhỏ hơn nhiều so với cánh cổng trước. Từng nhóm người một được chuyển tuần tự. Hakuren và nhóm của cô ấy ra khỏi cổng sau cùng.
"Đây là khu vực dành cho gia đình Kamiki." Hakuren nói sau khi nhìn xung quanh.
"Cô đã từng ở đây sao?"
Seina nhìn xung quanh, nhưng không thể nhìn thấy gì để phân biệt với khu vực trước đó.
"Vâng, tôi có thể nhận ra từ hình dạng tinh tế của các nhánh cây và tòa nhà, chúng tôi đã nhìn thấy nó rất nhiều vì chúng tôi từng là nữ sĩ quan của Seto-sama."
Tòa nhà trước mặt họ dường như là một điểm dừng chân.
"Mọi người, mời đến đây." Người đứng đầu nói khi họ đến khu vực lân cận của tòa nhà.
Seina dừng bước và nhìn xung quanh.
"... Khu vực này làm tôi nhớ đến quê hương của Seina, giống như nó là một thứ gì đó đến từ Trái đất vậy."
Hình dạng thiết kế là Jurai, nhưng những gì Amane cảm nhận được là bầu không khí mộc mạc của kiến trúc giống như một ngôi nhà nông thôn kiểu cũ. Khu vườn đã được duy trì tốt, nhưng không được lên kế hoạch chi tiết. Tất nhiên Jurai có rất nhiều chỗ như vậy, nhưng chỗ này có vẻ hơi lộn xộn. Tuy nhiên, Hakuren cảm thấy có điều gì đó không ổn, cô nhìn xung quanh mà không thể hiện rõ ràng.
“Đó là…” Hakuren thốt lên.
“Chào mừng Seina-kun.”
Vợ của Kanemitsu, Yuzaki bước ra từ ngôi nhà.
“A…” Seina nhớ lại lần họ chiến đấu.
"Đã được một thời gian rồi nhỉ."
Hakuren nhóm người của cô cúi đầu theo phản xạ và xếp hàng. Dù đang trong thời gian nghỉ sinh nhưng Yuzaki vẫn là thuyền trưởng của hạm đội.
"Các tiếp viên, cảm ơn vì đã vất vả."
“Tiếp viên?” Hakuren cau mày.
"Tôi biết điều đó hơi kỳ lạ, nhưng tôi muốn Seina-san được gặp con gái mới của tôi, chỉ hai người họ thôi."
Con gái của Yuzaki vẫn còn nhỏ. Không có lý do gì để bất cứ ai có thể phản đối.
"Mọi người sẽ cần ngồi một lúc."
"Chúng tôi phải làm gì trong lúc này...."
"Đừng lo lắng, tôi đã chuẩn bị một sự sắp xếp đặc biệt cho mọi người."
Ngay khi Yuzaki nói vậy, mặt đất nơi Hakuren và Amane đang đứng bắt đầu sáng rực.
"Cổng dịch chuyển !?"
Đó là một loại cổng bẫy, được sử dụng để bắt lính và động vật của đối phương. Amane cố gắng trốn thoát, nhưng đã quá muộn, họ đã được chuyển đến một nơi khác, chỉ còn lại Fuku và Seina.
“Amane-san! Mọi người đâu cả rồi?” Seina lo lắng.
Yuzaki vong tay qua cổ Seina và đẩy cậu ra khỏi đó.
"Không sao đâu, tôi đã sắp xếp hộ tống để bảo vệ cậu khi họ vắng mặt, họ sẽ quay lại vào ngày mai."
Yuzaki nói với nụ cười vô tư, cậu không hề cảm nhận được cảm giác xấu xa như Airi, Washu hay Seto, nhưng từ ‘hộ tống’ khiến cậu lo lắng. Fuku cũng có vẻ hơi lo lắng.
"Được rồi, tôi sẽ để cậu một mình một lúc nhà." Yuzaki ra hiệu cho sĩ quan đang giữ Fuku và rời đi.
--------------------
"Chúng ta đang ở đâu..." Amane, người đã bị dịch chuyển, nhìn xung quanh để kiểm tra nguy hiểm.
Nơi họ được chuyển đến là một tòa nhà có mái vòm cao khoảng 20 mét. Các bức tường và sàn nhà bao bọc bởi rêu, ở Jurai có một loại rêu được sử dụng thay cho thảm trải sàn, và Karen nhìn thấy một người có thể giải đáp mọi chuyện.
"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy Kanemitsu-sama?" Karen nói, tất cả đều quay lại nhìn anh ta.
Kanemitsu trông có vẻ hơi khó xử, giống như anh ta cũng đã bị ép vào tình huống này và không có chút vui vẻ nào. Họ cảm thấy khó chịu khi rất nhiều ba lô được xếp cạnh Kanemitsu.
"Tất cả những thứ này là gì?" Sau đó, bên cạnh kanemitsu một ánh sáng khác được tạo ra và một phụ nữ duy nhất được chuyển đến.
"Cái gì !!!! Đây là cái quái gì vậy!!"
Người phụ nữ đang gây ồn ào nhất là một phụ nữ Wau, một cảnh hiếm thấy ở Jurai. Đó là Nene. Người phục vụ của Ringo.
"Ôi không... tại sao! Điều đó chỉ làm cho điều này tồi tệ hơn!"
Kanemitsu nhìn lên trời và nhanh chóng bỏ cuộc.
-----------------
"Seina-kun, tôi sẽ mượn Fuku-chan.”
Seina hiểu ý định của cô.
"Tôi sẽ đưa cô bé trở lại vào giờ ăn tối."
"Được rồi Fuku, hãy là một cô gái ngoan và đi cùng cô ấy nhé."
"Mia!"
"Vậy thì, Seina-sama, lối này."
Nữ sĩ quan đứng sang Seina và hướng dẫn cậu.
"... Wow, đúng là một ngôi nhà nhỏ ấm cúng nhỉ?"
Vừa bước vào nhà, cậu đã cảm thấy bầu không khí nhẹ nhõm hơn một chút. Ấn tượng ban đầu, nó có vẻ giống như một ngôi nhà cổ của Nhật Bản, nó rất hoài cổ. Một em bé đang ngủ trong phòng khách của ngôi nhà.
"Tên cô bé là Mikage." Đứa bé tỉnh dậy và nhận ra Seina.
".......?.... Oh! Ka ah!"
Cô công chúa nhỏ nhìn thấy khuôn mặt của Seina, cô bé hướng về phía cậu và nở một nụ cười mãn nguyện dang tay về phía cậu.
"Hả !?"
"Tôi luôn cho con bé xem những bức ảnh về cậu, và gần đây nó bắt đầu thích nhìn những bức ảnh đó hơn cả chồng tôi."
"Uhm, về vấn đề đó, tại sao anh ấy không ở đây với cô?"
"Ah ha ha! Bởi vì tôi không muốn bị quấy rầy, anh ấy cùng với Amane-san đang ở tầng hầm của Tenju."
"Sao?"
"Tôi đã nói với cậu rồi đó, tôi muốn hai người có thời gian riêng tư." Yuzaki cười và đặt tay lên vai Seina.
"……Ể?"
-------------------
"Hóa ra vậy ... Tôi hiểu hoàn cảnh rồi."
Amane và những người khác đang nghe Kanemitsu giải thích.
"Yuzaki đáng ghét, con bé đó còn chưa được một tuổi!"
"Còn tệ hơn là cô ấy chỉ muốn chơi trò mai mối mà thôi! Tôi biết Seina-kun là một người đàn ông đàng hoàng và đáng kính! Nhưng chuyện này thù khác... cô ấy đã lấy đi con gái tôi ~! Một người có khoảng khoảng 7 năm trước khi con gái bắt đầu ghét cha nó... 10 năm, nếu may mắn! Nhưng con bé đã ghét tôi rồi." Kanemitsu nói với vẻ mặt như sắp khóc.
"Ồ, vậy sao?"
"Tôi cảm thấy tiếc cho anh ấy." Tất cả đều nhìn Amane.
"Amane-sama, cô nên biết rõ về điều này nhất, những gì anh ấy nói về là những người cha mà đúng không?"
"Cái gì? Tôi... Uhm... Uh..."
Amane bối rối nhìn xung quanh. May mắn thay, vì có rất nhiều phụ nữ cùng tuổi ở đây, họ tự nghĩ về điều đó.
"Hmm ... Tôi muốn nói điều đó là đúng ... nhưng tôi cho rằng có những khác biệt riêng, tôi không thể nói cho bất kỳ ai ngoài bản thân mình."
"Người ta nói rằng có một nỗi sợ hãi bản năng ở những người đàn ông khi con gái con họ trở thành trưởng thành và thường cảm thấy như vậy..."
"Nhưng không phải mối quan hệ của phụ nữ với cha thường ổn định khi họ trở thành người lớn sao? Tôi sẽ không lo lắng quá nhiều về điều đó."
"Nhưng nếu họ quá lạm dụng và làm xáo trộn mối quan hệ, họ sẽ mất một thời gian để khôi phục lại nó."
"Hoặc không..."
Trong khi nói vậy, mọi người đều nhìn về phía Amane.
"Cha tôi là người hay đeo bám và khó chịu... tất nhiên là tôi có mối quan hệ tốt với mẹ tôi, vì vậy nếu cô nịnh nọt bà ấy, mọi thứ với cô có thể dễ dàng hơn..."
Amane giải thích nhiều nhất có thể cho Kanemitsu nhưng thành thật mà nói thì cô ấy không phải là một nhà tâm lý học, rất khó để diễn tả cảm xúc của mình về chủ đề này bằng lời.
"Chà, tôi đoán bây giờ tôi không thể làm gì khác... chúng ta có lẽ nên ra khỏi đây ..." Kanemitsu nhanh chóng đứng lên.
"Uhm Kanemitsu-sama ... Còn một vấn đề của người khác mà chúng ta chưa giải quyết.... "
"Cái gì? ..." Karen nhắc đến khiến anh ta quay lại.
"Todo-san, đồ ngốc... Todo-san, Làm sao ông có thể làm vậy chứ!" Nene đang tự mắng bản thân.
-------------------
"Kiriko-san ... Không, Kiriko-sama được nhận cây sao?"
Ringo đặt cuốn sách đang đọc xuống và dựng một bức tường riêng tư xung quanh mình để nhận cuộc gọi từ Todo, quản gia của cô.
Ringo ở trong một dinh thự thuộc sở hữu của gia đình Ringo trong khu vực gia tộc Tatsuki. Gia tộc Tatsuki là phe lớn nhất của Hoàng gia. Ringo có tám anh chị em, cô ấy đến từ một gia đình lớn hơn 200 người nếu tính tất cả mọi thứ từ cháu trai và cháu gái đến ông cố của ông nội cô ấy. Mặc dù thuộc về gia đình hoàng gia, và dinh thự rất lớn, nhưng căn phòng của Ringo chỉ có kích thước bằng một căn phòng có thể chứa hai chị em trong đó.
"Vâng. Trước đó Minaho-sama đã liên lạc với chúng ta."
Vì Ringo có một con tàu cây thế hệ thấp hơn đang thử nghiệm và vì vai trò của cô trong bộ phận kế toán của Seto nên cô cần bảo mật thông tin. Chủ yếu cô ấy chỉ sử dụng khu dân cư của Honoka làm nơi sinh sống của mình.
"Vậy sao... đúng là một sự kiện đặc biệt, sự ra đời thế hệ thứ hai của một cây hoàng gia đã lâu không xảy ra."
"Điều này không tốt."
"Todo-san, thật tệ khi nói những điều như vậy."
"Nhưng nó có nghĩa là Ringo-sama bây giờ phải trở nên quyết liệt hơn. Cô không chỉ phải lo lắng về Kiriko-sama, mà những người khác sẽ phải tăng cường mối quan hệ để bù đắp nó."
Trước đây, Kiriko đã gói Ringo trọng hộp và gửi cô ấy trở lại Seto.
"Tôi không lo lắng, tôi đã có thể nói chuyện với Seina-san trên Imuim, chỉ một mình bon tôi...."
"Nhưng Ringo-sama, cô vẫn bị lép vế trước Kiriko-sama, cô ấy đã luôn ở bên cạnh cậu ấy, không phải sao?"
"Đó không phải là một cuộc thi... Seina-san cần rất nhiều người để hỗ trợ bởi vì sai lệch xác suất cậu ấy. Nếu tôi cố gắng tạo ra mối bất hòa giữa những người đó, nó sẽ mất kiểm soát."
"Tất nhiên, đi quá xa sẽ gây ra vấn đề. Nhưng, miễn cưỡng quá cũng không tốt ... và điều gì sẽ xảy ra nếu nó xảy ra lần nữa. Nếu Kiriko-sama gói cô như trái cây gửi cô đi lần nữa nếu cô ấy ghen? Cô ấy sẽ làm gì với cô nếu cô là mối nguy hiểm thật sự?"
"... Tại sao tôi phải quan tâm chứ?"
"Cô nên quan tâm rất nhiều đấy.... và đừng quên, đây là lần thứ hai Seto-sama đã làm điều đó với cô! Cô nên lấy tin tức về cây thế hệ thứ hai của Kiriko-sama và sử dụng nó làm lợi thế của cô. Đồng hóa với Kamidake sẽ bị hoãn sang ngày mai, vì vậy Seina-sama sẽ ở lại qua đêm ở Jurai. "
Nói cách khác, cô ấy nên làm sâu sắc hơn tình bạn của mình với Seina.
"May mắn thay Amane-sama đang được giải trí dưới tầng hầm của Tenju do Yuzaki-sama, vì vậy đây sẽ là một cuộc cạnh tranh cân bằng."
"Tầng hầm của Tenju? Tại sao họ lại được gửi đến đó !?"
"Kanemitsu-sama và Nene cũng ở đó."
"Todo-san ... ông đã làm gì vậy?"
Todo mỉm cười trước câu hỏi của Ringo.
---------------------
"Gaaa ...... aagh ...... Todo-san là đồ ngốc! Sao ông có thể làm vậy Todo-san! Tôi ủng hộ Ringo-sama mà... Tôi sẽ không làm phiền cô ấy!"
(Cô có thể không làm phiền cô ấy, nhưng cô sẽ cản đường ......)
Tính cách của Nene sẽ gây ra những trở ngại chỉ bằng cách can thiệp thông thường. Mọi người ở đó đều nhận thức về điều này từ kinh nghiệm với cô ấy trên Trái đất.
"Nene-san. Nếu cô muốn phàn nàn, thì cô sẽ phải quay lại đó." Karen nói
"Đúng vậy... Đúng vậy! Đúng vậy! Được rồi! Todo-san .... Todo-san đồ xấu tính! Tôi sẽ cho ông thấy! Tôi sẽ phàn nàn! Tôi sẽ phàn nàn! Tôi sẽ phàn nàn!" Nene dường như đã lấy lại được năng lượng.
"Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi, chúng ta phải nhanh lên."
Họ bắt đầu chuẩn bị leo ngay lập tức. May mắn thay, đồng phục GP, đặc biệt là quần áo của phi hành đoàn Kamidake là những vật dụng có đa chức năng, có thể đối phó với các điều kiện sinh tồn khẩn cấp. Chúng được tạo ra để có thể chống chọi với thời tiết nóng và lạnh, từ thời tiết không độ tuyệt đối của không gian đến vài nghìn đọ. Tất nhiên nó cũng có thể chống lại một mức độ va đập lớn và chống ăn mòn nhất định. Họ có thể leo lên đỉnh Everest một cách dễ dàng với ba lô có dụng cụ leo núi và đồ ăn.
"...... Được rồi giờ sao đây."
Chuẩn bị đã hoàn tất. Tuy nhiên, Amane, nhìn xung quanh. Trong phút chốc, khung cảnh trở nên huyền ảo với một Tenju trơ trụi bị đảo lộn.
"Đây có phải là rễ không?"
Những chiếc rễ dày vươn xa lên trời, giống như vô số mạng nhện kéo dài. Những cái bóng nổi lên trên mặt đất từ bầu trời thiếu ánh sáng trông giống như những tia sét.
“Người ta nói rằng đây là nơi bắt nguồn tên của Jurai.” Kanemitsu nói với những cô gái đang nhìn nó với vẻ kinh ngạc.
“Khi Hoàng đế đầu tiên của Jurai phát hiện ra hành tinh này, không có Tenju, hay đúng hơn là chỉ có phần dưới cùng của Tenju ở trạng thái hiện tại. Vậy nên phần đáy này đã ở trạng thái này rồi. Ông ta bắt đầu từ đây và tiến lên.”
"Vậy có nghĩa là người sáng lập Hoàng gia đã bắt đầu từ đây."
"Đúng vậy, đó là một câu chuyện mà trẻ em biết rõ."
Tsunami dường như đã ngủ yên ở nơi đó trong vài trăm triệu ngày, nhưng cơ thể của Tsunami rất khổng lồ và một nửa thành đã một cái cây. Khi vị Hoàng đế Jurai đầu tiên đến đây, ông ta đã leo lên xác của Tsunami. Vì vậy Tenju là thân của Tsunami, và vì ‘Tsunami’ là cây hoàng gia vì vậy Tenju là một cây có tuổi thọ vô hạn.
"Dù sao thì... chúng ta thực sự phả leo lên cái này sao?"
Phần dưới lòng đất của Tenju phức tạp hơn mong đợi rất nhiều, không gian do xói mòn và sụp đổ trong nhiều năm rộng lớn đến mức khó có thể tin rằng nó nằm dưới lòng đất. Nó giống như có một dãy núi khổng lồ để leo lên vậy.
"Nhưng đây là rễ của Tenju, và tầng hầm này là lớp đất dưới nó, làm sao nó có thể chống đỡ phần trên được?"
"Những gì cô thấy chỉ là một phần nhỏ của rễ. Trong cuộc khảo sát mới nhất, rễ của Tenju đã được chứng minh là đã chạm tới lớp vỏ và một số trong số chúng vươn tới các chiều không gian khác nhau như cây hoàng gia."
"Kuh ... đúng như mong đợi về thứ sáng lập ra những cây hoàng gia nhỉ. Mặc dù vậy, vẫn hơi điên khi nghĩ về điều đó."
Ngay cả trong kỷ nguyên hiện đại này, một dạng sống trên chiều không gian với sức mạnh phù hợp để được gọi là Thần cũng là một điều đặc biệt. Sẽ tốt hơn nếu cô ấy nói những lời vô lý hơn là điên rồ.
“Có nhiều chỗ trong tầng đáy của Tenju mà chúng tôi chưa hiểu, nhưng đó là nơi mà các tuyến đường xe lửa đang được phát triển, vì vậy chúng tôi không hoàn toàn bị lạc đường.”
“Kanemitsu-sama, còn bao xa nữa là đến mặt đất?” Amane hỏi
“À, uh, khoảng 5000 mét trở nên."
"... Nghiêm túc sao?... Phải mất bao lâu để đi một quãng đường như vậy chứ?"
"Có một khu dân cư và một cổng công cộng ở giữa. Vì chúng ta có tăng cường sinh học, nên chúng ta chỉ mất một ngày."
"Vẫn là cả ngày ....... "
"Cái gì! Còn tôi thì sao ?? Tôi chưa trải qua Tăng cường sinh học, tôi có cơ thể của một đứa trẻ! "Neiju nói.
"Tất nhiên, tôi sẽ cõng cô trên vai, bởi vì cô là một vu nữ trong đền thờ, vì lý do đó mà tôi đã bị rơi ở đây."
"Làm sao mình cô ta được ưu ái vậy chứ! ... Tôi sẽ không đồng ý nó!"
"Nếu chúng ta đi theo con đường mà mọi người có thể đi, thì việc đến đó của chúng ta sẽ bị trì hoãn, như vậy có ổn không?"
"Sẽ mất một tuần nếu chúng ta đi theo con đường mà một người với sức mạnh của một vu nữ trong đền thờ có thể xử lý được."
"Nhanh lên, Amane-sama. Tôi không thích việc chúng ta không biết chuyện gì đang xảy ra với Seina-sama trên đó."
Hakuren nói yêu cầu Amane từ chấp nhận vị thế của mình.
"Fuck! Anh có phiền không nếu tôi cho vợ một chút đau đớn khi chúng ta trở lại đỉnh?"
"Chà, tôi đoán là không còn cách nào khác rồi." Kanemitsu nói
"Được rồi! Vậy thì đi thôi!" Amane vội vàng di chuyển.
--------
Không giống như Amane bắt đầu di chuyển, Ringo vẫn còn miễn cưỡng.
"Tôi biết những điều có thể gây ra mối đe dọa cho việc cô theo đuổi cậu ấy. Seina-san hiện đang ở trong một tình huống hơi khó xử. Mặc dù tôi đã chuẩn bị đối phó với những lời mắng mỏ mà họ sẽ dành cho tôi vì đã cho cô thấy điều này, nhưng tôi đã chuẩn bị để cung cấp cho cô tất cả thông tin tôi có. "
"Vậy thì nó là gì !?"
"Tình hình khẩn cấp, cô không nghĩ nên tận mắt xác nhận sao? Đây, chìa khóa để mở khóa nó nằm trong dữ liệu cá nhân của cô, Ringo-sama."
"Được thôi, tôi sẽ nói chuyện với ông về điều này một lần nữa vào một dịp sau Todo-san."
Ringo trừng mắt nhìn Todo đã cắt liên lạc và thu hồi bức tường riêng tư.
"Onee-sama, chị sẽ ra ngoài sao?"
Em gái của Ringo, Tatsuki Ichigo, người đang đọc sách với Ringo trước khi cô ấy dựng bức tường lên, hơi buồn bã ngẩng đầu lên.
Đây là lần đầu tiên họ ở bên nhau trong vài tuần.
"Chị xin lỗi, đây là việc quan trọng."
"Chị của em đang phục vụ Seto-sama, vì vậy không thể tránh được."
"Đã đến lúc chúng ta nhường phòng cho các cô gái ở phía dưới rồi."
Trẻ nhỏ được sử dụng từng phòng một theo ca, nếu phòng mở cửa, chúng sẽ di chuyển theo độ tuổi.
"... Mặc dụ không giúp được nhiều nhưng em sẽ cố. Cm sẽ nói chuyện với mẹ cho, vì vậy hãy chăm sóc bản thân nhé, Onee-sama."
"Cảm ơn, Ichigo. Chị đi đây."
"Chị đi cẩn thận." Ringo nhanh chóng đi ra khỏi phòng sau khi Ichigo cúi đầu chào và rời đi.
----------------------------------