Chương 03-[Em gái nhỏ của tôi là một thiên thần]
Độ dài 2,337 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 03:33:09
Tôi thức giấc bởi một âm thanh chói tai vang lên liên tục.
Yup, một ngày khác đã bắt đầu. Nó không giúp được tôi mà chỉ làm tôi bực mình nếu là bình thường thì tôi đã có thể thức dậy dễ dàng.
Nhưng hôm nay thì khác tôi đã rất chờ đợi ngày này. Bởi vì từ ngày hôm nay trở đi tôi cuối cùng có thể bắt đầu thưởng thức những sở thích của một học sinh cao trung bình thường .
Tôi tắt đồng hồ báo thức của một cách nhẹ nhàng, sự im lặng trở lại trong phòng của tôi. Sau đó, tôi nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị. Mặc dù tôi thường cần 30 phút để chuẩn bị nhưng hôm nay tôi đã làm nhanh hơn bình thường. Tôi đã hoàn thành trong 10 phút.
Vẫn còn một lúc trước khi mẹ gọi chúng tôi ăn sáng. Mặc dù thứ tự sử dụng phòng tắm khác nhau nhưng tôi quyết định sửa mái tóc của mình bằng máy sấy trong tay trong khi đi về phía bồn rửa một lần nữa.
Khi đứng trước gương, tôi đã chuẩn bị đầy đủ. Không có phần thịt nào là không cần thiết nhờ vào sự đào tạo khắc nghiệt của tôi. Có lẽ vì tôi là một người mảnh mai nhưng tôi chỉ là một học sinh cao trung bình thường nên không cần nhiều cơ bắp. Mặc dù đó chỉ là khi tôi cởi bộ đồng phục ra nhưng tôi không phải là một người cởi quần áo ra trước mặt mọi người. Hơn nữa, cơ thể của tôi bị bao phủ bởi những vết sẹo ở khắp nơi như là kết quả của việc huấn luyện địa ngục cho đến bây giờ. Nếu ai đó nhìn thấy điều này, chắc chắn tôi sẽ không thể nói chuyện với các cô gái. Vì mục đích hàng đầu là một cuộc sống bình thường ở trường trung học nên đây là điều mà tôi không thể tiết lộ cho bất cứ ai.
Khi tôi nhìn vào những vết sẹo được tạo thành như 'món quà' của ông già, vết sẹo mới nhất đã khiến tôi nhớ đến trận giả chiến ngày hôm qua.
Và nói nói về ngày hôm qua …… Tôi đã nghĩ rằng cha tôi là.......
「Vậy con đã tỉnh dậy rồi à Souichiro」
Làm gián đoạn suy nghĩ của tôi, một người tóc vàng và dandy, hay còn gọi là gorilla quân đội đi kèm với một cái máy cạo râu đang được cầm bằng một tay.
「Chào buổi sáng thưa cha. Làm thế nào vết thương của cha từ ngày hôm qua? 」
「À cái đấy …………. Mặc dù nó vẫn đau vì nhưng nó sẽ không cản trở cuộc sống hàng ngày của ta. Con ―― Đó không phải là điều con phải lo lắng 」
Cha tôi đột nhiên cười như thể đang giữ lại thứ gì đó. Nhưng chắc chắn nó không phải là điều xấu, nhưng có thể nó là một trò đùa, vì ông đã dí cả súng và lưỡi dao vào chính con trai mình, tôi thậm chí đã lo rằng ông đã có thể giết tôi ?.
「Đó là một sự trợ giúp. Vì h qua có vẻ như cha đã không ở trong tình trạng tốt nhất, con không biết nó sẽ như thế nào trong lần chiến đấu tiếp theo của chúng ta 」
「Hahaha, vậy là con thậm chí còn đùa giỡn nhỉ. Rất tiếc, ta đã sai đó là một điều tốt 」
Không, đó không phải là trò đùa đó là sự thật. Đánh giá từ tính cách của cha tôi, tôi không nghĩ rằng ông đã kiềm chế trong hoàn cảnh đó, nhưng tôi cũng không nghĩ rằng ông đã đánh nghiêm túc. Mặc dù đã lâu lắm rồi chúng tôi mới có trận đấu nghiêm túc và nên cần thể hiện nhiều hơn nữa.
Nhưng, cha nói với tôi trong khi cuộc nói chuyện này chuẩn bị kết thúc và nói về một vấn đề thực sự rất quan trọng với tôi với một nụ cười khi ông bắt đầu cạo râu.....
「Ta sẽ rời khỏi Nhật Bản một thời gian vì công việc bắt đầu từ hôm nay. Ta sẽ để con bảo vệ ngôi nha. Ừm, ta không nghĩ rằng hiện tại có ai đó có thể chiến thắng khi chống lại con ở Nhật Bản 」
Ông sẽ không ngừng nói về điều đó kể cả khi chuẩn bị đi xa như vậy khiến cho tôi trông giống như một vũ khí sinh học bất khả chiến bại. Chắc chắn, tôi cảm thấy rằng mình sẽ không chết miễn là tôi mang theo một con dao hay khẩu súng, nhưng tôi chắc chắn sẽ thua nếu tôi phải chiến đấu chống lại một võ sĩ chuyên nghiệp mà không có vũ khí nào.
「Không, vẫn còn rất nhiều kẻ mạnh hơn con」
「Fumu, thái độ khiêm nhường cho dù có sức mạnh, có vẻ như ta chẳng còn gì để dạy con」
Không, đừng tự đồng ý bằng cách nói 「Fumu」 trong khi khoanh tay. Dù sao, thay vì thế.
「Không có gì phải lo lắng về căn nhà hay đúng hơn sẽ rất rắc rối khi để mẹ ở một mình, chắc chắn rằng cha sẽ quay lại trước khi mẹ bắt đầu lo lắng」
「Yeah, ta sẽ trở lại trước khi Yukiko trở lên điên loạn」(Trans: Yeah, I'll be back before Yukiko runs wild ae cho xin ý kiến)
Yukiko là vợ của con gorilla này và là mẹ tôi. Khác với gorilla nước ngoài này, 100% mẹ tôi là người thực sự hiểu tôi trong ngôi nhà này. Nhưng, có một lỗi ở mẹ của tôi đó chỉ là mẹ tôi đã yêu con khỉ đột này, mẹ là tất cả tốt hơn cha tôi miễn là bà có thời gian. Tôi nghĩ rằng tình yêu của dành cho tôi của bà là quá nhiều. Bà chắc sẽ vô cùng cô đơn khi cha đi một chuyến công tác 1 tháng ở nước ngoài――
「Darli ~ ing ~, Sou-cha ~ đến giờ ăn sáng ~rồi~」
Rất tiếc đã đến là giờ ăn sáng. Nhưng bố tôi sẽ rời Nhật Bản điều này sẽ không phải là một điều tốt đẹp với mẹ tôi.
「Darli ~ ing ~, Sou-cha ~ n ~」
Rất tiếc.
「Yea ~ ah, nhanh lê~n」
Trong khi tôi sửa lại mái tóc của mình tôi hướng về phòng khách nơi bữa sáng đã được chuẩn bị.
「Chào buổi sáng, Sou-chan」
Một người có vẻ đẹp tuyệt vời với một một làn ra trắng và mái tóc màu đen mượt chào tôi với một nụ cười . Mặc dù những lời ngọt ngào đó là cách chào của mẹ tôi, tôi nghĩ rằng ngay cả khi nhìn thấy bà mà không cho chiếc đèn sân khấu nào chiếu vào thì mẹ tôi vẫn là một người đẹp. Mẹ tôi đã 35 tuổi, bà sinh ra tôi khi mới 18 tuổi. (Trans: thế không phải bóc lịch à. Đã 18 đâu) Nhưng những người đàn ông sẽ quay lại khi họ đi ngang qua bà trong thành phố, tôi nghe nói rằng bà vẫn được chú ý cho tới tận bây giờ. Mặc dù tự hỏi tại sao một người đẹp như bà lại chọn con khỉ đột đó nhưng nó không phải là việc của tôi.
Hơn nữa có vẻ ―― ngoại trừ màu tóc của tôi ―― thì hầu hết giống mẹ tôi trong khi có sức mạnh của cha tôi, tôi có thể nói rằng tôi thực sự biết ơn khi được sinh ra như là kết quả của tình yêu của họ. (Trans: kết quả tình yêu là cái gì vậy? edit)
「Chúc mẹ buổi sáng tốt lành」
Khi tôi chào bà, đứa trẻ bên cạnh mẹ đã chào tôi.
「Chào buổi sáng, onii-chan」
Thiên thần nhỏ dễ thương này là em gái yêu quý của tôi, Todou Ruri. Trong khoảnh khắc cô ấy quay lại, mái tóc vàng mượt mà của em ấy đang đung đưa khi quay lưng lại. Vị thiên thần nhỏ bé vừa mới bước vào lớp 3 của trường tiểu học đang nhìn tôi. Em ấy thực sự là một thiên thần mặc gần đây em ấy nhận được những bức thư tình từ một người gần như là hàng ngày tôi sẽ không đưa Ruri cho bất cứ ai.(Trans: Siscom, ấu à mà thôi)
「Chào buổi sáng, Ruri 」
「Ehehehe, vì em có thể ăn với otou-san và onii-chan nên em cũng sẽ cố gắng hết sức trong ngày hôm nay」 (Trans: Tôi muốn đi tù :)))
Sinh vật đáng yêu này là gì. Em ấy quá đáng yêu. Nhưng những người đang cố chiếm được tình cảm của thiên thần này dành cho riêng mình là không thể tha thứ được. Mà tôi đang nói về cha tôi tôi chắc chắn sẽ không chấp nhận điều đó.
「Ara, chỉ có Ruri-chan thôi」
Một phụ nữ xinh đẹp đang vặn vẹo cơ thể của mình khi nói những lời đó với giọng hờn dỗi khi nhìn tôi. Hay đúng hơn xin đừng cạnh tranh với em gái tôi. Vâng, có lẽ đây cũng là cách giao tiếp. Có lẽ bà thực sự không có nghĩ về nó ………………… .. bà thực sự không có ý đó đúng không?
「Con cảm ơn mẹ. Con đã luôn luôn muốn nói lời cảm ơn với mẹ 」
「Ufufufu. Vậy thì, hãy ăn một chút nhé. 」
Khi tôi sắp hỏi 「Có, còn của cha」với mẹ, người đã làm cho bầu không khí trở nên im lặng thì cha tôi đột nhiên xuất hiện từ phía sau và ngồi lên ghế.
――Uhn, trái tim tôi gần như nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hay đúng hơn, ông bây giờ đã xóa bỏ hoàn toàn sự hiện diện của mình. Mặc dù cố gắng làm rõ nó đôi khi ông cũng phải đối mặt với điều đó . Ông đang đùa giỡn với tôi. Ngoài ra còn về ngày hôm qua tôi đã phần nào tự tin về việc chiến đấu thuần túy nhưng việc xóa bỏ sự hiện diện như này tôi không nghĩ rằng mình thực sự có thể chiến thắng khi chống lại cha tôi. Nếu chúng ta giả định rằng trận giả chiến ngày hôm qua là một trận chiến bao gồm tấn công bất ngờ chắc chắn nó sẽ gây khó khăn cho tôi.
「Souichiro có vấn đề gì vậy sao con sẽ không ăn?」
Khốn khiếp ……….
「Con đang chuẩn bị ăn nó」
Sau khi bữa ăn kết thúc tôi và em gái bắt đầu rời nhà cùng nhau. Mặc dù cha cũng thường đi cùng với chúng tôi nhưng vì ông nói rằng sẽ đi công tác từ ngày hôm nay nên có vẻ như ông còn phải làm gì đó trong nhà. Hơn nữa, vì ông không thể chăm sóc mẹ vì mong ước ích kỷ của tôi ngày hôm qua, có vẻ như hôm nay có phản ứng rất dữ dội.
Hãy cố gắng lên cha.
Ngôi nhà của tôi nằm trong ngọn núi nhỏ nếu người ta hỏi tại sao lại xây nhà ở một nơi như thế, thì ……… có lẽ không khó để giải thích nếu họ nghĩ về những khóa huấn luyện địa ngục của cha tôi.
Nhưng cũng có những bất lợi ngoài việc đó. Tôi có thể dễ dàng đi bộ đến trường nhưng chân của Ruri phải trải qua 30 phút tra tấn vì em ấy luôn đi học cùng tôi. Khi trở lại thì chúng tôi phải đi cùng mẹ vì nó sẽ nguy hiểm nếu em bị bắt cóc bởi một kẻ ấu d*m. Mặc dù bạn có thể nghĩ rằng tôi chỉ là quá lo lắng cho mẹ và em gái, chắc chắn điều này không phải là một cường điệu.
Khi Ruri học lớp 2 của trường tiểu học. Vào thời điểm đó Ruri đã gần như đã trở thành nạn nhân bị một tên biến thái trong khi đang trên đường về nhà . Thật là may mắn khi có một người qua đường gọi báo cho cánh sát. Sau đó, chúng tôi đã quyết định tăng cường bảo vệ Ruri khả cả lúc đi lẫn về.
Mặc dù tên biến thái đó ngay lập tức bị cảnh sát bắt giữ, không đó là sự thật hay không nhưng hắn đã bị đánh đến mức gần chết bởi hai người đàn ông bí ẩn trên đường tới nhà tù. Thế giới này thật sự đáng sợ. (Trans: Tôi có cần nói danh tính không?)
Vì vậy tôi sẽ đi học trong khi đang nắm tay với Ruri và người yêu cầu nắm tay chính là em gái tôi. Đấy chỉ là để chắc chắn nhưng tôi phải thừa nhận rằng đôi môi của tôi đang rung lên, tôi muốn nói [Đây không phải là tình yêu từ đơn phương từ tôi].Như một điều để chứng minh biểu hiện của Ruri trong khi đang tay trong tay với tôi là niềm hạnh phúc thuần khiết. Những người obaa-sans mà chúng tôi thường gặp trên đường đến trường cũng nhìn chúng tôi với đôi mắt ấm áp.
Rất tiếc, chúng ta đang đi ngang qua nơi mà obaa-san bình thường tôi gặp. Và rồi hôm nay cô ấy cũng ở nơi đó. Tôi luôn nghĩ về vấn đề này nhưng có lẽ những obaa-sans luôn ở đó trong khoảng thời gian này có một nhiệm vụ nào đó. Nếu tôi phải nói điều này có thể họ giống như dân làng A trong game. Tôi không nói nó vì…...
Và khi tôi gặp những người đó em gái nhỏ của tôi, người chào họ mỗi ngày thực sự là một thiên thần. Tôi sẽ không phản đối điều đó.
「Chào buổi sáng, obaa-chan」
「Ara, chào buổi sáng Ruri. Tôi hiểu rồi chấu đang tay rong tay với onii-chan như thường lệ. Cháu thật đáng ngưỡng mộ, đúng không ~ 」
………… Tôi không thể hiểu được chúng.