Overlord
Maruyama KuganeSo-bin
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 07

Độ dài 2,910 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 08:36:32

default.jpg

Những quái vật được triệu hồi hoặc tạo ra có thể bị phá hủy bằng nhiều cách - khi thời gian triệu hồi của chúng kết thúc, khi chúng phải chịu quá nhiều tổn thương, hoặc khi các chủ nhân của chúng muốn loại bỏ chúng bằng những phương pháp thông thường. Khiến một con quái vật bị phá hủy vì chịu quá nhiều thiệt hại, đó là một thủ thuật phổ biến để ngay lập tức triệu hồi một con quái vật khác cùng loại.

Sau khi Ainz phá hủy Death Knight, anh đã sử dụng 'Message'. Giống như cách kết nối một cuộc gọi điện thoại, Ainz bắt đầu nói khi cảm thấy mình đã được liên kết.

"-Albedo."

「-Vâng, Ainz-sama? Ngài mong muốn thuộc hạ làm gì? 」

"Không, không có gì quan trọng, ta chỉ muốn trò chuyện với ngươi. Bây giờ ngươi đang ở đâu?"

「A, một cuộc trò chuyện! Ngài chỉ cần cho thuộc hạ một mệnh lệnh thuộc hạ sẽ đến chỗ ngài ngay lập tức! 」

"Không cần phải để ngươi làm những chuyện rắc rối đó. Ta chỉ muốn trò chuyện với ngươi trong phòng của ngươi. Bây giờ ngươi đang ở đâu? "

「C-của thuộc hạ! Trong phòng của thuộc hạ sao?!"

Một tiếng rít lên sung sướng của niềm vui đột nhiên biến thành một sự im lặng buồn bã.

「Thuộc hạ đang ở trong Throne Room ...」

"Ý của ngươi là ngươi đang làm nhiệm vụ canh gác ở Throne Room?"

Âm thanh trả lời ngừng lại một nhịp.

「Không, không phải vậy ... nếu ngài cho phép thuộc hạ nói điều này, nó có thể là bất kính, theo một nghĩa nào đó, phòng ngủ của thuộc hạ là Throne Room ...」

Ainz hình dung Throne Room trong tâm trí của mình, và im lặng. Căn phòng đó chắc chắn là một căn phòng sang trọng, nhưng sẽ khá là thiếu tiện nghi khi nói đó là một nơi để ở.

Những câu trả lời điên cuồng đến từ Albedo, người dường như đã hiểu sai sự im lặng của Ainz thành một cái gì đó khác hoàn toàn.

「X-xin ngài hãy chấp nhận những lời xin lỗi sâu sắc nhất của thuộc hạ, khi nghĩ đến việc thuộc hạ đã coi Throne Room của Ainz-sama là phòng riêng để ngủ của mình! Nếu Ainz-sama không hài lòng, thuộc hạ sẽ rời khỏi nơi này ngay lập tức!」

Ainz không nói gì, nhưng kích hoạt chiếc nhẫn của mình.

Sau khi đến một căn phòng có trần nhà hình vòm hai bên cạnh là hàng chục golem, anh nhanh chóng mở một cánh cửa lớn được chạm trổ thiên thần và quỷ trên hai cánh cửa.

Cánh cửa từ từ mở ra, trước mắt là sự to lớn của  Throne Room.

"Albedo!"

Ainz hét lên tên của Tổng Quản Thủ Vệ.

Albedo đã bị đông cứng bởi sự hoảng loạn bên cạnh ngai vàng, thậm chí ở khoảng cách này, Ainz cũng có thể thấy rõ ràng Albedo dường như đã bị đóng băng hoàn toàn.

"Albedo! Hãy tha thứ cho ta!"

Ainz sải bước về phía trước khi anh nói xin lỗi.

"Ta đã chọn nơi này để làm phòng riêng của ngươi. Đó là lỗi của ta khi mà ta đã không dành cho ngươi những nơi thích hợp. Tha thứ cho ta."

Chính xác, lỗi thuộc về Tabula Smaragdina. Rốt cuộc, anh ta cần phải là người tạo cho Albedo một nơi để sống. Nhưng chúng ta phải xem xét thực tế là trước khi họ được đưa đến New World, Albedo chỉ đơn giản là những dữ liệu. Nghĩ đến việc anh ta có thể tính đến khả năng này và thiết kế một căn phòng cho cô ấy có thể là quá nhiều ngay cả đối với một người bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế như anh ấy. (Muốn biết rối loạn ám ảnh cưỡng chế là gì thì tra google nhé, bản tiếng anh ra sao mình dịch chuẩn như vậy thôi.)

Cứ cho là, Ainz và những người sáng tạo của những thủ vệ khác đã tạo ra nơi ở cho những đứa trẻ của họ, nhưng những điều đó hầu như không phải là điều những người chơi khác coi là bình thường. Mặc dù, Tabula Smaragdina là một người sáng tạo kỳ quặc khi viết ra những thiết lập cực dài và tỉ mỉ dành cho những đứa con của mình, trí tưởng tượng của anh ta có lẽ thể hiện trong các dữ liệu bình thường đó.

Nếu phải chọn người nào đó để đổ lỗi cho việc này, thì Ainz chỉ có thể chọn một người.

Đó là Ainz Ooal Gown.

Tên của người dũng cảm nhất trong tất cả mọi người -cho đến bây giờ- người đã ở lại cuối cùng và đến với thế giới mới này.

Sau khi đến thế giới này, các NPC bắt đầu di chuyển theo ý muốn của họ. Trước hết, anh nên hiểu tình huống này và đảm bảo chất lượng cuộc sống cho những NPC, để những NPC đó có thể thực hiện nhiệm vụ của họ mà không gặp phải bất cứ sự bất tiện nào.

Suy nghĩ về điều đó, nơi này....

Ainz nghiến răng của mình, mạnh mẽ bước lên những bậc thang được trải bằng một chiếc thảm màu đỏ tươi. Sàn nhà được lát bắng đá cẩm thạch trắng, và khi anh ngẩng đầu lên anh có thể nhìn thấy trần nhà, một không gian rộng lớn và trống rỗng.

Không có gì ở nơi đây có thể hỗ trợ cho cuộc sống.

Khi nghĩ đến việc cô ấy phải ngủ ở đây!

Ainz nhớ lại những phàn nàn anh nghe được từ Herohero-san.

Chúng tôi phải dùng túi ngủ ở văn phòng, và tôi đã mua hai chiếc túi ngủ. Một chiếc để dùng và một chiếc để thay khi chiếc kia được làm sạch. Hahaha-

Ainz cảm thấy như đầu của mình bị ai đó đánh bằng một cây gậy. Anh muốn quỳ gối xuống khóc và cầu xin sự tha thứ.

Anh đã nói rất nhiều điều về việc không để cho tình huống của Herohero-san xuất hiện ở Nazarick....Ainz, người đã phạm một lỗi lầm nghiêm trọng một lỗi lầm không thể tha thứ!

Mặc dù kỹ năng tự động chèn ép cảm xúc của anh đã được kích hoạt nhiều lần, Ainz vẫn bị dày vò bởi tội lỗi.

"Ngài nói gì vậy? Đấng Tối Cao đã ban cho thuộc hạ nơi này. Vì vậy, thuộc hạ phải sử dụng nó để hoàn thành mục tiêu của họ bằng tất cả-"

"Đừng nói nữa, Albedo."

Ainz cuối cùng đã đến được bậc thềm cuối cùng, và anh giơ tay lên để giữ Albedo im lặng.

"Đó là do sự thiếu sót của ta. Ngay lập tức ta sẽ chuẩn bị một căn phòng cho ngươi. Ngươi có thể ở bất cứ căn phòng nào mà ngươi muốn?"

Đôi mắt của Albedo chuyển động sang trái và sang phải. Ainz cho rằng đó là dấu hiệu cô đang suy nghĩ, và bình tĩnh nhìn cô trong im lặng.

Sau một khoảng thời gian dài, cô biểu hiện dấu hiệu của sự suy nghĩ sâu sắc, Albedo cuối cùng cũng trả lời.

"Mặc dù điều này có thể hơi táo bạo, miễn là thuộc hạ có thể ở bên Ainz-sama, bất cứ nơi nào đối với thuộc hạ cũng đều tốt. Rốt cuộc, thuộc hạ là người giỏi về khả năng phòng ngự nhất trong tất cả các thủ vệ. Không ai có thể bảo vệ Ainz-sama tốt hơn là chính bản thân thuộc hạ. Tuy nhiên, nếu thuộc hạ bị tách khỏi Ainz-sama, thì có thể sẽ tạo cơ hội cho những kẻ muốn làm tổn hại đến ngài, dù cho khả năng xảy ra chuyện đó chỉ là một trên một triệu hoặc một tỷ phần trăm. Do đó, thuộc hạ sẽ rất vui nếu nhận được một góc ở đâu đó trong phòng của Ainz-sama...."

Khi Albedo trả lời, cô ấy nhanh chóng nghiêng người về phía trước một cách tuyệt vọng, đôi cánh của cô ấy vỗ nhẹ.

Mặc dù câu đã xem xét đến việc sẽ thỏa mãn mọi mong muốn của cô ấy bằng bất cứ giá nào,nhưng cùng nhau chia sẻ một căn phòng sẽ gây ra một số vấn đề.

Vì cơ thể của anh không có ham muốn tình dục và anh đã mất nhiều thứ quan trọng, anh tin rằng anh sẽ không làm điều gì hèn hạ với cô ấy. Tuy nhiên, nếu cô ấy ở chung phòng với anh, anh sẽ không có thời gian để đọc những cuốn sách của mình một cách bí mật, và anh sẽ phải liên tục đưa ra phong cách của một kẻ thống trị, và điều đó sẽ làm gia tăng căng thẳng tinh thần mà anh đang phải chịu đựng.

"Thật sự, căn phòng của ta rất lớn nhưng ta phải miễn cưỡng từ chối mong muốn của ngươi."

"Vậy sao..."

Đôi cánh của Albedo rũ xuống. Khi Ainz nhìn thấy điều này, cảm giác tội lỗi của anh gia tăng.

"Thêm vào đó, ta tin rằng những thủ vệ của các tầng khác sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào có thể xâm nhập vào phòng ngủ của ta trong pháo đài bất khả xâm nhập Nazarick này. Không phải vậy sao? "

"Đúng như những gì ngài nói."

Tâm trí Ainz làm việc căng thẳng khi nhìn thấy đôi cánh của Albedo. Nếu anh phải chọn khu vực cá nhân ở tầng 9 và tầng 10, anh sẽ phải loại bỏ tầng 10 bởi vì tất cả các phòng ở đó được thiết kế cho các mục đích khác, chỉ còn tầng 9. Ở tầng đó,những căn phòng trống duy nhất mà anh biết là những phòng thuộc về những người bạn cũ của anh.

Mặc dù có thể chỉ là trong tưởng tượng, những nếu anh cho Albedo một trong những căn phòng của những người bạn cũ của mình, trái tim của anh sẽ luôn tràn ngập nghi ngờ về việc anh có thể đã tước đoạt căn phòng đúng ra thuộc về một người bạn cũ trong Guild khi người đó đến với thế giới này, tuy nhiên khả năng xảy ra chuyện những người bạn cũ của anh tới thế giới này rất ít.

Thay vì cho mượn một trong những căn phòng của một trong những người bạn cũ của mình, tốt hơn là cho mượn một trong những căn phòng phụ.

"Vậy thì, Albedo. Ta sẽ cấp cho ngươi một căn phòng ở tầng 9 để ngươi sử dụng. Đó là một căn phòng dự bị cho khả năng chúng ta có thể chào đón thêm những người mới vào Guild. Tất nhiên, ta sẽ cố gắng cho ngươi một căn phòng càng gần với ta càng tốt, và nếu có xảy ra những trường hợp khẩn cấp -lúc đó ta có thể tin tưởng vào ngươi chứ?"

"Vâng! tất nhiên! điều đó không cần ngài phải nói, Ainz-sama!"

Đôi cánh của cô ấy đột nhiên dang rộng ra một chút sang hai bên.

Khi anh nhìn thấy đôi mắt sáng và nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của Albedo, Ainz không thể rời mắt mình khỏi khuôn mặt đó. Để che dấu đi điều đó, Ainz ho lớn một tiếng.

"Sau đây, ta sẽ dẫn ngươi đến phòng mới của ngươi. Chúng ta sẽ đi một khi ngươi hoàn thành việc đóng gói những đồ đạc của mình."

Tuy Ainz hỏi vậy, nhưng anh tự hỏi liệu Albedo có gì để đóng gói không.

Các NPC đều có những túi không gian như của Ainz để lưu giữ những trang bị. Có thể đối với những người khác sẽ thấy họ không mang thứ gì trên tay, nhưng sự thật là nó giống như một ứng dụng điện thoại thông minh. Những người chơi- với khả năng tiếp cận những vật phẩm bằng tiền mặt- có thể chứa hàng tồn kho với số lượng nhiều hơn NPC, ngay cả những NPC cũng có thể cất tất cả những thiêt bị của họ vào trong kho.

Rất có thể những đồ đạc cá nhân của Albedo đã được lưu giữ trong kho của cô ấy. Những thứ trong đó nên là các vật phẩm phục hồi và các cuộn giấy cho phép cô sử dụng ma thuật.

"Thuộc hạ đã hiểu. Vậy thì, thuộc hạ xin lỗi về sự chậm trễ của mình, nhưng ngài có thể đợi lâu hơn một chút không?"

"Ah, ahhhh....."

Ainz hơi ngơ ngẩn một chút vì câu trả lời có chút bất ngờ.

"Những câu đó phải là của ta mới đúng. Vậy thì, Albedo, đi tìm những đồ vật của ngươi đi."

"Vâng."

Đôi cánh của Albedo rung lên khi cô bay.

Là một Succubus, đôi cánh của cô không đơn giản là để trang trí.

Sau khi bay một khoảng cách cao khoảng bằng ba tầng nhà trong không trung, cô bám vào một phần của bức tường, và lấy ra một chiếc túi đủ lớn để cô phải dùng cả hai tay để mang nó. Là một thủ vệ, sức mạnh thể chất của cô ấy đủ lớn để cô có thể nhấc nó lên dễ dàng. Bởi điều đó, Ainz không thể đoán được có những gì bên trong chiếc túi đó.

"....Đây có phải là tất cả mọi thứ của ngươi không?"

"Vâng, đây là những thứ mà Tabula Smaragdina-sama đã dành riêng cho thuộc hạ. Ngài có muốn xem chúng không?"

"Ah? Ahhh. Nói về việc đó, Tabula Smaragdina , anh ....hm. Ngươi có thể cho ta nhìn vào bên trong không?"

Mặc dù Tabula Smaragdina chưa chuẩn bị chỗ ở cho Albedo, anh ấy vẫn chuẩn bị chiếc túi này cho cô ấy. Sự tò mò của Ainz về việc có thứ gì bên trong túi đã tăng lên.

Có thể có những vật dụng đặc biệt bên trong....hay không.

Nếu đó thực sự là một món đồ hiếm....người sưu tầm Ainz sẽ cảm thấy khó kiểm soát bản thân.

"Hãy xem đi, thưa ngài."

Khi anh nhìn vào chiêc túi sau khi dây kéo mở ra, nếu nhìn từ bên ngoài thì bên trong hẳn phải có thứ gì đó lớn , và dường như cũng không có bất kỳ đồ vật nào đặc biệt ở đó. Cũng không có một cái xác chết đầy máu đang nhìn chằm chằm vào Ainz với sự thù hận trong đôi mắt của nó hoặc bất cứ điều gì tương tự như vậy.

Tất cả những gì Ainz thấy là những bộ quần áo được sắp xếp gọn gàng, tất cả đều là những bộ quần áo để mặc hết sức bình thường. Không có thứ gì làm dấy lên bản năng sưu tầm của Ainz. Tuy nhiên, dưới quần áo có rất nhiều đồ vật nhỏ có màu sắc đã được tạo hình thành những khối cầu. Không thể không chú ý đến chúng. Vì Tabula Smaragdina là một fan hâm mộ của dòng phim kinh dị, anh không biết tiếp theo mình sẽ tìm thấy điều gì. Sự hỗn loạn của sợ hãi và tò mò làm anh quan tâm.

"Đó có phải ....khăn tay không?"

"....Chúng không phải là khăn tay, Ainz-sama. Tại sao ngài không chọn một trong số chúng và cầm một cái lên để nhìn gần hơn?"

Albedo đứng đó im lặng, với một nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt.

Trong khoảnh khắc đó, những dự đoán của Ainz đã tăng nhiều hơn.

Đúng rồi, chúng có thể được kết hợp với một số mánh lới quảng cáo....

Với sự phấn khích trong trái tim, Ainz vươn tay đến một cục uốn cong và mở nó ra.

Sau đó là sự im lặng.

Ngay cả Ainz cũng không biết điều đó.

Đó là đồ lót nữ. Là đồ lót nữ.

"Đây không phải là ... những gì Peroroncino-san sẽ làm ...? Làm thế nào, mình nên nói gì với điều này ... có vẻ như mình đã học được thêm quá nhiều thông tin về một người bạn ... "

Vai của Ainz trùng xuống, khi đó anh nhớ rằng anh vẫn chưa xin lỗi một người, mà người đó xứng đáng nhận được một lời xin lỗi.

"...Xin lỗi ngươi, Albedo."

Khi Albedo theo dõi cử chỉ của Ainz, mặt cô đỏ bừng, và hơi thở của cô trở lên bất thường.

Ainz đang rất khó khăn để cố gắng gấp lại chiếc quần lót vừa bị mở ra, nhưng vẫn không thể làm được. Vì vậy, Albedo đưa tay đến bên cạnh tay của anh, và xếp lại nó gọn gàng.

"Mình không phải là Peroroncino-san, mình sẽ không cảm thấy phấn khởi bởi một mẩu vải nếu nó không có dấu hiệu bị mòn bởi một ai đó."

Để che giấu sự không thoải mái của mình, Ainz cố gắng bới tung những từ anh không hiểu. Đột nhiên, Ainz nhớ lại rằng anh không biết chuyện gì đã xảy ra với những kiến thức về nghệ thuật khiêu dâm mà anh đã nhận được từ các guildmates cũ của mình.

"Vậy thì...thuộc hạ có cần mặc nó để ngài kiểm tra không?"

Ainz bị sốc nhìn Albedo nghiêng sang một bên, mắt của anh sáng rực lên một cách tàn bạo.

"Ah, chờ đã, Albedo. Trước đó, hãy giải quyết vấn đề phòng riêng của ngươi. Ta sẽ đưa ngươi đến đó bằng sức mạnh của chiếc nhẫn, vậy chúng ta đi thôi."

"Đã hiểu, Ainz-sama."

Khi Albedo tiến lại gần, cô bao lấy Ainz bằng mùi hương của cô và hút cơ thể của Ainz bằng hơi thở của mình, Ainz kích hoạt sức mạnh của chiếc nhẫn.

Bình luận (0)Facebook