Phần 11
Độ dài 854 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-12-03 14:15:42
Tại bến cảng của lãnh thổ nhà Bartfalt.
Gia đình tôi đã đến để tiễn Partner đi.
Tôi đang vẫy tay về phía bến tàu.
Đứng quan sát từ trên boong, sau đó tôi quay sang bên cạnh.
「――sao em lại đi theo vậy? Nguy hiểm lắm đó.」
Cương quyết muốn bước lên Partner cho bằng được, chẳng hiểu sao Marie lại ngước mặt lên rồi lườm tôi.
Nhìn nhỏ khó ở hơn hẳn mọi khi.
「Có em đi theo làm anh thấy phiền lắm sao?」
「Anh đâu có nói vậy.」
Nhìn lại boong tàu, tôi trông thấy rất nhiều thủy thủ đang tất bật di chuyển tới lui.
Ngoài ra còn có những hiệp sĩ trong bộ quần áo phi công.
Trong số đó, có cả Oliver-san, người được giải cứu từ Cộng hòa.
Các hiệp sĩ của Gia tộc Laurt đã đề nghị giúp sức.
Marie quan sát bọn họ với một biểu cảm phức tạp trên gương mặt.
「Em không thể nào hiểu được mấy người đó. Bọn họ sẵn sàng mạo hiểm mạng sống để giúp chúng ta, chỉ vì Leon giống với người mà họ biết thôi ư?」
Có một vài người vẫn còn đang phải dưỡng thương, thế nhưng lại ngay lập tức tình nguyện đi theo khi nghe rằng tôi sắp tham gia một cuộc chiến.
Mặc dù không hiểu rõ được suy nghĩ của họ, nhưng tôi cũng đã đoán ra được phần nào.
「――bọn họ đang tìm nơi để chết. Nhà Laurt đã không còn nữa, cũng chẳng còn ai nối dõi. Họ muốn được ra đi.」
「Chuyện đó!」
Chắc là nhỏ muốn nhắc nhở tôi rằng không được mạo hiểm mạng sống.
Cơ mà, việc đó thì cũng chẳng cần phải nói ra.
「Đừng lo. Anh không định là sẽ chết đâu.」
「――anh lại định cố gắng quá sức nữa à?」
Khi tôi nói vậy, nhỏ bực mình vì nghĩ là tôi sẽ lại làm quá sức.
Tôi phải nói gì để khiến nhỏ này thấy an tâm bây giờ?
「Anh sẽ kết thúc mọi chuyện bằng Arroganz. ――lần này sẽ là lần cuối.」
Với sự suy vong của Vương quốc Hohlfahrt, mọi chuyện sẽ kết thúc.
Mặc dù đây sẽ là một cái kết khác so với cái otome game đó.
Tôi nói cho Marie nghe suy nghĩ thật sự của mình.
「Đất nước sụp đổ, thế này là bad end rồi nhỉ.」
「――Phải làm sao mới đến được happy end không biết.」
Với việc đã biết về cái otome game đó, đối với chúng tôi thì đây là bad end.
Mặc dù không có cái bad end nào dẫn đến sự sụp đổ của Vương quốc, chuyện thế này thì không thể nào gọi là có hậu được.
Các mục tiêu chinh phục đều bị dụ dỗ, và sự suy vong đã gần kề.
Nhân vật chính, Olivia-san, bị chiếm hữu và thao túng bởi vật phẩm bị nguyền rủa.
Chúng tôi đã làm sai điều gì?
Marie cúi mặt xuống.
「Đây là lỗi của chúng ta ư? Chỉ vì đã làm chuyện không nên――」
「Không có chuyện đó đâu. Theo đúng kịch bản của game thì thánh nữ rồi cũng sẽ chạm tay vào thánh vật thôi. Dù cho ta có làm gì đi nữa, Olivia-san cũng――」
Dù tôi có làm gì thì kết quả vẫn không thay đổi.
Ngay từ đầu thì mọi chuyện đã ngoài dự đoán rồi.
Cho dù đã chơi cái otome game đó, chẳng ai có thể nghĩ đến việc thánh nữ lại mang mối thù với vương quốc.
Có kẻ đã phản bội từ những ngày đầu thành lập Vương quốc, rồi cả chuyện gia tộc Bartfalt cũng có liên quan――chỉ gần đây tôi mới biết được.
Dù cho có được hỏi là mọi thứ đã đi sai hướng từ đâu, tôi cũng chỉ có thể nói rằng tất cả đã sai từ lúc mới bắt đầu.
Ai mà biết được rằng cái otome game mộng mơ ấy lại có kiểu thiết lập rối rắm đến thế cơ chứ.
「――ước gì có thể chơi lại như trong game nhỉ.」
Cuộc sống này chỉ có một nút nguồn, chứ không có nút khởi động lại――là thế nhỉ?
Nghe tôi nói đến chuyện chơi lại, Marie nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
「Đã đến đây rồi mà anh còn nói đến chuyện làm lại được à. ――anh đấy, định nhắm đến mấy cô nàng ngực to như Angelica hay Olivia thay vì em chứ gì.」
Nhỏ này thấy ghen tị chỉ vì ngực thôi sao?
「Em xem anh là loại người gì vậy hả? Nhân vật chính với phản diện chính đáng sợ như thế, làm sao anh kham nổi.」
「Vậy tức là anh đang xem thường em đúng không?」
Dù cho tôi có nói gì thì Marie cũng thấy khó chịu.
「――Mà, đời thật thì làm gì có chuyện làm lại. Có suy nghĩ cũng vô ích thôi. Trước mắt thì phải giải quyết mọi chuyện cho ổn thỏa cái đã.」
「Anh nhất định không được làm quá sức đâu đó. Trông anh――giống hệt như ông anh của em mỗi khi bất cẩn rồi thất bại vậy.」
「Anh của em, cái tên hay làm loạn ấy hả? Chẳng giống chút nào đâu. Anh cẩn thận và nhã nhặn hơn nhiều.」
Trước khi tôi kịp nhận ra, Partner giờ đây đã dong buồm bay đi và khuất tầm nhìn với bến cảng.