Vol 1 - Chương 0 - Mở đầu
Độ dài 1,058 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-03-16 03:45:15
Allen à, ta cũng không thể tin được chuyện này, nhưng em đã trượt kì thi Court Magician mất rồi.
"Haah, thế ạ..."
Giờ tôi cũng chẳng biết nên phản ứng ra sao nữa.
Tôi quá tự tin về trong bài kiểm tra viết, và cũng chẳng nghĩ rằng mình lại có thể trượt trong bài thi thực hành này.
Ngay cả thế thì - kết quả đã rõ - tôi tạch rồi. Thế giới đúng là một nơi khó khăn mà.
Tuy nhiên, quan trọng hơn hết là.....
“Thưa giáo sư, thầy có việc gì cho em không ạ? Em hơi ngượng khi nói về chuyện này, dù muốn về nhà lắm nhưng em không còn lấy một xu dính túi mất rồi."
“Về quê ở ẩn à? Ta chắc chắn em có thể tìm được rất nhiều việc tại Thủ đô Hoàng Gia này nếu em muốn mà? ”
"Em cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, nhưng có lẽ ở đây có nhiều người tuyệt vời hơn cả mình."
Tôi đã đối chiếu kết quả của mình với một đối thủ từ Học viện Hoàng gia, và có thể nói rằng mình làm bài khá tốt.
Có lẽ tất cả là do đống kĩ năng nghèo nàn của tôi trong phần thi thực hành. Như mọi người thường nói "Cá to sẽ luôn có cá to hơn.”
“Tiếc thật đấy. Em và Lidya đều là những học sinh giỏi nhất trong những năm gần đây. "
"Cám ơn thầy rất nhiều ạ. Em chắc chắn cậu ấy sẽ vượt qua bài thi, vì vậy xin hãy chăm sóc cậu ấy thật tốt. ”
“Em không cần phải nói thế đâu. Và về công việc của em thì— người bạn cũ của ta đang tìm một gia sư dạy kèm cho cục cưng của ông ta. Công việc chỉ kéo dài đến mùa xuân thôi, nhưng ta đảm bảo tiền công rất hậu hĩnh đấy! Thế nào? Em muốn thử không? ”
“Một gia sư tại nhà ư, hử—”
Những ký ức cay đắng nơi tôi đã không ngừng giảng dạy cho những người khác trong suốt thời gian ở Học viện Hoàng gia và Đại học lại ùa về.
… Ah, làm công việc này sẽ ổn với em thôi.
"Bằng mọi giá, làm ơn ạ."
"Ta hiểu rồi. Ta sẽ liên lạc với ông ấy ngay bây giờ. Như ta vẫn nói, rèn ngay khi sắt còn nóng ”.
Nói xong, giáo sư đưa tay với chiếc điện thoại gần đó.
Hm? Đầu dây bên kia có đủ tiền mua điện thoại bàn sao ? Đó không phải là một thứ mà các hộ bình dân có thể mua được.
Tự nhiên, cảm giác bất ổn thoang thoảng trong người tôi…
“Dạ thưa giáo sư, thực ra là…”
“Alo, là tôi đây. Vâng, tôi đang nói về chuyện đó. Tôi có thể giới thiệu với ngài một người. Cậu ta như thế nào à? Là một trong những tài năng sáng giá nhất mà tôi từng gặp trong suốt 30 năm giảng dạy của mình đấy. Ừ. Tôi hiểu rồi, được thôi. Sau đó, tôi sẽ truyền lại thông tin chi tiết cho. "
Giáo sư đặt điện thoại xuống, mỉm cười vui vẻ
“Trò được họ kỳ vọng nhiều lắm đấy. Học sinh của em sẽ là Tina, tiểu thư nhà Duchal vùng Howard. Con bé đang chuẩn bị vào Học viện Hoàng gia trong mùa xuân này đó”.
“Hahaha, ý em là sao? Sinh viên xuất sắc nhất của ta đang nghĩ đến việc tự lập nghiệp ở vùng quê sao? Với tư cách là người đã dạy dỗ em, thầy không thể để lãng phí một tài năng như thế được ”.
“Không phải là em ưa phỉnh hay gì cả, nhưng… có thể tiến xa tới đây cũng chỉ do ăn may thôi ạ.”
“Có thể nói khiêm tốn thực sự là điểm mạnh của em đấy, nhưng cũng là điểm yếu. Vậy thì sao? Ta chắc rằng em sẽ trở lại Thủ đô Hoàng gia trong thời gian ngắn thôi. Ta chắc chắn về điều đó. ”
Mặc dù thầy nói rằng việc làm gia sư tại nhà cho tiểu thư không phải là điều dễ dàng — nhưng mà.. không hẳn vậy đâu. Lidya chẳng hạn, vì thế nên tôi đoán mình chỉ cần làm những gì luôn làm thôi. Tôi nghĩ vậy.
Ngoài ra, các gia đình trong số bốn nhà Archduke của vương quốc đều có một thành viên kết hôn với Hoàng tộc trong quá trình gây dựng lên vương quốc, vì thế nên họ được mọi người tôn vinh là “Bệ hạ”, hay ở các nước khác là “Bá Tước”
"Em hiểu rồi. Em sẽ nhận công việc này."
"Ta hiểu rồi. Duke Howard sẽ lạnh hơn nhiều so với Thủ đô Hoàng gia đấy. Vậy nên nhớ giữ ấm khi đi đường nhé ”.
"Thưa giáo sư, liệu thầy có thể cho em vay một ít để có tiền vé không ạ? ”
“Vé của em đây, nó chỉ có hạn trong ngày hôm nay thôi đấy. Ta đã đặt khoang hạng nhất cho em, còn nữa, bữa trưa của em đây - kỷ niệm cuộc chia tay của chúng ta. ”
"…Biết ngay mà. Thầy gài em phải không? ”
“Hahaha, dù gì thì thầy cũng phải gửi đứa con yêu quý của mình đi thôi. Cuộc sống luôn đầy ắp những điều bất ngờ mà, Allen-kun. ”
Thầy dám nói điều đó với một nụ cười rạng rỡ thế kia sao….
Chà, không còn cách nào khác rồi. Rốt cuộc, nếu không thể kiếm tiền, tôi sẽ không thể trở về quê hương mình được - đúng hơn là trở về nhà. Dồn hết tâm trí vào công việc trong ba tháng tới thôi.
Tôi sẽ để lại lời nhắn cho Lidya, hiện tại đang ở trong nhà của bố mẹ cậu ấy - một gia đình rất tuyệt vời, ấm cúng ở phía Nam.
Không biết học trò của mình là người như thế nào. Tôi hy vọng là một cô gái tốt. Chà, dù gì cũng sẽ biết sớm thôi…
.
.
.
Trong lúc mơ màng… tôi ước mình có thể mở to mắt của mình để nhìn vào bản thân đang lạc quan lúc đó. Nhưng, tôi thừa nhận rằng mình đã phải trải qua tình huống này ít nhất là một lần .
Thời gian thiếu nữ vô năng có thể đứng đầu Học viện Hoàng gia: còn 100 ngày.