Chương 01: Quên tắt mất rồi (phần 1)
Độ dài 1,196 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-05-02 10:15:14
[Mọi người, cảm ơn vì đã tiếp tục theo dõi mình ngày hôm nay. Hãy gặp lại nhau lần nữa khi những bông tuyết nhẹ nhàng rơi] [note44235]
Bình luận
:Otsu
:Hôm nay cũng vui lắm nha!
:Dù bà nói là khi tuyết rơi, nhưng gần đây bà stream mỗi ngày mà nhỉ. Bà stream nhiều ghê…
:Tuyết rơi mỗi ngày mà mọi người, hãy đọc bầu không khí đi nào!
:Bông tuyết rơi mỗi ngày mà, kỳ lạ nhưng cũng thật dễ chịu.
Khi những bình luận kết thúc, tôi nhanh chóng tắt buổi stream của minh.
“Hmm?”
Có vẻ như tình trạng dàn PC của tôi khá là tệ. Nó cứ giật giật suốt ấy.
"Mồ…"
Tôi đã cố gắng nhấp chuột một cách loạn xạ nhưng chẳng có một phản hồi nào cả. Tôi không thật sự giỏi xử lý các vấn đề về máy tính cho lắm nên cũng chả biết phải làm sao nữa.
“Ồ!”
Dù không hiểu lắm nhưng có vẻ màn hình stream của tôi đã đóng rồi, tốt lắm tốt lắm.
“Haaa~”
Trong lúc thở dài, tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và tiến thẳng đến cái tủ lạnh trong căn hộ một người ở của mình. Cùng lúc đó, tôi đã chuyển trạng thái từ Kokorone Awayuki thành một cô gái 20 tuổi điển hình đang thất nghiệp, Tanaka Yuki…
Đúng vậy đó, tôi vô công rồi nghề. Tôi không học đại học hay làm những công việc bán thời gian, một Neet chính hiệu luôn … Đừng nhìn tôi với ánh mắt thất vọng đó chứ, tôi có lý do thích đáng mà. Công ty tôi vào làm sau khi tốt nghiệp cao trung là một công ty đen 100% đấy. Mỗi ngày khi đó tôi đều sống như một chiếc giẻ rách bị bóc lột, là một người phải sống trong xã hội với một đôi mắt vô hồn. Và trong khoảng thời gian tăm tối đó, điều duy nhất nâng đỡ trái tim tôi là một công ty quản lý Vtuber mới nổi, và bây giờ nó đã trở thành một trong những công ty quản lý Vtuber hàng đầu trong nước, [LiveOn]. Những Vtuber của công ty, bằng sự hoạt bát và sôi nổi của mình, đã cùng nhau tạo nên một thế giới điên cuồng và ngay lập tức mê hoặc được tôi. Mặc dù có rất ít thời gian rảnh nhưng tôi đã dùng hết chúng để theo dõi họ mỗi ngày. Tôi đã hoàn toàn đắm chìm vào nó và thậm chí nó đã trở thành lý do sống của bản thân.
Làm việc cật lực nhưng chỉ nhận lại những đồng lương ít ỏi cùng sức khỏe tinh thần đang ngày càng kiệt quệ, tôi thật sự đã đi vào một đường hầm không lối thoát. Đến một ngày, một thông báo xuất hiện đã gieo vào tôi một tia sáng của hy vọng.
<Buổi thử giọng tuyển dụng cho LIVER thế hệ thứ ba>
Thật lòng thì tôi đã nghĩ mọi chuyện sẽ không thành đâu. Và trên thực tế, tôi đã rối đến mức thậm chí chẳng còn nhớ mình đã làm những gì trong buổi phỏng vấn luôn. Nhưng rồi, số Trời đã định. Vì một lý do ảo diệu nào đó mà tôi đã thực sự vượt qua được buổi phỏng vấn. Và thứ được trao cho tôi chính là cái tên Kokorone Awayuki, một tôi hoàn toàn mới.
Đó là một cô gái khá cao với mái tóc đen thẳng dài tới lưng. Cô ấy có một làn da trắng thuần khiết cùng với đôi mắt ánh lên màu tím nhạt mang một vẻ bí ẩn khó diễn giải bằng lời, cứ như có điều gì đó sâu thẳm bên trong đôi mắt đó vậy. Theo những gì mà chị quản lý của tôi nói thì "Chị đã nhờ người thiết kế nhân vật theo hình mẫu của em đó, Tanaka-san". Thực tình, tôi không nghĩ bản thân mình lại xinh đẹp đến mức này đâu… Nhân tiện thì lúc tôi qua được buổi thử giọng cho một vị trí trong thế hệ thứ ba thì đã lập tức bỏ việc tại công ty mà mình đang làm luôn. Có lẽ sẽ có người nói những điều như “Cô…” thế này thế nọ nhưng mà nè, là một Vtuber thật sự rất bận đấy mấy người biết không? Đúng vậy, thế nên tôi đành chịu thôi.
…Xạo đó, tôi xin lỗi nhưng tôi không thể tiếp tục làm ở cái môi trường độc hại đó bằng tinh thần mỏng manh yếu đuối của mình được nữa đâu…
Nhưng từ giờ trở đi tôi sẽ stream thật nhiều với vai trò là một Vtuber và trở nên nổi tiếng! Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ kiếm được bộn tiền và sẽ Muhahahaha và Hyaahaaa~~~!!!!! Đó là khoảng thời gian mà tôi đã nghĩ tôi có thể biến cái giấc mơ đầy tham vọng tựa thần tiên ấy thành hiện thực. Nhưng trên thực tế, tôi đã không trở nên nổi tiếng. Nghiêm túc mà nói thì bản thân tôi thật sự không có gì nổi bật cả luôn. Đó là vấn đề cần giải quyết trước khi tôi tính đến việc kiếm được tiền. Ba tháng đã trôi qua kể từ khi tôi debut, nhưng so với các LIVER khác, những người bắt đầu cùng lúc với tôi, thì số người theo dõi lẫn số người xem đều thấp hơn một nửa so với họ. Đúng hơn là, thời gian càng trôi đi thì nó càng tụt lại. Như đã nói trước đó, tôi là một NEET, nhưng trong ngành công nghiệp này, có lẽ sẽ có những người cho rằng các Vtuber không phải những NEET. Tuy nhiên, tôi hoàn toàn không có một nguồn thu nhập nào cả. Tôi hiện đang sống bấp bênh với số tiền tiết kiệm ít ỏi từ thời tôi còn làm việc cho công ty đen kia và chúng cũng đang dần cạn kiệt.
“Đúng như mình đã nghĩ, mình không đủ tính giải trí…”
Chị quản lý đã nói với tôi “Yuki-san, em chỉ cần là chính mình thôi!” Dù được bảo như vậy, nhưng chính xác thì họ mong chờ gì ở tôi cơ chứ…? Hơn nữa, ý họ là sao khi bảo “là chính mình” chứ? Họ biết điều gì đó về con người thật của tôi hở? Hoặc có lẽ, tôi đã làm điều gì đó sai quá sai trong buổi phỏng vấn chăng? Càng nghĩ tôi càng cảm thấy đau đầu, cộng với việc số tiền tiết kiệm của tôi đang cạn dần, càng khiến cho tinh thần của tôi suy sụp hơn nữa. Đối với tôi, thực ra vẫn còn một thứ khác có thể giúp hồi phục tinh thần của bản thân ngoài các Vtuber, và nó đang được cất giấu đằng sau cái tủ lạnh này đây.
“Mồ, cơ thể mình dần trở thành một thứ gì đó không thể sống nếu thiếu thứ này….”
Thứ thức uống tà đạo này, nó không gây hại gì mấy nhưng nó sẽ khiến bạn xỉn quắc cần câu luôn… Nếu tôi uống thứ này, ngay lập tức những mệt mỏi sẽ biến mất…..
Vâng, đó chính là Strong Zero!