Chương 14
Độ dài 2,379 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:59:30
Đôi lời của trans :
Bản dịch sẽ hơi khô và thô do trình độ yếu kém của trans nên mong mọi người thông cảm. Khi có khả năng mình sẽ edit lại các chap truyện. Mong mọi người thông cảm. Nếu có chỗ nào đó trong bản dịch khiến mọi người khó chịu, xin hãy góp ý với mình. Mình sẽ xem xét sửa đổi.
Trong bản dịch này, có chữ " white girl " có nghĩa là cô gái da trắng. Khi dịch ra 1 cái thì không sao nhưng trong truyện lại có nhiều quá thành ra gây khó chịu cho người đọc. Cuối cùng mình đành dịch nó là " cô gái ". Vậy nên nếu ai đọc Eng rồi thì cho mình xin lỗi.
Cuối cùng, xin hay thưởng thức chap 14 này.
-----
Sự việc đột ngột xảy ra khiến não của Taiyou không theo kịp. Chỉ trong khoảng khắc ngắn, cậu lấy lại suy nghĩ và bật ra xa như một con cóc để giữ khoảng cách với cô gái.
Người đi đường thấy được phản ứng kì lạ của Taiyou liền nhìn cậu với nhiều loại phản ứng. Một ông chú làm công ăn lương có một khuôn mặt khó hiểu khi nhìn qua lại giữa Taiyou và cô gái. Một bà mẹ khác nói với bọn trẻ " Shh, đừng nhìn họ " và nhanh chóng mang con đi chỗ khác.
Những người xung quanh cho cậu một sự chú ý quá đáng. Tuy nhiên, nếu bạn nghĩ tới việc xảy ra với cậu vừa nãy, mọi người hẳn sẽ còn điên cuồng hơn nữa nếu họ thấy một cây Katana Nhật bản chĩa thẳng vào cậu. Thì phản ứng này của họ còn nhẹ chán.
Taiyou ngay lập tức làm một tư thế cực kì cảnh giác. Nhưng có vẻ đấy chỉ là hành động vô ích và vô tác dụng. Trên tay của cô gái chỉ có cái khăn tay màu trắng chứ không phải là cây katana. Và có vẻ như cô cũng không có động cơ ẩn nào sau hành động đó.
Cả sự thù địch lẫn sát khí của cô nhân ái tới nỗi cậu cũng chỉ vừa đủ cảm nhận được.
Thành thật mà nói, cái cảm giác khác lạ tới nỗi cậu còn tưởng đó là hai người hoàn toàn khác nhau. Taiyou cảm thấy cực kì bối rối cũng như lo lắng.
Nhìn vào cô gái, cậu ngay lập tức hỏi
" Tại sao cô lại ở đây "
" Cô, tại sao cô lại ở đây "
" Quan trọng hơn, cậu?, tay của cậu đang chảy máu "
Taiyou vẫn thở một cách khó khăn, cậu nhìn vào cái khăn được đưa ra ở đằng trước tay của cậu.
Cô ta đang muốn đưa cho mình cái khăn tay để ngừng máu đang chảy ra?
" Tại sao? "
" Khăn tay, là phép lịch, sự của người phụ nữ "
" Đấy không phải là thứ tôi muốn hỏi "
" Điều đấy, một người đàn ông, đã dạy cho tôi "
" Người đàn ông dạy cho cậu phép lịch sự đó? "
" Sau đó, tôi mang theo nó, bên mình, bất cứ đâu "
" Từ lúc đó ? Cô không thay cái khác à? "
Cô gái nghiêng đầu, và suy nghĩ một chút
" Tôi thực sự, không nhớ? "
" Cô không thể nói một cách trôi chảy hơn được à. Trông như cô bị mất kí ức hay cái gì đó tương tự như vậy. "
" ... Thư kí của tôi, nói chuyện, với cậu ? "
" Tôi đã nói rồi, nói chuyện một cách chính xác hơn đi "
" Cậu có thể chết, cho tôi? "
" Thật vô vọng "
Một cuộc nói chuyện lố bịch giữa hai người ở giữa đường. Người đi đường nhìn thấy hai người liền nhanh chóng cố gắng tránh né họ bằng cách đi nhanh hơn. Và nó khiến Taiyou cảm thấy không thoải mái.
" Chúng ta đang đi sai đường đấy. Cô, tại sao cô lại tới đây. Đó chính xác là những gì tôi đang cố gắng hỏi. "
" Đó là, tôi tới đây, để nhận, đền ... bù "
" Đền bù? "
" Bởi vì, cây katana, cậu đã làm gãy, tôi muốn, đền bù "
" Oioi "
Taiyou không thể tin được nữa
" Chỉ có vậy thôi hả "
" Không chỉ như vậy, có một, vấn đề nhỏ "
Cô gái khép đôi mắt lại. Kể từ lần đầu tiên cậu gặp cô gái, nó đã khiến cậu cảm thấy khó chịu.
Mặc dù ngay từ đầu, cô là 1 cô gái xinh đẹp. Đó có lẽ là đây là lần đầu tiên mà áp lực giữa cả hai không còn nữa. Nhưng cậu vẫn nghĩ cô là một người cực kì dễ thuơng.
" Đứa trẻ đó ( cây kiếm) ... đó là kiệt tác ưa thích số hai của tôi, tuy nhiên, nó rất đắt "
" Cô nói là đắt ... bao nhiêu vậy? "
Cuộc trò truyện chuyển hướng qua vấn đề tiền bạc. Cậu chuẩn bị tinh thần.
" Nó khoảng ... 7 con số "
" Thật nực cười! Cô thậm chí có thể mua được cả cái xe hơi với nó "
" Không phải như vậy. Khi tôi nói là khoảng 7 con số, tức là nó vượt qua 8 con số "
" Không phải nó tương đương một ngôi nhà sao! Thể loại kiếm méo gì thế "
" Nó có thể coi là rẻ. Sở thích của tôi là những cây kiếm có giá trị... "
" Thể loại kiếm yêu thích của cô là loại có giá trị? "
Tôi nuốt nước bọt.
" Kho báu quốc gia "
" Thật chứ "
" Chắc chắn. Đó là lí do, giá trị của nó ... thấp ... Giống như nụ cười của tôi "
( nụ cười gần 1 tỷ. Bezt nụ cười of year :v)
Mặc dù dễ thương, nhưng tự nói nụ cười của mình vô giá, không phải là tự nói mình là đ*ếm hay sao ( bên Nhật bản nó thế, lên mạng để biết thêm)
" Giải thích, người, dạy tôi,nói như vậy"
" Ai vậy "
" ... po "
" Hiểu rồi, tất cả những gì tôi cần biết rằng, người dạy cho cậu việc đó, là một người bạn hèn hạ đáng khing. "
Bất ngờ, Taiyou nổi giận vì cuộc nói truyện. Cậu đấm vào bước gần đó với tất cả sức mạnh. Với chỉ số sức mạnh là 30, bức tường sụp đổ dễ dàng.
" Nó là tôi chú ý. Lúc cậu làm gãy cây kiếm của tôi lúc, trước "
" Hmm "
Giọng của cô vẫn chứa mối ác cảm bởi những gì cậu đã làm với cây kiếm của cô.
" Cậu có một sức mạnh thật tuyệt vời. Tôi có thể làm chệch hướng mảnh kiếm ... mà cậu ném,nhưng, tay tôi, vẫn còn cảm thấy run và kinh hãi. Đó đúng là sức mạnh khủng khiếp. "
" Ừm, tôi không chắc rằng những gì cô nói là chính xác. "
" Bí mật về sực mạnh của cậu, tôi muốn biết "
" Thì, cho dù cô có nói đó là bí mật - "
Cậu không thể giải thích rằng cậu có khả năng lên cấp. Nó có thể dẫn tới nhiều sự hiểu lầm lớn.
Tuy nhiên, vào khoảng khắc tiếp theo. Vẻ ngoài dốt nát mà cậu cố gắng giả vờ, bị thổi bay đi bởi câu nói
" Sức mạnh mà cậu đã thể hiện, so với số lượng cơ bắp trên cơ thể ... theo các định luật vật lí tự nhiên, chỉ có thể nói là kì lạ. "
" -tsu "
" Hẳn phải có một nguồn cung cấp sức mạnh khác. Có thể cậu đạt được sức mạnh nhờ chi/qi. Hoặc có lẽ, nó là ... ma thuật "
Cô gái đã đưa ra lời phỏng đoán rất tốt, nhưng mà vẫn khá xa so với sự thật. Mặc dù dự đoán của cô ấy đã ra khỏi mục đích, Taiyou cần phải làm cái trái tim đang run rẩy bởi về việc tiết lộ " Bí mật " và nhanh chóng giả vờ thành một người già bị câm vô tội ( Chuẩn eng nhé )
" Trong những ngày gần đây, chuyển sinh và nhận cheat đang thực sự rất phổ biến,cô không nghĩ đây là cuộc sống thứ hai của tôi sao "
" Kiểu đó, một thứ... không thức tế, tôi từ chối việc tin vào nó "
" Này cô, thứ gì đó như Chi/qi hay ma thuật lại có thề tồn tại ư? "
" Bên cạnh đó, tôi, cũng không, sử dụng ... những thứ đó. "
" Cô không ?! Thế mà theo cái cách cuộc nói chuyện này diễn ra, cô lại khiến tôi tin vào ma thuật hay một thứ gì đó như vậy"
" Chi/qi không cần thiết. Định luật vật lí tự nhiên mới quan trọng. Bởi vì 'to, nhanh và mạnh ', chỉ cần có ba thứ đó, ta sẽ không thể thua bất kì người nào là điều mà một người dâm đãng nói với tôi "
" Tôi nghĩ ý của cô là người đáng kính phục. Và những câu nói ấy, rất hợp lý và cực kì minh bạch. "
" Không, nó thực sự là như vậy. Người nói câu đó cực kì dâm đãng. Người đáng kính sẽ có một cuốn sách kinh thánh dày, nhưng người này lại cầm trên tay một cuốn sách mỏng. "
" Cô đang nói cái quái gì vậy. "
" Công ty và cuốn sách mỏng của Chris ... tôi yêu những thứ đó. "
" Tính cách của cái người tên Chris này, sẽ tốt hơn nếu tôi không hỏi, đúng chứ ? "
Sau khi có một cuộc đối thoại vui vẻ với cô gái, Taiyou hạ sự cảnh giác của mình xuống. Cậu không còn nghĩ cô gái này là kẻ thù một chút nào nữa.
Cô dễ thương, có một chút gì đó kì lạ. Cô khiến cậu nhớ tới một người nào đó thân thuộc. Nên cô thuộc loại người mà cậu không thể ghét nổi.
Nó trông như trận chiến căng thẳng trước đó của họ chỉ là 1 trò đùa.
Nhưng cậu lại cảm thấy bối rối và ghê sợ. Cậu không thể biết được cảm xúc thật của cô.
Cô không phải đồng minh của cậu. Nhưng cậu cũng không xem cô là kẻ thù của mình.
Cô ấy là người mà cậu đã chiến đấu trước đây, và mỗi khi vết thương trên tay của cậu run rẩy lên, cậu lại nhớ về cái cảnh tượng đó. Nó khiến cậu khó khăn khi phải ra quyết định rõ ràng mối quan hệ giữa họ.
Khi cậu đang suy nghĩ
" Taiyou-chan! Tôi tìm thấy họ rồi ~ "
Hera xuất hiện ở khoảng trống bên cạnh cô gái và bay tới trước mặt cậu.
Nhìn thấy hình dáng của cô ấy ngay lập tức xuất hiện trước mắt, Taiyou lập tức bị bất ngờ và vẫn chưa quen với nó.
" Uwaa "
Cô gái nghiêng đầu khó hiểu. Taiyou liền cảm thấy bối rối và cố để che đi cái hành động vừa rồi.
Taiyou liền lấy cái điện thoại vẫn đang bị vỡ ra và giả vờ chạm vào điện thoại, sau đó đưa điện thoại lên tai.
" Xin chào "
Khi đang nói chuyện, cậu ra hiệu cho Hera.
Hera gật đầu và giơ ngón tay cái ra khi đang nhìn vào cô gái kia.
" Chuyện gì thế, cô kiếm được họ rồi à ? "
" Đúng vậy ~,tôi đã tìm được họ ~ "
" Vị trí ? Nó ở đâu vậy ? "
" Nó ở đằng này. "
" Hiểu rồi, tôi sẽ đến đó liền. "
Cậu đang nói chuyện với một nàng tiên mà không ai có thể thấy được. Bình thường, mọi người sẽ nghĩ cậu bị điên nếu cậu chỉ đứng đó và tự kỉ, nhưng giờ lại có nguyên cái điện thoại trên tai, trong cái thời đại công nghệ này, việc đó nhanh chóng giải quyết vấn đề của cậu và làm cậu bớt khả nghi hơn.
Taiyou trong khi đang giả vờ nghe điện thoại, quay người lại và cúi đầu nhẹ trước cô gái. Trả lại cái khăn tay được cho mượn và cậu mau chóng rời đi.
Với sự chỉ dẫn của Hera, cậu nhanh chóng khởi hành. Nhưng cậu vẫn quay đầu lại và nhìn thoáng qua cô gái.
Cô chỉ nhìn chăm chăm một cách lặng lẽ vào cậu và hoàn toàn không có vẻ là muốn bám theo cậu.
Nhìn thấy cô như vậy, cậu có một chút an tâm.
Cô gái nhìn vào cái bóng của chàng trai một cách im lặng.
" Mình ... bị tránh mặt rồi. "
Sau khi thì thầm những gì đang nghĩ, trên mặt cô hiện lên một cái nhìn buồn rầu.
Khi so với những đứa trẻ khác cùng tuổi, dù chỉ một chút thôi ... Khả năng vật lí của cô ấy thì trên cả mức bình thường. Khả năng quan sát thì phi thường như động vật săn mồi trên thảo nguyên. Và khả năng nghe lại cực kì vượt trội. Tới nỗi, cho dù đang ở bị kẹt xe, cô vẫn có thể nghe được nhạc tới từ một người đi đường đang đeo tai nghe mà không gặp một chút khó khăn nào.
Cô đã không thể nghe được cái gì ở đó. Từ điện thoại của Taiyou, cô không thể nghe được bất kì cuộc nói chuyện nào từ phía bên kia. Và theo quan điểm của cô, lí do duy nhất cho việc đó chính là cậu muốn thoát khỏi cô.
Vết máu trên khăn tay đã làm cô nhớ lại người con trai mà cô đã làm chảy máu ở lòng bàn tay bằng cây katana của mình. (Nó chơi ngu làm trò tay không bắt kiếm em chấp làm gì ! ) Nghĩ lại, đấy hoàn toàn tự nhiên khi cậu muốn tránh cô sau những chuyện như vậy.
Mặc dù hành động của cậu khi tránh mặt cô là hoàn toàn hợp lí. Nhưng nỗi buồn nó để lại đã làm trái tim cô đau, giống như là cảm xúc của một người con gái ở tuổi dậy thì.
Cô quay về con đường và nhanh chóng biến mất. Nhưng nhìn vào cô, ta lại thấy sự cô đơn vô cùng.